Ngày xưa, đức Phật đi giáo hóa ở vùng theo đạo Bà-la-môn. Sau khi nghe pháp của Ngài, dân chúng bỏ đạo Bà-la-môn qui y Phật. Các thầy Bà-la-môn tức lắm. Hôm sau Phật đi khất thực, một thầy Bà-la-môn chạy theo sau lưng kêu tên Phật chửi. Ông chửi hoài mà Phật vẫn đi ung dung thản nhiên, không quan tâm gì hết. Phật càng lặng thinh ông càng tức. Cuối cùng ông chạy đến đón đường Phật hỏi:
- Cù-đàm, Ngài có điếc không?
Phật nói:
- Không.
- Không điếc, tại sao tôi chửi Ngài không trả lời?
Phật bảo:
- Này Bà-la-môn, nếu ở nhà ông có giỗ mời người thân tới dự. Khi họ ra về, ông đem quà tặng nhưng họ không nhận thì quà đó thuộc về ai?
- Họ không nhận thì quà đó thuộc về tôi chớ về ai?
Phật nói:
- Cũng vậy, ông chửi ta nhưng ta không nhận thì lời lẽ đó thuộc về ai?