Ở đây có bác nào sợ vợ hay bạn gái đến cở này không? khai mau! ;) Thằng này làm mất mặt bầu cua quá, con nay nên phạt cho ngủ một mình 20 năm cho nó chừa.
Printable View
Ở đây có bác nào sợ vợ hay bạn gái đến cở này không? khai mau! ;) Thằng này làm mất mặt bầu cua quá, con nay nên phạt cho ngủ một mình 20 năm cho nó chừa.
Nó không chạy bác kt ơi. Lý do bản quyền.
Khà khà mới đem chuyện này ra chọc 2 đứa bạn mấy hôm trước. Cặp đó chàng cũng sợ nàng nhưng không tới mức này. Nghe đâu cô gái trong clip đang bị cảnh sát điều tra vì tội hành hung bạn trai trong thời gian dài đó :)
http://m.dantri.com.vn/chuyen-la/bi-...pho-788181.htm
Hơ hơ, sao mình không nghe được bản nhạc nhỉ ? :(
Up lại cho anh Tý xem:
http://www.youtube.com/watch?feature...&v=OK1aZD7o9yE
Cám ơn CKD nhiều. Nhưng hiện bây giờ thì mình bị chận lại :
This Page Cannot Be Displayed.Based on your organization's access policies, access to this web site ( http://www.youtube.com/embed/OK1aZD7o9yE?wmode=opaque ) has been blocked because the web category "Streaming Video" is not allowed.
Để lát chạy về nhà coi hy vọng được. Hi hi, cái gì cũng thích.
Thử cái này, có thêm bình luận tiếng Anh
He hehehe, coi được rồi. Anh chàng này đang đóng phim hay sao ấy. Chứ nếu bình thường thì khó tin lắm. Dầu sao anh phó nhòm cũng rất chuyên nghiệp, nghĩa là quây gần 6 phút nhưng cái mặt của 2 nhân vật chính nhìn kỹ cũng không sao nhận diện được.
Thôi thì gởi tặng bài nhạc làm gương của Tom Jones :
http://www.youtube.com/watch?v=5gXEnYrPrMI
Kiểu này cầm được là cầm luôn à nhe. :angel
Tôi tính sang lại quán cà phê này cho người khác các bác ạ .Cảm giác nào cũng phai ,giai nhân rồi cũng già .Thấy đời buồn tênh,duyên chăn chiếu đã lụi dần theo nắng quái chiều hôm
Về đi thôi (Quy khứ lai từ) – Đào Uyên Minh (Đào Tiềm)
Về đi thôi! Ruộng vườn sắp trở thành hoang vu, cớ sao chưa về? Đã để tâm hồn cho thể xác sai khiến thì sao còn ảo não, buồn khổ một mình mà làm chi? Ta đã hiểu rõ rồi, những việc đã qua không thể sửa chữa được, nhưng những việc sau này còn có thể đổi thay, bởi vì ta chưa đi sâu vào con đường lầm lạc. Ta thấy rõ ngày hôm nay ta đúng mà ngày hôm qua là sai. Thuyền nhè nhẹ lướt đi, gió mát thổi bay tà áo. Hỏi thăm khách qua đường, con đường phía trước, giận thay, ánh mặt trời buổi mai lờ mờ không rõ.
Nhìn thấy nhà, lòng vui sướng quá, ta rảo bước đi nhanh. Đầy tớ chạy ra đón ta, con thơ chờ ta ở cổng. Cỏ hoang phủ lấp đường đi trong vườn, nhưng cây tùng cây cúc vẫn như xưa. Dắt con vào nhà, có sẵn rượu đầy vò. Ta cầm bình rượu tự rót cho ta. Trông cành lá tươi tốt trước sân mà lòng vui vô hạn. Ngồi dựa vào cửa sổ phía nam, mà ký thác tâm tình phóng khoáng, mới biết nơi nhỏ hẹp này đủ để duỗi chân, cũng đủ sống an nhàn. Ngày ngày đi bách bộ trong vườn, thích thú biết bao. Tuy có cửa ngõ, nhưng lúc nào ta cũng đóng kín, ta chống gậy đi mãi, lâu lâu lại ngửng lên nhìn về phía xa. Đám mây tự nhiên bay ra khỏi núi, chim bay mỏi cánh thì nhớ bay về. Mặt trời sắp khuất sau rặng núi, nhưng ta vẫn đứng mân mê cây tùng lẻ loi, thơ thẩn đấy mãi.
