Tôi đã vote Như Không Thần Chưởng rồi mà! nhưng thôi tôi đổi vote thành Càn Khôn Đại Nã Di vậy ;)
Printable View
Hehe, vote cho Quỳ hoa bảo điển. Một mình Đông Phương Bất Bại chống với 4 cao thủ Nhậm Ngã Hành, Lệnh Hồ Xung, Hướng Vấn Thiên, Nhậm Doanh Doanh mà vẫn khỏe re :D
Anh sư quét rác trong Thiếu Lâm, đoạn cuối đánh chết rồi lại cứu sống bộ đôi Mộ Dung Bác và Tiêu Viễn Sơn trong Thiên Long Bát Bộ, sử dụng công phu gì ấy nhỉ, mình cũng chẳng biết tên để mà bầu chọn nữa.
Thiết Chưởng Thủy Thượng Phiêu => siêu cấp khinh công, chém gió vô địch !!!
Các môn công phu mà anh em đã bàn tới đều là ghê cả khó mà so sánh nổi,chỉ bàn luận đến cái : tôi khoái môn này hơn, nếu cho tôi học tôi sẽ học môn này... mà thôi.
Em thì em khoái nhất là âm thanh chất lượng cao, nên em chỉ mê nhất công phu Sư Tử Hống.Nếu công suất của ta càng mạnh,ta chẳng cần động chân động tay, cứ đứng ngoạc mồm ra hét một cái thật to, kẻ thù cứ lăn đùng ra nhăn nhó bịt tai,chẳng phải khoái lắm ru???
Môn thứ hai là môn dán Visa : sinh tử Phù. Môn này còn nhàn hơn nữa,tha hồ làm tiền các nạn nhân. Chả cần đánh đấm gì, cứ dán cho các em một cái, đến hẹn lại lên... heheh
"Như lai thần chưởng" gồm 12 chiêu:
1. Phật Quang Sơ Hiện
2. Kim Đính Phật Đăng
3. Phật Động Sơn Hà
4. Phật Vấn Già Lam
5. Nghênh Phật Tây Thiên
6. Phật Quang Phổ Chiếu
7. Thiên Phật Hàng Thế
8. Vạn Phật Triêu Tông
9. Phật Pháp Vô Biên (Long Kiếm Phi sắp chết ngộ ra chiêu này)
10. Cửu Cửu Quy Nguyên, Phật Tổ Hàng Sanh Thượng Thiên Hạ Địa, Duy Ngã Độc Tôn (Sau này gọi tắt là "Thượng Thiên Hạ Địa, Duy Ngã Độc Tôn")
11. Phổ Độ Chúng Sanh, Lập Địa Thành Phật
12. Thần Ma Hợp Nhất! Bồ Đề Sang Thế! Tinh Vân Khai Hoa! Hư Không Phá Toái (Cuối cùng không ai luyện được, chỉ có danh xưng mà thôi)
tại hạ thích Đoàn Dự,chạy nhanh,tấn công từ xa,lục mạch thần kiếm súng ngắm bắn tỉa ,khà khà cứ như là counter_strike
Hàng Long Thập Bát Chưởng
Sưu Tập.
Ít có tác giả tiểu thuyết võ hiệp nào lại sáng tạo ra được những môn võ công đa dang kì lạ và hấp dẫn người đọc như Kim Dung. Nào Nhất dương chỉ, nào Cà sa phục ma công, nào Vô tướng chỉ kiếp, nào Độc cô cửu kiếm, nào Hạc lệ cửu tiên thần công, nào Thiên thủ Như Lai chưởng... Với các tác giả võ hiệp cổ điển, võ học thường chỉ là một phương tiện vô danh thuộc về tất cả mọi người, ai cũng có thể học và sử dụng được, chính lẫn tà, song với Kim Dung, võ học đã được gán cho một linh hồn, một lí lịch riêng. Thông qua tên gọi, nó là tấm chứng minh thư xác định xuất xứ của người sử dụng. Ai cũng biết võ công trong tác phẩm Kim Dung hầu hết đều là... võ bịa nhưng chúng hấp dẫn người đọc ở chỗ Kim Dung đã, bằng kiến thức uyên bác và bút lực thâm hậu, lồng vào đó nhưng ý nghĩa hàm súc được rút ra từ kho tàng văn học và triết học phong phú của Trung Hoa. Rồi đến phiên nó, bản thân võ học phản ánh đúng nội dung của cái tên mà nó đã mang.
