Giá mà chúng ta được nghe Lâm huynh hát thì hay biết mấy nhỉ, :)
Trò chuyện với bác Lâm thì vui lắm.
Các bác chắc cũng đoán được Thím Tưng là ai phải không nè, hehe.
bác K: Cafe "ngáp" đó ở phi trường nào vậy bác K? Nhìn hình thấy quen quen :)
Printable View
Giá mà chúng ta được nghe Lâm huynh hát thì hay biết mấy nhỉ, :)
Trò chuyện với bác Lâm thì vui lắm.
Các bác chắc cũng đoán được Thím Tưng là ai phải không nè, hehe.
bác K: Cafe "ngáp" đó ở phi trường nào vậy bác K? Nhìn hình thấy quen quen :)
Bác Tôn,
Phi trường đó là phi trường lớn nhất của South Africa đó bác.
Sáng dậy đã thấy các bác chuyện trò rơm rả thiệt. Tôi hay dậy sớm để tận hưởng bầu không khí đặc quánh của tầm 3-4 giờ sáng.
Mấy hôm nay cà phê sáng thơm thật. Có những giọt từ thời xưa còn đọng lại. Có những giọt ở cách xa tới tận Phi Châu. Tận hưởng những giọt cà phê "xa-xưa" khi mình chưa được sinh ra, khi mình chưa thể với tới quả sướng thật!
Lâu quá không gặp bác CKD, thôi tặng bác thêm một ly cà phê Canada.
Lúc trước tôi có viết về Caffe Sospeso, người mua trả hai ly nhưng uống có một ly. Tặng ly còn lại cho bất cứ ai đến hỏi xin được uống cà phê miễn phí. Truyền thống này của người Ý. Nhưng gần đây bên Canada có mấy vụ hơi giống cái này, khác một cái là người mua không phải mua 2 ly mà mua tới 501 ly!
Sáng thứ hai tuần này, ở Edmonton Canada, có một người khách vào tiệm cà phê Tim Horton, mua một ly cà phê, sau đó mua thêm 500 ly nữa, rồi nhờ nhân viên tiệm cứ tăng cho các khách ghé sau.
Từ thứ hai đến nay, có thêm 2 vụ như vậy nữa ở các thành phố khác. Tổng cộng là 1500 ly cà phê được trả tiền rồi, mình chỉ ghé uống thôi. Có bác nào muốn cùng tôi đi Canada uống cà phê free không? hehe
Lúc trước tôi và bác Gió có bàn về các con số, sự tương ứng của chúng, và sự tác động của việc này vào việc khác. Càng nghĩ càng nhức đầu, vì có những con số cho thấy ngược lại những gì mình nhìn thấy.
Sự sung túc, giàu có, đầy đủ tiện nghi đúng ra phải phản ảnh một cuộc sống vui vẻ. Nhưng sự thật thì ngược lại. Các con số cho thấy các nước càng nghèo thì lại ít buồn hơn. Họ sống thiếu thốn nhưng rất ham sống và vui vẻ, trong đó có Việt Nam. Tại sao tôi nói họ ham sống? vì con số phần trăm người tự tử rất nhỏ so với các nước khác như Mỹ hay Pháp chẳng hạn. Nhỏ hơn đến gấp mấy chục lần lận các bác ạ!
