-
Tôi đến Hằng sơn vào buổi trưa, nghỉ trong một quán mang tên "Hằng sơn tửu điếm". Nghe tên Hằng sơn, lòng tôi đã rộn rã, bỗng nhớ Kim Dung và Lệnh Hồ Xung của ông vô cùng. Cám ơn Kim Dung, ông là người làm tôi biết và yêu mến một nước Trung Quốc trừu tượng trong ký ức. Quá khứ tôi bỗng hiện về rõ mồn một, tôi nhớ những năm của đầu những năm sáu mươi, khi truyện của Kim Dung còn đăng báo ngày và mình nằm dài trên nền nhà đọc tờ Tiếng Vang, trong đó có Cô Gái Đồ Long.
Kim Dung đưa tôi đi khắp Trung Quốc với các địa danh tuy xa lạ nhưng rất thú vị như Động Đình Hồ, Ngũ Nhạc, Thiếu Lâm tự. Quan trọng hơn, ông khắc họa cho tôi về một xã hội Trung Quốc tuy xa vời vợi như hoang đường nhưng hết sức gần gủi hầu như ta có thể tìm thấy mình trong đó. Tôi vẫn nhớ Kim Dung trong mỗi bước đi tại Trung Quốc, trong mỗi dòng viết về Trung Quốc. Vì thế tôi rất để ý tìm hiểu Khưu Xứ Cơ, Vương Trùng Dương, Trương Tam Phong, những nhân vật có thật, tiền bối của Trương Vô Kỵ. Tôi thích nhắc tới Chu Nguyên Chương không phải vì ông là thái tổ nhà Minh, cũng không phải ngày trước ông là tăng sĩ, mà vì ông là nhân vật có thật trong Cô Gái Đồ Long, được kể lại trong truyện lúc Trương Vô Kỵ bắt đầu sống đời nhàn nhã với Triệu Minh.
Với Cô Gái Đồ Long, Kim Dung đã vẽ nên một xã hội hiện thực của loài người, trong đó thiện ác lẫn lộn, ánh sáng và bóng tối chồng lên nhau nhiều lớp, cái phải cái trái tồn tại song hành cùng một lúc trong xã hội và trong tâm lý con người. Chính phái và ma giáo tưởng chừng như hai thái cực đối lập với nhau đã hòa với nhau, trong chính phái có những hành động hết sức đen tối và trong ma giáo có những con người đáng làm thầy của những kẻ tưởng mình đi trên đường vương đạo. Và nhất là Kim Dung đã cho tình yêu nảy nở giữa những con người mà quê hương chính tà của họ cách nhau vạn dặm, cho thấy những giá trị thuộc đầu óc lý luận chưa bao giờ thay thế tiếng nói sâu thẳm của trái tim.
Sau Cô Gái Đồ Long, Kim Dung còn một kiệt tác, đó là Tiếu Ngạo Giang Hồ, bản thân ông đã già giặn hơn rất nhiều sau các tác phẩm trước. Với Tiếu Ngạo Giang Hồ, Kim Dung đã vẽ một toàn cảnh đương đại với một khung xã hội và chính trị rộng lớn, trong đó con người vừa là kẻ đạo diễn mọi điều xẩy ra trên sân khấu, vừa chịu cảnh vui buồn của những gì do mình bày ra. Tác phẩm này đã một thời làm tôi biết nhìn cuộc đời không phải chỉ gồm hai màu đen trắng.
Thế nhưng cần nói thêm là, với số tuổi ngày nay, tôi càng nhận ra rằng đó là một tác phẩm phản ánh sâu sắc kiếp nhân sinh, xót xa thay số phận con người nằm trong mọi sự xô đẩy của những ngọn sóng lành dữ khác nhau, những đam mê đầy nhân tính, những âm mưu quỉ quyệt. Cũng trong bức tranh đầy những mảng tối sáng đó, con người với tình yêu của nó mới sáng lên tính cá thể của mình. Và ngay cả tình yêu tưởng chừng là một điều rất riêng tư cũng không bao giờ trọn vẹn, Lệnh Hồ Xung của Kim Dung tuy hạnh phúc hòa hợp với Doanh Doanh nhưng chàng vẫn tưởng nhớ đến một tình yêu vô vọng.
