nếu tôi nhớ không lầm ông đã viết, hình như về nhạc cổ điển, đại loại như -- "mấy đám chảnh nghe nhạc như vậy mà cứ làm ra vẽ hay lắm" :).
Printable View
He he ông Gió bắt đầu chê tôi nhà quê ra vẽ rồi. Cái này phải trách bác Lâm mới đúng. Ông ấy bày tôi đi học đờn gần 2 năm lỗ tai nghe nhạc có khác. Tự nhiên bây giờ mấy bài nhạc sến quá nghe chịu không nổi mới ác.
Hôm nay đọc bài Bố Già của ông Sáu ngoài kia .Nhớ anh Tú (Ngọc thứ Lang) quá sức .Anh Dịch Bố Già còn Phê hơn nguyên tác
Nhớ căn gác đường Bàn Cờ mình thì điếu đóm ông thì nằm hút ,thỉnh thoảng lại vớ bút ghi chép vài câu .Bố Già ra đời trong hoàn cảnh đó .Tôi mê tác phẩm này với lối dịch của ông đến độ dụng công học thuộc lòng nguyên tác và bản dịch ,sau đó mê thêm một số quyển nữa .Nay già rồi còn nhớ lõm bõm trích lại hầu chuyện các ông trong quán
“I'll make him an offer he can't refuse.”
― Mario Puzo, The Godfather
Tao sẽ nói chuyện phải quấy với nó
“Great men are not born great, they grow great . . .”
― Mario Puzo, The Godfather
Ai sinh ra mà ngon lành được mày ,phải từng trải ...
“Never hate your enemies. It affects your judgment.”
― Mario Puzo, The Godfather
Đừng bao giờ ghét kẻ thù ,ghét nó mày sẽ tính toán tùm lum hết
“Do you believe a man can truly love a woman and constantly betray her?Never mind physically but betray her in his mind,in the very "poetry of his soul".Well,it's not easy but men do it all the time.”
― Mario Puzo, Fools Die
Có thằng đàn ông nào thực sự yêu thuơng một em mà lại thường xuyên phản bội nó ,Ý tao không nói cái vụ kia ,nhưng ngoại tình tư tưởng trong lúc lãng mạn .Không dễ dàng gì nhưng ba cái chuyện đó tụi nó làm hà rầm
“Revenge is a dish that tastes best when served cold.”
― Mario Puzo, The Godfather
Trả thù là cái món ăn chỉ ngon lành khi dùng lạnh
“Love is like the little red toy wagon you get for your Christmas or your sixth birthday. It makes you deliriously happy and you just can't leave it alone. But sooner or later the wheels come off. Then you leave it in a corner and forget it. Falling in love is great. Being in love is a disaster”
― Mario Puzo, Fools Die
Tình yêu là cái xe lửa đỏ mày được cho vào dịp Giáng sinh hay lúc ông lên sáu .Quá sung sướng đi đâu cũng kè kè .Nhưng, mau thôi .Xe rồi sẽ tanh banh , sẽ bị quẳng vào góc không bao giờ được rớ tới nữa .Yêu đuơng thì quá đã nhưng sống với tình yêu đó lại là một thảm hoạ
“there was no greater natural advantage in life than having an enemy overestimate your faults, unless it was to have a friend underestimate your virtues.”
― Mario Puzo, The Godfather
Mình bảnh mười bạn bè cứ tưởng bảnh một , mình tệ một kẻ thù cứ tưởng tệ mười .Đời không còn gì sướng bằng
Ai mà chê ông :). Tôi cũng thuộc loại thưc-bất-tri-kỳ-vị-lổ-tai-trâu đây mà.
Hôm qua tôi nấu cơm chiên, đang nêm nếm tôi có ý kiếm thêm hột óc-chó (walnut) dầm ra bỏ vào; tôi nghĩ đang nhai cơm mềm đụng miếng óc-chó cứng cứng chắc thú vị. Vợ nói tôi độ rài ăn uống khó chịu. Hồi xưa tôi ăn chay có ăn là hên rồi, sau này vợ hiền nấu ăn ngon quá cái lưởi tôi bây giờ mới bắt đầu biết thế nào là gia vị. Tuy nhiên cũng không bằng một người có tâm hồn ăn uống.
Kindle tối hù à ông ơi .Tôi chỉ khoái sách giấy vì già rồi đọc ít
Ông D giờ quen cao lương mĩ vị hàng Tây rồi. Nhạc sến ba lá rô ... ông nghe sao nổi.
http://www.youtube.com/watch?v=ox3BqzDE2j8
Sến hết ý. :)
đọc sách giấy tin tưởng hơn đúng không bác Lâm. thỉnh thoảng vào Việt Nam thư quán đọc nhưng các bố gõ chữ nhiều khi hỏng cả câu văn hay người ta.
bố già hay, nhà mỗi người một tính, thằng con út là phi thường nhất, làng của bố già hơi hơi giống với làng quê Việt Nam nhỉ? em đọc cuốn này lâu cả nguyên tác tiếng Anh, nhưng chỉ biết năm ba chữ, nhưng chịu khó tra từ điển cả Anh - Anh, Anh Việt. mỏi mắt cũng thấy ý hay của tác giả.
Sách hồi trước toàn của Nga là nhiều, như ngôi làng ở đáp tôi nhi e, chiến tranh và hòa bình, Sông đông êm đềm do nhà xuất bản cầu vồng. còn sách Mỹ, Anh , Pháp hồi đó cực hiếm. toàn cuốn giấy đen sì nếu sản xuất ở Việt Nam. may là hồi đó đọc được nhiều vì có thẻ thư viện.
ông này siêng thật.
Ông ở bên VN, không dùng Anh ngữ nhiều đọc sách tra từ điển là thường tình; tôi bên này mấy chục năm đọc vẫn còn phải tra từ điển, dở thật. Có ý mua máy đọc sách vì mấy cái đó nó lấp luôn từ điển, chử nào không hiểu chỉ nhấn vào là nghĩa hiện ra. Vẫn còn chần chừ vì thật ra cũng còn thích cầm cuốn sách đọc. Đôi khi liện bừa trong nhà vài cuốn sách, bạ chổ nào cầm đại cuốn đó lên đọc.
Xem báo mạng thấy có bài này có chút liên quan đến thói đọc sách. Trích lại vài tấm hình mấy ông xem chơi.
