PDA

View Full Version : Quán tưởng



ChienKhuD
22-11-2012, 12:52 AM
TLKĐ vốn hạn chế những bài viết về tôn giáo, nếu nội dung bài này có vi phạm xin các MOD xóa giùm

Có một phương pháp giúp mọi người người bình tâm yên ổn tôi xin mạo muội chia sẻ. Đó là pháp Quán của Thiền Tông. Quán có nghĩa là nhìn sâu. Khi chúng ta nhìn sâu vào một vấn đề nào đó với tất cả tuệ giác của mình, thật tướng sự vật rất dễ được phơi bày. Tôi đã áp dụng và cảm thấy trong người lúc nào cũng vui, giảm đi lo lắng rất nhiều. Hy vọng nó giúp được ít nhiều khi bạn không còn cách nào khác để làm vơi đi niềm đau.

1. Quán về người mình ghét, hận: Tìm một nơi nào đó thoáng mát tĩnh lặng ngồi một mình. Thở ra thở vào nhẹ nhàng. Khi thở ra biết mình đang thở ra, khi thở vào biết mình đang thở vào. Bắt đầu nghĩ (nhìn vào) về người mình ghét nhất. Kẻ đó có thể làm ta đau khổ, giật tiền hay cướp tình của ta. Quán chiếu về cuộc sống của người đó: Gia cảnh của họ ra thế nào, điều kiện sống của họ ra sao, mối quan hệ của ta với họ như thế nào, họ làm ta khổ là do vô tình hay cố ý, ta có lỗi nào trong đó hay không. Từ đó chúng ta quán rằng cuộc sống vốn xô bồ, va chạm, xúc phạm lẫn nhau là điều không thể tránh khỏi. Ta cũng nhiều lần xúc phạm làm đau khổ người khác nên hối hận quá... Thấy rằng mình vẫn là mình, họ vẫn là họ có ai lệ thuộc vào ai đâu. Bản thân người đó cũng rất tội nghiệp. Từ đó mình phát tâm yêu thương ngay chính kẻ làm ta khổ. Nếu trong quá trình quán chiếu mà mình thấy lỗi đó nằm ở mình thì quá hay rồi. Còn nếu không thì sẽ giảm đi được phần nào sự ganh ghét thù hận.

Đêm qua tôi đưa nhầm một ông taxi lạ hoắc 600k ổng cầm tiền đi mất. Ban đầu tôi trách mình, sau đó cũng có chút trách ổng vì sao tham quá. Rất nhanh tôi bắt đầu quán rằng: cuộc sống của các bác tài vốn khốn khó, đặc biệt trong hoàn cảnh kinh tế khủng hoảng. Họ phải thức trắng cả đêm chờ kháuch. Người tài xế đó khi nhân được tiền chắc hẳn phải vui lắm dù tiêu tiền vào bất cứ mục đích gì. Rồi tôi cũng cảm thấy vui theo ông ta và kết quả là tôi chẳng bận lòng gì hết. Coi như mình mời các bạn taxi một chầu nhậu nho nhỏ giữa cuộc sống khốn khó này.

2. Quán chiếu về sự thành công, thất bại: Tìm một nơi nào đó thoáng mát tĩnh lặng ngồi một mình. Thở ra thở vào nhẹ nhàng. Khi thở ra biết mình đang thở ra, khi thở vào biết mình đang thở vào. Bắt đầu suy nghĩ về sự thất bại của mình, ví dụ trong công việc chẳng hạn. Phân tích lại quá trình thất bại từ đâu, dó chủ quan hay khách quan. Sự thành công trước đó là do mình may mắn hay thủ đoạn hay cơ hội. Sự thất bại đó ảnh hưởng gì đến mình và người thân của mình. Nhìn lại mình đã thành công, thất bại bao nhiêu lần rồi.... Quán chiếu rằng tất cả là vô thường, thành công hay thất bại cũng là một phần của nó. Thấy được thành công hay thất bại là do duyên hợp duyên tan. Thành công hay thất bại không làm nên con người ta. Ta là độc lập, là chủ thể. Từ đó phát tâm buông bỏ cái thành công hay thất bại đó. Chúng ta vẫn đang an vui ở hiện tại.