Có hai môn võ công mang những cái tên tương phản nhau nhưng đã gây nhiều ấn tượng cho người đọc, đó là Đả cẩu bổng pháp và Hàng long thập bát chưởng, hai tuyệt kĩ trấn bang của Cái bang. Gậy thì dùng để đánh chó, còn đôi tay thì lại dùng để hàng phục rồng! Đem rồng là con vật linh thiên ở trên trời để tương phối với chó là con vật hèn mọn ở dưới đất, đây quả là chỗ thể hiện sự thông minh lẫn hài hước của Kim Dung. Đi ăn xin ắt sẽ bị chó cắn, cho nên phải cầm gậy theo để đánh chó. Lâu ngày môn gây đánh chó để tự vệ đó lại biến thành một tuyệt kĩ mà đến cả một đại ma đầu như Tây độc Âu Dương Phong cũng phải kiêng dè! Nhưng còn rồng ở đâu ra để mà hàng phục, với thân phận của kẻ ăn mày? Cái bang là thế lực mạnh nhất võ lâm với tai mắt khắp mọi nơi, lại thường hành hiệp trượng nghĩa khiến giang hồ đều ngưỡng mộ. Cái thế lực vô cùng mạnh mẽ đó chỉ có thể ví với con rồng là linh vật của phương Đông.
Môn Hàng long thập bát chưởng (có sách phiên âm là Giáng long thập bát chưởng. Chữ này có hai cách đọc là Hàng (hàng phục; bắt khuất phục) hoặc Giáng (rơi xuống; từ trên cao xuống) theo âm Hán Việt, tức xiáng hoặc jiàng theo âm Bắc Kinh). Là môn võ chí dương, và cương mãnh tuyệt luân, có khả năng hàng long phục hổ, do đó chỉ phù hợp với nam giơi, mà phải là người chính trực và kiêu dũng, như chính bản thân của môn võ đó. Trong tác phẩm Kim Dung, chỉ có ba người sử dụng được môn võ này là Hồng Thất Công, Quách Tĩnh và Tiêu Phong.
Hồng Thất Công nhờ vào Đả cẩu bỗng pháp và Hàng long thập bát chưởng mà tung hoành thiên hạ. Trong hai lần luận kiếm ở Hoa sơn, hai môn tuyệt kĩ trấn bang này đã đưa Cửu chỉ thần cái vào ngôi vị của một trong Võ lâm ngũ bá, trấn giữ phương Bắc: Bắc cái Hồng Thất Công. Đưọc hưởng chân truyền từ Hồng Thất Công, môn Hàng long thập bát chưởng trong tay Quách Tĩnh lại tiếp tục phát huy ưu điểm của môn võ công hùng hậu thuần dương để trấn áp quần hùng.
Nhưng phải đến tay Tiêu Phong thì môn tuyệt học đó mới khiến người đọc thật sự sảng khoái. Nhân vật kiêu dũng Tiêu Phong đã phát huy được môn Hàng long thật bát chưởng đến chỗ "bách xích can đầu" (*), như môn Độc cô cửu kiếm trong tay Lệnh Hồ Xung. Tư chất người sử dụng phải phù hợp với môn võ thì mới phát huy được diệu dụng. Thế lực bài sơn đảo hải của tuyệt kĩ trấn bang đó đã quét sạch mọi chướng ngại trên đường đi của nó, chỉ trừ một làn bị khuất phục bởi một nhục thân Bồ Tát: vị Vô danh tăng trong Tàng kinh các! Tại Tụ hiền trang, Tiêu Phong dùng Hàng long thập bát chưởng để trấn áp toàn bộ cao thủ hai phe chính tà, khiến ngời đọc thêm một phen thống khoái. Nhưng chính tại chùa Thiếu Lâm thì môn chưởng pháp đó mới thực sự "Phi long tại thiên" trong lòng người đọc. Khi Du Thản Chi, dưới lốt bang chủ Cái bang Trang Tụ Hiền, bị đánh bại dưới tay của Đinh Xuân Thu, và bọn môn đệ Tinh Tú tranh nhau tung hô võ công Tinh tú lão quái, thì cảnh tượng Cái bang thiếu Hàng long thập bát chưởng trông thật thiểu não và cay đắng làm sao. Tiếng quát bất ngờ "Ai bảo võ công phái Tinh Tú thắng được Hàng long thập bát chưởng?" của Tiêu Phong từ chân núi vọng lên, rồi cảnh Tiêu Phong bất ngờ dẫn bọn Yên vân thập bát kỵ phi tuấn mã rầm rập lên chùa Thiếu Lâm đúng vào lúc đó, với khí thế như thiên binh vạn mã, quả như tiếng sấm giữa trời quang. Vừa đặt chân đến nơi, Tiêu Phong đã dùng ngay tuyệt kĩ Hàng long thập bát chưởng đánh lui hai đại cao thủ Đinh Xuân Thu, Du Thản Chi và cướp lại A Tử khiến người đọc thấy tột cùng sảng khoái.