Những bức ảnh đăng tải đã thu hút sự tranh luận của cộng đồng mạng, nhiều ý kiến cho rằng những tấm ảnh phản ánh một phần sự khác biệt về văn hóa đọc giữa người phương Đông và phương Tây.
http://s.f16.img.vnecdn.net/2014/10/...5305_660x0.jpg
http://s.f15.img.vnecdn.net/2014/10/...5305_660x0.jpg
http://s.f16.img.vnecdn.net/2014/10/...5305_660x0.jpg
http://s.f15.img.vnecdn.net/2014/10/...5306_660x0.jpg
http://s.f16.img.vnecdn.net/2014/10/...5306_660x0.jpg
@Road: Hồi đó bọn tôi học tiếng Nga, từ lớp 1 đến lớp 10 mà chữ tác còn đọc thành chữ tộ, không bằng ông tôi hết tiểu học Pháp đã đi dạy bằng tiếng Pháp rồi.
Tiếng Anh tự học thôi bác, đọc trước bản dịch Việt Ngữ rồi, hồi đó còn ham học lấy nguyên tác đọc tiện học thêm nữa.
tiếng Anh tôi gà lắm đọc còn hiểu đôi chút chứ giao tiếp thì kém
bản ebook giờ thiếu gì , nhưng ai đọc sách rồi, đọc sách điện tử không nuốt được luôn. người ta lười gõ chữ bỏ sót vài ý hay tác giả, hoặc người gõ là người địa phương đưa cả tiếng vùng miền vào đọc không thấu được.
ở Châu á, người Nhật cũng ham đọc sách giấy lắm đó bác Chiến, mấy bức ảnh trên chắc nói chưa hết
Cái thú đọc sách rất thích .Nhưng khi ông không còn mong đợi hay khám phá gì nữa sách cũng thành vô nghĩa .Xem sách tìm cảm giác, vốn dĩ thụ động nên cũng mau chán
Xem Kinh già rồi mới thấy hay vì nó không cho một đáp án nào hết .Những câu hỏi cứ lơ lửng bắt rễ trong đầu cho đến một ngày ...
Mà xem gì nữa bây giờ .Mõi guơng mặt người là một quyển sách vĩ đại .Nếu đọc được tất thấy bao nỗi thống khổ ,bao niềm hạnh phúc sờ sờ ra đó
Mà kì lắm trí tuệ và kiến văn lại là hai thứ khác biệt .Đọc nhiều cũng chưa chắc mang lại sự thông tuệ trái lại còn nặng tà kiến
Sách chép chuyện đã qua nhưng thực ra thì "Bản lai vô nhất vật".
"Từ xưa tới nay, chưa từng có một vật nào cả".
Tạng thức sẽ đơm hoa. Các công án thường dùng để gieo nhân vào tạng thức. Câu hỏi cứ âm ỉ trong đầu mà ý thức không thể nào cho ra được đáp án. Cho đến một ngày bỗng dưng mọi thứ trở nên sáng tỏ tùy thuộc công phu mỗi người, có người vài năm, có người vài chục năm, vài kiếp...Trích dẫn:
Xem Kinh già rồi mới thấy hay vì nó không cho một đáp án nào hết .Những câu hỏi cứ lơ lửng bắt rễ trong đầu cho đến một ngày ...
Đường nào mà không qua cầu mạt-na. Kinh văn câu này choảng câu kia nếu cứ cứng nhắc đi theo một hướng, giữ mãi một quan điểm trách sao không kẹt. Giống như cái dây kéo (zipper) này vậy, khi đã kẹt mà cứ cố kéo lên thì sẽ hỏng mất. Lúc đó chỉ còn cách kéo xuống rồi kếo lên mới mong đi tiếp được.Trích dẫn:
Mà kì lắm trí tuệ và kiến văn lại là hai thứ khác biệt .Đọc nhiều cũng chưa chắc mang lại sự thông tuệ trái lại còn nặng tà kiến
https://dl.dropboxusercontent.com/u/...exy-Zipper.jpg
KHÚC CỔ BỒN CA
Ngày trước ngồi uống rượu túm tụm cùng bạn bè, tuổi trẻ hay có những độc ác vô tình thấy gia đình thằng bạn nào tan vỡ vì li dị, hay thôi nhau, đã không chia buồn an ủi nó thì chớ lại càng khoái chí gõ vào ly mà hát khúc Cổ bồn ca. Hát rằng
Ruộng ta đã có người cầy
Ngựa ta người cưỡi tháng ngày ngông nghênh
Con ta có người dưng mắng chửi
Vợ ta có kẻ lạ nâng niu
Nó càng đau xót mình càng cười cợt .Nghĩ lại thật đúng là phường vô lại, nay chúng có đứa đã đi xa, có đứa tàn tạ, có đứa chết giữa mùa trăng .Nhớ bạn giữa ly rượu khuya sóng sánh........
Thi sĩ Vũ Hoàng Chương sinh thời lúc 25 tuổi, thất tình nên có viết bài thơ Mười Hai Tháng Sáu, trong đó có các câu:
Ta gõ vào bia mười ngón rập,
Mười năm theo máu hận trào rơi.
Học làm Trang Tử thiêu cơ nghiệp,
Khúc Cổ Bồn Ca gõ hát chơi.
Thiên Chí Lạc, viết:
”Vợ Trang Tử mất, Huệ Thi đến điếu, thấy Trang Tử ngồi duỗi xoác hai chân vừa gõ bồn vừa ca. Huệ Tử hỏi:
-Cùng người ở tới già, có con lớn mà người chết lại không khóc, cũng là đã quá lắm rồi! Lại còn vỗ bồn mà ca, không quá lắm sao?
Trang Tử đáp:
-Không! Lúc nàng mới chết, tôi sao chẳng động lòng, nhưng nghỉ lại, hồi trước nàng vốn không sinh, chẳng những không sinh mà đó lại vốn không hình, chẳng những không hình mà đó vốn là không khí. Đó chẳng qua là tạp chất trong hư không biến ra mà có khí,khí biến ra mà có hình, hình biến ra mà có sinh, rồi lại biến ra nữa mà có tử. Khí,hình, sinh, tử, có khác nào xuân, hạ, thu, đông, bốn mùa vận hành. Vã lại, người ta đã nghỉ yên nơi Cự thất(nhà Lớn), mà tôi còn cứ than khóc, chẳng là tự tôi không thông Mệnh ư? nên tôi không khóc.”
BÀI HÁT CỔ BỒN
Ôi cuộc đời nổi trôi
Khác nào hoa nở, rụng
Vợ chết trước ta lo mai táng
Ta chết vợ sang ngang.
Ví bằng ta chết trước
Thật một trường đại hài hước
Ruộng ta người sẽ cày
Ngựa ta người sẽ cỡi
Vợ ta người sẽ thương
Con ta người mắng chửi.