Nhưng đã nói là các con số thì nó hơi nhức đầu vì lấy số người tự vận để làm thước đo chưa hẳn là chính xác, vì nó bị ảnh hưởng bởi những con số khác. Thí dụ người mình ít tự vận vì mình thích... uống cà phê hehe
Đại học Harvard có công bố một cuộc nghiên cứu cho thấy uống nhiều cà phê làm giảm cơ nguy tự vận đến 50%! Các bác nào thấy chán đời, có con em không ham sống, xin hãy dẹp hết mọi thứ, tranh thủ đi uống cà phê nhiều nhiều vào nhé. Nếu không đủ tiền thì sang Canada lẹ lẹ lên, bên đó có cà phê free (bài trên) hehe
Thằng khách mình người Phần Lan (Bắc Âu), mình hỏi nó sao nước mày có điều kiện sống nhất nhì thế giới (đứng đầu chắc là Na Uy) mà tỉ lệ tự tử cao quá vậy. Nó trả lời "mùa đông bên tao dài và ảm đạm quá, người ta không biết làm gì nên... tự tử chơi. Mà mày biết không, chỉ có đàn ông tự tử là thành công, lấy súng bùm phát là xong. Còn phụ nữ thì đa số được cứu, trước khi tự tử họ hay gọi điện cho người thân khóc lóc kể lể, đến lúc tự tử thì cảnh sát tới cứu mất rồi") :)
Tôi thì cho rằng còn khao khát con người càng ham sống hết khao khát là lúc sắp đi rồi bác Kt .Càng khổ sức chịu đựng càng khỏe ,cơ thể rất kì bí tôi có khi nhịn ăn tới gần 20 ngày càng về cuối bác càng có thể cảm thấy trọng luợng của ý tuởng ,của ham muốn một cách rõ rệt trong khi bình thuờng thì thấy sức nặng của nó chỉ bằng zero
He he bác Lâm quá khen. Hằng ngày tôi đi làm trong môi trường khá áp lực, phải xử lý nhiều việc cùng lúc (multi-task) nên con người cũng trở nên vội vã, thiếu sót. Tiếng đàn từ đó cũng nhanh quá, loạn nhịp bắt buộc mình phải chậm lại. Nên học đàn cũng là cách để giúp mình lấy lại cân bằng phải không bác.
Thật ra chúng ta cám ơn anh Trung đã tạo nhịp cầu cho anh em gần xa được quây quần dưới mái nhà TLKD này. Vừa rồi anh Trung cho biết diễn đàn ta rất được nhiều người biết đến và cũng là một trong những diễn đàn phát triển nhanh và mạnh nhất trong nước. Sự thành công ấy cũng chính nhờ sự đóng góp quý báu của các bác, quý anh chị em, với nhiều bài vở hay và hữu ích. Thêm vào đó là sự phong phú đa dạng đủ mọi thể loại, đã tạo ra một bản sắc rất riêng của TLKD. Mình thấy cũng mừng cho anh Trung nói riêng, và tất cả chúng ta nói chung. Tụi mình chẳng biết nói gì hơn, xin chúc mừng anh Trung admin nhé.
Chuyện trò với các bác :)
Bác D xưa nay nói chuyện có duyên lắm! Chẳng tranh với ai, và hiền nữa. Ai nấy đều quý mến cả. Bác D đạt được trạng thái tâm bình khí hòa giữa chốn phồn hoa đô hội này thì quả là không phái ai cũng làm được. Xem có cũng như không, cũng chẳng bận lòng chi nắm bắt, đã cho thấy bác ấy đã biết được rất nhiều điều về cái vô thường, các bác nhỉ :). Mà đúng! Ai biết cách cân bằng cuộc sống này thì sẽ thấy chúng thật thú vị đấy chứ.
Bác K, Wind, Lâm huynh: cứ mỗi lần xem bài của các bác thì vui lắm. Kể đủ thứ chuyện gần xa, chuyện khoa học, nhân văn, đời sống, cùng những trải nghiệm thật thú vị, etc. Bài nào cũng nhiều màu sắc, đa dạng và phong phú. Ai xem cũng thích cả.
Mà kể cũng lạ! Người nào làm member ở đây rồi thì dính chặt ở đây luôn. Ngày nào không vào TLKD thì cảm thấy thiếu gì đó trong lòng. Quái lạ cứ thấy cái nick quen vừa online là tự động nhấn log in vào. Nó giống như một thói quen vậy. Cảm giác này mình không có ở những diễn đàn khác. Phải chăng ấy là chữ "duyên" các bác nhỉ?
Chuyện Depression:
Các bác chia sẻ đều đúng cả!
