PDA

View Full Version : Thơ Lí Bạch



HauK
11-02-2010, 03:30 PM
ĐƯỜNG ĐI KHÓ
Cốc vàng, rượu trong, vạn một đấu
Mâm ngọc, nhắm quý, giá mười ngàn
Dừng chén, ném đũa, nuốt không được
Tuốt kiếm nhìn quanh lòng mênh mang
Muốn vượt Hoàng Hà sông băng đóng
Toan lên Thái Hàng núi tuyết phơi
Lúc rỗi buông câu bờ khe biếc
Bỗng nghe thuyền lướt cạnh mặt trời
Đường đi khó! Đường đi khó!
Nay ở đâu? Đường bao ngả?
Cưỡi gió phá sóng hẳn có ngày
Treo thẳng buồm mây vượt biển cả.
Dịch: khuyết danh
(Bài này tôi chép lại theo trí nhớ. Học lâu rồi sợ nhớ sai. Mọi người phát hiện ra chỗ sai xin góp ý :). Tôi chân thành cảm ơn)

SẮP MỜI RƯỢU
Biết chăng ai:
Sông Hoàng Hà ngọn nước tại lưng trời
tuôn đến bể khôn vời lại được.
Biết chăng nữa:
Đài gương mái tóc bạc
sớm như tơ mà tối đã như sương.
Nhân sinh đắc ý nên càng
Khôn nỡ để chén vàng trơ với nguyệt.
Tài hữu dụng lẽ trời âu hẳn quyết,
Nghìn vàng kia khi hết lại còn.
Lúc vui chơi nào nhắm mùi ngon,
Ba trăm chén cũng dồn một cuộc.
Cụ Sầm rủ cụ Đan khuyên chuốc,
Rượu nâng lên chớ được dừng tay.
Vì ngươi hát một khúc này,
Xin ngươi sẽ lắng tai nghe lấy.
Tiệc chung cổ ngọc vàng là mấy,
Hãy nên say say mãi tỉnh chi mà.
Thánh hiền xưa cũng vẳng xa,
Chỉ có rượu với người say là vẫn để.
Tiệc Bình Lạc xưa kia cũng thế,
Mười nghìn chung mặc thích vui cười.
Tiền chủ nhân bao quản vắn dài,
Cũng mua nữa cùng ngươi khuyên rót.
Ngựa hoa tốt mà áo cừu cũng tốt,
Gọi đồng ra đổi lấy rượu ngon.
Cùng ngươi giải vạn kiếp buồn.
Dịch: khuyết danh

THANH BÌNH ĐIỆU KỲ 1
Dịch: Ngô Tất Tố

Thoáng bóng mây hoa, nhớ bóng hồng.
Gió xuân dìu dặt giọt sương trong
Ví chăng non ngọc không nhìn thấy,
Dưới nguyệt đài Dao thử ngóng trông.

BÀI CA NGƯỜI HIỆP KHÁCH
Khách nước Triệu phất phơ giải mũ
Gươm Ngô câu rực rỡ tuyết sương
Long lanh yên bạc trên đường
Chập chờn như thể muôn ngàn sao bay
Trong mười bước giết người bén nhạy
Nghìn dặm xa vùng vẫy mà chi
Việc xong rũ áo ra đi
Xoá nhòa thân thế, kể gì tiếng tăm
Rảnh rang tới Tín Lăng uống rượu
Tuốt gươm ra, kề gối mà say
Chả kia với chén rượu này,
Đưa cho Châu Hợi, chuốc mời Hầu Doanh.
Ba chén cạn, thân mình xá kể!
Năm núi cao, xem nhẹ lông hồng
Bừng tai, hoa mắt chập chùng,
Mống tuôn hào khí mịt mùng trời mây
Chùy cứu Triệu vung tay khảng khái,
Thành Hàm Đan run rẩy, kinh hoàng
Nghìn thu tráng sĩ hai chàng
Tiếng tăm hiển hách, rỡ ràng Đại Lương.
Thân dù thác, thơm xương nghĩa hiệp;
Thẹn chi ai hào kiệt trên đời.
Hiệu thư dưới gác nào ai?
Thái huyền, trắng xoá đầu người chép kinh
Dịch: Trần Trọng San
Bài thơ trên đây đã được Kim Dung dựa vào để viết lên truyện Hiệp khách hành, sau này đã được dựng lên thành phim.
Trên đây là phần dịch thơ. Bạn nào biết phần nguyên tác, phiên âm, dịch nghĩa xin cho biết. HauK xin cảm ơn :)

trungdaigia9xvn
03-03-2010, 08:28 PM
BÀI CA HIỆP KHÁCH
Khách nước Triệu phất phơ giải mũ
Kiếm ngô câu rực rỡ tuyết sương
Ngân yên bạch mã huy hoàng
Vó câu vun vút như ngàn sao bay.
Cách mười bước giết người chẳng trật
Nghìn dặm xa vùng vẫy mà chi
Việc xong rũ áo ra đi
Ẩn thân rừng núi kể gì tiếng tăm.
Rảnh lại nhớ Tín Lăng tìm đến
Gươm gác đùi chuốc chén đầy vơi
Này nem, này rượu khuyên mời
Bên thời Châu Hợi, bên thời Hầu Doanh.
Ba chén cạn thân mình sá kể
Năm núi cao xem nhẹ lông hồng
Mắt hoa mặt đã nóng bừng
Khí hùng bay bổng lên từng mây xanh.
Chùy cứu Triệu vung tay khẳng khái
Thành Hàm Đan run rẩy kinh hoàng
Nghìn thu tráng sĩ hai chàng
Tiếng tăm hiển hách rỡ ràng Đại Lương.
Người dù chết xương còn thơm ngát
Chẳng hổ ngươi đáng mặt anh hào
Kìa ai ẩn náu trên lầu
Chép kinh đến thuở bạc đầu chưa xong.
Tôi thấy bài này trong thi viện không biết có phải nguyên tác không nhưng xem edit nghệ thuật của Vũ Đình Cường chắc là phải đấy

loan
07-03-2010, 03:23 PM
ĐƯỜNG ĐI KHÓ KỲ 1
(Người dịch: Lê Nguyễn Lưu)

Chén vàng rượu quý đấu mười ngàn
Mâm ngọc thức ngon đáng vạn quan
Ngừng tay ném đũa không sao nuốt
Rút gươm trông khắp dạ bàn hoàn
Muốn vượt sông Hoàng, băng chửa tan
Toan lên núi Thái, tuyết mờ lan
Thong thả ngồi câu bên ngọn suối
Bỗng cỡi thuyền mơ cõi nắng tràn
Khó đi đường! Khó đi đường!
Nhiều lối quanh, đâu đây tá ?
Có khi nương gió vượt ba đào
Kéo thẳng thuyền mây qua biển cả...

Nguồn: http://www.thivien.net

Mình đọc bản dịch khuyết danh kia thích hơn :) nhất là sau khi xem phim hoạt hình (Tân Tam Tự Kinh thì phải - mình không nhớ rõ). Vừa đọc vừa tưởng tượng 1 ông lão râu tóc bạc trắng như cước, ném đũa, tuốt kiếm nhìn như thế nào :)