Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê Đen V - Trang 36
Close
Login to Your Account
Trang 36 của 82 Đầu tiênĐầu tiên ... 26343536373846 ... CuốiCuối
Kết quả 351 đến 360 của 814

Chủ đề: Cà Phê Đen V

  1. #351
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông Toàn nên như chính phủ Trung Quốc. Bè bạn lâu năm, nay chán nhau quá nhưng cũng phải đi thăm; chứ sau này nó ký hiệp ước Trans-Pacific Partnership với thằng khác, làm ăn giàu có là bỏ ông luôn. Lẽ loi một mình thì chán lắm. hihi...
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  2. #352
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Bài viết
    348
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    @Thợ điện Hehe, đi miết nên thi thoảng dừng lại tí ngẫm nghĩ sự đời thấy nó hơi buồn cười bác ạ. Mãi mà vẫn cứ thấy ta với ta một mình thành ra chẳng nói chuyện được với ai ngoài vợ . Cám ơn bác hỏi thăm, em vẫn bị đau bác ạ nên giờ không ngồi khuya được mấy.
    @bác Gió Trước em cũng hay đi thăm thú bạn bè lắm nhưng giờ người ta thường chỉ nhớ đến nhau những lúc nhậu thôi nên em cũng hạn chế dần. Giờ cứ vào đây ngồi uống cafe là vui nhất .

    Rũ áo phong sương trên gác trọ.
    Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang.

  3. #353
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định nhục

    Hai Trăm Năm Trước


    Cuối thế kỷ 18, Đế quốc Anh vừa khởi sự cuộc Cách mạng Kỹ nghệ, tìm cách giao thương với bốn phương sau khi chinh phục Ấn Độ, lập nhiều thương điếm từ vùng biển Caribbe tới Trung Đông.

    Năm 1793, giữa những tao loạn tại Âu Châu từ cuộc Cách mạng Pháp, Đại sứ George Macartney gõ cửa Bắc Kinh với nhiều quà cáp để xin mở rộng giao thương. Hoàng đế Càn Long hoan hỉ nhận quà như một hình thức triều cống của bọn Hồng mao ở phương xa, nhưng lắc đầu nguầy nguậy. Phái bộ Macartney chối từ việc qùy gối khấu đầu trước Thanh triều và mang nhục rồi ra về tay trắng. Vì nhà Đại Thanh khi ấy còn ngồi trên đỉnh, nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt nên chưa thấy ra sự lụn bại của mình.

    Bước qua thế kỷ 19, hai chiều hướng trái ngược cứ tiếp tục vận hành.

    Nước Anh ngày càng hùng mạnh thấy khó chịu với nhà Đại Thanh ù lỳ trì trệ. Trung Quốc có nhiều thương phẩm thơm tho, cả những cánh trà pha nước mà dân Anh đã khóai và nghiện, nhưng lại coi rẻ các sản phẩm tiêu dùng như áo quần dệt sợi của Anh, chỉ nhận thanh toán bằng bạc. Dự trữ bạc của Anh vì vậy hao hụt, nhưng người Anh cũng thấy dân Tầu lại ghiền một sản phẩm còn thơm hơn trà. Đó là thuốc phiện!

    Họ phát minh ra cái… tam giác vàng: trồng thuốc phiện bên Ấn, chở qua Tầu đổi chác rồi đem trà về nước, với mối lợi là đồng bạc trắng phau. Dù có dốt, Thanh triều chẳng phải là ngu, họ thấy kho bạc hao hụt dần trong khi dân ghiền thì nằm bẹp như gián.

    Đấy là lúc Tổng đốc Lưỡng Quảng (Quảng Đông và Quảng Tây) Lâm Tắc Từ được Hoàng đế Đạo Quang chuẩn tấu đề nghị, bổ vào chức Khâm sai Đại thần để thi hành chánh sách “cấm phiện”. Họ Lâm là một đại thần tài kiêm văn võ, đầu năm 1839 ban lệnh cấm hút thuốc phiện, tịch thu nha phiến và còn đốt kho thuốc phiện trong các thương điếm Anh. Ông cẩn thận gửi thư lên Nữ hoàng Victoria của Anh để phân bày phải trái về đạo lý và công yết lá thư tại khắp nơi ở Quảng Châu.