Với Tiếu Ngạo Giang Hồ, tôi biết đến Ngũ Nhạc và ngày nay đến đây, lòng tôi sao khỏi có niềm rộn rã kính trọng. Hằng sơn tửu điếm này nằm ngay dưới chân Hằng sơn của phái Nga Mi phải là nơi giang hồ đã lắm người qua lại, nơi Lệnh Hồ Xung và Đào cốc lục tiên ghé ăn nhậu còn nàng Nghi Lâm mà tôi yêu mến chắc không khi nào dám vào. Tiểu nhị đem bánh bao ra ! Thì ra bánh bao là một thứ người Trung Quốc hay ăn như ta ăn cơm, và ta ăn cơm trắng thì bánh bao của họ trắng trơn không nhân.
Tôi thử chiếc bánh bao và công bằng mà nói thì thấy nó nhạt nhẽo, không hiểu tại sao đại hán ngày xưa ăn "mấy cân bánh bao" một lúc. Và rượu thì ngày xưa hẳn Đào cốc lục tiên uống không bao giờ đủ, ngày nay người Trung Quốc uống bia. Như tại Việt Nam, ở đâu cũng có bia, tỉnh nào cũng có hiệu bia, chai nào chai nấy to gần cả lít. Bia Thanh Đảo nổi tiếng nhất, nhưng tại rặng Cửu Hoa sơn xa xôi cũng có bia Cửu Hoa.
Nhớ chàng trai Trương Vô Kỵ tôi không thể không nhớ đến Quang Minh Đỉnh. Đó là sào huyệt của Ma giáo mà chàng đã lần mò theo một ông hòa thượng leo lên tới. Nhưng Quang Minh Đỉnh có thật chăng ?
Quang Minh Đỉnh là một đỉnh của rặng Hoàng sơn. Hoàng sơn là đệ nhất danh sơn của Trung Quốc. Ngũ Nhạc đã đẹp nhưng Hoàng sơn vượt xa Ngũ Nhạc.
Hoàng sơn nằm trong tỉnh An Huy, là một rặng núi có 72 đỉnh mà đỉnh cao nhất là Liên Hoa đỉnh (1860m) và sau đó là Quang Minh Đỉnh (1840m). Huyền sử chép rằng nhà vua Hoàng Đế đến đây để luyện linh đan sống ngàn năm nên núi có tên Hoàng sơn. Ngày nay dưới chân Hoàng sơn là một thành phố có sân bay, đến từ Hàng Châu, Thượng Hải rất tiện.
Nhà du khảo nổi tiếng đời Minh, Từ Hà Khách, là tác giả của "Từ Hà Khách du ký", một tác phẩm có giá trị về văn hóa và khoa học. Ông đã đến đây và thốt lên:"Đến Ngũ Nhạc thì không kể mọi danh sơn khác, đến Hoàng sơn thì không kể Ngũ Nhạc". Hoàng sơn thật là một cảnh non bồng nước nhược với bốn đặc tính: sườn núi như vách dựng đứng, rừng thông đầy hình thù kỳ dị, thế đá lạ lùng bí hiểm và cảnh mây bọc núi, núi xuyên mây. Hoàng sơn là nơi thống nhất uy danh của các núi lớn: cái tôn quí của Thái sơn, màu hoang dã của Hoa sơn, biển mây mênh mông của Hằng sơn, thác nước cuồn cuộn của Lư sơn và phong thái thần tiên của Nga mi sơn. Hoàng sơn chính là đối tượng sơn thủy của tranh thủy mặc từ nhiều ngàn năm nay. Trên sườn Hoàng sơn vào mùa xuân người ta chỉ thấy một vùng trắng như tuyết nhưng không phải tuyết, hỏi ra thì đó là Đào hoa phong, đỉnh chỉ trồng hoa đào.
Tôi đến Hoàng sơn để ngắm những ngọn núi hầu như cổ tích này. Trung Quốc mênh mông và quá nhiều cảnh đẹp, nếu chỉ thăm một núi thì đó là Hoàng sơn; nếu chỉ thăm một hồ thì đó là Tây hồ ở Hàng Châu. Nằm dưới chân Hoàng sơn lại còn có một thị trấn còn giữ lại được từ thời nhà Tống, thế kỷ thứ 9, thứ 10. Thị trấn này làm tôi nhớ đến Hội An, ngày nay nó là cũng chỗ bán đồ lưu niệm nhưng nó cổ hơn Hội An khoảng 400 năm và toàn bộ nhà cửa ngày xưa còn nguyên vẹn suốt cả một con đường dài vài km.