Tình thế là như vậy
Nếu lệ ta chẳng rơi
Thế gian cười tớ vô tình
Tớ cười thiên hạ như bình lệ chan
Khóc mà đổi được tuần hoàn
Thì ta đã khóc muôn ngàn năm nay.
(st)
Hai anh nhà giàu ngồi nói chuyện. Một anh nhà nghèo ngồi nghe như vịt nghe sấm, vì thế đâm ra chán chẳng buồn nghe nữa, bèn bảo với hai anh kia:
- Các vị toàn nói chuyện viển vông. Tôi nghe chẳng hiểu gì sất.
Hai anh nhà giàu nhìn nhau, lưỡng lự gây lát rồi một anh thò tay vào túi, móc ra một ngàn lượng, đưa cho anh nhà nghèo. Anh kia cũng làm theo y hệt. Thoắt cái, anh nhà nghèo có ngay trong tay hai ngàn lượng, lập tức cũng trở thành người giàu. Anh ta bỗng reo lên:
- Bây giờ thì tôi hiểu các vị vừa nói chuyện gì rồi. Té ra chẳng có gì là viển vông cả…
Đoạn trên vẫn trích lời “tựa” trong “Luận ngữ tân thư”. Sau đây, lại xin trích một đoạn trong bộ sách đó:
- Học trò có bao giờ hiểu sai lời dạy của Thánh nhân không?
- Thánh nhân đối với mỗi học trò, đều có những lời dạy khác nhau về cùng một việc, chính vì sợ có người hiểu sai lời mình vậy.
- Sai như thế nào?
- Tử Hâm (một học trò của Khổng Tử) cưới hết vợ này đến vợ khác, cứ được vài ngày lại bỏ. Khổng Tử lấy làm lạ, bèn hỏi:
- Sao trò thay vợ như thay y phục vậy. Những người đàn bà ấy có tội lỗi gì?
Tử Hâm thưa:
- Ấy là con theo đúng lời dạy của Phu Tử. Phu Tử bảo: “quân tử bất khí” (người quân tử không phải là một thứ dụng cụ). Nay mỗi khi gần đàn bà, con lại thấy mình hình như bị biến thành cái “dụng cụ”… gì ấy đối với họ. Điều đó trái với đạo của người quân tử. Vì thế con đành phải bỏ.
Khổng Tử nghe xong, thấy lời dạy của mình quả có chỗ hớ. Bèn bảo:
- Thế thì đối với những kẻ như trò, ta bổ sung thêm cho câu ấy thành ra như sau: “quân tử bất khí, ngoại tác phu” (người quân tử không phải là một thứ dụng cụ, trừ lúc làm chồng).
Tử Hâm được câu đó mới thấy yên tâm, từ bấy giờ không bỏ vợ nữa.
- Thánh nhân có giàu không?
- Thánh nhân có nhiều của cải hay không thì không biết. Nhưng kiến thức thì chắc chắn là giàu, cả thiên hạ dồn lại cũng không bằng được.
- Giời sinh Thánh nhân, có bao giờ lãng phí đến mức để hai Thánh nhân sinh cùng thời không?
- Có
- Thánh nhân cùng thời thì làm sao?
- Thì thường sinh ra những thứ trái khoáy. Ví dụ: Lão Tử đọc hết sách chứa trong kho nhà Chu, mà tuyệt không viết ra một chữ nào, cũng không bàn đến một lời nào. Người đời thấy thế cho là bí hiểm. Một đồn mười, mười đồn trăm… đồn đến tai Khổng Tử. Khổng Tử bèn dắt học trò tìm đến. Đến một lần rồi, lại đến lần nữa. Chung quy vẫn hỏi về Lễ. Hỏi: “Lễ dùng làm gì?” Lão Tử bảo: “chẳng để làm gì”. Lại hỏi tiếp: “dùng được không?”. Trả lời: “tuỳ!”. Hỏi tiếp: “ích gì không?”. Trả lời: “chẳng ích cho ông, chẳng ích cho ai”. Khổng Tử ngoảnh lại bảo học trò: “chép lấy, chép lấy”. Các học trò hí hoáy chép. Bỗng nghe phía sau nhà có tiếng cú rúc. Khổng Tử hỏi: “tiếng gì vậy?” Lão Tử bảo: “tiếng cú”. Lại hỏi: “con cú ở đây, hình thù nó như thế nào?” Lão Tử bèn dẫn Khổng Tử ra sau nhà, trỏ tay bảo: “nhìn thấy gì không?” Khổng Tử trả lời: “thấy bụi rậm”. Lão Tử bảo: “cú đấy!”.
Khổng Tử ra về, bảo với học trò rằng: “Nay ta thấy bụi rậm phát ra tiếng cú. Lại thấy Lão Tử như con rồng.”
Khổng Tử về rồi, người nhà mới hỏi Lão Tử: “Lễ – là cái gì vậy?” Lão Tử bảo: “là cái muốn mọi người theo ý mình”. Người nhà lại hỏi: “như thế hay hay dở?” Lão Tử bảo: “không bằng theo ý mọi người”.
Câu chuyện trên do Tử Hư, một học trò đi sau cùng của Khổng Tử chép lại theo kiểu “văng ngôn” (không đúng nguyên văn), chỉ cốt giữ lấy ý mà thôi. Khổng Tử tình cờ đọc thấy, bèn than rằng: “khi nào hết đạo của ta, thì đến đạo của Lão Tử chăng?”.
Rốt cuộc, các học trò vẫn không hiểu nổi cuộc trao đổi ấy giữa hai vị có ý nghĩa ra làm sao. Thế là dậy lên những thắc mắc, tranh luận chẳng đâu vào đâu. Khổng Tử bèn tập trung lại giảng:
- Suy cho đến cùng, đạo của ta với Lão Tử chẳng qua cũng là một mà thôi. Ví như tấm thẻ bài, mặt trước ghi tên tuổi, quan tước… còn mặt sau thì chẳng ghi gì. Phải chăng vì trời tối, nên mới phải soi đèn. Bởi chúng sinh vô lễ, nên mới phải dùng đến “lễ”. Thiên hạ bất nhân, mới phải bàn đến chữ “nhân’. Thế gian bất nghĩa, mới phải nêu ra điều “nghĩa”. Nhân nghĩa sở dĩ được đề cao, chính vì đời đầy bất nhân, bất nghĩa… Hình phạt sở dĩ đặt ra càng nhiều, chính vì có nhiều trộm cắp, bất lưng. Kẻ khao khát tự do, chính là kẻ đang mất tự do… Tóm lại chính vì đời vô đạo, nên mới sinh ra “đạo” kia vậy.