3. Quán chiếu về người chết: Tìm một nơi nào đó thoáng mát tĩnh lặng ngồi một mình. Thở ra thở vào nhẹ nhàng. Khi thở ra biết mình đang thở ra, khi thở vào biết mình đang thở vào. Bắt đầu nghĩ về người thân nhất của mình vừa qua đời. Nhớ lại những kỉ niệm của mình và họ. Bắt đầu quán rằng đó chỉ là những kỷ niệm đã qua. Thế gian vốn vô thường không có gì là bền vững thì sao mà níu kéo cho được. Người ấy giờ xác thịt đang tan rã và ta vẫn còn đây, vẫn còn hít được hơi thở trong lành nhìn được ánh bình minh. Từ đó phát tâm an vui với hiện tại. Cuộc sống tươi đẹp vẫn đang tiếp diễn.

Chú ý: Tùy theo hoàn cảnh, chúng ta có thể quán nhiều thứ khác nữa: quán về vô thường, quán về ngũ uẩn... Trong quá trình suy nghĩ, quán tưởng chúng ta phải trụ vào hơi thở của mình, không để cho những cảm xúc, hình ảnh, kỷ niệm cuốn ta vào nó. Thở ra thở vào nhẹ nhàng. Khi thở ra biết mình đang thở ra, khi thở vào biết mình đang thở vào.

P/S: Cái này bác Lâm là bậc thầy. Nếu tôi có chỗ nào sai xót xin bác chấn chỉnh.

roamingwind
22-11-2012, 12:59 AM
Ông này ham vui và sung thật đấy !! Chắc tôi phải ngồi thiền trở lai :)
Chắc là cháu gái vẫn yên không có biến động. Vậy tốt.

Lạỵ tượng Phật tượng Chúa là tôn giáo. Đi chùa đi nhà thờ thấp nhan và đèn cầy cầu phước cầu lộc là tôn giáo. Áp dụng lời dạy của các vị vào đời sống, với tôi, là giáo dục. Giáo dục thì không phạm qui luật TLKĐ :)

kt22027
22-11-2012, 02:26 AM
Mất tiền mà làm nó thành chuyện vui được là rất tốt đó bác vì dù sao mình cũng đã mất tiền rồi. Tôi cũng dùng cách này hoài đó, nhưng không phải là thiền, tôi cho mọi việc xấu là cái giá phải trả để được việc tốt, thế thôi. Nếu tôi là bác tài xế đó mà đọc được những gì bác viết nơi đây tôi nhất định sẽ đến bệnh viện thăm bé và tặng lại cho bé một thứ gì đó để tỏ lòng biết ơn. Nhưng không trả tiền lại đâu à nhe, vì bác đang vui cho tui mà, trả lại làm bác mất vui rồi sao? ;)

Quan trọng là con bé không sao là được rồi. Bác nhớ hỏi cho rõ thuốc là thuốc gì do công ty nào làm. Bác nên cho lên đây càng nhiều tin về thuốc này càng tốt vì biết đâu có ai đó trên diễn đàn này đọc được và tránh được một trường hợp thứ hai. Bác nhớ yêu cầu nhà trường cho vào sổ vacxin của bé về chuyện này để lần sau ít nhất họ quan tâm hơn. Các em bị dị ứng thuốc này, hay có cơ nguy bị dị ứng thuốc tương tự.

Mong cháu sớm được xuất viện.

Lâm Đệ
22-11-2012, 08:07 AM
Hay quá ,những bài về quán tuởng của bác CKD giúp mọi người thơ thới hân hoan trong cuộc sống đầy phức tạp này .Có ba cái mất ,mất tiền là nhẹ nhất vì mình còn kiếm lại đuợc ,kế là mất danh dự ,cái mất này cũng khá đau khổ nhưng cũng chịu đuợc bởi lẽ danh là cái phù du rồi cũng sẽ phôi pha .Cuối cùng là mất can đảm .Mất cái này là coi như hết rồi mình sẽ chẳng còn làm gì đuợc thậm chí .....cưa gái

Tontu
22-11-2012, 12:47 PM
Chào cả nhà

Thường thì khi ta bị dị ứng với một loại vaccine nào đó thì cũng phải cho provider (bác sĩ) biết rõ để lượng định có nên dùng 1 loại vaccine nào đó hay không? Tốt nhất là ta nên cho provider biết thì tốt hơn vì nhiều khi provider bận quá, lu bu nhiều việc, nên khó tránh khỏi những sai sót.

Có nhiều khi ngay chính cả Y Sĩ cũng không nhớ hết được các side effects của thuốc vì thế khi bệnh nhân hỏi tới thì mới chợt nhớ ra...vì vậy Dr-Patient relationship phải luôn làm việc với nhau thì hiệu quả trị liệu mới cao được.

