Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Khám Phá Du Lịch - Trang 3
Close
Login to Your Account
Trang 3 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123
Kết quả 21 đến 28 của 28

Chủ đề: Khám Phá Du Lịch

  1. #21
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,032
    Post Thanks / Like

    Mặc định Chinh Phục Bảy Tầng Thác Dalanta

    Nhắc đến Đà Lạt, nhiều người nghĩ ngay đến thành phố ngàn hoa và những khu du lịch tuyệt đẹp. Trên đường khám phá xứ sở của tình yêu và nỗi nhớ, cạnh Quốc lộ 20, du khách còn biết đến thác bảy tầng đẹp và hoang dã với nước tung trắng xóa.
    < Một gia đình người Nhật đưa con tới thác chơi.

    Cao nguyên Langbian được bác sĩ Yersin phát hiện cách đây hơn 300 năm, nổi tiếng với truyền thuyết về tình yêu. Người ta truyền tai nhau rằng thác chính là nơi chàng Lang và nàng Bian có những đêm trăng hẹn thề. Mối tình này đã xóa tan hận thù của tộc người Chil, Lạch. Đây chính là thiên tình sử vĩ đại nhất của xứ ngàn thông reo. Vì thế, con thác cũng trở nên nổi tiếng
    < Những chiếc xe trượt có thể chở được 2 người.

    Chắc hẳn nhiều người không xa lạ với loại hình giải trí cảm giác mạnh bằng xe trượt cao tốc (hay còn gọi là roller coaster) ở nhiều khu giải trí trên thế giới. Ở Việt Nam, hệ thống xe trượt hiện đại đầu tiên được lắp đặt ở thác Dalanta, Đà Lạt vào năm 2006
    < Từ độ cao 20m, dòng thác trắng đổ xuống, len lỏi qua những vách đá.

    Thác đổ xuống, trải rộng dưới chân đèo Prenn, ở ngay cửa ngõ Đà Lạt. Thông thường, du khách đến với Datanla chỉ tham quan theo cách tản bộ hay trượt trên hệ thống máng trượt dài khoảng 1.000m để xuống tầng thác thứ nhất rồi dừng lại ngắm cảnh và chụp ảnh.

    Ít ai biết rằng, thác Datanla có đến bảy tầng, có đủ những điều kỳ thú cho một hành trình khám phá hấp dẫn, đầy phiêu lưu mạo hiểm
    < Dòng thác trắng như lụa.

    Sau khi đã thỏa thích ngắm rừng thông thơ mộng và dòng nước bạc như mây tuôn đổ trên triền núi đá hoa cương, mềnh sẽ chia tay với tầng thác đầu tiên của Datanla.

    Với sự hướng dẫn của các huấn luyện viên leo núi chuyên nghiệp, những "nhà thám hiểm" đầy ngẫu hứng sẽ lần lượt băng qua con đường dốc cao độc đạo bằng cách bám lần theo những sợi chão đã được thắt gút, để đến một hẻm đá dựng sâu hun hút có tên là vực Tử Thần. Đây là điểm chính thức bắt đầu hành trình thử thách lòng can đảm.
    < Chuẩn bị xuống thác nào!

    Địa điểm đu đây xuống thác hiện nay chỉ khai thác ở thác Dalanta. Nếu đã tham gia trải nghiệm cảm giác chông chênh khi leo núi, bạn không nên bỏ qua hình thức mạo hiểm mới này, bởi ngoài sự chênh vênh khi leo xuống một vách đá dựng đứng, bạn còn đối diện với những dòng nước xiết xối thẳng vào mặt, vào người. 7 tầng thác của Dalanta khá kỳ vĩ, mỗi tầng có độ cao tăng dần và thế nước chảy khác nhau để du khách từ từ làm quen.
    < Nước cuốn, vách cheo leo đầy thử thách.

    Leo núi, vượt thác không chỉ là một môn thể thao lý thú mà còn là một cuộc chinh phục mạo hiểm, đòi hỏi người chơi rất nhiều kỹ năng, từ sự khéo léo, động tác chính xác, đến khả năng xử lý tình huống nhanh khi gặp sự cố, nhưng trên hết là lòng can đảm và máu phiêu lưu.

    Khi tổ chức những hành trình leo núi, vượt thác kiểu này, yếu tố an toàn luôn được các nhà tổ chức tour đặt lên hàng đầu. Huấn luyện viên sẽ sẵn sàng hủy bỏ cuộc leo thác hay thay đổi lộ trình nếu phát hiện thấy màu nước, bọt thác hoặc thời tiết có dấu hiệu bất thường. Khi ấy, du khách sẽ được sơ tán đến địa điểm dự phòng, và được hướng dẫn di chuyển ra khu vực an toàn.

    Xuống tới tầng thác thứ ba, bẹn sẽ có dịp trải nghiệm thử thách mạo hiểm khi leo xuống một vách đá dựng đứng cao gần 20m. Tầng thác ở đây rất kỳ vĩ với thiên nhiên ban sơ trong trẻo. Băng qua một vạt rừng thưa là đến tầng thứ tư, nơi dòng nước trải xòa như cô sơn nữ nằm phơi tóc
    < Chiếc cầu nhỏ cong cong bắc qua thác.

    Sau khi đã vượt những tầng thác như cách luyện tập và thực hành nâng dần độ khó, du khách sẽ đến được tầng thứ sáu của thác Datanla. Vách đá tầng này dựng đứng, cao gần 25m, rất trơn. Đỉnh cao khám phá chinh phục là đây, Du khách sẽ phải vượt thác trong dòng nước xiết. Một thử thách mạo hiểm nhưng kết thúc thật đẹp bởi tầng thác thứ bảy, tầng cuối cùng với tên gọi là "tầng máy giặt" do thác cuộn xoay, xoáy mạnh mẽ vào tâm điểm.

    Phù, mình chỉ leo được đến tầng thứ 4 của thác thội, ngồi nhìn mấy anh chị leo hùng hục mà ham quá! Cũng tại vết thương ngay chân, làm mình đau nên không leo tiếp được. Anh huấn luyện bảo cho em nghỉ, hôm khác lại leo, đành hẹn với lòng sẽ chinh phục 7 tầng thác lần sau vậy!

    Cứ thử dành trọn một ngày để chinh phục bảy tầng thác Datanla, trải lòng giao hòa với thiên nhiên hoang sơ, hùng vĩ, đảm bảo bạn sẽ có dịp chiêm ngưỡng Đà Lạt từ một góc nhìn rất lạ, rất khác và sẽ bất ngờ khi khám phá chính mình. Kết thúc hình thức vượt thác cũng là lúc bạn khám phá đầy đủ vẻ đẹp hoang sơ của thác Dalanta

    (theo Congan,Yumi blog)
    Hạnh phúc không phải là đích đến mà là trên từng chặng đường đi..

  2. #22
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,032
    Post Thanks / Like

    Mặc định Kỳ Thú Thác Bạc ..Rừng Xanh _Tây Nguyên



    Những ai yêu thích khám phá núi rừng Tây Nguyên có lẽ nên tìm đến một Đắc Lắc hoang sơ với nhiều thắng cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Báu vật của rừng xanh Đắc Lắc mê hoặc lòng người hơn cả có lẽ là những ngọn thác bạc giữa rừng già.

    Những năm gần đây, quốc lộ 14 được đầu tư làm mới lại, đã khiến đường đến Đắc Lắc từ các tỉnh lân cận và TP. Hồ Chí Minh trở nên rất gần. Chỉ cần hai ngày cuối tuần, người thành phố đã có thể làm một chuyến du lịch bụi để thoát khỏi cảnh xô bồ phố thị, tìm về chốn hoang dã rừng xanh, tìm kiếm nụ cười sơn cước duyên dáng bên những ngọn thác hùng vĩ của Đắc Lắc.

    Cách đây khoảng chục năm trở về trước, du lịch Đắc Lắc chưa được nhiều người biết đến. Cảnh đẹp núi rừng hoang sơ ở đây lúc bấy giờ phần nhiều được biết đến do những chuyến công tác, giao dịch làm ăn ở Buôn Ma Thuột, người ta kết hợp thăm thú buôn làng, rừng núi. Gần đây, tour du lịch Đắc Lắc và Đắc Nông (sau khi tách Đắc Lắc thành hai tỉnh) đã có nhiều công ty du lịch lữ hành đưa vào khai thác.