    Chẳng biết tấu thư có lọt mắt Nữ hoàng hay không, nhưng Lâm Tắc Từ được Đế quốc Anh hồi đáp bằng pháo hạm và Hải quân của nhà Đại Thanh đại bại. Vì thế mới có “Hòa ước Nam Kinh” năm 1842: Đế quốc Anh nhận lấy thương cảng thơm phức là Hương Cảng, họ gọi là Hong Kong, và được rộng quyền giao thương.

    Tức là nửa thế kỷ sau khi Đại sứ Macartney thất bại, Đế quốc Anh đã toại nguyện và Trung Quốc mang nhục. Nhưng chưa hết!


    Tứ Bề Thọ Địch

    Trăm năm sau đó, sự lớn mạnh của Đế quốc Anh là trào lưu tất yếu nhưng chưa mạnh bằng sự lụn bại của Đế quốc Trung Hoa.

    Trong khi Anh quốc mở rộng đế chế khắp nơi, kể cả trên lục địa Phi Châu, thì Trung Quốc bạc nhược nhìn các cường quốc Âu Châu khác bước vào gõ cửa, và đòi chia phần tô giới.

    Nhục hơn thế, nước Nhật ở bên kia Hoàng hải đã sớm tỉnh thức khi bị pháo hạm Mỹ của Đề đốc Matthew Perry gõ cửa vào năm 1853. Họ mở cửa đón nhận học thuật của Tây phương và canh tân đất nước dưới triều đại mới của Minh Trị Thiên hoàng kể từ năm 1868. Nhật giải quyết bài toán cũ-mới bằng một trận nội chiến ngắn ngủi năm Mậu Thìn và bước theo con dường Duy Tân.

    Vài chục năm sau, Nhật trở thành cường quốc, và còn dữ dội hơn các nước Âu Châu trong trận chiến 1894-1895 khiến nhà Đại Thanh không thể ngóc đầu dậy. Đến năm 1911 thì đi vào tan rã. Năm 1912, Trung Hoa Dân Quốc ra đời trên một xứ sở lụn bại tanh bành. Trung Quốc phải học Nhật Bản và bị Nhật cho nhiều bài học thấm đến xương tủy: bị Nhật tấn công và chiếm đóng.

    Bên trời Âu, Đế quốc Anh lại gặp sự thách đố của một cường quốc mới nổi là nước Đức. Chiến tranh bùng nổ thành Đại chiến Âu Châu, rồi Thế chiến 1914-1918, với sự tham gia của Hoa Kỳ và các nước Âu Châu. Đấy là lúc Trung Quốc nhập cuộc bên phe Đồng Minh chống Đức, với hy vọng sẽ được chia phần sau này. Nhưng mà công cốc.

    Khi nước Đức bại trận và bị các nước Đồng Minh xẻ thịt với Hiệp ước Versailles ngày 28 Tháng Sáu năm 1919 thì phái bộ Trung Hoa Dân Quốc có mặt trong hội nghị chia phần. Nhưng sức nặng lại nghiêng về một cường quốc Đồng Minh khác là nước Nhật. Tỉnh Sơn Đông do Đức chiếm đóng không hồi quy cố quốc mà được trao cho Nhật! Sĩ phu và thanh niên trí thức Tầu mới nổi điên về sự bạc nhược của Chính quyền Dân Quốc. Cuộc Vận động Ngũ Tứ (ngày bốn Tháng Năm) bùng nổ, chuyển mục tiêu từ chống Hiệp ước Versaiiles sang mục tiêu chống Chính quyền Dân Quốc.

    Đảng Cộng sản Trung Hoa xuất hiện từ đấy, Tháng Bảy năm 1921, nhưng chưa ai kịp thấy vì năm 1931, Trung Quốc lại bị Nhật Bản xâm lăng. Trung Quốc tứ bề thọ địch, bên trong còn bị nội loạn.


