Kết quả 11 đến 20 của 21
Chủ đề: Lại cà phê
-
11-01-2013, 12:25 AM #11
Đọc xong câu chuyện của bác Lâm đệ kể, tôi cũng muốn đi pha 1 tách "cà phê muối" để thử xem nó khó uống ntn. Qua lời kể của Bác, tôi cũng không nghĩ rằng bà vợ trong từng ấy năm chung sống với nhau, từng ấy năm pha cà phê cho chồng mà không hiểu được "cà phê muối" khó uống ntn nhỉ?
Nhưng xét cho cùng đây là một câu chuyện đầy tính nhân văn, nó tôn thờ và đề cao tình yêu của những con người biết yêu và biết hy sinh vì người mình yêu mặc dù cuộc sống khó khăn muôn màu luôn rình rập đe dọa hạnh phúc của mình.
Qua câu chuyện này, tôi rất hâm mộ tình yêu của anh chồng dành cho vợ mình đến lúc cuối đời (truyện ko viết rõ anh ta sống được bao nhiêu năm). Thật là một người đàn ông vĩ đại!CÔNG TY TNHH MINH CƯỜNG KH
Tư vấn - Thiết kế - Xây dựng
Add: Nha Trang - Khánh Hòa
Mobile: 0983 281720
Email: minhcuongkhanhhoa@gmail.com
-
11-01-2013, 12:45 AM #12
Trở lại vấn đề. Tôi nhất định không uống cà phê muối nhe bà con. Nếu có lở sung ngang trong phút-đầu-gặp-nhau thì khi cá đã cắn câu sẽ thú tội. Tới đâu thì tới chứ không chơi muối trong cà phê suốt đời.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
11-01-2013, 12:52 AM #13
Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 11-01-2013 lúc 12:56 AM.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
11-01-2013, 01:49 AM #14
He he bác Gió nói phải. Cafein vốn hạ đường huyết mà, nên cần phải có lượng đường bổ sung. Công ty tôi có cô bé chuyên uống cafe không đường, hôm đó đi làm "quên" ăn sáng chơi ly cafe đậm vô xỉu luôn. Đường huyết bị tụt bất ngờ. Mà vụ cafe muối này tôi biết có người dùng thật đấy. Có người còn pha rượu vào cafe để tăng độ "phê"
.
Bận lòng chi nắm bắt
-
11-01-2013, 02:57 AM #15
Bác Sáu cơ thể còn gin, it nhất đối với caffeine, nên uống vào bị Tào Tháo rượt vì caffeine nhuận trường. Cho đến gần đây tôi cũng vậy. Tiếu lâm là hai vợ chồng sáng cuối tuần luôn ăn sáng chung và uống cà phê đàm đạo (ngày thường thì vợ phải chạy trước tới sở), nhiều khi đạo đang đàm tới lúc thâm sâu huyền bí tôi phải nói vợ "hold that thought" ("giử ý đó lại", ý nói đợi chút xíu) rồi tôi chạy vào toilet
, đôi khi ghé ngang tủ sách lấy cuốn sách cờ Vua vào trỏng đọc.
Cũng có người bỏ beurre (butter, không biết tiếng Việt viết làm sau) cho thêm béo.Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 11-01-2013 lúc 03:07 AM.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
11-01-2013, 05:05 AM #16
Bác còn có chỗ chạy .Tôi mới là tuyệt vọng khóc lên đuợc Hôm ra Nha Trang vừa rồi ăn bún riêu và mực một nắng xong ,ngay trong quán thì không sao .Đi xa rồi Tào Tháo mới ra tay Hỡi ơi Ta chạy vòng vòng ,ta chạy vòng quanh nào có hay đời cạn Tới khi ngang ga xe lửa tấp vô đại thấy có toa lét nhào vào ,luôn mồm tạ ơn ,người vỡ toang ra trong niềm hạnh phúc vô biên
-
11-01-2013, 09:52 AM #17
Công nhận say cà phê sợ thật đấy mấy bác ạ. Em đã bị 1 lần say giữa đêm, tụi bạn đưa ra quán ăn mà tay run đến nỗi k cầm nổi đũa nữa. Sợ 3 đời luôn.
Nhưng bây giờ cà phê giả nhiều lắm. Em cảm giác trên ĐB bây giờ khéo không có hàng nào có cà phê thật cả, toàn đậu tương rang cháy hay sao ấy, uống chả có cảm giác gì mấy, chỉ toàn vị giác đầu lưỡi thôi. Nhưng dù sao có còn hơn không, giả hay thật thì gần như ngày nào em cũng phải làm 1 ly mới vừa miệng!Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế hạ
-
11-01-2013, 10:03 AM #18
Ha ha "nỗi đau" không nói thành lời. Dám cá là ai cũng gặp "tình khổ" như bác. Lúc đấy chỉ ước có được cái WC trước mặt thôi.
Có thằng bạn người Thái Lan sang đây chơi. Chở nó đi uống cafe trên đường về nó "mắc". Mình nói: "Mày kiếm đại chỗ nào vắng xả đi, về tới nhà còn lâu lắm." Nó la: "Không được, không được. Đi tè bậy ma bắt chết." Trời ơi cái thằng sắp chết tới nơi mà còn sợ ma (tôn giáo người Thái như vậy thì phải). Dẹp hết sĩ diện mình tấp vào nhà dân mượn đỡ cái toilet cho nó. Chủ nhà chắc cũng hiểu "nỗi đau thầm kín" này nên vui vẻ nhận lời.Bận lòng chi nắm bắt
-
11-01-2013, 10:23 AM #19
@ cuonghanh Miền núi chỉ có Tùng Nghĩa chỗ bác Gà ở là có cà phê ngon
@ CKD hồi đó năm 1957 mình đuợc ông già dắt ra chợ Thủ Dầu Một uống cà phê lần đầu với Dầu chá quẩy .Khi ấy người ta uống cà phê hay đổ ra cái đĩa húp xì xụp coi buồn cười lắm ,đi có một lần mà ghiền sáng sánh đi học truờng tiểu học Nam Châu Thành đều ké ông già 1 ly vô lớp mới thấy êm
-
11-01-2013, 10:47 AM #20
các quán ăn uống khu bờ Hồ em thấy ăn vẫn ngon, mặc dù ở đó ngồi vừa chật, nhiều khi hơi cũ chút
Lại cà phê
Đánh dấu