    Những ngọn thác hoang dã là điểm nhấn đầy cuốn hút không thể thiếu của tour thám hiểm núi rừng Tây Nguyên này.

    Đường vào các ngọn thác giờ đây đã thấy có nhiều đoàn du khách đến từ TP.HCM và các tỉnh lân cận đổ về vào dịp cuối tuần. Và không thiếu những vị khách du lịch “Tây ba lô” tự mình thuê xe máy lặn lội khám phá những dòng thác bạc ẩn sâu trong rừng. Điều thú vị cho khách đường xa hơn cả là có khá nhiều ngọn thác đẹp có tiếng của Đắc Nông và Đắc Lắc nằm gần nhau cùng trên một dòng sông chảy về hướng Tây: Sêrêpôk.
    Những ngọn thác hoang dã đẹp mê hồn ở đây có lẽ tên thác vẫn còn xa lạ với nhiều người chưa từng đến: Dray Sap, Dray Nur, Gia Long, Trinh Nữ, Dray HLinh...

    Theo quốc lộ 14 từ TP.HCM đi qua Bình Dương - Bình Phước, thác Dray Sap (huyện Cư Jut, tỉnh Đắc Nông) có lẽ tiện đường vào đối với nhiều đoàn khách du lịch hơn cả. Dray Sap cách Buôn Ma Thuột hơn 30 km. Không hẳn là ngọn thác đẹp và hùng vĩ nhất trên dòng Sêrêpôk, song Dray Sap đẹp từ tên gọi đến cảnh quan và truyền thuyết về ngọn thác. Dray Sap theo tiếng dân tộc Êđê, sắc dân bản địa, Dray là thác, còn Sap là khói

    Đến bên chân thác rồi, khách đường xa chợt hiểu vì sao thác có tên là Thác Khói. Đổ từ độ cao khoảng 30 mét xuống và rộng ngang hàng trăm mét, vùng quanh chân thác “khói” nước bao phủ cả trăm mét.

    Trong làn “khói” mênh mang tươi mát mang lại cảm xúc lâng lâng khó tả, lòng người càng như lạc vào cõi thoát tục khi dạo bước giữa rừng già rợp bóng cổ thụ xen lẫn cỏ dại mướt xanh mà nghe kể về truyền thuyết sự tích Dray Sap.

    Nàng sơn nữ H'Mi và người yêu cùng đi làm rẫy bên nhau từ khi ông mặt trời thức dậy đến lúc lặn mỗi ngày. Một lần đôi người yêu nhau đang cùng tình tự bên hòn đá nơi bờ suối sau buổi làm rẫy mê mải; chợt một con quái vật đầu to như quả núi, mắt lớn tựa nồi đồng, râu dài răng nhọn và toàn thân có vảy lấp lánh như bạc bất ngờ sà xuống. Chiếc vòi khổng lồ của nó cắm xuống.

    Bỗng một cột nước khổng lồ từ dưới mặt nước phun lên. Con quái vật xòe đôi cánh lớn lượn mấy vòng, rồi phun nước tạo thành một cơn mưa dữ dội và bay mất. H'Mi sau giây phút khiếp đảm bỗng chốc tan biến vào lớp mây mù. Còn chàng trai ngày đêm than khóc nàng H'Mi bên bờ suối đã biến thành một gốc cây lớn vươn cánh tay lên trời và cắm sâu vào ghềnh đá. Nơi xảy ra chuyện tình đẹp bi thương ấy ngày nay là Thác Khói - Dray Sáp


    Thác Khói hơn hẳn những ngọn thác chung quanh nhờ vào vẻ đẹp hoang sơ của cánh rừng bao quanh. Khoảng một chục năm trở lại đây, cảnh đẹp thiên nhiên đã được bàn tay con người tôn tạo và đưa thêm tiện ích vào khu du lịch thác. Những bậc thang đá đi từ mặt đường xuống chân thác, lối mòn dạo trong rừng xây từ những hòn đá lấy từ chân thác, cầu treo vượt thác Dray Sap sang thác Dray Nur.

    Ngày cuối tuần, Dray Sap luôn đầy ắp tiếng cười của những nhóm thanh niên hoặc gia đình người dân địa phương đến cắm trại. Tiện ích hơn và đông vui hơn, nhưng Dray Sap cũng mất đi vẻ nguyên thủy của hơn chục năm về trước. Lúc ấy đường vào chân thác chưa có lối xây bậc xi măng; người thám hiểm thác được dịp trải nghiệm lần mò nắm dây rừng leo xuống bậc đá hay phải tuột giày lội qua con suối nhỏ vắt ngang đường vào chân thác. Và rác cũng theo chân du khách vào khắp ngóc ngách rừng

    Song vẻ đẹp hoang sơ đủ khiến bạn quên đi đôi điều kém hoàn mỹ ấy. Cách đó không xa, chừng 3 km là thác Gia Long. Đường dẫn vào thác xuyên qua giữa rừng xanh ngút ngàn vi vu gió và chim hót ríu ran.

    Cảnh đường rừng hoang dã tuyệt đẹp với nhiều loại cây gỗ quý hiếm khiến nhiều người không khỏi xuýt xoa. Không phải là dịp lễ thì thác Gia Long lặng lẽ giữa rừng già, ít khách thăm viếng hơn những ngọn thác gần đó.

    Những người dân địa phương sống lâu năm ở đây kể rằng thác có tên Gia Long chính là bắt nguồn từ việc vua Gia Long đã từng thưởng ngoạn cảnh thác và cho xây một cây cầu bắc ngang dòng suối nơi chân thác. Ngày nay chỉ còn lại mố cầu. Thác Gia Long cao khoảng 30m, rộng khoảng 100m. Quanh thác là rừng xanh ôm vào lòng hồ tắm tiên rộng khoảng 100m2 êm ả làn nước trong xanh chảy ra từ trong núi.

    Nằm trong cụm thác gần sát nhau trên dòng Sêrêpôk còn có thác Trinh Nữ cũng thuộc huyện Cư Jut, tỉnh Đắk Nông.

    Cách thành phố Buôn Ma Thuột khoảng 20km về phía Tây Nam theo quốc lộ 14, thác Trinh Nữ không hùng vĩ như những ngọn thác trong cùng một cụm thác, song được nhiều người biết đến nhờ quần thể đá bazan màu xám đen nứt nẻ dạng cột, lăng trụ, có kích thước tới vài mét nằm chồng chất bên bờ suối. Mùa nước lũ, suối chảy xiết va vào ghềnh đá tung bọt trắng xóa.
    Đệ nhất hùng vĩ trên dòng Sêrêpôk huyền thoại được hoà quyện bởi hai dòng sông Krông Ana (theo tiếng dân tộc Êđê có nghĩa là sông cái) và Krông Nô (sông đực) phải kể đến ngọn thác Dray Nur. Nằm cách Buôn Ma Thuột 20 km về hướng Nam, thác Dray Nur (buôn Kuốp, xã Dray Sap, huyện Krông Ana, Đắc Lắc) dài trên 250 mét, chiều cao trên 30 mét, nối liền đôi bờ hai tỉnh Đắc Lắc và Đắc Nông. Không khí núi rừng trong lành, vô vàn hạt bụi nước li ti bay bên bờ thác, cách chân thác cả trăm mét vẫn cảm thấy mát mẻ dễ chịu

    Nhiều người thích trải nghiệm cảm giác mạnh tìm lối đi vào hang đá trong lòng thác, đi cầu treo... và hang đá trong lòng thác chính là nét độc đáo riêng có của Dray Nur: phòng mát-xa nước thiên nhiên ở giữa trời. Thiên nhiên đã khéo dựng một vách đá cao chắn một bên vách núi, một nhánh thác nhỏ đổ từ độ cao hơn 20 mét xuống tạo thành phòng tắm lộ thiên hoàn mỹ.

    Hòa vào dòng thác tắm gội bụi trần, và cột nước từ trên cao đổ òa xuống châu thân xoa dịu mọi nỗi nhọc nhằn cơm áo, khách đường xa như quên mất đường về phố thị đầy bụi bặm. Đêm ở thác trăng dát bạc lung linh kỳ ảo, ngồi bên ché rượu cần dậy men rừng quyện với cơm lam dẻo thơm và thịt heo rừng nướng thơm nức, lắng nghe ngọn thác hát vang vọng bài ca đại ngàn, tưởng không còn lạc thú nào hơn.

