PDA

View Full Version : Milarepa



Lâm Đệ
19-09-2012, 08:09 AM
http://i216.photobucket.com/albums/cc87/Nightprowlkitty/milarepa1199120471.jpg

Tây tạng như một đóa sen đêm chỉ nở đón ánh trăng mông lung, huyền diệu và kỳ ảo của Đông phương. Vào hậu bán thế kỷ mười một, nơi xứ sở u huyền này nghe vang dậy một giọng hát vừa trầm hùng như loài sư tử, vừa thánh thót như tiếng chim Ca-lăng-tần-già, vừa rạt rào như lời cây tiếng lá, vừa cao thâm như đỉnh cao và hố thẳm. Tiếng ca này lần đầu tiên xuất hiện trên các triền núi âm u hoang vắng của dãy Hi-mã-lạp sơn và dần dần lên mãi đến tuyệt đỉnh Everest tuyết phủ tiếp giáp với mây trời vần vũ thiên thu. Tiếng hát lời ca này phát nguồn từ một giai tầng trí tuệ và nghệ thuật viên dung siêu việt của một bậc thánh tăng Bồ-tát Tây tạng với mảnh vải che thân mong manh rách rưới và chiếc tích trượng nhỏ bé nhưng rắn chắc vô biên nện vang từng tiếng rõ ràng theo nhịp chân leo lên từng phiến đá tuyết trắng ngần sau hơn mười năm tu luyện các năng lực thượng thừa và tu tập thiền định không ngừng theo các Diệu Lý của Mật-tông Phật-giáo: giọng hát của Jetsun Milarepa, Đại Hành Giả Du-già Tây Tạng.

Cuộc đời đại hiệp sĩ phi thường phi phi thường này bắt đầu từ khi lên bảy, cái tuổi thơ dại đã thực sự bước vào địa ngục trần gian này: ngục của lòng tham không đáy; ngục của lửa thù hận phụt lên vô bờ vì bị người thân cướp đoạt quyền thừa kế gia tài của dòng họ quý phái giàu sang, vì cái chết quá sớm của người cha đáng kính. Cuộc sống bị đày đọa khốn cùng của cậu bé bảy tuổi Mila Thopaga kéo dài chịu đựng cho đến năm mười lăm tuổi, cái tuổi chập chững nhưng lại quá phong trần: một người một ngựa lên đường tìm thầy học Huyền thuật để mong trả thù rửa hận cho thỏa lòng người mẹ góa yếu đuối nhưng vẫn giữ niềm kiêu hãnh vô biên. Sau khi học thành tài, Mila Thopaga đã dùng tuyệt nghệ huyền thuật của mình giết hằng ba bốn chục người có liên hệ với hai kẻ tử thù chính là ông chú và bà thím độc ác của chàng, và phá hoại rất nhiều của cải, hoa màu của những người khác...Mila Thopaga bị lương tâm cắn rứt, cõi lòng xao xuyến bất an và phát tâm tìm thầy học Đạo, khát khao giác ngộ và giải thoát đến cực độ đến nỗi phải hy sinh bất cứ thứ gì kể cả thân mạng của chính mình.

Định Mệnh của Mila Thopaga là một thứ định mệnh Đại Hạnh, nhưng quá khốc liệt khắt khe. Cuối cùng Mila Thopaga đã gặp được Đạo sư định mệnh của mình: Đại Dịch giả Marpa, tổ sư khai sáng tông phái Bkarh-gyudpa của Phật giáo Tây Tạng. Sau tám lần được bậc Đạo sư ném tận cùng đáy sâu hố thẳm tuyệt vọng, Mila Thopaga đã được thanh thần tẩy thể, gột sạch ác nghiệp và thọ lãnh tất cả những Giáo lý Tối mật của tông phái này, để rồi một mình một bóng lang thang khắp các vùng thâm sơn cùng cốc để thiền định và tu tập Giáo lý Giải thoát Vô thượng. Sau khi đã quì lạy từ giã Đạo sư với lời thệ nguyện vĩ đại là phải đạt Giác ngộ để cứu độ chúng sinh như thái tử Tất-đạt-đa trước đó khoảng mười bảy thế kỷ dưới gốc cây Bồ-đề xứ Thiên trúc: nếu Ta không đạt được giải thoát rốt ráo thì vĩnh viễn không trở lại với thế giới loài người.