Về đi thôi! Từ đây không giao du với ai nữa, ta với đời không còn liên quan gì với nhau nữa. Giao du để làm gì? Ta vui sướng lắng nghe những lời tình tứ của người thân, ta vui với đèn sách để giải mối ưu phiền trong lòng ta. Nhà nông cho ta biết ngày xuân đã đến, phải cày cấy đám ruộng phía tây. Có lúc ta ngồi trên chiếc xe che mui, có lúc ta chèo, con thuyền nhỏ. Ta cho thuyền đi vào sâu tìm nguồn suối, hay là đánh xe lên các đống gò. Cỏ cây xanh tốt, suối chảy không ngừng. Ta càng thèm muốn thấy vạn vật gặp thời, và càng cảm thương cho việc xuất xứ của ta.
Nhưng thôi! Tấm thân gửi trên cõi đời này, hỏi còn được mấy lúc. Sao không để mặc cho nó trôi đi, còn hoảng hốt muốn đi đâu nữa? Giàu sang vốn không phải sở nguyện của ta, mà cảnh tiên thì ta không có cách gì đi tới. Nay gặp thời tiết đẹp, một mình ta dạo chơi, hoặc cầm gậy bới cỏ hoang. Tới bờ ruộng hoang ta ngâm nga, lội dòng suối, ta làm thơ, mặc vạn vật biến hóa cho đến lúc tận cùng. Vui đạo trời, biết mệnh người, còn có điều gì nghi hoặc nữa.
Không có bửa tiệc nào là không tàn. Cuộc vui nào rồi cũng phải dứt. Nhưng người bỏ đi giữa buổi tiệc sẽ để lại bao phần tiếc nuối.
Đã có duyên gặp gở, sao lại để cho nó lụi tàn sớm. Bác Thợ mệt mỏi chăng?
Quán cà phê này là nơi đem lại cho nhau những cảm xúc trong cuộc sống.
Tuy là ẢO nhưng nó mang rất nhiều nét THẬT. Cái sự giúp đở, chia sẽ kiến thức mà chúng ta cần trang bị, mang tính chất không vụ lợi.
Những điều hay lẻ phải chất chứa qua các com. cũng đã nói lên tinh thần hòa mình. Không ai biết ai nhiều hơn qua cái nick. Nhớ hồi xưa bác thợ đã phân tích nick Aty thành ra A tỳ. Hic! cứ như là địa ngục vậy :( . Thì ra đây cũng chỉ là bác Thợ lấy văn ra để ghẹo Aty mà thôi. Hồi trước Aty ở ngay Nhị Tỳ Quãng Đông đó mà.
Phải nói trong quán cà phê này có rất nhiều anh hùng hào kiệt. Và Aty cũng đã học hiểu được không ít những điều hay. Quán này mà sang cho CKD thì trở thành quán NEO ngay. Vì anh bạn hiền náy thích kinh doanh lắm, không được đâu bác Thợ ạ.
Cuộc vui vẫn tàn, nhưng tình cảm là mãi mãi. Aty phải làm một cái hẹn, ( nói như người Mỹ, hình như là "make an appointment" ) với các bác để hẹn ngày tri ngộ. He hehehe, không biết các bác có đồng ý. Trái đất tròn mà. Chúc các bác mọi điều tốt lành nhất nơi cuộc sống.
Cũng cái câu thơ buồn muôn thuở này:
" Người đi một nữa hồn tôi mất,
.............................. "