    (theo TTO)
    Hạnh phúc không phải là đích đến mà là trên từng chặng đường đi..

  3. #23
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,032
    Post Thanks / Like

    Mặc định Thác Hang Cọp_Đà Lạt



    Thác Hang Cọp cách thành phố Đà Lạt 15 km về hướng Đông, thuộc ấp Túy Sơn, xã Xuân Thọ. Thác nằm giữa khu rừng thông với diện tích 308 ha, chiều cao thác chừng 50 m, dài hơn 500 m, trên đường từ Đà Lạt về Dran (Đơn Dương). Thác Hang Cọp có nhiều tên gọi khác như: thác Ông Cọp, thác Ông Thuận, thác Đạ Sar, thác Thiên Thai, thác Long Nhân...

    Buổi sáng, trời cao nguyên vần vũ sương mây, chúng tôi lên đường khám phá thác Hang Cọp. Từ Quốc lộ 22, cách Trại Mát chừng 3 km, xe máy tẽ vào một con đường nhỏ lởm chởm đá cuội.

    Đi được gần 2 km, con đường bắt đầu hiểm trở và khá nguy hiểm với nhiều khúc quanh “cùi chỏ”, một bên là vách đá dựng đứng, một bên là vực sâu thăm thẳm. Xe chầm chậm thả dốc xuống thung lũng hun hút, âm u.

    < Thác Hang Cọp đổ ì ầm quanh năm.

    Tiếng thông reo vi vu, tiếng thác đổ ầm ì gợi cho chúng tôi thêm nhiều háo hức. Dã quỳ hoa vàng rực rỡ từng vạt dài, điểm xuyến giữa màu xanh chập chùng như cảnh thần tiên. Mimosa nhẹ nhàng, quý phái, e ấp giữa núi rừng hoang dã càng tăng thêm nét lãng mạn của cao nguyên. Khu du lịch sinh thái thác Hang Cọp hiện ra trước mắt chúng tôi với dáng vẻ hoang sơ, hùng vĩ và thơ mộng.

    Mua vé vào cửa 7.000 đ/người và xe. Trong khoảng sân đầy hoa rừng, cỏ dại, chúng tôi bắt gặp tượng “chúa tể sơn lâm” dũng mãnh, cao khoảng 5 m, dài non 10 m, đứng trên một gò đất, ngước cổ như đang gầm thét. Men theo lối mòn quanh co, khúc khuỷu xuống một thung lũng hẹp, rừng đại ngàn thâm u, bí hiểm, khói sương mù mịt, một cây cầu treo lơ lửng giăng ngang mặt thác, trên độ cao 50 m.

    Tiếng thác va vào đá phát ra âm thanh như tiếng cọp gầm. Bên cạnh thác có một hang đá thiên nhiên rộng chừng hai gian nhà bếp, có 3 ngăn, 1 ngách và 2 miệng. Người Chi’ll gọi là Hang Cọp
    < Nước từ dòng thác tạo thành suối, chảy quanh co vào rừng.

    Theo truyền thuyết của người Chi’ll, xưa kia, tại vùng rừng núi này có một con cọp rất hung dữ hoành hành. Người ta rất khiếp sợ và gọi cọp bằng “ông Ba Mươi”. Một dũng sĩ người Chi’ll dũng cảm, quyết tâm trừ hại cho dân, sau nhiều ngày theo dõi, chàng đã gặp và “tặng” con cọp hung dữ ấy một mũi tên vào chân. “Chúa sơn lâm” đau đớn vùng chạy vào trong rừng sâu, từ đó không thấy xuất hiện nữa. Hiện nay, gần thác Hang Cọp có tượng dũng sĩ người Chi’ll đang giương nỏ bắn cọp.

    Khi hoàng hôn phủ xuống núi đồi, ánh mặt trời vàng nhạt xuyên qua những rừng thông cao vút rồi dần tắt lịm, lá cây hoa Móng Cọp khép mắt lại, là lúc muôn vàn âm thanh của rừng cũng bắt đầu trỗi dậy.

    Tiếng rừng thông lao xao, rì rào; tiếng chim bay về núi táo tác giữa không gian hoang sơ, u tịch và nổi lên, gờn gợn trong bóng chiều cô quạnh là tiếng “cọp gầm” đều đặn phát ra từ phía ngọn thác huyền thoại, có lúc ta giật mình tưởng như thật
    < Bên triền thác.

    Đêm đến, khi ánh trăng nhô qua triền núi tỏa ánh sáng xanh trong huyền hoặc, sương mờ lãng đãng vấn vương trên ngàn cây ngọn cỏ... chúng tôi bày ra giữa sân nhà sàn một vò rượu cần, vừa đủ các thành viên ngà ngà say với thịt gà rừng luộc chấm muối ớt ăn kèm cùng măng chua.

    Cá lóc ở hồ, suối, thịt dẻ, ngon ngọt không thua cá ở đồng bằng... Một đêm trong rừng, bên thác Hang Cọp với nhiều cảm xúc lâng lâng trôi qua trong giấc ngủ yên bình, sảng khoái với cái rét dìu dịu trên độ cao 1.500 m


    Nếu đến thác Hang Cọp, hoặc các danh lam thắng cảnh, hay những bản làng của các dân tộc trên cao nguyên Lâm Viên vào những dịp lễ, tết, lễ hội Mừng lúa mới của người M’nông, lễ hội Ăn trâu của người K’ho, lễ cúng Thần Suối của dân tộc Mạ, lễ cúng Thần Bơ Mung của dân tộc Chu-Ru, bạn sẽ được dịp hòa nhập vào sinh hoạt, lễ hội của người dân tộc.
    Có thể bạn sẽ nắm tay một cô sơn nữ người Chi’ll xinh đẹp, cùng nhảy múa không biết mệt quanh ngọn lửa hồng trong đêm hội cồng chiêng nồng ấm giữa núi rừng Tây Nguyên bạt ngàn, hoang dã.


    Trước khi chia tay, nếu có may mắn, bạn sẽ được một cô gái K’ho, hoặc M’nông, hoặc Mạ “ngoéo tay” hẹn gặp lại. Ngón tay út của bạn và cô gái “móc ngoéo” vào nhau, đồng thời hai ngón tay cái chạm khít sát ở phần thịt đầu ngón, tạo ra hình trái tim là biểu hiện của tình cảm thơ ngây, hồn nhiên và sự luyến lưu, lãng mạn của người con gái núi rừng với người con trai phương xa, chẳng biết bao giờ gặp lại.

    Hướng dẫn:

    Thác Hang Cọp nằm cách quốc lộ 20B khoảng 2,7km về phía Đông, thuộc ấp Túy Sơn, xã Xuân Thọ, thành phố Đà Lạt. Từ thành phố Đà Lạt đi về phía trại Mát 12Km, rẽ trái đi tiếp khoảng 3km sẽ đưa du khách đến thác. Nơi này đang được công ty TNHH Hoàng Tâm khai thác.

    Điểm đặc biệt của dòng thác là vẫn luôn chảy xiết, dù cho đó là mùa mưa hay mùa khô.Nếu ai đã từng đến thác hang Cọp thì sẽ không bao giờ quên được hình ảnh và âm thanh của dòng thác, đó là một âm thanh huyền bí, âm thanh đó vẫn đêm ngày khônh dứt

    (theo báo Lâm Đồng)
    Hạnh phúc không phải là đích đến mà là trên từng chặng đường đi..

  4. #24
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,032
    Post Thanks / Like

    Mặc định Bốn ngọn thác Hùng Vĩ ĐăkLăk

    Nếu thác Bảy nhánh trông như bàn tay khổng lồ, thì thác Krông Kmar lại mềm mại như mái tóc dài của người thiếu nữ tung bay giữa cao nguyên xanh thẳm.

    Thác Đray K'nao
    < Thác Đray K'nao thuộc xã Krông Jin, huyện M'Drăk, tỉnh Đắk Lắk.