Người xưa cho rằng giữa mùa hè oi bức đã uống rượu say, không thể nào uống thêm đưọc nữa, bỗng nghe một tiếng sấm nổ, trời đổ một trận mưa giông xối xả, khí hậu êm dịu trở lại, khắp người thấy lâng lâng dễ chịu, bèn nâng chén uống tiếp; đó là một trong những điều thống khoái trong đời. Tiếng quát hùng hồn của Tiêu Phong vào thời điểm đó, dù chỉ trên trang giấy, nghe còn vang rền hơn cả tiếng sấm kia, và người đọc cũng thấy thống khoái, chỉ muốn nâng chén lên mà uống với người xưa!
Học được Hàng long Thập bát chưởng đều là những người có thiên bẩm về võ học, rồi tự mình khổ luyện chứ không hề có cơ duyên ăn dị vật hay kỳ hoa, dị thảo … Người luyện Hàng long Thập bát chưởng cũng hào sảng như bản thân đúng như tinh thần “quân tử tự cường bất tức” của quẻ Kiền.
Thế nhưng trong toàn bộ tác phẩm của Kim Dung, chưa bao giờ ông liệt ra đầy đủ 18 chiêu võ cương mãnh kinh người đó, và người đọc chỉ biết được một vài chiêu quen thuộc thường được các nhân vật sử dụng như “Kháng long hữu hối”, “Thần long bãi vĩ” …. Vậy 18 chiêu võ đầy đủ trong Hàng long Thập bát chưởng gồm những gì? Chúng tôi đã thử tra cứu và cũng chỉ liệt kê ra được tên của 13 chiêu. Hầu hết tên các chiêu đều lấy ý từ một quẻ (chủ yếu làquẻ Kiền) trong kinh Dịch. Quẻ Kiền là quẻ mở đầu kinh Dịch, được tượng trưng bằng con rồng. Con rồng có thể hiểu như là linh lực của trời đất hoặc như bản tâm của con người. Ý nghĩa của các quẻ đều rất uyên áo nên không thể trình bày được ở đây, nên chúng tôi chỉ xin được giải nghĩa sơ lược, và do đó sẽ rất thiếu sót, chỉ để người đọc hiểu thêm về tên gọi các chiêu trong môn chưởng pháp lý thú đó.
Tiềm long vật dụng 潛 龍 勿 用 : lời hào Sơ cửu của quẻ Kiền, có nghĩa : “như con rồng còn đang ẩn náu; không nên dùng”. Khi khí dương còn đang tiềm tàng, hoặc bản thể của tâm chưa được phát lộ thì không nên hành động.
Hiện long tại điền 見 龍 在 田 : lời hào Cửu nhị của quẻ Kiền, có nghĩa : “con rồng đã hiện ra trên mặt ruộng”. Lúc này khí dương bắt đầu xuất hiện, hoặc bản tâm đã bắt đầu được khai mở.
Hoặc dược tại uyên 或 躍 在 淵: hào Cửu tứ của quẻ Kiền, có nghĩa : “hoặc nhảy vào vực thẳm”. Đây là bước rẽ quyết định, con người từ bỏ thế giới rạch ròi của lý trí để đi vào thế giới huyền vi của tâm thức.
Phi long tại thiên 飛 龍 在 天: hào Cửu ngũ của quẻ Kiền, có nghĩa : “rồng bay lên trời”. Khí dương đã phát huy rực rỡ, hoặc con người đã khai mở được bản tâm để phát huy diệu dụng.