    Thế Chiến Hai Và Di Sản

    Khi Thế chiến II bùng nổ vào năm 1939, một lần nữa Đế quốc Anh và Đế quốc già lão Trung Hoa lại đứng cùng chiến tuyến, lần này là để chống cái trục Đức-Nhật.

    Lần này, Trung Quốc cũng lại ở vào phe chiến thắng nhờ quân lực Hoa Kỳ. Phái bộ của Dân Quốc có mặt trong những dàn xếp quốc tế của thời Hậu chiến, như Liên hiệp quốc hay kiến trúc tài chánh toàn cầu tại Hội nghị Bretton Wood. Nhưng bên trong lãnh thổ thì cuộc chiến Quốc cộng manh nha từ 1937 đã đi vào ngã ngũ khi phe Dân Quốc bị Hoa Kỳ bỏ rơi. Năm 1949 thì Mao Trạch Đông thắng tại Hoa lục, Dân Quốc lưu vong qua Đài Loan và bức màn sắt đã khép xuống trong 30 năm kinh hoàng, từ 1949 đến 1979. Cho tới khi Đặng Tiểu Bình nắm lại quyền bính và tiến hành chánh sách mở cửa.

    Đấy là một ấn bản mới, với màu sắc Trung Hoa Cộng sản, của công cuộc Duy Tân thời Minh Trị Thiên hoàng 90 năm về trước. Sau đó, Trung Hoa Dân Quốc bị Hoa Kỳ đạp ra khỏi Hội đồng Bảo an Liên hiệp quốc để nhường ghế cho Trung Hoa Cộng Sản. Bên trong, họ Đặng ngồi vào tay lái của Mao để dẫn quốc gia qua hướng khác.

    Như mọi nước đi sau trong cuộc cách mạng công nghiệp, Trung Quốc không mất hai thế kỷ như Đế quốc Anh mà chỉ mất hai thập niên. Đến năm 1997 thì đòi lại được Hong Kong rồi Macao và trong khi Đế quốc Anh mắc bệnh lão hóa và suy sụp dần thì Đế quốc Trung Hoa tái xuất hiện dưới lá cờ đỏ, trở thành cường quốc có sản lượng kinh tế đứng hạng nhì thế giới. Hai Đế quốc cừu thù vừa thay bậc đổi ngôi. Tuần này cả Hoàng gia già trẻ, từ Nữ hoàng đến Hoàng tử lẫn chính phủ Anh đang trải thảm đỏ đón mừng Tập Cận Bình để xin chút cháo là hợp đồng đầu tư trị giá 30 tỷ Anh kim!

    Nhưng vì sao mà một đại trí thức là chiến lược gia Steve Hilton, hiện là giáo sư và doanh gia tại Mỹ, lại đả kích quyết định của Chính quyền Cameron? Chỉ vì hai Đế quốc chuyển dịch theo hai hướng trái ngược.

    Khác với nhà Đại Thanh từ giữa thế kỷ 19, sau Thế chiến II, Đế quốc Anh ý thức được sự suy sụp của mình từ năm 1957 - khi phải triệt thoái khỏi miền Đông Kênh đào Suewz - và mở cửa làm ăn theo hướng khác. Văn minh, hiếu hòa và tôn trọng quy củ của thế giới để phần nào gìn giữ được ưu thế của London như một trung tâm tài chánh lớn của thế giới. Còn lại, quyền lợi kinh tế là cái gì đó có thể thương thuyết được. Theo kiểu con buôn không xài súng.

    Đế quốc Trung Cộng thì khác. Trò bá đạo truyền thống được cải tạo và trở thành quốc đạo. Bên trong, lãnh đạo vẫn coi dân như cỏ rác, dân quyền là dép rách. Bên ngoài thì học nghề con buôn bằng mua chuộc – kể cả tách nước Anh ra khỏi quỹ đạo Hoa Kỳ, và áp dụng chính sách ngoại giao bằng pháo hạm của các nước vào thế kỷ 19. Trung Quốc đưa nguyên thế kỷ 19 vào thế kỷ 21, trở thành một mối nguy cho các nước.