Đời sau có kẻ bình luận rằng bài giảng ấy của Khổng Tử chính là chỗ gặp nhau, giao nhau giữa “đạo” của Ngài và “đạo” của Lão Tử. Bởi Ngài chủ trưng: “Đạo vị nhân” (đạo sinh ra cốt vì người), cho nên mới phải đề cao Đạo. “Danh vị nhân” (danh sinh ra cốt vì người), nên mới phải chính Danh. Lời than trên của Ngài chứng tỏ trí tuệ Ngài đã thấu suốt cả lẽ huyền cơ nhân thế. Rằng đạo lý của Ngài trùm suốt cả thời “dân” có “chủ”, chúng sinh luôn có người cai quản, chăn dắt. Có lúc chia ra kẻ trên, người dưới rõ ràng, có lúc mập mờ, dơi, chuột khó phân. Mà cái “thời” ấy thì dài lắm, mấy nghìn năm rồi, dài như một đêm trường… Đến khi nào “dân” tự mình là “chủ”, chúng sinh tự bảo nhau cai quản lấy nhau… thì đến lượt đạo lý của Lão Tử kia chăng?…
Khổng Tử có nhiều học trò, tự mình lại chịu khó làm sách, soạn ra kinh, sử… đủ cả. Sách cốt để dạy đời, dạy làm người, làm quan, dạy cả những bậc đế vương… Lúc Ngài chết thân gửi về với Đất. Những lời nói của Ngài, về sau đều được các học trò chép lại, rồi dựa theo ý mà thêm thắt vào… thành ra nhiều vô kể, không có việc gì là không bàn đến, mà phải bàn đến tận cùng mới thôi. Đời sau không ai có thể đọc hết.
Lão Tử thì ngược lại, không có học trò. Về sau, Ngài vì nể người mà phá lệ, gượng làm đúng một bộ sách, chỉ vỏn vẹn già năm nghìn chữ. Năm nghìn chữ ấy, đọc mãi cũng không hết. Nhưng “đạo” mà “tán” ra đến chừng ấy, đối với Ngài kể cũng hơi dài. Ngài làm xong thì chép miệng bảo: “chẳng để làm gì”. Rồi bỏ đó mà đi. Nghe nói Ngài về Trời làm Thái Thượng Lão Quân. Chẳng biết thực hay hư, chỉ biết bặt tin đã lâu.
con bé bác Chiến up nhìn xấu bỏ mẹ, được mét rưỡi lại mặc bò bó đi ủng, chân có dài đâu, khóa đó phải kéo hai lần đấy, có lần đi mới con bé kéo mãi chả được thấy nó kéo hai lần lại được thế mới hiểm
mà căng mắt nãy giờ chưa nhìn thấy bím đâu nhé, mặc bò muốn đẹp cái chỗ danh bất hư truyền đó phải có đường nét tí tí chứ
Cuối tuần thư thái với quán chay ngon ở Hà Nội
Thưởng thức cơm chay trong không gian đậm chất nghệ thuật ở Trúc Lâm Trai hay nhẹ nhàng ở Hoa Linh là gợi ý hay cho bạn và những người thân.
Ăn chay lâu nay đã trở nên quen thuộc với nhiều người. Hình thức này không chỉ giúp thanh sạch cơ thể mà còn tạo sự thư thái. Một ngày nào đó, khi cảm thấy chán ngán với các món ăn chế biến từ thịt, cá, bạn hãy đổi vị bằng đồ chay. Dưới đây là một số gợi ý tại Hà Nội bạn có thể ghé qua.
Cơm chay Hoa Linh
Nằm sâu trong ngõ 71 - phố Linh Lang là quán cơm chay nhỏ với tên gọi Hoa Linh. Ngay ngoài cửa là tấm biển hiệu nâu vàng, đơn giản nhưng ấm áp và tạo cảm giác dễ chịu cho thực khách. Từ vị trí này, bạn có thể ngắm bao quát nội thất và cách bài trí bên trong.
http://c0.f33.img.vnecdn.net/2014/10...1414742912.jpg
Quán này có các phần cơm khác nhau dành cho cỡ ăn của từng người. Ảnh: Diệu Huyền.
Thực đơn cơm chay Hoa Linh khá phong phú. Dù chỉ sử dụng các nguyên liệu như rau, nấm, đậu..., các món ăn nơi đây được chế biến rất cầu kỳ. Nếu đi một mình, bạn có thể gọi phần cơm suất giá 30.000 đồng một đĩa. Còn tụ tập cùng bạn bè hay gia đình, một số món khác nhau như chả, đậu phụ lướt ván là gợi ý hay.
Cơm chay ở đây nấu vừa vặn và dễ chiều lòng cả người khó tính. Trong lúc chờ thức ăn, bạn còn được nghe những bản nhạc thiền hay chơi cùng chú chó trắng đáng yêu và thân thiện ở quán.
Cơm chay Khải Tường
Phố Kim Mã tập trung nhiều quán ăn ngon và một trong số đó là hàng cơm chay Khải Tường tại số 112. Vì nằm xen giữa những tiệm ăn Nhật và quán cà phê, phải thật tinh ý thực khách mới thấy biển hiệu nơi đây.
http://c0.f33.img.vnecdn.net/2014/10...1414742912.jpg
Một phần cơm ở đây có giá khoảng 30.000 đồng. Ảnh: Diệu Huyền
Cơm chay Khải Tường chỉ có một tầng nhưng rộng rãi, thoáng mát, bao gồm 2 gian cho bạn lựa chọn. Gian ngoài bày bàn ghế gỗ cao còn gian trong lại ngồi nệm với bàn thấp. Hướng bài trí chung toàn bộ quán là tối giản nhưng tinh tế, tạo cảm giác thoải mái nhất cho thực khách. Vốn nổi tiếng với các món từ nấm, khi tới đây, bạn có thể nếm thử cháo nấm, lẩu nấm, súp nấm... Ngoài ra, thực đơn còn nhiều món khác như bún xào, phở măng, canh cải nấu gừng, cơm rang rong biển... để phục vụ mọi nhu cầu thực khách.