Kháng long hữu hối 亢 龍 有 悔: lời hào Thượng cửu của quẻ Kiền, có nghĩa : “con rồng lên cao quá sẽ có sự hối hận”. Hào dương ở ngôi cao nhất của quẻ thuần dương, như để tâm chìm đắm vào chỗ lưu đãng, hư huyền xa
Long chiến vu dã 龍 戰 于 野: lời hào Thượng lục của quẻ Khôn có nghĩa : “rồng đánh nhau nơi đồng nội”. Âm đã đến lúc cực thịnh nên tranh nhau với Dương.
Lợi thiệp đại xuyên 利 涉 大 川: có nghĩa : “có lợi trong việc lội qua sông lớn”, đây là lời thường dùng trong các quái từ, hào từ của kinh Dịch. “Đại xuyên“ là sông lớn, thường được dùng để ví với sự gian nan hiểm trở.
Hồng tiệm vu lục 鴻 漸 于 陸 : lời hào Cửu tam quẻ Tiệm, có nghĩa “con chim hồng dần bay đến đậu trên gò đất”. Quẻ Tiệm còn có tên là Phong sơn tiệm, do được tạo thành bởi quẻ Cấn (là núi) ở dưới và quẻ Tốn (là gió) ở trên. Ý nghĩa tượng trưng của Hồng tiệm vu lục là hào Cửu tam có vị trí trên cùng của quẻ Cấn, là hào dương xử ở ngôi dương, cương kiện năng tiến, do đó mới có tượng “con chim hồng dần bay lên đậu trên gò đất”.
Đột như kỳ lai 突 如 其 來 : tên đầy đủ là “đột như kỳ lai như“, lời hào Cửu tứ quẻ Ly, có nghĩa : “thình lình ập tới”. Trong hào Cửu tam thì sự đe dọa đã bắt đầu hiện ra dưới hình thức ngọn cầu vồng lấn át ánh nắng chiều, và đến hào Cửu tứ thì đột ngột chuyển thành hiện thực.
Chấn kinh bách lý 震 驚 百 里 : lời quái từ và lời thoán truyện của quẻ Chấn, có nghĩa:”tiếng sấm động vang xa hàng trăm dặm”.
Lý sương băng chí 履 霜 冰 至 : tên đầy đủ là “lý sương, kiên băng chí”, lời hào Sơ lục quẻ Khôn, có nghĩa : “dẫm trên sương, thì biết băng dày sắp đang tới”. Đây là tượng của khí âm mới sinh.
Thần long bãi vĩ 神 龍 擺 尾 : có nghĩa : “rồng thần quẫy đuôi”. Nguyên trong kinh Dịch không có câu này, mà chỉ có câu “Lý hổ vĩ, điệt nhân, hung” của hào Lục tam quẻ Lý, có nghĩa “đi sau cọp, đạp đuôi cọp, bị nó quay lại cắn, nguy hiểm”. Kim Dung giải thích tên chiêu này được lấy từ câu trên, để tả khí thế mạnh mẽ và hung dữ của chiêu thức. Người đời sau thấy chữ “hổ” không hợp trong môn chưởng pháp “hàng long” nên đổi thành “Thần long bãi vĩ”.
Song long thủ thủy 雙 龍 取 水 : có nghĩa : “hai con rồng lấy nước”. Chúng tôi chưa tra cứu được xuất xứ, có lẽ tác giả chỉ thuận tay dùng các thành ngữ quen thuộc trong kho tàng văn học Trung Quốc mà đặt tên, theo kiểu các chiêu “Giao long hý thủy”, “Lưỡng long tranh châu” … thường gặp các tiểu thuyết võ hiệp chứ không phải là câu được chọn ra từ kinh Dịch.