    Nhờ vậy, ngày nay phái bộ Trung Quốc được nước Anh đối xử tử tế hơn phái bộ Anh của Macartney. Vinh hiển có thừa. Nhưng Di Sản từ Thế chiến II có thể là Thế chiến III!




    Kết luận


    Đế quốc Anh đã để lại nhiều tai họa cho các dân tộc khác trong và sau thời thống trị của mình. Nếu ngày nay, họ có mang nhục cầm bát xin ăn cũng chẳng ai thương.

  4. #354
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông Toàn nên tập thái cực quyền chắc sẽ đỡ. Tôi được thầy vừa dạy đàn vừa dạy thái quyễn đã lắm. Hì hì nhưng thầy lại bảo chớ nói ông Thợ, ông ấy ghét mấy cái vụ này lắm .
    Bận lòng chi nắm bắt

  5. Thích saolaichan9, huyenmapu, vuminh999999, toan2324, Thợ Điện đã thích bài viết này
  6. #355
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi ChienKhuD Xem bài viết
    Hì hì nhưng thầy lại bảo chớ nói ông Thợ, ông ấy ghét mấy cái vụ này lắm .

    Ông yên tâm cái gì liên quan đến ông là tôi phải giữ kín .Học được món đó là tuyệt rồi .Ông Toàn nên tập, môn đó trị bá bệnh
    Thầy ông thương ông lắm mới dạy ông .Còn tôi hay chọc ông ấy nên ông ấy sợ lắm vì mình hay chọc đúng chỗ yếu .thường ngày tôi hay dè bỉu -Võ anh chỉ dùng để đánh vợ là tài .Ông ấy tức lắm vì chẳng bao giờ mình nói chuyện tập luyện mà vẫn khoẻ phây phây ,có lần thấy tôi già rồi mà hai tay xách mỗi bên 40kg đi lên cái cầu thang gỗ ọp ẹp ông ấy hãi lắm

    Ông ấy đang ngồi chơi với bạn thấy tôi đến là đuổi bạn về hết vì sợ tôi phang bất tử thì rất ngượng hô hô

  7. #356
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    “Nhóc con đã cắn con rắn ở ngay gần cổ, nhờ vậy mới khiến nó bất động nên không thể cắn lại cậu bé. Lorenzo đã rất run, tôi nghĩ đó là một hành động tự vệ theo bản năng, hoặc cậu bé nghĩ con rắn chỉ là một món đồ chơi”



    Thằng nhỏ này hay quá. Mới 1,5 tuổi mà nó thịt con rắn chết tươi. Người trưởng thành phải dụng công dữ dội mới giết được rắn độc bằng tay không. Chắc con rắn này mất cảnh giác với đứa trẻ vô hại rồi.

    http://www.thesun.co.uk/sol/homepage...-kills-it.html

    Hồi còn bé tôi cũng có lần dùng tay không bắt rắn cạp nong. Hễ đưa tay tới thì nó cắn tôi giật lại, mấy lần như vậy mà nó đều cắn hụt tới khi đốt đèn dầu lên mới hết hồn. Quả là sống chết có số.
    Bận lòng chi nắm bắt

  8. #357
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Thợ Điện Xem bài viết
    Học được món đó là tuyệt rồi .Ông Toàn nên tập, môn đó trị bá bệnh
    các ông để ý bác Lâm dùng chử rất chính xác -- cái này dùng trị bệnh thì rất tốt.

    thường ngày tôi hay dè bỉu -Võ anh chỉ dùng để đánh vợ là tài
    mà võ thuật thì ... không phải ...

    Giởn chứ ... bác Lâm được chân truyền từ nhỏ nên tiêu chuẩn ổng cao lắm.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  9. #358
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông Đ, bên VN nhân công rẽ ông mướn họ xây cái này trong phòng làm việc của ông đi

    Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 06-11-2015 lúc 08:24 PM.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  10. #359
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Các ông bên VN có biêt truyện hình cậu bé Charlie Brown không ?