Sau khoảng mười năm ẩn tu trong trong thâm sơn cùng cốc tuyết phủ giá lạnh của vùng Hy-mã-lạp sơn, với thân thể suy nhược đến cùng độ vì thiếu thức ăn và quần áo thích hợp, Milarepa đã hiến mình trọn vẹn cho Chân lý, phối hợp Nhân Tâm và Thiên Tâm, Tiểu ngã với Đại ngã thành Nhất Thể Chân Như của Bản Thể Vũ Trụ kỳ ảo, Milarepa đã đạt được Giác ngộ và Giải thoát cho chính mình để rồi cất tiếng hát phổ độ tất cả chúng sinh trong ba cõi.

Cầu mong dư âm của lời thơ, lời hát khởi nguồn từ một Trí tuệ nhìn suốt ba cõi thế giới này, và hình ảnh cuộc đời phi thường, phi phi thường của một Con Người đã vượt người này, đi sâu vào tận đáy lòng của mọi người trong thời Tịch dương hôm nay để khai mở một Triêu dương huy hoàng ngày mai trong lòng mỗi người và tất cả (st)

roamingwind
19-09-2012, 11:35 PM
Hồi đó có đọc một cuốn sách vể Milarepa. Không còn nhớ nhiều chi tiết tuy nhiên có nhớ khúc ông mới nhập môn Marpa và được (bị :) tuỳ hướng nhìn) thử. Kêu xây cái nhà, xây xông ông thầy kiếm cớ đập xuống. Khum lưng xây cái khác, lại bị ông thầy lật lọng gian dối hất đổ. Lại đi xây cái khác. Trò ra tâm học thầy ra tâm dạy. Dạy mà học trò không biết mình được/bị dạy :) chỉ thấy toàn chưi mắng, gian dối lập lừa từ cái ông khỉ đột. Đọc sách thì thấy hay lắm gặp tôi thật thì dẹp qua một bên đi uống cà phê sướng hơn :).

Nhớ thầy. Nhớ cái thưở nào đó nói "Hoà Thượng cho con ở vài tháng".
OK. Anh vào đây. Sáng hôm sao, ông già nói cần phải làm hiên nhà (patio) để cho người ta có chổ ngồi ăn. Hăng hái đi phụ. Thế là cá cắn câu. Từ chửi đến chửi. Từ hét đến hét. Ủa sao lạ quá vậy, chuyện phải làm như vầy mà kêu mình làm hướng kia. Vô lý. Hên quá chưa đến nổi phải đập đi làm lại như Milarepa. Chắc ông già cũng biết làm quá thằng khỉ này nó bỏ chạy uống cà phê.

Hai năm sau ổng mất. Trong mơ thấy mình đã theo ông lâu rồi. Nhưng cũng trong giâc mơ đó ông nói -- "đừng theo tôi nữa". Vậy mà phải một thời gian rất lâu, đến
gần đây, mới bỏ ổng xuống được. Hai vai khoẻ re. Tha hồ uống cà phê :).

Lâm Đệ
20-09-2012, 01:40 AM
Tôi đã đến tháp của ngài Milarepa rồi ở Sekargutok thuộc Lhodrak gần biên giới Buhtan ,rất hoang vắng chỉ có những lá phuớn bay phần phật cùng với tiếng kèn ốc xa xa vọng lại .Không thể tưởng tuợng sức người có thể làm đuợc .Đứng truớc tháp của ngài một lòng sùng mộ dâng lên mãnh liệt ,bồi hồi nghĩ đến cả nghìn năm truớc vị Thánh tăng đã hành trì công phu nơi này ,thế mà vô thuờng đã xóa tan tất cả .Ngài là biểu tượng lớn trong Phật giáo Tạng truyền .Hệ phái Kim cang thừa Dòng Kagyu Hiện nay Dòng truyền thừa là Đức Karmapa đời thứ 17 đang sống tại Daharmasala cạnh chỗ Đức Dalailama .Nếu có cơ hội các bạn nên hành hương đến chốn này một lần trong đời ,cảm giác đúng là Bất khả tư nghì

6789
20-09-2012, 01:49 AM
@Lâm Đệ: Em nhớ mang máng là chuyện về ngài Milarepa này huynh đã post đấy, nhất định đã đọc bài liên quan ở tlkđ rồi mà không nhớ nổi :suynghi1

Lâm Đệ
20-09-2012, 02:11 AM
Có thể lắm mình post cả nghìn bài rồi nhiều khi lẫn lộn

6789
20-09-2012, 02:21 AM
Có thể lắm mình post cả nghìn bài rồi nhiều khi lẫn lộn

Hờ hờ, đây là một minh chứng về người đàn ông không chung tình, đàn bà mà gặp bố này thì chết :lolz :suphu

kt22027
20-09-2012, 02:21 AM
Người Tây Phương rất ngạc nhiên về khả năng chống lạnh của các tu sĩ Tây Tạng qua cách thức thiền. Một tiến sĩ của đại học Harvard có theo dõi một nhóm tu sĩ trong lúc đang thiền, kết quả rất ngạc nhiên, các tu sĩ có thể dùng sức tâp trung tư tưởng để thay đổi thân nhiệt, mức tiêu thụ oxy... Các tu sĩ có thể giảm mức dùng oxy đến 64% và tăng thân nhiệt đến 60 độ F! làm cho những cái mền ướt bốc khói luôn!