    Thác Đray K'nao là một thác nước đẹp ở xã Krông Jin, huyện M'Drăk, tỉnh Đắk Lắk. Thác được hình thành trên một dòng suối nhỏ nằm hoang sơ giữa rừng cây. Thác nằm cách thị trấn M'Drăk khoảng 7km về phía thành phố Buôn Ma Thuột.
    Không tuôn ào ạt từ trên cao như những ngọn thác khác của cao nguyên này, dòng nước của thác Đray K'nao vặn mình uốn lượn qua những tảng đá to chắn ngang, những chùm rễ si siết chặt vào nhau như muốn tìm đến nơi nào đó mênh mông hơn, tạo nên những âm thanh hùng hồn như những khúc sử thi của vùng đất này.

    Những bóng cây cổ thụ, những tảng đá san sát, rộng rãi thoải mái cho du khách ngả lưng, nghe chênh vênh đất trời, nghe chim hót, nghe nước mát rượi dưới chân
    < Thác Krông Kmar thuộc thị trấn Krông Kmar, huyện Krông Bông, tỉnh Đắk Lắk.

    Không bắt nguồn từ sông Sêrêpốk như những ngọn thác khác chảy Tây Nguyên, Krông Kmar bắt nguồn từ một dòng sông treo mình trên đỉnh núi.

    Vì thế, nhìn từ xa, thác trông như mái tóc dài sơn nữ chảy giữa đỉnh Cư Yang Sin hùng vĩ, rồi vươn dài tắm mát cho những đồng lúa xanh rì của huyện Krông Bông. Nét duyên riêng của thác là những phiến đá hiền lành say ngủ giữa lòng thác trông như đàn voi đang ngâm mình trong nước sau một chuyến đi dài. Khuyết điểm lớn nhất của thác này là đường tới đây rất khó đi
    < Thác Bay thuộc xã Ea Sô, huyện Ea Kar, tỉnh Đắk Lắk.

    Nằm trong khu bảo tồn thiên nhiên Ea Sô, thác Bay quyến rũ du khách bởi nét hoang sơ của dòng nước cao hơn 20m, xô đẩy vào nhau nổi bật trên cái màu xám, cái gai góc của những tảng đá xung quanh, cả nét mềm mại của những dòng nước ẩn hiện giữa những đám rễ phụ của cây rừng đan xen vào nhau, hay nét hoang dã của ngọn thác chưa có sự xâm phạm quá nhiều của con người.

    Ngoài việc chiêm ngưỡng dòng thác, du khách còn chiêm ngưỡng khu bảo tồn Ea Sô, ngắm những con thú tung tăng đi lại hay thưởng thức món cá suối nướng thơm ngon


    Thác Bảy Nhánh

    Thác Bảy Nhánh thuộc buôn N‟DRêch, xã Ea Huar, huyện Buôn Đôn, tỉnh Đắk Lắk, cách thành phố Buôn Ma Thuột khoảng 35km về hướng tây bắc.

    Nhìn từ trên cao nhìn xuống, thác Bảy Nhánh như một bàn tay khổng lồ có bảy ngón xòe ra giữa, mà “cổ tay” là đầu thác rộng khoảng 500m

    Mỗi nhánh của thác khi đổ xuống lòng hồ sâu dưới chân thác phân nơi đây thành những địa hình khác nhau. Nhánh thứ nhất dày đặc cây và si. Nhánh hai, ba, bốn bốn có nhiều ghềnh đá nhô ra tạo nên những bậc nước khác nhau. Nhánh thứ năm là bãi đá suối nhẵn bóng. Khi mệt mỏi có thể nghỉ ngơi, uống rượu cần trên các sàn gỗ dựng các cành trên cành si nghe tiếng gió, tiếng nước.

    Ngoài cảm giác phiêu lưu khi lách qua những rễ si, những cây cổ thụ to lớn khi đến thác, việc cưỡi voi dạo rừng, hay lang thang trên suối bằng xuồng độc mộc cũng thú vị không kém

    (theo BDVN
    Hạnh phúc không phải là đích đến mà là trên từng chặng đường đi..

  5. #25
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,032
    Post Thanks / Like

    Mặc định Thác Pongour Mơ Màng Hùng Vĩ Trong Mùa Mưa



    Tên ngọn thác do người Pháp phiên âm từ tiếng dân tộc bản địa (KHo: Pon-gou - với nghĩa ông chủ vùng đất sét trắng). Lối vào thác Pongour là con đường nhựa dài khoảng 7km (một nhánh rẽ trái của quốc lộ 20 Sài Gòn - Đà Lạt thuộc huyện Đức Trọng).

    Thác đổ từ độ cao gần 40m, trải rộng hơn 100m, qua hệ thống đá bậc thang bảy tầng. Bao quanh là khu rừng nguyên sinh có diện tích khoảng 2,5ha với thảm thực vật đa dạng, phong phú. Pongour xứng danh được người Pháp tôn vinh là "ngọn thác hùng vĩ nhất Đông Dương".

    Đón chúng ta là một cung đường thú vị. Những bước chân thành thị ắt sẽ sững sờ và thích thú trước những hoa dại đủ màu sắc. Tựa những con người luôn sống hết mình, hoa sao nhái ở đây cũng vàng lên rực rỡ như chưa từng có ở một nơi nào khác. Hoa điệp vàng như nắng trải đầy lối đi. Người dân ở đây nói rằng chín năm trước, để đến con thác này người ta phải phát cây băng rừng hoặc trôi thuyền theo dòng Đa Nhim, rồi bám rễ cây mà thả người men ra bờ thác
    < Thác Pongour năm 1968.

    Rừng già Pongour mới chính thức mở cửa từ năm 1999. Gần 10 năm trôi qua, nhưng hiện nay thác vẫn còn nét đẹp hoang dã của núi rừng Tây nguyên. Đặc biệt, nơi đây có nhiều cảnh đẹp và lạ cho các phó nháy, "người mẫu" tha hồ dừng lại chụp ảnh.

    Bạn có thể đứng ngắm dòng thác ở đài quan sát ngay gần khu trung tâm. Đây là góc nhìn đẹp nhất và cũng là nơi trước kia vua Bảo Đại thường dừng chân trong các chuyến xuyên rừng săn hổ dữ.

    Bạn cũng có thể men theo những bậc thang uốn theo sườn núi lần xuống chân thác để thấy được vẻ đẹp hùng vĩ của thác nước từ góc nhìn bên dưới.


    Dòng nước đang cuồn cuộn chảy bị các mỏm đá chặn lại, xé thành hàng chục dòng thác trải dọc vách đá thẳng đứng. Lớp lớp khối đá bàn xanh rêu xếp chồng lên nhau làm dòng nước đổ xuống tung bọt trắng xóa

    Thác nước trở thành mưa bụi mùa xuân mát rượi, bay đến nơi du khách đứng xa hàng chục mét. Giữa hai bờ đá dựng, thác nước lại hiền hòa trôi xuôi trên mặt hồ. Thác Pongour chưa có nhiều hàng quán và khách du lịch cũng thưa thớt nên dễ mang lại cảm giác tĩnh lặng, dễ chịu cho những ai đặt chân đến.

    Nhiều người chỉ có dịp đến Pongour vào ban ngày nhưng họ không khỏi ao ước được trải qua một đêm ở đây, bởi Pongour còn đượm hương rừng hoang sơ, tiếng chim hót cùng tiếng thác reo quyến rũ... Và nếu có dịp đến Đức Trọng, ngoài Pongour, chúng ta còn có thể làm một "tour thác" hùng vĩ với Gougah, Liên Khương, Cà Đờn... gần đấy*
    < Pongour trong mùa khô: kiệt nước!

    * Du lịch, GO!: Đẹp và hùng vĩ nhưng cụm thác trên sông Đa Nhim này sẽ kiệt nước vào mùa khô, ảnh hưởng nặng nhất trên các thác Liên Khương, thác Gougah do kết quả của việc xây đập thuỷ điện Đa Nhim. Chung quy thì chiêm ngưỡng thác Pongour: bạn phải đi vào mùa mưa vì mùa kiệt ít nước, thác Liên Khương (Đức Trọng) thì cạn nước, cảnh quan bị phá huỷ, cộng thêm việc mở rộng quốc lộ 20 và vòng xoay đường cao tốc nên đã đóng cửa khai thác. Còn thác Gougah thì ngược lại, do mực nước hồ Đại Ninh trong quá trình tích nước đã dâng cao, làm ngập hết chỉ còn lại vài mỏm đá. Vì vậy người ta đã đưa 2 di tích danh thắng này ra khỏi danh sách di tích cấp quốc gia - thật đáng tiếc!