Trúc Lâm Trai
Không chỉ là quán chay thông thường, Trúc Lâm Trai còn là nơi tĩnh tâm, phù hợp những người muốn giấu mình trong không gian yên bình. Quán nhỏ nằm số 39 - Lê Ngọc Hân, Hà Nội.[/IMG]
http://c0.f33.img.vnecdn.net/2014/10...1414742912.jpg
Cơm chay ở Trúc Lâm Trai được chế biến cầu kỳ. Ảnh: Diệu Huyền
Thực đơn nơi đây được chọn lọc kỹ lưỡng và chế biến cầu kỳ. Từ khai vị đến món chính và tráng miệng, thực khách luôn có cảm giác ngon miệng, no bụng. Bạn có thể nếm thử súp thập cẩm đặc biệt để cảm nhận vị lạ từ các loại rau củ hay uống nước gạo lứt - được xem là đặc sản tại Trúc Lâm Trai.
Hẹn nhau vào tối cuối tuần và thư thái tận hưởng từng miếng ngon trong không gian đầy tính nghệ thuật của Phật giáo, bạn sẽ thấy nhiều cảm giác và trải nghiệm khác biệt.
Nàng Tấm
Nàng Tấm là quán cơm chay đầu tiên của Hà Nội, hiện nằm ở số 79A - Trần Hưng Đạo. Dù tọa lạc trên con phố sầm uất, nơi đây dường như không bị ảnh hưởng bởi sự ồn ào bên ngoài. Lý do chính có lẽ nhờ vị trí ẩn sâu trong ngõ nhỏ, thực khách tới phải gửi xe và đi bộ thêm một đoạn.
http://c0.f33.img.vnecdn.net/2014/10...1414742912.jpg
Mức giá tại cơm chay Nàng Tấm có thể cao hơn so với mặt bằng chung. Ảnh: nangtam
Ra đời từ khá sớm (năm 1995), nơi đây hầu như được rất nhiều người biết tới, đóng góp phần không nhỏ là khách quốc tế. Do vậy, bạn khó tìm sự bình yên như các quán cơm chay thường thấy.
Tuy nhiên, đừng để lý do này làm bạn bỏ ý định đặt chân tới quán bởi thực đơn của Nàng Tấm được đánh giá khá tốt. Cách chế biến, trang trí khéo léo dễ làm hài lòng số đông thực khách. Đây cũng được xem là điểm hẹn giao lưu giữa các nền văn hóa khác nhau do bạn có nhiều cơ hội trò chuyện cùng những vị khách ngoại quốc ngồi bên cạnh.
Homefood
http://c0.f33.img.vnecdn.net/2014/11...1414811163.jpg
Ngoài ăn uống, bạn có thể mua sắm thêm quà tại Homefood. Ảnh: Homefood
Màu sắc tươi tắn, không gian thoáng đãng và trẻ trung là cảm nhận của nhiều người khi tới Homefood ở 26 - Trần Bình Trọng. Đi theo phong cách hiện đại, nơi đây trở nên khác biệt so với những quán ăn mang hơi hướng nhẹ nhàng, yên bình khác. Vì lẽ này, Homefood chủ yếu được giới trẻ ưa chuộng.
Quán có thực đơn phong phú và đa dạng với cách lựa chọn nguyên liệu cầu kỳ. Nhiều người còn ví nơi đây như con thuyền chở đầy những món tươi ngon. Bạn có thể chọn một số món đặc trưng tại quán như chả chiên, nem chay và mua thêm trà gạo lứt, vừng đồi Hà Giang về làm quà.
Diệu Huyền (theo báo mạng)
Nhạc Nam Mỹ phải có máu chơi mới ra .Từ xưa tôi đã thích bài này do Rabello chơi , tìm mãi bài chuyển soạn cho guitar nhưng chịu thua .Sau khổ sở nhờ thằng Brasil lo cho mới được .Tìm được rồi mà chơi lại không ra nét .Trình độ kĩ thuật để chơi bài này không khó lắm .Lúc này ông đã lang thang khắp quán rượu tay chân dính đất bụi bặm ,thế mà tiếng đàn trong sáng vô cùng dẫu rằng chơi trong cơn say Người ta đàn hay thế mà mình cứ loạng quạng .Chán thật !
Nhìn người nữ nhạc trưởng tài hoa của Japan điều khiển dàn nhạc dù rằng kiếm sĩ cũng không hơn .Thích nhất lúc cô nhướng mày điều khiển bằng ánh mắt cho người nhạc công .Chỉ loé lên 2 giây nhưng thật điệu nghệ
Chuyện không mới, nhưng ... thấy tấm hình cô thôn nữ xinh đẹp nên trích đoạn úp ảnh cho các bác xem.
Kéo đến nhà chủ tịch xã bắt đền vì ... để trai làng ế vợ!
Docbao.com.vn - Về xã Đại Hợp, huyện Kiến Thụy, thành phố Hải Phòng ngày nay nhiều người dân vẫn gọi đây là "mảnh đất xuất khẩu cô dâu" bởi một xã vỏn vẹn 12 ngàn nhân khẩu nhưng có tới 900 cô gái đi lấy chồng nước ngoài.Làn sóng xuất khẩu ồ ạt này dẫn đến hệ lụy trai làng rơi vào cảnh ế ẩm.
http://www.docbao.com.vn/NewsMedia/A.../lang-e-vo.jpg
Cán bộ tư pháp xã Phả Lễ, Thủy Nguyên bên chồng hồ sơ các cô gái làm thủ tục lấy chồng nước ngoài.
Chính từ việc các thiếu nữ nô nức kéo nhau đi lấy chồng ngoại mà đã dẫn đến nhiều hệ lụy bất thường ở Đại Hợp, thậm chí còn cả hộ dân kéo nhau lên bắt đền chính quyền xã vì cậu con trai độc đinh đến 40 tuổi vẫn chưa có vợ.
Câu chuyện này xảy ra vào năm 2013, khi đó gia đình ông Nguyễn Văn Hiếu (ngụ thôn Quần Mục, xã Đại Hợp) đã lên trụ sở UBND xã “bắt đền” Chủ tịch vì cậu con trai độc đinh năm nay gần U40 mà vẩn ế vợ. Số là cậu này có một mối tình khá sâu đậm kéo dài 2 năm với một cô gái xinh đẹp trong làng. Cả hai bên gia đình ngày đêm khuyên nhủ con cái sớm làm đám cuới để sớm yên bề gia thất. Sau khoảng thời gian tìm hiểu nhau, cặp đôi quyết định tiến tới hôn nhân và hai bên gia đình đã ấn định ngày dạm hỏi.