Tôi đã xem toàn bộ phim tài liệu này trên Discovery Network, trên youtube chỉ thấy một phần thôi.

Tôi nhớ có xem một phim có một nhóm tu sĩ lên tận ngọn núi đầy tuyết, cỡi hết đồ ra chỉ quấn khăn mõng, quì gối, dập đầu như đang lạy, thiền cho tới sáng! bình thường ngồi kiểu này thì chết vì lạnh, nhưng những tu sĩ nay thức dậy như không có gì xảy ra!

R-wuOYlxMSY

Lâm Đệ
20-09-2012, 03:03 AM
Đúng rồi kt27 phép đó gọi là nội hỏa ,thầy tôi Rinpoche cũng làm đuợc nhưng khi tôi hỏi để xin học thì ông cười bảo -Nếu lạnh thì đi lấy áo lạnh mặc vào ,không nên phí thời gian vào những điều như thế này
Tây tạng lạnh quá tôi mặc áo lạnh Carhartt của Detroit làm mà chẳng ăn thua gì người cứ run lên bần bật sau này chỉ dám tới đó vào quãng tháng 7 là đẹp nhất

roamingwind
20-09-2012, 03:43 AM
Đúng rồi kt27 phép đó gọi là nội hỏa ,thầy tôi Rinpoche cũng làm đuợc nhưng khi tôi hỏi để xin học thì ông cười bảo -Nếu lạnh thì đi lấy áo lạnh mặc vào ,không nên phí thời gian vào những điều như thế này
Tây tạng lạnh quá tôi mặc áo lạnh Carhartt của Detroit làm mà chẳng ăn thua gì người cứ run lên bần bật sau này chỉ dám tới đó vào quãng tháng 7 là đẹp nhất

ha ... ha ... ha ... :) :)

Áo lạnh loại cực tốt chừng 100-300 đô la. Rẽ hơn bỏ thời gian tập nội hỏa.

kt22027
20-09-2012, 04:57 AM
@Lâm Đệ: Em nhớ mang máng là chuyện về ngài Milarepa này huynh đã post đấy, nhất định đã đọc bài liên quan ở tlkđ rồi mà không nhớ nổi :suynghi1

Bài đó hơi khác cũng rất hay. Link đây
http://www.thanglongkydao.com/gioi-do-day/6667-thanh-tang-milarepa.html

ChienKhuD
20-09-2012, 11:47 AM
Đúng rồi kt27 phép đó gọi là nội hỏa ,thầy tôi Rinpoche cũng làm đuợc nhưng khi tôi hỏi để xin học thì ông cười bảo -Nếu lạnh thì đi lấy áo lạnh mặc vào ,không nên phí thời gian vào những điều như thế này.

Tôi nghĩ phép nội hỏa (thiền định Tummo) hay chiếc áo ấm (hay chiếc áo lạnh theo cách nói của bác) chẳng qua cũng chỉ là phương tiện giúp con người chống lại cái lạnh. Phương tiện thì nhiều nhưng quan trọng cái đích cuối cùng là gì. Các giáo sĩ Tây Tạng phải luyện phép nội hỏa vì điều kiện tu tập của họ quá khắc nghiệt. Điều kiện của chúng ta quá tốt thì luyện tập cái đó quả thật là phí thời gian (nhất là khi bác không có ý định sống và tu tập ở đất nước này??). Theo tôi, luyện tập những phép tương tự như vầy đòi hỏi phải kiên nhẫn và giữ gìn giới luật tuyệt đối.

Theo cái biết hạn hẹp của tôi, huyền thuật Tây Tạng có trước Phật giáo Tây Tạng (Lạt Ma giáo) rất lâu. Người Tây Tạng thích nghiên cứu các hiện tượng bí ẩn như cái chết, ấn huyệt, thuật xuất hồn, thuật tàn hình... Tuy nhiên những thuật đó chỉ phụ vụ cho cái bản ngã nên nó không thể phát triển cao được. Thuở ấy có hai nhóm huyền thuật đấu tranh với nhau. Một nhóm yếu thế bi đẩy ra khỏi xứ Tây Tạng. Nhóm này lưu lạc sang Ấn Độ và tiếp nhận Phật giáo đại thừa. Dưới ánh sáng của Phật pháp, huyền thuật nhóm này phát triển thăng hoa và họ quay trở lại Tây Tạng. Từ đó Lạt Ma giáo ra đời. Hiện tại Mật tông có 3 phái: Mật tông Trung Hoa, Mật tông Nhật Bản (Đông mật) và Mật tông Tây Tạng (Tạng mật hay Lạt Ma giáo).

