Kết quả 41 đến 50 của 507
Chủ đề: Gởi Tranbinh
-
26-10-2009, 09:12 AM #41
Xả sitroét
Mấy hôm công việc quá nhiều
Bao nhiêu dấu hỏi.. bấy nhiêu ưu phiền..
Sếp thì cắt lịch liên miên
Ngày nghỉ không có và "xiền "cũng chưa
Lại còn quấy rối tà lưa
Muốn lên lương hả?!. "đẩy đưa " được liền ?!
Ước gì có môt Ông tiên
Dại gái một chút ..có tiền càng may
Cứu mình thoát khỏi nơi đây
Có ai không đấy ???..giơ tay lên nào..Lần sửa cuối bởi tranbinh, ngày 26-10-2009 lúc 09:18 AM.
-
26-10-2009, 09:19 AM #42
-
26-10-2009, 09:53 AM #43
-
26-10-2009, 10:22 AM #44
-
26-10-2009, 11:19 AM #45
Bác ndcdai tối thứ 6 tới(30/10) có ra Hà Nội để "giải cứu" không để báo cho bọn em biết chứ,hihi.Nếu bác ra thì liên lạc với CLB Kỳ Hữu nhé.
-
26-10-2009, 01:36 PM #46
Gặp Bình xong muốn làm thơ
Trông người như thế, chắc ... mơ mộng nhiều
"Sông Hương", "ndcdai" dám liều
Tại sao Kỳ Hữu chẳng chiều một phen?
Thịnh tình chẳng ngại thân quen
Đường xa mời đến cùng mình giao lưu
Sẽ cùng tiếp đón bạn hiền
Tâm tình thổ lộ ưu phiền hết ngay.
-
26-10-2009, 01:44 PM #47
-
26-10-2009, 05:51 PM #48
-
26-10-2009, 07:49 PM #49
Phù Dung sớm nở tối tàn
Tình như chiếc lá theo ngàn gió bay !!
Rượu buồn uống mãi chẳng say
Đêm trăng Vỹ Dạ, mơ ngày Nam giao
Gió đông còn nhớ hoa đào ? (1)
Biết thuyến năm cũ còn ...vào Sông Tương ??
Nhắn rằng... ta mãi còn thương
Dẫu người Nam, Bắc, dẫu đường cách xa...
Song_Huong
(1) Ý thơ Thôi Hộ trong bài thơ " Đề tích sở kiến xứ "
Khứ niên kim nhật thử môn trung,
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng.
Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
Đào hoa y cựu tiếu đông phong.*
(Thôi Hộ)
Dịch:
Đề nơi trước gặp gỡ
Cửa đây năm ngoái ngày này
Hoa đào cùng với mặt ai ửng hồng.
Mặt người giờ biết đâu không
Hoa đào còn đó gió đông vẫn cườị
(Ninh Thượng)
Bài thơ là một tuyệt bút của Thôi Hộ, và được hình thành ghi đậm nét mối lương duyên tuyệt vời của nhà thợ Vậy Thôi Hộ là aỉ
Thôi Hộ tự Ân công, người quận Bác lăng, nay là Định huyện, tỉnh Trực lệ, Trung Hoa, sống vào khoảng niên đại Đường Đức Tông. Thôi Hộ vốn lận đận khoa cử lại là người tuấn nhã, phong lưu nhưng sống khép kín, ít giao dụ Một bữa trong tiết Thanh minh chàng dạo chơi phía nam thành Lạc Dương. Thấy một khuôn viên trồng đào, hoa tươi thắm nở rộ, rất ngoạn mục. Chàng đến gõ cổng xin nước uống. Lát sau một thiếu nữ cực kỳ diễm lệ đem nước ra và hỏi tên họ chàng. Nhìn nhau "tình trong như đã, mặt ngoài còn e". Uống xong, chàng bỏ đị Năm sau cũng trong tiết Thanh minh chàng trở lại chốn cũ, nhưng cổng đóng then cài, gọi mãi không thấy aị Chàng viết bài thơ trên dán trên cổng. Ít bữa sau trở lại, chợt nghe tiếng khóc từ trong nhà vọng ra rồi thấy một ông lão ra hỏi chàng có phải là Thôi Hộ không và cho biết con gái của cụ sau khi đọc xong bài thơ bỏ cả ăn uống, đã chết, xác vẫn còn ở trong nhà. Thôi Hộ tìm vào đến bên xác người con gái, tuy đã tắt thở nhưng vẫn còn ấm và mặt mày vẫn hồng nhuận. Chàng quỳ xuống than van kể lể. Người con gái sống lạị Chàng xin cưới làm vợ.
Đến năm 796, niên hiệu Trinh Nguyên Thôi Hộ đậu tiến sĩ, làm tiết độ sứ Lĩnh Nam. Bài thơ ghi lại mối lương duyên bất hủ của người thợLần sửa cuối bởi song_huong, ngày 26-10-2009 lúc 09:21 PM.
-
27-10-2009, 10:33 AM #50
Gió Đông làm rụng hết Hoa !!
Con Thuyền nằm cạnh Bến heo hút Người.??
"Hai câu dẫn ở Đường Thi....
Lấy sách ra cóp...cần gì... làm thơ ??"
Gởi Tranbinh
Đánh dấu