Hoàng sơn là đệ nhất danh sơn, "đến Hoàng sơn thì không kể Ngũ Nhạc", đó phải là lý do mà Ma giáo đã một thời chọn Quang Minh Đỉnh làm ngai vàng để muôn năm trường trị, thống nhất giang hồ, chống lại các chính phái. Đến Hoàng sơn tôi hiểu thêm rằng, những gì mình đọc Kim Dung ngày xưa là một sự phối hợp tài tình giữa lịch sử và địa lý có thật của Trung Quốc, hòa trong nền tảng thực tế của đạo lý, tâm lý và xã hội của đất nước này, cùng với tài hư cấu tuyệt vời để khắc họa những trong nhân vật, sáng tạo những hành động và cảnh ngộ vừa hoang đường vừa hiện thực.
Cuộc ác chiến trên Quang Minh Đỉnh không hề có thực nhưng Hoàng sơn, ngọn núi nằm tại hạ lưu sông Dương Tử, là kẻ chứng kiến những trận chiến đẫm máu suốt trong lịch sử Trung Quốc. Trước công nguyên tại vùng này đã xảy ra cuộc Hán Sở tranh hùng, cuối cùng Hạng Vũ thua, tự tử tại Cai Hạ trên bờ Dương Tử. Trước đó, Ngô Phù Sai cũng bị Việt vương Câu Tiễn tiêu diệt nơi đây. Đầu thế kỷ này, đây cũng là nơi Nhật và các nước phương tây xâu xé Trung Quốc. Và, làm sao khác được, cũng chính đây là nơi phát sinh các cuộc cách mạng vũ bão tại đất nước mênh mông này.
Tôi đến Hoàng sơn, hoa đào trên đỉnh Đào hoa phong vẫn nở trắng trinh nguyên như ngày trời đất mới mở hội. Tất cả, những gì hư cấu hay có thực, đã chìm trong lịch sử. Mầu nhiệm thay, thời gian.
-
Sửa bài mãi không được. :khicuoi
-
Lâu lắm mới được đọc bài viết của đại ca -bd
-
Không hiểu dạo này ông còn bôn ba ? Mấy lần toan hỏi nhưng lại ngại .Thôi thì chúc ông cưỡi cơn sóng dữ vượt ba đào ,qua bến mê
-
@bác 6789
Đi đâu lâu quá vậy 6789? Có chuyện gì cứ dẹp hết đi, lên đây chém với bà con. Thỉnh thoảng tôi tìm phim hay cho xem hehe
@bác Lâm
Thùng đồ sẽ đến vào ngày 8, không cần ký nhận, bác nhớ đem vào nhà nhé https://tools.usps.com/go/TrackConfi...99300114849723
-
Hơ hơ, phải công nhận ở Mỹ có cái thoái quen phớt tỉnh Ăng-Lê rất hay. Kỳ này chắc phải đổi lại, gọi là phớt tỉnh Xê-Kỳ. Ai đời hàng gởi qua bưu điện, giao tận nhà, nhưng chỉ giao tới trước cửa nhà là xong. Chủ nhà không cần ký nhận. Có ở nhà thì ok, đi vắng dăm hôm về tới thì hàng vẫn nằm đấy. Hàng xóm hay khách qua đường nhìn thấy như không thấy. Chỉ sợ bị mưa làm ướt thôi.
Còn có cái loại thơ con Ó phát nhanh, hứa hẹn trong vòng 24h trong toàn địa phận nước Mỹ, ngoại trừ 2 tiểu bang xa xôi. Giá của loại thư này hơi cao. 9.75 $ cho mỗi cái ( thời giá cách nay 20 năm ). Chỉ trừ trường hợp đặc biệt như là phi trường bị bão tuyết làm đình trệ chuyến bay, thì con Ó đành xếp cánh.