Bác Lâm, Gió, KT có mục gì cho ngày Thanksgiving không?

war_genius
22-11-2012, 01:45 PM
bài viết hay quá :))

kt22027
22-11-2012, 02:31 PM
@bác Tontu
Chắc là đến nhà ba má ăn gà tây do cô em làm như mọi năm. Thì cũng ăn đố nhồi bên trong thôi, chứ thịt ăn không vô bác ơi.

ChienKhuD
22-11-2012, 06:01 PM
Có ba cái mất ,mất tiền là nhẹ nhất vì mình còn kiếm lại đuợc ,kế là mất danh dự ,cái mất này cũng khá đau khổ nhưng cũng chịu đuợc bởi lẽ danh là cái phù du rồi cũng sẽ phôi pha .Cuối cùng là mất can đảm .Mất cái này là coi như hết rồi mình sẽ chẳng còn làm gì đuợc thậm chí .....cưa gái

Mất tiền bạc: không mất gì
Mất danh dự: mất một ít
Mất can đảm: mất tất cả!

He he đúng vậy không bác Lâm?

vienkhach
22-11-2012, 06:24 PM
Từ trước đến giờ tớ chỉ biết ngồi thiền luyện khí giúp tăng cường sức khỏe. Lâu lâu cũng chỉ biết nghĩ về yêu, ghét, thù, hận, thành công hay thất bại của cuộc đời mình để xua tan đi u phiền trong lòng mà thôi, nhiều khi càng nghĩ càng thấy buồn nữa. Nhưng khi nghĩ chẳng bao giờ dám thiền cả (sợ bị nhiễu tâm gây tẩu hỏa).

Nay được lời dạy của bác CKD thật là hay. Cảm ơn bác nhiều

laototphilao
22-11-2012, 09:59 PM
Em xin phép mạn bàn vài câu:
Mất tiền không mất gì
Mất danh dự mất một ít
Mất can đảm mất tất cả hic hic
Câu này em nghĩ chắc chỉ đúng với những người luôn lạc quan và có đầu óc mơ mộng, không thể với những người đầu tầu của các doanh nghiệp được.
Tài chính tiền bạc nó là vốn, xương sống của mỗi doanh nghiệp, ảnh hưởng đến cả quá trình kinh doanh, sức sống của mỗi doanh nghiệp.
Tiền nó chỉ biến đi khi nằm trong các chi phí hợp lý, trong chu kỳ sống mỗi sản phẩm doanh nghiệp kinh doanh, chi trong các nghiệp vụ, quá trình quảng cáo khi thâm nhập thị trường, chi phí dài hạn vvvv.
Xác xuất để thâm hụt trong các chi phí này cũng phải có giới hạn cho phép và được chủ tịch hội đồng quản trị chấp nhận.
Cái này có trong luật doanh nghiệp và được họp thường xuyên giữa các cổ đông và đại diện công ty, trong quý anh không tăng trưởng được và không có giải trình đã bị tống cổ rồi, chưa nói là thâm thụt quá nhiều vào đồng vốn lưu động của công ty
Lỗ dẫn đến phá sản cùng bước với nhảy lầu và chịu tránh nhiệm với nhiều người khác
Đọc cái này mấy bố nhà văn mà buồn cười quá

ChienKhuD
22-11-2012, 11:30 PM
He he mấy câu đó do tui chế ra chỉ để hàm tiếu thôi bác laotot. Bác đọc mà cười được là đúng với ý tôi rồi đó.

nhachoaloiviet
23-11-2012, 01:39 AM
Mất tiền bạc: không mất gì
Mất danh dự: mất một ít
Mất can đảm: mất tất cả!

He he đúng vậy không bác Lâm?

Em nghĩ chưa chính xác. Mất tiền coi như không đáng kể chứ ko phải không mất gì. Mất danh dự là mất gần như tất cả rồi he ko thể coi là mất một ít. Mất can đảm coi vậy mà ý rất rộng, nhưng vẫn chưa phải mất tất cả.

Mất trí em nghĩ mơi là mất tất cả hihi

Tontu
23-11-2012, 01:44 PM
Chào cả nhà

@ Thanksgiving day

Bác Lâm, KT và Gió ăn Thanksgiving kỹ quá sao chưa thấy lên đây chơi, khà khà. Ngày Thanksgiving mà trông thấy món gà Tây thì eo ơi ớn tận cổ.