Tên các chiêu thức trong tác phẩm Kim Dung đều có hàm nghĩa rất thú vị, nếu hiểu được thì khi đọc sách ta sẽ thấy thích thú hơn. Trong Hàng long Thập bát chưởng, chúng tôi chỉ giúp bạn đọc tìm hiểu được 13 chiêu. Năm chiêu còn lại, rất mong bạn đọc cùng chúng tôi tìm hiểu thêm. Khi Quách Tĩnh võ công còn non nớt, chỉ dùng một chiêu “Kháng long hữu hối” cũng đủ để đánh ngang ngữa với LươngTử Ông. Lê Sinh của Cái bang cũng chỉ dùng một chiêu “Thần long bãi vĩ” để gây khó cho Thiếu chủ Bạch đà sơn Âu Dương Khắc. Có được mấy cao thủ chống nỗi ba chiêu trong Hàng long Thập bát chưởng của Tiêu Phong? Chỉ với 13 chiêu này cũng đủ để “tung hoành thiên hạ” rồi, hà tất phải cần thêm? Dù sao trên đây cũng chỉ là phần lạm bàn lai rai cùng bạn đọc yêu Kim Dung. Như thế có lẽ là tạm đủ, nếu bàn thêm chỉ e sẽ “kháng long hữu hối"
Cửu Âm Bạch Cốt mới chỉ là phần hình,Chỉ Nhược bất quá thì mới chỉ luyện được như Mai Siêu Phong thôi.thắng Vô Kỵ chẳng qua tay này ko dám ra tay.nếu Chỉ Nhược luyện đc toàn bộ Cửu Âm chân kinh thì mới xứng đem ra tranh phong [-(
Huyền Minh thần chưởng tuy lợi hại,nhưng đấy là do hắn đánh trực tiếp lên người 1 đứa trẻ 10 tuổi.thế nên mới ghê gớm là vậy,chứ có phải đánh vào ai cũng gớm vậy đâu
bác giả định tên Cưu Ma đầu học được Dịch Cân Kinh làm chi cho nó lạc đề [-X nếu nói vậy,sao ko cho Tiêu anh hùng học luôn Lục Mạch thần kiếm rồi đem ra óanh nhau ì xèo cho vui xem ai thắng :-w
tôi xin 1 phiếu phi đao họ Lý + nhát kiếm gì đó xuyên yết hầu của Tiểu Phi ( hay còn gọi là Sở lưu hương) nhé, đọc Cổ long khoái hơn KimDung :)) , có cái gì đó bức bối hơn, bi tráng hơn
Môn võ công hay nhất là TCQ của Trương Tam Phong,Môn nội công hay nhất là Dịch cân kinh.....:) :) :)
Vô hình trùng của Ngũ Độc Giáo cũng hay chứ bộ
Cảnh giới cao nhất của võ học là chiêu "Vạn kiếm quy tông" của vô danh tiền bối. Chiêu này ko ai đỡ nổi. hhehe(fan của phong vân)
Hoàng Dung mới là đệ nhất hảo hán
Culu lại "lạc đề" giống các chú ấy hả,sao lại Mẫn Mẫn ở đây...hoho,"kụ" culu cũng mê Triệu Mẫn của Trương Giáo Chủ seo?
@123456: Dịch Cân Kinh Cưu Ma Trí học được rùi mà bác,có điều hắn tự phế đi thôi (em nhớ vậy??),nếu không cho solo với Tiêu Phong em nghĩ chắc là Cưu Ma Trí win mất..Lúc đó Cưu Ma Trí luyện xong Dịch Cân Kinh coi như vô địch thiên hạ rùi (không tính lão thần tăng trong Tàng Kinh Các_Lão thần tăng này thì chỉ có Vi Tiểu Bảo mới đánh nổi.)
đâu mà bác :-j
gã Cưu ma đầu tham lam ko lượng sức,vào Tàng Kinh Các món nào cũng đòi học,nhưng ko món nào học đến nơi đến chốn.lúc đến chùa Thiếu Lâm tinh tướng dùng võ Thiếu Lâm lòe đám tăng nhân,là dùng hình của chiêu thức,nhưng phần nội công hắn lại đánh=nội công bản môn của hắn.lúc ấy chỉ có Hư Trúc có nội công đủ cao mới nhìn ra trò mèo của hắn
về cơ bản võ công của gã này học tạp nham,ko đến nơi đến chốn ->ko chấp :-j bắt nạt được Mộ Dung Phục còn được chứ sao đánh đc Tiêu Phong [-(
Bác nói đúng rùi,Cưu Ma Trí giả võ công Thiếu Lâm nhưng thực ra không phải..Nhưng trong cái Giếng cùng Đoàn Dự và Vương Ngữ Yên,hắn luyện Dịch Cân Kinh đấy mà bác ui,em nhớ hình như hắn Tẩu Hỏa Nhập Ma nên tự phế võ công và bỗng dưng cải tà thì phải...hì hì,chứ không Cưu Ma Trí cho Tiêu Phong ít nhất là 2 tiên.kakaka.