    Lần đầu tôi đọc về Charlie Brown rất lâu lắm hồi còn ở VN; lúc đó đoc truyện hình Charlie Brown và cô bé tóc đỏ (khoái con nhỏ đó lắm mà không hề dám nói gì cho đến kho caon hỏ dọn nhà đi). Sau này qua Mỹ, những buổi trưa sau khi đi học về thường nằm dài trước tv xem các phim hoạt họa, trong đó đôi khi có phim về Charlie Brown. Hai ngày lể lớn tại Mỹ, Lể Tạ Ơn và Noel, đài truyền hình thường có chương trình đặc biệt chiếu phim Charlie Brown.

    Charlie Brown có nhiều bạn trom xóm, trong đó có cô bé tên là Lucy. Lucy là khắc tinh của Charlie Brown; luôn là chị hai tay trên và ăn hiếp Charlie Brown. Một trong những trò chơi ác mà Lucy dụ Charlie Brown chơi hoài là Lucy giử trái banh football và dụ Charlie Brown chạy tới đá; khi Charlie Brown chạy tới đá thì nó lấy banh đi. Charlie Brown đá hụt, cả người văng lên trời la oải oải, tẽ xuống đất.



    Khổ là bao nhiêu năm rồi Charlie Brown cứ cả tin Lucy, và cứ bị Lucy dụ khụ đá hụt trái banh. Charlie Brown cứ nữa tin ữa ngờ Lucy, nhưng lần nào cũng nhàu tới đá trái banh -- và rồi văng cả người lên trời.

    Cả hai chục năm rồi tôi không xem phim, hoặc đọc, Charlie Brown. Hôm nay đọc tin thấy Tập Cận Bình kêu gọi VN cùng tin tưởng nhau, tôi nhớ truyện Lucy, Charlie Brown, và trái banh football.



    trong hình Lucy cầm trái football mà la làng "mày không tin tao !!"
    Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 07-11-2015 lúc 01:00 AM.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  11. #360
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Tháng mười một đọc lại



    Mộ phần của hai vợ chồng Kennedy.


    Du khách thăm Washington DC trên xe bus hai tầng mui trần, thường được đi một vòng quanh thủ đô vuông 10 miles x 10 miles của Hoa Kỳ. Nào là National Mall, nhà Quốc hội, Nhà Trắng, tượng đài chiến tranh VN và nhiều điểm khác.


    Một nơi khó thể thiếu là nghĩa trang quốc gia Arlington, nơi chôn cất hơn 290.000 binh lính, sĩ quan hoặc cựu chiến binh của quân đội Hoa Kỳ, kể cả nhiều nghị sỹ và tổng thống. Rất nhiều lính chết trận trong chiến tranh Việt Nam được an nghỉ tại đây.

    Mộ phần được thăm nhiều nhất vẫn là quả đồi cao nhất mà dưới chân có khu mộ dành riêng cho dòng họ Kennedy. Một mảnh đất nhỏ có hai tấm biển đề tên Jacqueline và John Kennedy, nơi có ngọn lửa lúc nào cũng cháy. Có lẽ di sản của gia đình cựu Tổng thống để lại không nhỏ.

    Dallas 22-11-1963, 12:29 trưa định mệnh

    Sáng đó Dallas mưa nhỏ lâm thâm và theo dự báo, sau đó sẽ sáng dần lên. Tại sân bay Vode Love Field nơi máy bay của Kennedy sẽ hạ cánh, một nhà báo Times Herald hỏi nhỏ nhân viên an ninh, liệu thời tiết đẹp thì mui xe X100 chở Tổng thống có mở ra không. Anh này nói, thời tiết đẹp và có thể đoàn xe dùng mui trần.

    Vào sáng đó, muộn hơn thường lệ ở khách sạn Texas, mọi người chờ đợi hai ông bà Tổng thống xuống chào khách và ăn sáng. Nhưng chỉ có Kenndy chồng xuất hiện. Ông phải vỗ về đám đông, Jackie (tên ngắn của Jacqueline mà dân Mỹ thường gọi) sẽ xuống sau. Cuối cùng, bà xuất hiện trong bộ véc và váy hồng (pink) quý phái và cái mũ phớt cùng mầu. Đây là chuyến đi đầu tiên từ tháng 8 sau cái chết của đứa con trai mới sinh.