    (theo tuôi trẻ dulichgo)
    Hạnh phúc không phải là đích đến mà là trên từng chặng đường đi..

  6. #26
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,032
    Post Thanks / Like

    Mặc định Thác Pac Ban_Nà Hang



    Nà Hang là mảnh đất của cảnh đẹp thần tiên, của những huyền thoại về "Nàng tiên chú khách", về chín mươi chín ngọn núi. Bên thị trấn nhỏ xinh đẹp này có thác nước Pác Ban kỳ ảo và thơ mộng.

    Pác Ban còn có tên gọi khác là thác Tát Tốc (tiếng Tày có nghĩa là thác Rơi). Thác có chín tầng (5 tầng thác lớn, 4 tầng thác nhỏ), bắt nguồn từ Bó Nặm (mỏ nước), dồn từ nhiều khe nhỏ chảy ngầm qua 3 hang Nậm Pan, Nậm Chang rồi đến Bản Chủ và bất ngờ lộ ra thành dòng nước lớn.

    Vào mùa mưa, nước từ đỉnh thác chảy xối xả thành dòng trắng xoá. Mùa khô, thác trở nên hiền dịu với nhiều tầng nước chảy mềm mại trên những phiến đá xanh rêu phủ mượt như những tấm thảm. Khi có những tia nắng xuyên qua tán lá rừng chiếu rọi xuống, dòng nước trở nên lung linh huyền ảo.


    Tầng thác thứ nhất, thứ hai có độ cao khoảng từ 10 đến 15m, chiều rộng khoảng 20m. Đây là hai tầng thác có dòng chảy lớn, tạo nên vẻ đẹp hùng vĩ. Tầng thác thứ ba, thứ tư có độ cao khoảng từ 10 đến 12m, chiều rộng khoảng 15m. Hai bên thác, trên các phiến đá là những khóm cỏ xanh, những cây phay, cây ôzô cổ thụ ngả bóng tạo nên một màu êm dịu khiến du khách có thể cảm nhận, hoà mình vào khung cảnh thiên nhiên mơ mộng ấy.

    Đến tầng thác thứ năm, địa hình đột ngột phân cấp, dòng thác chia thành hai nhánh chảy xuống một trũng nước sâu khoảng 3m, rộng 20m có chiều dài từ 10 đến 15m. Bên trong trũng nước là một hang động có nhiều nhũ đá tuyệt đẹp. Hang rộng khoảng 4m, sâu 6m tạo cho khung cảnh thiên nhiên thêm phần sinh động thu hút sự chú ý của du khách.


    Tầng thác thứ sáu, thứ bảy thấp và hẹp hơn các tần khác một chút. Tầng thác này được chia thành hai dòng chảy, một dòng chảy nối tiếp với các tầng thác phía dưới và một dòng chảy qua cánh rừng nguyên sinh còn ít người biết đến.

    Thác Pác Ban - điểm du lịch sinh thái với thảm thực vật phong phú nằm trong khu bảo tồn thiên nhiên Tát Kẻ - Bản Bung (Nà Hang), không chỉ hấp dẫn du khách bởi cảnh quan thiên nhiên kỳ thú mà còn bởi những nét văn hoá riêng với những điệu hát Then, hát Lượn, hát Sli và kho tàng truyện cổ tích truyền miệng phong phú.

    Đến với thác Pác Ban, du khách có thể đắm trong dòng thác bạc lắng nghe thác đổ và tiếng hót của chim rừng, mơ màng nghe kể về huyền thoại Thuồng Luồng, với những tình tiết ly kỳ Phai Hin (đập đá), Thôm Phạ (ao trời)…; cũng như được thưởng thức và không quên các món ăn đặc sản của mảnh đất này như cơm lam chấm muối vừng và canh rau đắng. Đặc biệt, rượu ngô Nà Hang được cất bằng men lá rừng và đặc sản cá lăng, chiên, dầm xanh, anh vũ… chắc chắn sẽ làm hài lòng du khách


    Với những ưu thế về vẻ đẹp tự nhiên và những bí ẩn còn chưa được khám phá, hàng năm, Pác Ban thu hút khoảng từ 1.000 đến 15.000 lượt du khách đến tham quan, tìm hiểu. Mai đây, khi công trình thuỷ điện Tuyên Quang hoàn thành, ngoài việc mỗi năm cung cấp hàng tỷ KW giờ điện, đây còn là nơi thắng cảnh tuyệt mỹ, điểm du lịch hấp dẫn trong tuyến du lịch sinh thái hồ thuỷ điện Tuyên Quang - Ba Bể (Bắc Cạn).

    Trước đây, nếu muốn vào thác, bạn phải đi vòng phía tả ngọn sông Gâm chừng 4 cây số, sau đó, đi thuyền trên hồ nước trong xanh, ngắm cảnh non nước hữu tình và rừng nguyên sinh với hệ động thực vật phong phú xung quanh. Còn bây giờ, khi đập thuỷ điện Tuyên Quang đã được xây dựng xong, nước tích thành hồ rộng mênh mông và con đường vào thác thuận lợi nhất là đi thuyền thẳng từ đập thuỷ điện vào tới tầng thác thứ hai.

    (theo VTV)
    Hạnh phúc không phải là đích đến mà là trên từng chặng đường đi..

  7. #27
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,032
    Post Thanks / Like

    Mặc định Khám phá Đà Lạt theo cách khác

    Thay vì lên Đà Lạt đi thăm thú ở những điểm du lịch, ăn cơm nhà hàng, tối về khách sạn ngủ sớm bạn hãy khám phá và cảm nhận thành phố sương mù này theo cách khác, phong trần hơn và mạo hiểm hơn.

    Lãng mạn cả trong thời tiết khắc nghiệt

    Đà Lạt (Lâm Đồng) cuối tháng 5, không quá lạnh như dịp Giáng Sinh nhưng bắt đầu vào mùa mưa. Mỗi lần từ TP.HCM lên Đà Lạt, chúng tôi thường khởi hành ban đêm cho khỏi mất thời gian.
    Lên Đà Lạt không phải lần đầu nên những điểm du lịch vui chơi thông thường làm chúng tôi cảm thấy nhàm chán. Mấy đứa tôi đều mang trong mình suy nghĩ: “Mình đi xa thành phố cốt là để tránh sự ồn ào náo nhiệt, tìm cho lòng phút giây thong thả thì chẳng cớ gì chạy đến những nơi đông người cho…nhức đầu”. Vậy là chúng tôi khám phá Đà Lạt theo cách của riêng mình
    Trời còn sáng mà mưa xối xả, thay vì như những du khách khác ngán ngẩm, chui vào khách sạn trùm mền, chúng tôi phóng xe hơi ra đường đi dạo

    Đà Lạt đẹp quá! Mưa đổ xuống Hồ Xuân Hương liên tục, vẽ lên mặt nước những vòng tròn loang lổ. Mưa làm vạn vật co rút lại, cây cối khom mình, vặn vẹo trước từng đợt gió ào ào.

    Mọi người chui tọt vào trong nhà đóng cửa, ai lỡ có công chuyện mà mắc mưa thì coi đó như một cực hình. Ấy vậy mà bên bờ Hồ Xuân Hương vẫn có những đôi trai gái che ô, ngồi tâm sự quên đời. Lâu lâu lại có từng cặp sánh vai trên đường, trú mưa dưới tấm áo khoác, người con gái e thẹn nép vào ngực chàng trai như tìm hơi ấm và một vòng tay che chở.
    Ai nhìn thấy cảnh này chắc đều phải thừa nhận chưa bao giờ Đà Lạt thôi lãng mạn và đẹp ngay cả trong lúc gió mưa tơi bời.
    Khám phá vẻ đẹp đêm Đà Lạt

    Chúng tôi không ghé vào nhà hàng sang trọng mà tìm đến chợ Đà Lạt để dùng bữa. Nếu ai có kinh nghiệm đi du lịch đều biết một điều hãy ăn ở những chỗ bình dân mà dân địa phương thường lui tới, vừa ngon mà khỏi bị…chặt chém.