Bác là người hiểu rõ về Tạng Mật nhất. Nếu tôi có điều gì sai xót nhờ bác chấn chỉnh giùm.

Lâm Đệ
21-09-2012, 03:36 AM
Bác D nói làm tôi mắc cở .Thật ra hiểu biết về Tạng Mật cũng không là gì cả ,nó thuần túy chỉ là một thông tin .Sự trải nghiệm mới là đáng nói
Truớc đây tôi vẫn tự hàm hồ cho rằng mình biết tí chút về Tạng Mật bởi lẽ thầy mình là một vị Tulku tái sinh , mình cũng đã miệt mài hành trì dưới sự huớng dẫn của ngài ,cũng nhập thất ,làm Mạn Đà La ,cũng tụng Mantra ,thực hành Ngondro ,Chod ,ai trong truờng hợp này cái ngã hèn mọn chẳng có chút kiêu hãnh ,sung suớng Tôi cũng chẳng ngoại lệ ,cho đến một ngày buớc vào ca mổ sinh tử ,có thể đi luôn theo lời bác sĩ
Trời ơi nói ra các bác đừng cười chứ thật nguợng hết sức .Tôi run như cầy sấy ,cổ họng thắt lại ,tim đập muốn vỡ ra ,bên cạnh đó là một nỗi giận dữ nổi lên vì sự nhát sợ của mình ,tôi phải bảo bác sĩ gây mê cho tôi 5 phút để tôi get ready
Hóa ra khi đến bên bờ sinh tử ,bản năng mình lập tức quay trở lại ngay tức khác ,sự thực hành pháp chưa đủ sâu để có một sự chuyển hóa ,mọi kiến thức mọi công phu vứt hết khi bác biết rằng bác sắp buớc vào cõi chết Bardot mà không thể nào quay về nữa
Nó tuơng tự như khi mình chơi cờ ,mười mấy nuớc đầu còn nằm trong sự an toàn của sách vở khai cuộc ,đến khi xáp lá cà không còn trông cậy vào đâu đuợc nữa ,bản năng bộc lộ ,thấy hết sự suy nghĩ hời hợt ,khả năng tính toán các thế biến , cái nhìn kém cỏi về chiến luợc .Oa chà mọi nhuợc điểm bộc lộ hết .mới hiểu ra cáo là cáo , gà là gà ,mới thấy rằng bao nhiêu năm
Soi guơng làm dáng rốt cuộc mình lại gặp ta hehe

roamingwind
21-09-2012, 05:30 AM
Một vấn đề lớn của những ai có thật một tấm lòng -- va chạm trong đời sống.

Tôi gặp trường hợp tương tự ngay sau khi lấy vợ :). Ông thấy la hét mình không bỏ chay, vợ la không khéo làm giấy ly dị !! :). Thật lòng mà nói, nhờ vợ mà cái gọi là "tu hành" của tôi tiến bộ và thật hơn. Bớt đi trên mây. Khi nào tôi còn bực mình tức giận vợ, bất kể là trên lý/sự vợ sai hay đúng, tôi biết tôi có lổi và có vấn đề. Rồi những năm tháng gần đây khi nền kinh tế suy sụp ... mình có thật sự không lo sợ không?

ChienKhuD
21-09-2012, 05:39 PM
Thật ra hiểu biết về Tạng Mật cũng không là gì cả ,nó thuần túy chỉ là một thông tin .Sự trải nghiệm mới là đáng nói

Cảm ơn bác. Đây mới là cái chính yếu của việc tu tập. Ngày nay nhiều người kinh điển đọc làu làu mà chẳng hiểu gì. Tôi lắm lúc "thấy tay mà quên trăng". Học theo pháp Tịnh độ, có trải nghiệm gì mới đi khoe với ông thầy ổng chửi cho trận. Đại ý ổng là những trải nghiệm đó là những cái cỏn con, ai cũng từng trải qua. Đừng bao giờ mắc kẹt ở những cái nhỏ nhoi ấy mà phải chuyên tâm hơn nữa. Phật đạo bao la không phải một đời một kiếp mà học xong. "Càng lên cao thì chướng ngại (ma chướng) càng nhiều. Chớ mà tự phụ!". Sự lo lắng chán chường, hay cảm giác sợ hãi cũng chính là một phần của quá trình.