Ấy vậy mà chỉ cách đó có nửa tháng, cô gái kia quyết định xuất ngoại lấy chồng Hàn Quốc. Trong khi đó, cậu con trai ông Hiếu vẫn đang lênh đênh trên tàu những mong gom được món tiền lớn để chuẩn bị cưới vợ. Kết thúc chuyến đi, anh này vui như mở cờ trong bụng, về nhà chuẩn bị cưới. Vừa tới đầu làng, anh đã tá hỏa khi nghe tin người yêu mình đang chuẩn bị lên xe hoa với kẻ vừa gặp chưa nổi ba lần. Mối tình 2 năm trời sâu đậm giờ chỉ còn là những giọt nuớc mắt, kỷ niệm đau buồn và lời xin lỗi muộn màng. Quá đau xót, anh thành ra rầu rĩ cả thời gian dài và lại lao vào những chuyến đi biển dài ngày.
Thương con cộng với sự lo lắng cho dòng tộc không có người nối dõi, ông Hiếu bức xúc lên tận trụ sở UBND làm ầm ĩ lên. Lúc đó bà Nguyễn Thị Thuý chỉ biết giải thích việc cô gái trên lấy chồng Hàn Quốc hoàn toàn không trái quy định pháp luật bởi hôn nhân là quyền tự do của mọi người. Gia Đình ông Hiếu nên thu xếp, thúc giục con trai sớm lấy vợ thì hơn. Chứ về vấn đề kết hôn này, chính quyền xã cũng đành..bó tay!
http://www.docbao.com.vn/NewsMedia/A...lang-e-vo2.jpg
Quyết tâm bảo vệ gái làng mà gái làng vẫn lũ lượt kéo nhau lấy chồng Tây
http://www.docbao.com.vn/NewsMedia/A...lang-e-vo3.jpg
Số con gái chịu lấy chồng sau luỹ tre làng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Minh họa
http://www.docbao.com.vn/NewsMedia/A...lang-e-vo1.jpg
Gái trẻ, gái đẹp thì cứ đủ tuổi là đua nhau đăng ký đi lấy chồng ngọai quốc. Ảnh minh họa
Thực hiện: Linh Thy / Nguồn: Pháp Luật & Cuộc Sống
Bài của ông Phi ... đẹp qúa :). Tôi mà nói không là trái với lòng.
Thiệt khổ cho tôi. Thôi thì phải nói thế này ông Phi mới chịu nè.
" Trời ơi, người đâu mà đẹp thế?. Tôi nghĩ ông Phi chuyên sưu tầm hình gái đẹp như vậy thì có khi xin ông vài chục tấm còn nhanh hơn sưu tầm trên mạng. Email cuả tôi : aty_thichhinhgaidep@gmail.yahoo.hotmail.com "
Nhìn từ mái tóc xuống chiếc nón quai thao rồi đến đôi dép quai.. chữ T . Ngắm qua những nơi ..đẹp qúa, đẹp nỏn nà... như vậy thì ông cũng nên cho tôi lướt nhanh 5 - 10 phút lần 1 chứ. Hôm nay tôi lại lần 2 ngắm tiếp những gì .. chưa nhớ đây ông Phi. Hi hi, ông D còn copy luôn tấm hình về máy nữa đó sao không thấy ông Phi nói gì :suynghi1
Ông đã mê đến thế mà không úp lên cho ông xem cũng tội ! xem báo thấy cô chân dài mà ông thích đây.
http://l.f13.img.vnecdn.net/2013/07/...1036_500x0.jpg
Hình cô thứ 2 của ông Phi đây. :)
Mấy hôm nay đi liên tục không gọi Trang được Mời ông nghe bài này cho khuây khoả , tôi book vé đăng kí ở Travel.state mà cứ bị khuyên chờ đến đầu năm 2015 có thuốc chích ngừa Ebola rồi hãy đi .Tôi cười khè khè -sống chết có số lo làm quái gì ,kì này tôi định bụng đi Hưng Yên ông ạ nên ông không phải lo .Nếu không gặp ông trong Sài gòn tôi cũng gặp ông ngoài ấy .đọc ông Mai Thảo thích quá dù rằng tôi ra Hà Nội bao lần nhưng chưa đi Hưng Yên bao giờ
https://ci5.googleusercontent.com/pr...Pr.g8T.zKQ.jpg
Sinh 31-02
https://ci3.googleusercontent.com/pr...gay_30/la6.jpg
Đi cầu cũng có thơ
Lão gia nhân sắp về VN chơi nữa hả hehe, lão có dám nhậu một trận tới số luôn với đồ đệ ko ? Hai chiếc ly bạc lão ban tặng nhachoa vẫn để trên bàn giấy nè, hihi có lúc bỏ cây bút vô luôn.
Tại sao khi học có lúc tiến bộ nhanh, có lúc lại chậm ?
Bạn hãy cố gắng hết mình ở giai đoạn "cao nguyên", rồi sẽ có lúc kiến thức của bạn nhảy vọt đột biến.
Mọi kỹ năng hay kiến thức mà chúng ta có được đều là do trải qua một quá trình tập luyện lâu dài. Chẳng hạn học ngoại ngữ hay đánh đàn. Nhưng sẽ có lúc bạn sẽ thấy đầu óc dường như ì ra, mãi chẳng tiến bộ, và cũng có lúc lại "lên tay” rất nhanh.
Nhiều nhà tâm lý học đã làm thí nghiệm và vẽ đồ thị học tập. Ta hãy xem đồ thị trên đây, với một số quá trình chính sau.
1. Giai đoạn vọt tiến. Học viên bao giờ cũng tiến bộ rất nhanh, bởi vì lúc mới đầu ai cũng háo hức, tập trung cao. Mặc khác tiến bộ của kỹ năng chỉ là từ nông đến sâu, từ dễ đến khó, nên giai đoạn này được nâng cao rất nhanh.
2. Giai đoạn cao nguyên: Thành tích học tập khá bằng phẳng, ở mức cao. Trong quá trình học, khi đến một giai đoạn nào đó, tuy vẫn cố gắng nhưng bạn không thấy tiến bộ, thậm chí còn kém đi, gây ra cảm giác chán nản. Hiện tượng này là thời kỳ quá độ từ bậc thấp sang bậc cao. Mặc khác, động cơ học tập của bạn giảm xuống, không được hăng hái như lúc đầu, hoặc cũng có thể do phương pháp không thỏa đáng. Do đó cần phải điều chỉnh lại cho phù hợp, không nên thối chí, bỏ học.
3. Đột biến: Cuối thời kỳ cao nguyên bao giờ cũng đến thời kỳ nhảy vọt rõ rệt. Thực tế là học viên sau một thời gian dài mò mẫm thử nghiệm, cuối cùng đạt đến giai đoạn thành thạo. Đây là kết quả của quá trình tập luyện lâu dài từ trước.