    Khu ăn uống trên lầu của chợ Đà Lạt bán đầy đủ món ăn của 3 miền Bắc, Trung, Nam. Tuy nhiên, món khoái khẩu nhất vẫn là kem trái cây.

    Chúng tôi ăn uống mệt nghỉ mà mỗi đứa chỉ tốn có vài chục ngàn đồng. Đối với du khách đi chơi Đà Lạt trúng ngày mưa là xui xẻo, còn với chúng tôi đó là sự may mắn. Không chọn những quán cà phê ở khu vực trung tâm, chúng tôi đến một quán cà phê đặc biệt hơn, và 'Đà Lạt hơn'.

    Quán cà phê này nằm một mình trên đồi thông, cách trung tâm thành phố chừng 3 km. Quán hơi kén khách nên có lẽ chỉ phù hợp với ai yêu thích sự yên tĩnh. Bảy giờ quán mới mở cửa, chúng tôi bước vào một căn nhà kính, nhỏ nhắn, chỉ kê được chừng mươi bộ bàn ghế

    Chủ quán ở đây được mệnh danh là Khánh Ly của Đà Lạt bởi sự giống nhau về chất giọng cũng như thể loại nhạc mà chị trình bày.

    Bên ngoài mưa rơi rả rích, thực khách ngồi từng đôi, nhấm nháp ly cà phê trong chiếc nhà kính xinh xắn, trên mỗi bàn đều có một cây nến nho nhỏ. Bỗng chợt tiếng đàn ghi ta réo rắt và giọng ca trầm khàn vang lên: “Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ. Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao. Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ. Ðường dài hun hút cho mắt thêm sâu...”.

    Giọng ca của chị chủ quán làm lòng khách lãng du trùng xuống, trầm lắng. Tiếp đến là ánh mắt những cô gái, chàng trai âu yếm nhìn bạn tình như muốn nói xin hãy ghi nhớ phút giây này.
    Rời quán cà phê nơi đồi thông phố núi, khi trở ra đường thì Đà Lạt đã về khuya. Người Đà Lạt không như ở TP.HCM, họ đi ngủ rất sớm. Chưa vội về khách sạn, lũ chúng tôi cho đây là cơ hội để khám phá Đà Lạt về đêm

    Mưa làm cho những con đường loang loáng nước. Từ đường Lê Hồng Phong, chúng tôi dạo qua đường Trần Phú, ra đường Trần Hưng Đạo chiêm ngưỡng những ngôi biệt thự cổ rồi vòng về ngã tư Chi Lăng…

    Mưa như thay áo mới cho thành phố. Cũng là con đường ấy, ngôi nhà ấy mà về đêm sao trông khác thế, thơ thế!

    Có khi đi qua một con phố, thấy những bậc thang bằng đá dẫn lên hẻm nhỏ, tôi dừng lại, vồn vã đưa máy chụp, ghi lại hình ảnh đó, thời khắc đó kẻo sợ sáng mai sẽ tan biến mất.

    12 giờ đêm, Đà Lạt trở lạnh, che ô đi dạo dưới mưa. Có lúc ngang qua một căn nhà nhỏ vẫn còn để đèn, ánh sáng leo lét hắt ra từ ô cửa sổ làm lữ khách bỗng khát khao cảm giác ấm cúng, lòng thầm trân trọng hơn những gì mình đang có. Mưa vừa ngớt thì sương mù sà xuống mặt đường, lạnh buốt.

    Đây mới là một Đà Lạt thực sự, một Đà Lạt bình yên, thoát ra khỏi vòng quay xô bồ, hối hả của đời sống thường nhật!

    ( Theo Vietnamnet)
    Hạnh phúc không phải là đích đến mà là trên từng chặng đường đi..

  8. #28
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,032
    Post Thanks / Like

    Mặc định Thác Bản Giốc,động Ngườm Ngao xưa và nay..

    Thời kháng chiến chống Pháp, 6-7 năm (1948-1953) gia đình tôi từ thị trấn Trùng Khánh (Cao Bằng) tản cư đến ở bản (làng) Pò Mười (trước là xã Quang Thành, nay là xã Chí Viễn) rồi Pò Tấu (xã Chí Viễn). Nhà chỉ cách thác Bản Giốc (xã Đàm Thủy) 10-12 cây số.

    Ba năm ở Pò Tấu, phiên chợ nào cha mẹ tôi cũng có mặt ở chợ Bản Giốc, người cắt tóc, người bán hàng xén.
    Chợ Bằng Ca (huyện Hạ Lang) đi quá Bản Giốc 10 cây số về phia Bắc, thế mà cha mẹ tôi và mấy người Kinh cùng tản cư như ông Mộc, cậu Quý cũng không bỏ phiên chợ nào. Mờ sáng đã đi, đêm khuya mới về đến nhà. Rất vất vả mà nhà ai cũng vẫn đói rách.

    Đến năm tôi học lớp 5 (phổ thông 9 năm) Trường cấp II Trùng Khánh (1954) mới được nhà trường tổ chức đi tham quan thác Bản Giốc và Ngườm Ngao (tiếng Tày cổ gọi là hang hổ). Mọi người cơm đùm cơm nắm đi bộ từ Trường cấp II Bản Đà theo tỉnh lộ 206, vừa đi vừa đùa nghịch, đến chợ Pò Tấu thì đã xế trưa
    < Thác Bản Giốc, Trùng Khánh phủ, Cao Bằng thời Pháp thuộc.

    Chúng tôi nghỉ ngơi ăn cơm dưới những cây long não cổ thụ, ăn xong ra cuối chợ đứng ngắm cảnh đẹp của Thoong Gọot (thoong tiếng Tày là thác - thác Gọot) cách chừng non cây số, rồi lại đi tiếp.

    Thoong Gọot nằm trên sông Quây Sơn, con sông bắt nguồn từ Trung Quốc qua cửa khẩu Pò Peo (xã Ngọc Khê) - nơi có cá trầm hương thơm ngon - sang xã Đình Phong, qua xã Chí Viễn - nơi có nhiều hạt dẻ Trùng Khánh nổi tiếng - rồi đến xã Đàm Thủy - nơi có thác Bản Giốc và Ngườm Ngao đẹp kỳ diệu
    < Thác Bản Giốc - phần thác chính phía Việt Nam chỉ có con thuyền nhỏ bỏ trống, không có khách du lịch, tôi bảo hai cháu gái tôi ngồi lên chụp ảnh, năm 1997.

    Dòng sông Quây Sơn có nhiều đoạn chảy men theo đường tỉnh lộ, chúng tôi vừa đi vừa ngắm những chiếc “cọn” quay kẽo kẹt đưa từng chuỗi “bẳng” chứa đầy nước từ dưới sông đổ lên mương dẫn đến những thửa ruộng ở trên cao. Những chiếc cối giã gạo phần chân có cải tiến khoét hố chứa nước, ở giữa có chốt bập bênh, dùng trọng lượng nước thay cho chân người dẫm, nhịp chày đều đều lên xuống nghe thình thịch, êm tai và đẹp mắt.
    < Thác Bản Giốc - phần thác chính phía Trung Quốc, khách du lịch Trung Quốc khá đông, họ làm những chiếc mảng to đưa khách ra giữa sông ngám cảnh, năm 1997.

    Dòng sông có khúc mở rộng đến vài trăm mét, ở giữa nổi lô nhô những gò đá, trông như hòn đảo, xa xa là những khóm tre xen trong nếp nhà sàn, khói bếp hòa vào sương núi trông cảnh sắc thơ mộng hữu tình. Dòng sông chảy qua chân núi Cô Muông, qua các cánh đồng, bãi ngô, xòe ra thành nhiều nhánh, đột ngột hạ thấp xuống khoảng 35 m, tạo thành thác Bản Giốc. Phía Bắc tháp gồm ba cấp dài, nguồn nước nhiều, rất đẹp còn gọi là thác chính. Thác phụ ở phía Nam, chỉ có một cấp cao. Khi chiêm ngưỡng không có sự tách bạch nên toàn thể thác Bản Giốc có cao có thấp rất hài hòa với rong rêu, cây cối, núi non chung quanh nên cảnh sắc đẹp tuyệt vời. Nhìn tổng thể hay nhìn chi tiết từng phần thác đều rất đẹp.
    < Sông Quây Sơn, Trùng Khánh phủ, Cao Bằng thời Pháp thuộc.