Không biết tất cả hay chỉ vài tiểu bang, xe thư có tay lái ngược, bên mặt ( như xe ở Anh, Nhật, ...). Có thể bằng lái xe cũng phải thi đặc biệt một chút. Người phát thư đậu xe ngay ngỏ ba/tư, ôm chồng thư đi từng nhà.
Ồ, khác với ở Mỹ, Châu Âu có một vài nước, xe thư chạy tới ngay thùng thư, người phát thư cứ ngồi trên xe, bỏ thư vô thùng thư, ung dung. Vì ở đó nhiều thùng thư được treo ở cái giá chung. Có lẻ vì ở các huyện lỵ ngoại thành.
Có chổ thì nhận thơ nước ngoài hàng xóm biết, vì thư loại này thường giao vào buổi trưa hay xế chiều. Và tất nhiên người đưa thư là rất quen thuộc.
St.
-
@Thợ Điện: Em cứ như con tàu ... 12 sân ga í, chưa tìm được bến dừng :D
@Kt027: Em vẫn miệt mài cày phim suốt, nhưng fim hot thì phải đợi bản đẹp mới xem. Bây giờ đang xem lại Tam Quốc 2010 và nghiền ngẫm Bên Thắng Cuộc. Rảnh quá mà, có điều chém gió trên dd hơi bất tiện, toàn dùng fb ;)
-
Bác Lâm đã du lịch Trung Quốc rồi, sướng quá. Tụi em cũng muốn làm một chuyến Trung Quốc xem Vạn Lý Trường Thành. Có câu nói của người Hoa , chưa xem trường thành coi như là chưa đến Trung Quốc. Coi phim TVB cổ trang, thấy giới thiệu về Cấm Thành, đẹp quá. Hôm trước tính làm một chuyến Hong Kong, rất tiếc vì này nọ nên chưa đi được. Du lịch sao mà thấy sướng thiệt. Cứ nghĩ tới ngày khăn gói quả mướp, í bây giờ là va-li, túi xách lỉnh kỉnh, rồi ra phi trường ngồi chờ chuyến bay. Đén nơi mình muốn đến để tham quan. Thấy những cái gì tuy củ người mà mới ta. Xã xì chét và ghi thêm những kỷ niệm cho cuộc đời. Tối nay sẽ cố gắng làm một giấc mơ, vì ban ngày nghĩ nhiều quá.
-
@6789. Bây giờ đang có phim Thần Thương Truy Kích ( 25 tập ) bên tvb.vn . Phim xã hội đen. Có đuôi là .mkv . Cũng gay cấn .
-
@bác Lâm
Bác ơi, 6789 dùng chữ cày cho việc xem phim nghe có nịnh tai không? hehe À, hôm nay nghe tin Blockbuster Video sẽ đóng hết các tiệm còn lại. Thế là hết một thời oanh liệt trùm video rental. Có nhiều kỉ niệm với Blockbuster quá. trời lạnh, mưa rơi, ghé vào mướn phim, trên đường về ẩm thêm một cái bánh pizza, vài chai bia, cày (cho mượn chữ này hehe) cho đến gần sáng.
@bác 6789
Nói chơi thôi chứ muốn giới thiệu phim cho 6789 xem chỉ có tìm phim cũ thật cũ thôi, chứ phim mới ra lò chưa ra khỏi rạp Mỹ thì 6789 đả xem rồi! ;)
@bác Aty
Nói về các con số người ta hay lôi Trung Quốc ra để làm cho người nghe hết hồn do dân số đông. Nhưng nói về tiền thì người ta lại nói về thằng Mỹ hehe. Gửi tốc hành giá đó là quá rẻ đó bác ơi nếu so với số lương người bản xứ. United States Postal Service (bưu điện) lổ vốn triền miên do cạnh tranh khốc liệt và phải còn lo tiền hưu cho nhưng nhân viên cũ. Công đoàn usps mạnh đến mức rất khó cho nhân viên bưu điện nghỉ việc, nhóm nhân viên này được quyền lợi khá cao.
Gần đây mỗi ngày usps lổ khoảng 25 triệu đô la! usps có khoảng 210 ngàn chiếc xe, tốn khoảng 1 tỉ đô la tiền xăng mổi năm... hehe toàn là số khủng.