Người ta tự tử bởi nhiều nguyên nhân. Nào là những vấn đề cá nhân, xã hội, gia đình (ly dị, bất hòa, người phối ngẫu qua đời), những yếu tố gây ra bởi môi trường sống, mất việc, đời sống khó khăn, etc. Những điều đó đã dồn con người vào ngõ cụt. Trong một lúc nào đó vì thiếu sáng suốt nên dễ làm chuyện dại dột.
Nếu nhìn "depression" qua lăng kính Y học, các nhà tâm thần học thấy rằng những người mắc phải chứng "chán đời" và những người đã và đang mắc phải Bipolar disorder (những người vui buồn lẫn lộn thất thường, họ cũng có trầm cảm và hưng cảm) có tỷ lệ tự tử khá cao vào những tháng mùa Spring. Có giả thuyết cho rằng mùa Spring đã tạo cho con người ta thêm hưng cảm (manic). Sự hưng cảm đó phần nào làm sụt giảm hormone melatonin, làm cho chúng ta ít ngủ hơn, tình trạng chán đời cũng nặng hơn bởi vì người chán đời có thêm nhiều thời gian để nghĩ quẩn. Do đó tăng nguy cơ tự tử.
Ngoài ra người ta cũng thấy rằng những bị viêm gan C và những bệnh autoimmune disease (i.e mutliple sclerosis) cũng có tỷ lệ depression khá cao. Nguyên do bởi quá trình inflammation lâu ngày chữa hoài không hết làm cho người ta cảm thấy chán cuộc đời này; họ không muốn bị hành xác thêm nữa, thôi thì tự chấm dứt cuộc đời này cho xong. Người ta nghi ngờ rằng các cytokines được nhả ra và gia tăng quá trình viêm, dẫn đến depression nhiều hơn.
Cũng có thể là do các bụi phấn hoa đã kích thích các tế bào miễn dịch nhả ra các thành phần cytokine khởi động inflammation response. Thường tình trạng này xảy ra vào mùa Spring. Người ta cũng để ý thấy rằng có một mối liên hệ: mùa Spring vs bụi phấn hoa vs tỷ lệ tự tử liên quan với nhau. Khi quan sát não của những người tự tử vào mùa Spring, người ta tìm thấy mối liên hệ giữa hệ thống cytokines được tiết ra từ immune system làm ảnh hưởng tới một vài chức năng nhận thức ở trên não. Nhưng đây cũng chỉ là một trong những yếu tố về mặt sinh học tạo ra tình trạng trên mà thôi.
Ở những quốc gia Bắc Âu như bác D đã chia sẻ, mùa Đông dài và ảm đạm vì thế không đủ lượng ánh nắng mặt trời để cung cấp đầy đủ Vitamin D cho cơ thể do đó tăng nguy cơ tự tử. Nhưng ở một số quốc gia ví dụ Hoa kỳ chẳng hạn, mùa Spring không cung cấp đủ lượng vitamin D cho cơ thể. Chính sự thay đổi của mùa đã làm ảnh hưởng lượng UV-B trong quá trình chui vào lớp ngoại bì của da để kích thích sự sản xuất của vitamin D sau này. Về mặt sinh học, vitamin D cũng tác động phần nào tới chức năng nhận thức và tính chất của một con người qua những receptor ở trong não của chúng ta. Người ta thấy rằng khi cơ thể không được cung cấp đủ lượng vitamin D thì gia tăng nguy cơ depression, và tự tử. Tuy nhiên, mấy ông khoa học cũng chưa thực sự hiểu rõ cơ chế chúng gây depression ra sao cả. Nhiều cuộc nghiên cứu đã và đang bỏ nhiều công sức, nhưng thú thật vẫn chưa có được một sự hiểu biết đầy đủ tại thời điểm này.
Depression dẫn tới tự tử là tổng thể của nhiều nguyên nhân tác động từ những vấn đề cá nhân, gia đình và môi trường kết hợp lại.