    Chúng tôi đến Bản Giốc, ngày ấy chỉ có hơn chục nóc nhà. Không như phố Trùng Khánh hay chợ Pò Tấu người dân đều xây dựng nhà đất để ở. Nhà xếp thành dãy ôm lấy cái chợ ở giữa. Ở đây vẫn là những nếp nhà sàn, trâu bò lợn gà nhốt ở dưới, người ở trên sàn, sống quây quần như các bản chung quanh. Chợ tách riêng ra ở bãi đất trống gần đó.

    Sau khi đã ổn định các lớp vào ở nhờ nhà dân, chúng tôi ra ngoài ruộng ngắm cảnh sông núi. Từ đây nhìn ra thác chỉ thấy màn hơi nước bốc cao trắng xóa ở chân núi và tiếng thác gầm reo đến rộn ràng.

    Sáng hôm sau, toàn trường xuống vạt đất bằng phẳng dưới chân thác cắm trại. Các anh lớn tuổi chặt cây dựng lều căng những tấm vỏ chăn làm mái xếp theo hàng đều tăm tắp. Chúng tôi được tắm thỏa thuê. Mấy anh bơi giỏi sang cả bờ bên kia sông, ở đấy chỉ có cây cối mọc hoang và nương rẫy, rất vắng người. Thỉnh thoảng mới thấy người làm nương chống mảng quay về bản phía bên này sông. Có lẽ chúng tôi là lớp người đầu tiên cắm trại ở bên dòng thác đẹp tuyệt vời nhất nước này
    < Thác Bản Giốc, Trùng Khánh phủ, Cao Bằng thời Pháp thuộc.

    Thầy Nguyễn Ngọc Văn ra đề toán đố học sinh các lớp làm sao đứng bên này mà đo được chiều rộng sông. Nguyễn Như Mai tuy bé nhất lớp, song rất thông minh, xung phong giải theo hình tam giác, được thầy đồng ý và cho cả lớp thực hành. Được các thầy khen, giải thưởng là những dò phong lan kếch sù hái từ những cây vối bên bờ sông, trông rất đẹp, cả trường vỗ tay reo hò.

    Hoàng Văn Xuân, Hiệu đoàn trưởng còn tổ chức cướp cờ. Cắm một lá cờ ở trên một cành cây cao ở bên kia sông, sau một hồi còi, các lớp cử người thi nhau bơi sang sông, rồi luồn qua các bụi rậm, tảng đá để đến với gốc cây to có lá cờ đỏ, lớp nào trèo lên cây lấy được cờ thì thầy giáo thưởng. Lớp tôi tuy là lớp dưới, nhưng có nhiều anh lớn bơi lội và leo trèo rất giỏi nên đã sớm chiếm được cờ, cả trường reo hò ầm vang khúc sông

    Ngày ấy, chúng tôi không có khái niệm bên kia sông là đất của người Trung Quốc, trên thực tế cũng không thấy bóng dáng người Trung Quốc nào, chỉ thấy người Tày vun sới ngô, nên cứ reo hò đùa nghịch thỏa thích. Buổi chiều chúng tôi tổ chức khám phá một hang động cách thác Bản Giốc chừng 3-4 cây số. Các thầy Nguyễn Thường Thịnh, Nguyễn Ngọc Văn, và các anh Hoàng Văn Xuân, Ngân Bá Kỷ và hai thanh niên trong bản đi trước dẫn đường. Thầy làm các ký hiệu dẫn đường bí mật để đi đến Ngườm Lồm (hang gió).
    Thầy Vũ Trọng Nhậm đưa chúng tôi đi sau, vừa đi vừa tìm kiếm những ký hiệu và phỏng đoán để tìm đường vào hang động. Chúng tôi thấy tờ giấy chỉ đường báo còn cách cửa hang 20m, thế mà mà vẫn chưa tìm ra cửa vào hang. Nơi đây cây cối um tùm, vách đá dựng đứng, lá han mọc khắp nơi, chạm vào đau buốt vô cùng. Mấy anh lớn tuổi xung phong lên trước, tìm mãi mới thấy cửa hang rất nhỏ hẹp, ấn khuất sau những bụi giây rừng. Chúng tôi phải kéo nhau lên từng người một mới chui được vào cửa hang
    < Động Ngườm Ngao, cách thác Bản Giốc chừng 4-5 km, là một trong những hang động còn nguyên sơ đẹp nhất nước ta.

    Ngoài trời nóng thế mà trong hang mát lạnh. Gió rít từng hồi. Đi được độ vài mét thì thấy hiện lên trước mắt một không gian cao rộng mênh mông, cả trường đứng lọt thỏm trong một góc hang. Các nhũ đá từ dưới mọc lên, từ trên buông xuống, hình thù đa dạng, muôn hình vạn trạng, màu sắc óng ánh, nhìn vào chỗ nào cũng rất đẹp.

    Mỗi chúng tôi tha hồ mà tưởng tượng hình thù các động vật, ai ai cũng suýt soa, mồm không ngớt thốt lên điệp khúc: Trời ơi, đẹp quá! Trời ơi, đẹp quá! Thầy Nhậm cho biết, đây là động đá vôi được hình thành cách ngày nay 300 triệu năm. Những nhũ đá ở trên vòm hang là do từng giọt nước kết tủa caco3 chảy qua đá vôi nhỏ xuống qua ngày này sang ngày khác, năm này sang năm khác mà thành. Măng đá ở trên nền hang, nước từ nhũ đá chảy xuống lâu ngày nên cao dần. Những nhũ đá gặp măng đá thành cột đá
    < Bản Pò Mười, nơi đây tôi đã sống trong những năm 1948-1951, ngày ấy mới có 6 ngôi nhà sàn và 1 nhà đất của gia đình tôi. Đêm giao thừa năm 1951 hổ đã nhảy vào chuồng bắt con lợn 50-60 kg của nhà tôi, sau đó gia đình tôi phải ra phố chợ Pò Tấu, cách xa hơn 1km, nhưng xa núi hơn.

    Chúng tôi nói với nhau, thế thì lâu lắm, chắc từ ngày xửa ngày xưa những nhũ đá, cột đá đã to như thế này rồi. Ở trong hang có đoạn phải sắn quần lội bì bõm qua nước. Cả đoàn chỉ có vài ba chiếc đèn pin, còn toàn là đuốc, đi được một lúc thì đuốc thay nhau tắt do không đủ ôxy và do gió lùa từ đâu thổi tới mạnh quá, chắc chúng tôi chỉ đi được 100-200m là cùng. Khi ra chúng tôi phải điểm danh theo tổ theo lớp, phải nắm tay nhau cùng ra cửa hang, nếu để ai lạc thì rất khó tìm. Các cụ ở Bản Giốc cho biết: hang này dài rộng lắm, thông cả sang cửa Ngườm Ngao và cửa hang Bản Thuôn xa đến mấy cây số
    < Nơi đây tôi và các em đã sống trong những năm 1948-1951. Ngày ấy nhà cửa bằng gỗ, chưa được khang trang như bây giờ, năm 2007.

    Có lẽ chúng tôi là những đoàn đông người khám phá hang động ở đây sớm nhất, chỉ sau người Pháp đã đến đây từ năm 1921. Sau đó chẳng mấy ai dám vào hang, vì khu vực này ngày ấy là tổ cọp. Trong thời gian chúng tôi đến tham quan thì hổ vẫn còn nhiều lắm. Buổi tối, đốt lửa trại, một chương trình văn nghệ đặc sắc của nhà trường được biểu diễn cho bà con các bản đến xem. Có lẽ đây là lần đầu tiên được xem văn nghệ nên bà con rủ nhau đến rất đông.