Như thế, cao nguyên không phải là giới hạn của tiến bộ, chỉ cần "nhấn ga" một chút, qua ngưỡng này là bạn sẽ đạt đến mức thành thạo. Khi thấy học hành mệt mỏi, hãy nghỉ ngơi thư giãn một chút. Chỉ cần hăng say và chú trọng phương pháp khoa học, nhất định bạn sẽ lên đến đỉnh cao.
Sưu tầm
http://3.bp.blogspot.com/-yfQW5_9qNO...1600/index.jpg
Change we need” (Sự thay đổi chúng ta cần) không còn là khẩu hiệu của Barack Obama mà bây giờ là của cử tri Mỹ! Uy tín sút giảm nghiêm trọng của Obama đã không chỉ gây mất niềm tin đối với cá nhân ông mà còn ảnh hưởng đến đảng Dân chủ. Điều đó đã thể hiện ở cuộc bầu cử giữa kỳ với kết quả thành viên Dân chủ lần lượt bị hạ bởi Cộng hòa (bầu Thượng viện, Hạ viện lẫn Thống đốc).
Bầu cử giữa kỳ thường mang đến thay đổi cán cân quyền lực trong Quốc hội nhưng kết quả lần này là thất bại lớn đối với Dân chủ. Chưa lần nào kể từ 1980 mà phe Cộng hòa hạ gục hai thượng nghị sĩ Dân chủ đương nhiệm nhưng trong cuộc bầu cử 4-11-2014 họ đã đánh văng ít nhất ba người! Tại Hạ viện, Cộng hòa cũng một lần nữa giành chiến thắng và mở rộng cách biệt số ghế với tỉ lệ lớn nhất kể từ năm 1946! Cần nhắc lại, trong nhiệm kỳ một Obama, Dân chủ chiếm cả Thượng lẫn Hạ viện. Năm 2010, Dân chủ bắt đầu mất Hạ viện. Bây giờ, sau 8 năm, lần đầu tiên Cộng hòa kiểm soát hai viện.
Barack Obama vẫn ngồi trong Phòng bầu dục nhưng ông sẽ bị trói tay, một tổng thống “lame duck”. Tổng thống Mỹ vốn bị khống chế quyền lực bởi Quốc hội và sẽ càng mất uy thế khi Quốc hội nằm dưới quyền kiểm soát tuyệt đối của đảng đối thủ. Nhiều nghị trình của tổng thống phải điều chỉnh bởi sự thay đổi quyền lực sau cuộc bầu cử giữa kỳ. George W. Bush đã phải thay (Bộ trưởng quốc phòng) Donald Rumsfeld sau khi phe Cộng hòa của ông mất quyền kiểm soát Hạ viện sau cuộc bầu cử giữa kỳ 2006 trong bối cảnh cử tri Mỹ bất đồng cuộc chiến Iraq. Tổng thống Cộng hòa Ronald Reagan cũng thay nhiều viên chức cấp cao sau khi Dân chủ chiếm Thượng viện năm 1986 (Wall Street Journal).
Với Obama, kết quả bầu cử 4-11-2014 đã khiến ông mất một trong những đồng minh quan trọng nhất Thượng viện, người luôn ủng hộ nhiều chính sách của Nhà trắng: Harry Reid, khi vị này được thay bằng thượng nghị sĩ Cộng hòa Mitch McConnell ở vị trí thủ lĩnh phe đa số Thượng viện. Cách duy nhất mà các tổng thống lâm vào tình trạng tứ bề thọ địch như Obama là thỏa hiệp, đặc biệt các vấn đề đối nội. Có một phỏng đoán mang tính tích cực từ cuộc bầu cử 4-11-2014: chính sách đối ngoại của Obama có thể buộc phải thay đổi, từ trạng thái tĩnh sang trạng thái động. Phe Cộng hòa đã chẳng liên tục chỉ trích chính sách ngoại giao “mềm mỏng” của giáo sư luật Barack Obama là gì!
Chủ nhật 9-11, Obama thực hiện chuyến công du 8 ngày đến Trung Quốc, Myanmar và Úc. Những chi tiết kịch bản cho chuyến đi được sắp lịch này có khả năng thay đổi vào giờ chót không, bởi ảnh hưởng từ cuộc bầu cử 4-11-2014? Gần như chắc chắn là không, nhưng hai năm tiếp theo là giai đoạn mà Obama có thể chạy nước rút, nếu ông không muốn bị mang tiếng để lại một di sản ngoại giao đầy tiêu cực cho nước Mỹ.
Lauro soạn hàng loạt Vals Criollo nổi tiếng .Tất cả các danh cầm đều có chơi qua .Nhất là Vals số 3 do Diaz chuyển soạn Nicholas là một trong những danh cầm thế giới .Coi ông chơi nghiêm trang quí tộc thật đáng ngưỡng mộ
Nhưng hỡi ơi đặt bên cạnh Rabello thiên tài tuyệt tác một thiên thần trầm luân chẳng khác nào như chuột cống với phượng hoàng
Dân Nam Mỹ không hề có cái lối ra vẻ trịnh trọng như các ông Á châu hay âu châu .Họ chơi nhạc như hơi thở ,trong một hồi ức của bạn bè Rabello kể lại .Đêm ấy ông uống rượu say rồi ghé nhà bạn bè ở Sao Paolo chơi ,khu phố nghèo ,cây đàn rẻ tiền khoá lên dây kêu ken két như sắp gãy .Thế mà dưới bàn tay Rabello nó trở thành tuyệt diệu .Hàng chục danh tác đã được vang lên từ cây đàn này như một kỉ niệm trước ngày ông mất .Rất may họ còn ghi lại được vài bài
Trong thế giới khoa học, mới xuất hiện một "gã" rất đáng gờm: PubPeer. Thật ra, đó chỉ là cách nói ví von, vì PubPeer không phải là một cá nhân nào cả, mà là một trang web gần như là nặc danh: www.pubpeer.com. Ý tưởng của trang web là bình duyệt những bài báo khoa học SAU khi đã được công bố. Những nhận xét và phê bình của họ rất nghiêm chỉnh, và gây tác động khá lớn đến cộng đồng khoa học, vì nó phơi bày những công trình nghiên cứu thiếu nghiêm túc, những công trình mà phương pháp có vấn đề, nhưng lại được công bố. Dù những phê bình của họ là rất nghiêm chỉnh, nhưng họ nặc danh (phần lớn), và điều này gây đau đầu cho nhiều người.