Kưu Ma Trí về căn cơ cũng là 1 thiên tài võ học, học cái gì cũng giỏi rất nhanh ,thành tựu hơn người. Tiêu Phong cũng vậy, học đến đâu mạnh đến đấy, hơn 3 xịch đã là cái thế nội công ,rồng phun ra mạnh hơn tất cả các tiền nhiệm bang chủ.
Nếu bảo Kưu Ma Trí nếu này nếu nọ mà tặng Kiều Phong 2 tiên là anh nhầm rồi anh Tuấn Anh, thằng Kưu nhiều tuổi hơn Tiêu BC mà có ănn nhập gì đâu, sao anh không bảo Kiều Bang chủ học nốt DKC rồi hãy đánh nhau với Kưu ma Trí hehe
Anh không nghe ông sư trong TLT nói à, không cần học nhiều,chỉ cần học cái môn của nhà mình đến cảnh giới cũng đã tốt lắm rồi,còn cần xem thêm võ công của TLT làm gì???
Võ học là vô biên là gì có cảnh giới,lòng người tham lam vô cùng lúc nào chẳng muốn đạt tới tột đỉnh.Đây là nói theo truyện Cưu Ma Trí luyện Dịch Cân Kinh chứ thằng Khiết Đan có luyện đâu mà biết được như thế nào.Tiêu Phong rượu uống hũ chìm hũ nổi sơ gan rồi lấy đâu ra mà luyện nổi Dịch Cân Kinh...há há..Lúc Cưu Ma Trí luyện xong Dịch Cân Kinh là vô địch thiên hạ đó,gớm cho Tiêu Phong 2 tiên còn thêm tý tiền 10 ăn 8 mới là cân...:D.Ở đây không có chữ "nếu",sự thật Cưu Ma Trí luyện rùi,đừng cãi!Còn cái lão thần tăng đấy cũng nói phét,lão ấy không luyện võ lại đánh Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác 1 phát chết ngay,tự dưng võ công ở đâu ra mà ghê thế,không luyện tập mà có?Lão già đấy đạt tới mức khủng khiếp rùi nên tinh tướng có vẻ dậy bảo người khác..giá mà lão võ công lìu tìu phát biểu có phải giá trị không?
Anh hơi phân biệt chủng tộc đấy, Khiết Đan thì làm sao hả hehe. Cái ông sư quét rác cuối truyện là hiện thân của Phật Tổ, của cảnh giới chứ không còn là người luyện võ nữa,và cũng chẳng có ai như vậy cả. Lúc cuối truyện không ai còn muốn võ công cao thấp nữa, lúc đó chỉ nghĩ đến việc dưỡng lão thôi.
Người học võ chỉ cần chuyên tâm cả đời luyện một môn công phu còn chưa xong,như cái thằng điên Ku Ma Trí muốn ăn hết phần thiên hạ,cái gì cũng hay cuối cùng ăn kít ,phải bỏ của chạy lấy người,cũng là lời nhắn nhủ.
Hình như đang nói về võ công thì phải,ai nói về hậu quả đâu...Cưu Ma Trí tham lam tất yếu phải gánh lấy....chỉ đang bình luận về môn võ nào đang khủng nhất...yêu cầu "tập trung chuyên môn" chứ đừng thuyết giảng ở đây ~:>,e rằng không đúng chỗ.Người ta luyện võ có đến Tẩu Hỏa Nhập Ma là chuyện luyện võ,đang so sánh võ công ai ghê hơn ai thôi mà.Khiết Đan thì trông kinh bỏ ẹ,tớ thì cứ phải Hán Tộc:da trắng chân dài đi nhẹ nói khẽ cười duyên...
Tự nhiên anh kêu là nếu thằng Thổ Phồn nó học xong DCK nó chấp Kiều Phong 2 tiên, thì em phải cãi chứ. Chấp 2 tiên anh ôm nó đi em ôm Kiều Phong cho.