    Mở đầu là những bài đồng ca, song ca, thầy Nhậm ngâm bài thơ “Đời đời nhơ ông” của Tố Hữu (ngày ấy ông Stalin mới qua đời nên dân ta thương cảm lắm), tiếp đến múa điệu: “Dân Liên Xô, vui hát trên đồng hoang, đây bao la, muôn sắc hoa chan hòa,…” Trương Nguyệt Minh, Lê Hồng Khê,… phải lấy vỏ chăn hoa cuốn làm váy, được cái vốn đã xinh nay thêm chút mực đỏ làm môi son má hồng trông dưới ánh lửa bập bùng càng rực rỡ
    < Trên đường đến thác Bản Giốc - Cọn nước bên dòng sông Quây Sơn, 2007.

    Hoạt cảnh đoàn thanh niên dân chủ thế giới đến thăm thác Bản Giốc rất vui. Mấy anh cao to được bôi mặt mũi chân tay người trắng hếu, mũi lõ; người đen xì, người da đỏ, da nâu, da vàng… đóng giả người châu Âu, châu Phi trông rất giống. Mỗi người đứng ra nói xì xà xì xồ, xong mỗi câu tiếp đến phiên dịch bằng tiếng Tày, ca ngợi cảnh đẹp thác Bản Giốc hết lời, ai cũng phải buồn cười. Ngẫm lại, từ mấy chục năm trước, thầy trò chúng tôi đã có đầu óc làm du lịch ở đây rồi. Đến thế kỷ XXI ngành du lịch tỉnh Cao Bằng đến nay mới bắt đầu khai thác du lịch thì quá chậm chạp! Giá như ngay năm 1954, ta xây dựng một khu du lịch cả hai bờ chân thác Bản Giốc thì ngày nay thác đã nằm trọn vẹn ở nước ta như thuở ấy rồi! Lớp chúng tôi được thầy Nhậm hướng dẫn diễn vở hoạt cảnh giữ vệ sinh diệt chấy, rận, rệp, muỗi
    < Dòng sông Quây Sơn, 2007.

    Tôi được đóng vai con muỗi, lấy màn trắng làm đôi cánh, đầu đội chiếc vành có vòi dài như vòi voi, đôi con mắt tròn xoe đen xì. Trần Xuân Sơn khoác chiếc áo tơi đan bằng mo đóng vai con rệp,…con vật nào cũng ra oai, tỏ ra độc ác nguy hiểm. Nhưng đến khi dàn đồng ca kể tội với điệp khúc: “Này con rệp, mày bỏ mạng mày thôi, mày thôi. Kìa con muỗi, bay trốn đi đâu, trốn đi đâu mà chạy. Mày bỏ mạng mày thôi, mày thôi.” Thì bọn tôi co rúm chạy tứ tung.

    Buổi văn nghệ gây được ấn tượng mạnh đối với bà con dân tộc các bản. Năm 1972, máy bay Mỹ chưa bắn phá tới Cao Bằng nên tôi đưa vợ con lên thị trấn Trùng Khánh sơ tán. Ít tháng sau tôi đưa bố, anh và em vợ lên thăm gia đình. Nhân dịp này tôi và chú Đạt (em rể) đưa bố vợ và anh em nhà vợ đi thăm thác Bản Giốc. Đi bằng xe đạp, sáng đi chiều về. Nước cạn nên buổi trưa tắm sông thỏa thích. Hôm ấy, nhìn sang phía bên kia sông còn heo hút lắm, xung quanh thác Bản Giốc vẫn không có ai ngoài gia đình chúng tôi.
    < Nhìn toàn cảnh thác Bản Giốc từ tỉnh lộ 206, năm 2007.

    Năm 1997, nhân kỷ niệm 50 năm gia đình tôi sống ở bản Pò Mười, tôi đã cùng nghệ sĩ nhiếp ảnh Hà Tường đến Pò Mười ngủ một đêm. Sáng hôm sau chụp cảnh bừa ruộng tập thể. Cháu Đoàn Cảnh Tuân đưa chúng tôi đi chụp ảnh sông Quây Sơn và thác Bản Giốc bằng xe ô tô cơ quan. Ngày ấy phía Việt Nam chỉ có lèo tèo một ngôi nhà tranh vách đất ở đầu dốc xuống thác, đó là đồn biên phòng. Bên kia sông Quây Sơn, Trung Quốc đã xây một khu du lịch, nhà cao 2-3 tầng, có chòi ngắm cảnh, làm đường ra thác tham quan và vài ba chiếc mảng chở khách ra giữa sông ngắm cảnh
    < Năm 1997, tôi đã thấy Trung Quốc xây dựng một khu nhà nghỉ ở bên kia sông, ảnh năm 2007.

    Năm 2007, vợ chồng tôi, hai cô em gái, chú em út của tôi và vợ chồng anh vợ và các cháu lại lên thăm Pò Mười, nơi 60 năm trước mấy anh em chúng tôi đã lớn lên ở đây.

    Sau đó thăm thác Bản Giốc và Ngườm Ngao. Phía bên kia sông nhộn nhịp với những mảng ngắm cảnh, người đông nườm nượp. Còn bên này sông vắng teo.
    < Thác Bản Giốc - phần thác phụ của Việt Nam, năm 2007.

    Đồn biên phòng được xây dựng lại, tuy vẫn là nhà một tầng, nhưng đã là tường xây mái ngói với chiếc sân rộng rãi, có cả chậu hoa. Cơ sở du lịch vẫn chưa có gì. Mấy chiếc cầu gỗ xiêu vẹo do dân tự làm, không được an toàn nếu nước lớn. Dưới bãi sông có mấy túp lều dựng lên không theo hàng lối, toàn bày hàng lặt vặt của địa phương Trung Quốc. Mấy chiếc mảng của ta do dân địa phương tự làm nên sơ sài và không đẹp như mảng phía bên kia, hấp dẫn và đúng chất du lịch. Những mảng này chỉ đi lại ở giữa sông, chứ không được sang bên bờ sông của nước bạn. Nghe nói hai năm gần đây vừa cắm mốc biên giới ở ngay giữa thác chính?
    < Cầu vào thác còn sơ sài tạm bợ chưa an toàn, chưa đáp ứng với yêu cầu du lịch, năm 2007.

    Ngườm Ngao đã khai thác dịch vụ du lịch. Trong hang đã có điện sáng. Có lẽ muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp tự nhiên thì nên sớm đến thăm. Tôi thấy bàn tay con người đã bắt đầu làm khô cứng nhiều nơi, nhất là những lối đi đã thấy vết đập phá, bậc xi măng xây phẳng phiu, láng phằng lì làm mất đi những sóng đá nhấp nhô rất nên thơ. Ngườm Ngao là rừng nghệ thuật, mọi tác động của con người phải từ bàn tay khéo léo của nghệ nhân, đôi mắt nhìn tinh túy của nghệ sĩ.

    Chiêm ngưỡng thác Bản Giốc, động Ngườm Ngao ở Cao Bằng
    Thăm Thác Bản Giốc


    Ngườm Ngao là tài sản vô giá. Thiên nhiên đã ưu đãi ban tặng cho Cao Bằng một không gian thần tiên, đa dạng về hình dáng, phong phú về màu sắc, đẹp cực kỳ từng cm. Tôi rất ngại, nếu không biết giữ gìn và tôn trọng thiên nhiên thì số phận của nó không sớm thì muộn sẽ giống như các hang động ở vịnh Hạ Long, đồ dởm bằng xi măng tràn lan ở khắp nơi. Màu sắc bịa đặt. Thật giả lẫn lộn. Tự đánh mất tài sản quý giá của mình.

    Bây giờ người ta đang dựa vào những hình thù tự nhiên dựng nên những câu chuyện huyền hoặc, huyền thoại, thần thánh tiên bụt hóa làm cho nhiều người mê hoặc. Đừng thêu dệt những chuyện nhảm nhí vào thiên nhiên, bản thân giá trị của nó đã quá đẹp rồi. Điều đáng ngại là quanh khu du lịch Ngườm Ngao thấy bán rất nhiều nhũ đá, măng đá. Nếu Không ngăn cấm thì chẳng bao lâu những nhũ đá Ngườm Ngao sẽ bị rời đến các dinh thự, nhà hàng khắp nơi, kể cả ở nước ngoài

    ( Theo blog Kiến Trúc Việt - Đoàn Đức Thành)
    Hạnh phúc không phải là đích đến mà là trên từng chặng đường đi..

Khám Phá Du Lịch
Trang 3 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68