Bác KT chắc đang ăn đồ "nhồi" nên chưa thấy viết bài, hehe. Còn bác Lâm và Gió đang ăn gì thế?

Hôm nay Thanksgiving mình chỉ đụng món Cà Ri, súp măng cua, Gà Tây, chè cháo, và trái cây, nhưng chỉ đụng vài miếng gà Tây thôi.

@ Quán tưởng

Mình xếp theo thế này:

Mất tiền bạc: không mất gì
Mất danh dự: mất một ít
Mất sức khỏe: mất nhiều lắm (làm đời sống mất ý nghĩa)
Mất niềm tin hay đức tin: mất tất cả.

@ bác CKD: Cháu bé vẫn mạnh giỏi chứ? Chúc cháu bé mau ăn chóng lớn. Đừng bắt chiếc bác Tôn đây...hồi nhỏ lười ăn lắm, cứ ba bình sữa thì mới được một bình vào bụng, hehe.

Chúc cả nhà 1 ngày vui vẻ nha.

roamingwind
24-11-2012, 04:09 AM
Đã rất lâu rồi gia đình tôi không ăn gà Tây ... hôm qua thằng em ra ý kiến năm sau nấu gà Tây... chỉ vì mấy đứa cháu mang tiếng đẻ ở Mỹ nhưng chưa bao giờ thật sự được bửa ăn Thanksgiving truyền thống. Cũng có lý. Thôi thì chuẩn bị tinh thần cho Thanksgiving năm sau :) Nghe bà chị dâu nói có những tiệm VN mình có thể đặc; họ nấu gà Tây nhưng mắm muối theo khẩu vị Á Đông, chắc không đến nổi dở.

https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcThE2CqAEpNmyWJLXWYiFwK2zfcFXy16TM1hDgmOE_XExjg59z4

mtuan2
24-11-2012, 11:35 AM
Thiền là độc lập với mọi tôn giáo. Trước Phật thì thiền đã có, và thiền có nhiều dạng ở vô số tôn giáo lớn nhỏ. Không cần phải là người Hồi giáo, Phật giáo, Thiên chúa giáo hay Ấn độ giáo thì chúng ta vẫn có thể thiền vô tư.

http://vi.wikipedia.org/wiki/Thi%E1%BB%81n_trong_Ph%E1%BA%ADt_gi%C3%A1o

laototphilao
24-11-2012, 02:48 PM
em như bác Chiến gọi điện cho số máy hãng taxi đó để dằn mặt cái thằng lấy tiền đó,
nó tạo ra cái lối mòn lần sau lại xảy ra tiếp.
Còn trong kinh doanh thương mại không làm gì có khái niệm danh dự mà chỉ có "tuân thủ luật chơi" can đảm mà đưa ra chiến lược sai cũng là kẻ loser
PS: bé nhà bác Chiến có thể do uống thuốc không được bảo quản tốt thôi, hoặc hôm đó sức khỏe không tốt hoặc dị ứng với thức ăn, bé nhà mình cũng uống đủ các liều vừa xem lại sổ danh bạ nó

laototphilao
24-11-2012, 03:15 PM
Con bé nhà em cứ mỗi khi thời tiết thay đổi đột ngột nó ho quá, mà thuốc ho trẻ em cực kỳ nguy hiểm, mình không hiểu gì y khoa chỉ vào các diễn đàn hóng thôi, thuốc vẫn theo đơn bác sĩ.
Hỗi còn bé em chả thuốc gì, theo sách Tuệ Tĩnh lấy hồng bạch cho mật ông hấp lên rồi uống vài lần, lá xương xông cuộn với tóp mỡ ăn vài miếng là khỏi
Bây giờ nghe nói thế không được phải thuốc tây, đọc mấy tờ báo thấy thuốc ho cũng nguy hiểm lắm chả biết thế nào mà lần

ChienKhuD
24-11-2012, 07:03 PM
Nuôi con bây giờ cực lắm bác laotot à. Có gì phải đưa đến nơi có uy tín để khám cho chắc ăn. Nhiều khi mình thấy nó ho ho bình thường nhưng khi khám mới biết viêm phổi cấp. Như con của bác RONGDA vậy. Hai vợ chồng ăn nằm ở bệnh viện gần cả tháng trời. Chi phí nghe đâu cũng khá cao.