Kết quả 1 đến 10 của 20
Chủ đề: Xuân tha hương !
-
07-08-2009, 12:20 AM #1
Xuân tha hương !
Nguyễn Bính -một nhà thơ của làng quê Việt Nam.Quả không thể hoài nghi nếu chúng ta đọc lên một bài thơ lục bát nào đó của ông.Nó chứa chan tình cảm ,nhẹ nhàng tự nhiên như ca dao.Ông là nhà thơ của mọi lòng.Người Việt Nam nếu sống ở nước ngoài lâu không có dịp về thăm quê nếu đọc những câu thơ mộc mạc thân quen của ông khó ngăn dòng nước mắt. Đến lúc đó mới nhận ra hơn rằng Nguyễn Bính quá tài hoa.
Theo tôi đánh giá thì cũng như Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn,Nguyễn Bính làm thơ dễ như lấy đồ vật trong túi ra.Thơ ông là từ nguồn cảm xúc cực kỳ dồi dào của một tâm hồn lãng mạn đa tình đa đoan.Thơ ông nhẹ nhàng tự nhiên như hơi thở,như nụ cuời của tuổi trẻ,của tình yêu. Có thể nói rằng ông là một trong và nhà thơ quan trọng nhất của Việt Nam.Lời thơ ông đi vào ngôn ngữ,vào cuộc sống của nhân dân.
Xuân tha hương là một bài thơ rất dài của ông được viết theo thể thất ngôn trường thiên,một thể thơ không phải sở trường của Nguyễn Bính.Tuy nhiên khi đọc nó người ta không hề cảm thấy dài mà lại càng bị cuốn theo những dòng tâm sự nghẹn ngào da diết của một lá thư em trai xa quê viết cho chị gái.Mình rất thích vài khổ trong bài thơ.Xin được post lên cùng chia sẻ sở thích:
Xuân Tha Hương
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Ôi, chị một em, em một chị
Trời làm xa cách mấy con sông
Em đi trăng gió đời sương gió
Chị ở vuông tròn phận lãnh cung
Chén rượu tha hương, trời : đắng lắm
Trăm hờn nghìn giận một mùa đông
Chiều nay ngồi ngắm hoàng hôn xuống
Nhớ chị làm sao, nhớ lạ lùng...
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Vườn ai thấp thoáng hoa đào nở
Chị vẫn môi son vẫn má hồng?
Áo rét ai đen mà ngóng đợi
Còn vài hôm nữa hết mùa đông!
Cột nhà hàng xóm lên câu đối
Em đọc tương tư giữa giấy hồng
Gạo nếp nơi đây sao trắng quá
Mỗi ngày phiên chợ lại thêm đông
Thiên hạ đua nhau mà sắm Tết
Một mình em vẫn cứ tay không
Vườn nhà Tết đến hoa còn nở
Chị gửi cho em một cánh hồng
Tha hương chẳng gặp người tri kỷ
Một cánh hoa tươi đủ ấm lòng
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng...
Chao ơi, Tết đến em không được
Trông thấy quê hương thật não nùng
Ai bảo mắc duyên vào bút mực
Sòng đời mang lấy số long đong
Người ta đi kiếm giàu sang cả
Mình chỉ mơ hoài chuyện viễn vông
Em biết giàu sang đâu đến lượt
Nợ đời nặng quá gỡ sao xong?
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Tết này, ô thế mà vui chán
Nhưng một mình em uống rượu nồng
Rượu cay nhớ chị hồi con gái
Thương chị từ khi chị lấy chồng
Cố nhân chẳng biết làm sao ấy
Rặt những tin đồn chuyện bướm ong
Thôi, em chẳng dám đa mang nữa
Chẳng buộc vào chân sợi chỉ hồng
Nàng bèo bọt quá, em lăn lóc
Chấp nối nhau hoài cũng uổng công!
(Một trăm con gái đời nay ấy
Đừng nói ân tình với thủy chung!)
Người ấy xuân già chê gối lẻ
Nên càng nôn nả chuyện sang sông
Đò ngang bến dọc tha hồ đấy
Quý hoá gì đâu một chữ đồng!
Vâng, em trẻ dại, em đâu dám
Thôi, để người ta được kén chồng
Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sĩ
Chịu làm sao được những đêm đông
Khốn nạn, tưởng yêu thì khó chứ
Không yêu thì thực dễ như không!
Chị ơi, Tết đến em mua rượu
Em uống cho say đến não lòng
Uống say cười vỡ ba gian gác
Ném cái chung tình xuống đáy sông
Thiên hạ "chi nghinh Nam Bắc điểu"
Tình đời "Diệp tống lãng lai phong"
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một chút lòng
Sương muối gió may rầu rĩ lắm
Còn vài hôm nữa hết mùa đông
Xuân đến cho em thêm một tuổi
Thế nào em cũng phải thành công
Em không khóc nữa, không buồn nữa
Đây một bài thơ hận cuối cùng
Không than chắc hẳn hồn tươi lại
Không khóc tha hồ đôi mắt trong
Chị ơi, Em Cưới Mùa Xuân nhé?