Võ công em thích nhất là Sư Tử Hống đó anh có thấy ok không hehe, sinh tử phù nữa, cũng ok luôn, chính là hợp với cái tiêu đề của topic : Lợi Hại Nhất. Có gì lợi hại bằng môn võ mà không cần tiếp cận,không cần xác định tọa độ xung quanh, chỉ cần nhắm mắt Hú 1 cái chúng nó lăn đùng ra chết như Sư Tử Hống. Hoặc là dán cho 1 cái vào mông, cứ đến hạn lại đến xin gia hạn như Sinh Tử Phù???
Cưu Ma Trí đánh võ( cờ tướng) thì thuộc dạng cao thủ,nhưng vì ham môn võ khác(cờ úp) nên bị tẩu hỏa nhập ma.Vì đôi lúc đánh cờ tướng ngỡ như cờ úp,đánh cờ úp ngỡ như cờ tướng.Hổ hố.:o)
Bác nói chí phải.Lúc trên đỉnh Quang Minh Trương Vô Kỵ đối đấu vs vợ chồng Hà Thái Xung và 2 ông già phái Hoa Sơn,mặc dù có cả Càn Khôn Đại Nã Dy cộng Cửu Dương Thần công trong người nhưng đâu có ăn được,về sau phải nhờ đến Chu Chỉ Nhược mách nước cho về phương vị bát quái mới giành được lợi thế
xinh gái nhất là Vương ngữ yên
Thông minh nhất là Hoàng dung
Môn võ công lợi hại nhất là Quỳ hoa bảo điển
Hiệp nghĩa nhất là quách tĩnh
Lãng tử nhất là Lệnh hồ xung
Các cao thủ bậc nhất là Đạt ma sư tổ, Trương tam phong, độc cô cầu bại, đông phương bất bại
Ông kim dung đã tự nhận xét như vậy về các nhân vật trong tác phẩm của mình. (nhân vật ông yêu thích nhất là quách tương )
Thằng Thồ Phồn nó học được Dịch Cân Kinh mà,hình như Vương Ngữ Yên nói nó thiên hạ vô địch chứ có phải anh đâu.Nói qua nói lại anh vẫn kết Càn Khôn Đại Nã Di nhất,Song Thủ Hổ Bác của Châu Bá Thông cũng không kém phần lợi hại:đấu 1 người mà thành 2 người...Còn 1 môn nữa cũng khủng khiếp vô cùng:Ám Nhiêu Tiêu Hồn Chưởng của Qua "cụt" cũng ok..Hôm nào phải bình chọn thôi,có khi lại phải nhờ Mod nào làm trọng tài hộ cái nhể...Sư Tử Hống hay Sinh Tử Phù có nhanh bằng Tiểu Lí Phi Đao không hay vừa cầm Micro lên định cất cao tiếng Hống ăn ngay 1 đao vào yết hầu rùi..Sinh Tử Phù chỉ dán được vào bọn lom nhom chứ đại cao thủ thì có mà dán trộm cũng khó.Mà từ hôm qua tới giờ chưa thấy bác nào nói về Càn Khôn Đại Nã Di hộ mình tý nhỉ?Chẳng lẽ xem Ỷ Thiên Đồ Long Ký các bác không thấy Trương Vô Kỵ đẹp zai võ công cao cường,rất nhiều lần "Giải cứu Ryan" mà các bác.
Có điểm đáng lưu ý là nên phân biệt môn nội công tâm pháp và chiêu thức tấn công là 2 mặt khác nhau của võ công để anh em bình luận bầu chọn cho chính xác. Ví dụ như Dịch Cân Kinh nghe nói nó đâu phải là chiêu thức tấn công, có ai dùng 1 chiêu dịch cân kinh để đánh người được đâu anh nhỉ
Anh Tuấn Anh à võ công mạnh nhất thế gian hiện tại là cửu âm chân kinh của Thiếu Lâm trong cờ tướng đạt tới cảnh giới này là Hứa Ngân Xuyên
Tuy nhiên núi cao còn có núi cao hơn nữa Tưởng xuyên đang sở hữu võ công đã thất truyền là Huyền Âm Thập Nhị Kiếm mạnh không kém gì Cửu Âm Chân Kinh hii nếu luyện cùng một lúc được cả hai loại này có thể đánh sower dễ như trở bàn tay
Ở đây có ai ở gần nhà Vũ Đức Sao Biển không ta? Kêu ổng lên TLKD nói giúp coi võ công ai cao nhất,ai đẹp nhất.....Còn không các bằng hữu nên mua cuốn "Kim Dung giữa đời tôi" rồi tranh luận típ.Không thì kêu bác 6789 cho tặng mỗi người cuốn sách này rồi tranh luận với 6789 nữa.