PubPeer trở thành nổi tiếng vì một vụ kiện, hay đúng hơn là bị đe doạ kiện. Nguyên đơn là Fazlul Sarkar, một giáo sư về ung thư học có tiếng của ĐH Wayne State. Ông là một nhà khoa học thuộc vào hạng "highly cited", với 38 bài có trích dẫn trên 100 lần! Gs Sarkar được ĐH Mississippi bổ nhiệm vào một chức vụ quan trọng hơn, và ông đã bán nhà ở Detroit để chuyển về bang Mississippi.
Nhưng đùng một cái, PubPeer có bài bình luận về những bài báo của ông với những nhận xét tiêu cực. Họ nói rằng những nghiên cứu của ông là "sloppy", có thể hiểu là bất cẩn và lõng bõng. Họ tỏ vẻ nghi ngờ dữ liệu thí nghiệm của ông, và thách thức ông công bố dữ liệu cho cộng đồng khoa học xem. Chẳng hiểu vì lí do gì, những nhận xét thuần tuý khoa học này cũng được ai đó gửi cho các giới chức của ĐH Mississippi. Thế là ĐH Mississippi huỷ bỏ sự bổ nhiệm Gs Sarkar, làm cho ông chới với, mất việc ở cả hai trường đại học, và không có nơi "nương tựa". Gs Sarkar đệ đơn kiện PubPeer ra toà về tội defamation (phỉ báng?), và yêu cầu PubPeer phải tiết lộ danh tính của người viết bình luận bài báo của ông.
Câu chuyện chưa đến hồi kết, nhưng qua đó người ta mới chú ý đến PubPeer. Theo như họ tự nhận, PubPeer là trang web do một nhóm chủ yếu là postdoc (nghiên cứu sinh hậu tiến sĩ) chủ trương. Họ còn trẻ, và rất bức xúc trước tình trạng chuẩn mực nghiên cứu khoa học càng ngày càng bị xuống cấp vì chạy theo phong trào "publish or perish" (công bố hay là chết). Họ là những người chứng kiến những gian lận trong nghiên cứu, vặn vẹo dữ liệu, sửa dữ liệu, v.v. nhưng vì ở vị trí thấp trong nấc thang khoa học, họ không dám nói. Mà, có nói thì cũng chẳng tập san nào công bố. Nhưng internet cho họ một phương tiện dân chủ. Chính vì thế mà họ lập ra trang web PubPeer để bình duyệt những bài báo có vấn đề mà họ [có thể] biết rất rõ.
Có thể xem đây là việc làm "post publication review" (bình duyệt sau công bố). Nó bổ sung cho những bình duyệt trước khi công bố. Vì có khi bình duyệt trước công bố không nhận ra hết các vấn đề, nên PubPeer làm cái việc mà chẳng ai làm trước đây. Đã có những bài báo nổi tiếng trên các tập san hàng đầu bị rút lại, phải chỉnh sửa, và đính chính, chỉ vì PubPeer chỉ ra những sai sót trong đó. Tôi có xem qua vài bình luận thì thấy phần lớn là có phẩm chất tốt. Họ chỉ ra những hình ảnh đáng nghi ngờ, những phân tích thống kê sai, những con số không ăn khớp, v.v. Nói chung là nghiêm chỉnh, chứ rất ít những bình luận linh tinh. Rất nhiều nhận xét liên quan đến thống kê và ứng dụng thống kê, và những nhận xét này nặng như "búa tạ" vì tác giả chỉ biết … nhận lỗi chứ không cãi được. Chẳng hạn như có nhận xét rất kĩ thuật như "There appears to be an error here. The authors compare a higher-order model with one higher-order factor and four first-order factors to a model with four correlated first-order factors and report that the higher-order model has significantly better fit," hay "Looks like at least one of the reported RMSEA values is wrong too. The chi-square, sample size, and degrees of freedom for the US sample suggest that RMSEA should be .08 and not .05 as they report," theo tôi phải là người am hiểu thống kê mới biết được sự tinh vi của vấn đề. Do đó, không ngạc nhiên khi họ nổi tiếng và bắt đầu có ảnh hưởng trong khoa học.
Tôi thấy PubPeer xuất hiện đúng lúc trong khi khoa học có quá nhiều phát hiện dương tính giả. Nó sẽ điểm mặt những tên lưu manh trong khoa học đang làm thấp khoa học. Và, PubPeer sẽ có tác dụng làm sạch khoa học trong tương lai.(Nguyen Tuan)
Nghi ngờ lắm bác Lâm ơi. Một bài nghiên cứu khoa học được đưa ra chính thức là đã qua bao nhiêu peer review rồi. Dĩ nhiên một hệ thống nào cũng có sơ hở của nó. Bây giờ pubpeer đánh giá các bài nghiên cứu mà không cần phải đưa tên tuổi người viết ra -- nghi ngờ lắm. Làm việc như vậy lâu dài không được. Khi không cần ghi tên mình lên thì dể muốn-nói-gì-nói-lắm;
mặc dầu mấy cha nội đó chắc cũng là thứ dữ, viết cái tên chắc thêm vào ba bốn danh hiệu phía sau; tuy nhiên đánh giá công trình nghiên cứu của người khác phải để tên mình ra, và bài đánh giá phải qua peer review nữa.
Tôi lên đây tán dóc thì khác :).
Rộng đường dư luận đó mà ông Gió . tính chính danh luôn luôn quan trọng ,danh không chính thì ngôn khó thuận ,khó thuận thì khó nghe
Nói gì công trình khoa học mà tán gái cũng phải lọt tai thì gái mới xiêu lòng ,mới Thiên thai chúng em xin dâng hai chàng trái đào tiên .nói linh tinh ai mà thèm dâng đào
Dave Brubeck khó nghe lắm .nhạc cứ như phòng trà ế khách ông phải có nền tảng Jazz vững lắm nghe mới thấm
Trong cuộc sống chuyện gì cũng có thể. Đúng và không đúng sẽ chứng minh qua thời gian. Hãy nói rằng " tôi làm điều này đúng mà mọi người đồng ý đúng, hơn là mọi người làm điều đó tôi thấy chưa đúng" .
Ông Wind tán dóc cũng kinh nghiệm lắm chứ chẳng chơi :)
Độ rài thích nghe Jazz. Dĩ nhiên là theo cái kiểu Mỹ ăn mắm Thái, chỉ biết cai và mặng; bao nhiêu gia vị khác không biết gì hết. Tuy nhiên cũng có hứng thú nghe. Nghe 3 vesions bản Take Five, cũng là bang của Brubeck chơi, hai cái đăng ở trên và một trong dĩa ở nhà. Cả ba versions chơi khác nhau hết. Họ muốn phăng lúc nào thì phăng.
Nghe dĩa nhà thì phê hơn vì nghe thêm được tiếng bass, âm thầm đi theo.