Đốt pháo cho thơm với rượu hồng
Xa nhà xa chị tuy buồn thật
Cũng cố vui ngang gái được chồng
Em sẽ uống say hơn mọi bận
Cho hồn về tận xứ Hà Đông
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Với lá thư này là tất cả
Những lời tâm sự một đêm đông
Thôn gà eo óc ngoài xa vắng
Trời đất tàn canh tối mịt mùng
Đêm nay em thức thi cùng nến
Ai biết tình em với núi sông
Mấy sông mấy núi mà xa được
Lòng chị em ta vẫn một lòng
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Cầu mong cho chị vui như Tết
Tóc chị bền xanh, má chị hồng
Trong mùa nắng mới sầu không đến
Giữa hội hoa tươi ấm lại lòng
Chắc chị đời nào quên nhắc nhở:
- Xa nhà, rượu uống có say không?Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
07-08-2009, 12:28 AM #2
Rượu uống không say không phải rượu
Uống say cho thỏa chí tang bồng
Chị ạ,chị đừng lo sức khỏe
Không say uống rượu cũng bằng khôngTrời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
07-08-2009, 09:52 AM #3
Em thì thích nhất 2 bài thơ này của ông:
1)Bài thơ :Quan trạng
Quan Trạng đi bốn lọng vàng
Cờ thêu tám lá qua làng trang nghiêm.
Mọi người hớn hở ra xem
Chỉ duy có một cô em chạnh buồn
Từ ngày cô chửa thành hôn
Từ ngày anh khoá hãy còn hàn vi...
Thế rồi vua mở khoa thi
Thế rồi quan Trạng vinh qui qua làng..
2)Bài thơ: Cô lái đò
Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô lái ở bên sông kia.
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước,
Trên bến cùng ai đã nặng thề.
Nhưng rồi người khách tình xuân ấy,
Đi biệt không về với bến sông.
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi
Mấy lần cô lái mỏi mòn trông.
Xuân này như thế, đã ba xuân
Đốm lửa tình duyên tắt nguội dần.
Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
Cô đành lỗi hẹn với tình quân.
Bỏ thuyền, bỏ bến bỏ dòng trong,
Cô lái đò kia đi lấy chồng.
Vắng bóng cô em từ dạo ấy,
Để buồn cho những khách sang sông.Lần sửa cuối bởi internazionale, ngày 07-08-2009 lúc 09:54 AM.
-
07-08-2009, 09:55 AM #4
Nhớ ngày xưa đi học, rất thích đọc bài này của Nguyễn Bính:
Đơn xin học
Tôi trở về thăm chốn quê xưa
Thăm ngôi trường học thuở còn thơ
Tôi bỗng gặp một cô giáo mới
Đứng đây nhìn mà ngỡ như mơ
Từ đó đêm này cứ ngóng trông
Dệt bao mộng ước những hoài mong
Ước gì tôi được quen cô giáo
Để được theo cô học vỡ lòng
Mười năm lên tỉnh học vừa xong
nay xin cô theo học vỡ lòng
Chỉ sợ trẻ đông ngồi chật lớp
Đông người cô có nhận tôi không
Nếu cô đồng ý nhận thêm tôi
Tôi sẽ theo cô học suốt đời
Suốt đời tôi chỉ theo một lớp
Suốt đời tôi chỉ học cô thôi .Cần phải biết rất nhiều để có thể biết nghi ngờ
V. Hochinski
-
07-08-2009, 03:08 PM #5
Nguyễn Bính quá nhiều bài thơ hay phải không huynh đệ.Đúng là nhà thơ của mọi lòng!
Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
12-08-2009, 05:51 PM #6
nhà thơ nguyễn bính mất vào ngày 30 tết, mộ đám ma không kèn không trống.
thật là oái oăm thay, chữ tài liền với chữ tai một vần. bằng tư tưởng đó tôi cũng viết bài thơ kính gửi bác nguyễn bính.
KÍNH TẶNG BÁC NGUYỄN BÍNH!!
nguyễn bính bác ơi tết đến rồi
bác còn uống rượu nữa hay thôi
để cháu kính hầu năm ba chén
uống cả tha hương men lứa đôi.
những cô thôn nữ với con đê
khuy bấm không còn vẫn đam mê
ruộng dâu lá biếc nắng xuân về
uống tất cho say điên đảo quê.
kỷ sửu năm trâu đọc truyện trâu
mạc ngôn bác ấy ở bên tàu
tam nông phố huyện đâu cũng thấy
đói nghèo lạc hậu bấy nhiêu năm.
thói đời đen bạc hơn hay kém
ấy số thiên đình chen chẳng được
ngày xuân hoa nở nước cờ hay
còn đó đâu đây cay gừng ớt.
-
03-07-2010, 08:31 PM #7
Bài xuân tha hương khủng thật dài mà đọc ko thấy dài
'A tout Le Monde
-
03-07-2010, 09:21 PM #8
Mẹ cháu là cháu ruột của nhà thơ Nguyễn Bính(cháu k có chém)Tuy cháu k yêu thơ nhưng cháu rất tâm đắc câu thơ này của đại thi hào:
Mẹ cha thì nhớ thương mình
Mình thì thương nhớ người tình xa xôiBởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
Những kỷ niệm đời xin vẫn còn xanh
Kết bạn facebook với culu2795
Facebook CLB Cờ Tướng Đống Đa
-
04-07-2010, 12:12 AM #9
Rất hân hạnh được biết bạn ,tính ra bạn là cháu của nhà thơ luôn còn gì.2 câu thơ bạn nói chính bản thân mình cũng rất thấm thía năm 20 tuổi. Chính mẹ thì thương mình hết mực còn mình thì mấy năm trời vật vã vì thất tình một bạn gái(bây giờ đã có con 5 tuổi)mà chẳng thèm để ý đến mẹ cũng buồn cho mình. Đúng là bất hiếu ghê
'A tout Le Monde
-
04-07-2010, 02:19 PM #10
Xuân tha hương !
Đánh dấu