Mình cũng chỉ nghe Dịch Cân Kinh là 1 môn võ của Thiếu Lâm Tự thậm chí ngày nay có nhiều người học để chữa bệnh , ko rõ có phải học xong Dịch Cân Kinh thì có thể thay đổi vị trí huyệt đạo trên cơ thể ... , còn Càn Khôn Đại Nã Di cũng chả rõ là thế nào , nghe miêu tả thôi thì biết sao được . Chính ra những chiêu thức như Giáng Long thập bát chưởng thì mọi người dễ hình dung hơn . Nói môn võ công nào lợi hại nhất thì thật khó bình luận , đã là võ công là phải có chiêu thức chứ ,tính cả nội công kiểu như Cửu Dương chân kinh vào đây càng khó so sánh hơn . Nói chung là loạn , ko thể biết môn nào lợi hại nhất cả . Mình thì có cảm tình đặc biệt với Kiều Phong rồi , nên 1 vote cho Giáng Long thập bát chưởng .
Theo mình biết thì Dịch Cân Kinh là nội công chứ ko phải võ công. Còn Càn Khôn Đại Nã Di là môn thần công dùng để mượn sức đánh sức, nhờ thế Vô Kỵ mới điều khiển được để cho 2 lão già Huyền Minh choảng nhau =)). Thấy trong truyện miêu tả thì dù kình lực có mạnh đến mức bạt sơn đảo hải như của Độ Ách, Độ Nạn, Độ Kiếp thì Vô Kỵ chỉ khẽ kéo, đẩy một chút là hóa giải được hết :D
Thực sự đề tài của anh Tuấn Anh là một đề tài rất hay vừa thú vị vừa hấp dẫn
nội công ghê gớm nhất là "Thiên mã thần công" của Thiên Mã tướng quân trong "Hiệp Khách Giang Hồ"
Đúng là trong cuộc đấu này Trương Vô Kỵ đã được Chu Chỉ Nhược mách nước tuy nhiên lúc đó Trương Vô Kỵ mới luyện được 6 tầng của càn khôn đại nã di
sau này trên băng hỏa đảo Trương Vô Kỵ đã luyện được tầng cao nhất của Càn KHôn đại nã di tức là tầng thứ 7 THÁNH HỎA LỆNH THẦN CÔNG
Càn Khôn Đại Nã Di là môn võ công xuất thân từ Ba Tư sau đó sang Trung thổ ,đây là một loại võ công cao siêu xuất thần nhập hóa chỉ người nào luyện thành môn võ công này mới được làm chức giáo chủ minh giáo
Người đầu tiên luyện được là Dương Đỉnh THiên giáo chủ, Quang Minh tả sứ Dương Tiêu cũng biết sơ qua,và Trương Vô Kỵ chính là người luyện được tầng cao nhất
Trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký ngoài Trương Vô Kỵ còn 3 người sở hữu võ công rất cao cường
người đầu tiên chính là Thái Sư Phụ của Trương Vô Kỵ (Trương Chân Nhân của Võ Dang
) ông đã sáng tác ra các võ công đỉnh cao như Thái cực kiếm pháp,Thái cực Quyền và thần công Âm Dương Vô Cực Công ngoài ra ông còn sở hữu kiến thức uyên bác về các loại võ công Cửu Dưong Thần Công,Cửu Âm Chân Kinh,Đại LựcKim cương chỉ
Người thứ 2 chính là Không kiến THần Tăng của chùa Thiếu Lâm
nếu ai đã từng xem phần cuối chắc hẳn sẽ không quên vị cô nương hậu duệ của Thần Điêu Đại hiệp chính là Dương Cô Nương vị cô nương này đã dùng tuyệt học CỬU ÂM CHÂN KINH cứu nghĩa phụ của Trương Vô Kỵ là Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn và vị cô nương này đã cho Chu Chỉ Nhược nếm một bài học
Tuy nhiên cả 3 vị này đều sở hữu những môn thần công của Thiếu Lâm Tự cho nên trong các truyện kiếm hiệp đều có một điểm chung THIẾU LÂM LÀ SAO BẮC ĐẨU