    Chuyến đi ấy, ngay cả tổng thống cũng không biết được dân Dallas đón chào hay không, bởi báo chí đã chạy những tít dài “Cơn giông bão đang đến vì chuyến thăm của Kennedy”. Cùng lúc ấy, gia đình Phó TT Lyndon Johnson, Thống đốc bang Texas John B. Connally và vợ lên một chiếc xe khác. Trời đẹp và nắng, mui xe được lệnh mở ra

    Dân chúng đứng nghẹt hai bên đường, giơ tay vẫy chào đoàn xe đi qua. Vợ chồng Kennedy đứng trên xe mui trần cố không nói chuyện với nhau mà dành thời gian vẫy tay với dân hai bên đường.

    12:29 phút. Phu nhân của John Connally, thống đốc Texas, Nellie Connally đứng cạnh đã đùa với Kennedy “Thưa ngài TT, ngài không thể nói là Dallas không yêu quí ngài”. Đám đông reo hò, Jackie trong bộ véc hồng cười và vẫy chào. Đúng lúc đó phát đạn đầu tiên bay ra, trúng vào cổ Kennedy, xuyên qua và găm vào lưng của Thống đốc John Connally.

    Là người đi săn, nghe tiếng nổ vang lên từ phía sau, John Connally hiểu ngay đó là đạn súng trường. Ông kêu lên “Trời ơi, không thể, chúng giết hết chúng ta”.

    Viên đạn thứ hai trúng vào sọ của Kennedy. Một tay quay phim nghiệp dư tên là Abraham Zapruder, người Nga di cư và chuyên may quần áo cho nữ giới, đã chộp được lúc sọ Kennedy tung lên với mầu hồng và đỏ.

    Bà vợ Thống đốc Connally đỡ chồng nằm xuống, nghe thấy tay nhân viên an ninh ra lệnh phóng xe thật nhanh chở tổng tống đi bệnh viện. Bà còn nhớ cả lúc Jackie ngồi bên nhắc đi nhắc lại “Họ đã giết chồng tôi rồi. Trong tay tôi có cả óc của ông ấy đây này”.

    Lee Harvey Oswald, kẻ ám sát TT Kennedy bằng ba phát súng trường, cũng bị bắn chết ngay sau đó bởi một tay chủ quán bar ngay trước mắt khán giả xem truyền hình. Lịch sử cố tìm động cơ nào đã khiến hung thủ hành động. Oswald là một cựu binh Thủy quân Lục chiến Mỹ đào ngũ chạy sang Liên Xô năm 1959, và sau đó trở về Hoa Kỳ vào năm 1962, do thất vọng với CNCS.

    12 giờ 29 phút trưa ngày 22-11-1963 đã biến đổi nước Mỹ. Cuộc chiến tranh lạnh theo chiều hướng khác. Tổng thống Ngô Đình Diệm, bị thủ tiêu trước đó hai tuần trong một cuộc đảo chính do chính Kenndey giật dây, không thể nghĩ rằng, ông lại được gặp John Kennedy sớm thế. Mình còn nhớ báo miền Bắc đã đăng ảnh châm biếm hai người bắt tay nhau dưới âm phủ.

    Nếu hôm đó trời mưa và mui trần của chiếc xe X100 không mở thì có lẽ lịch sử thế giới đã khác và cả Việt Nam cũng thế. Nhưng không ai thay đổi được những khoảnh khắc định mệnh.



    Cách xử sự của Jacqueline Kennedy


    Có tấm ảnh lịch sử chụp hai ông bà tươi cười trước đó 50 phút, bà Jackie trong bộ mầu hồng sang trọng, tay ôm bó hoa hồng đỏ thắm, đón chào dân chúng. Khi súng nổ, máu đã lênh láng trong xe, cánh hoa bay khắp nơi, Jackie chết lặng.

    Nhưng bà vẫn định thần và bình tĩnh xử lý. Không thể để chồng trong trạng thái bị bắn vỡ sọ cho công chúng xem, Jackie đã bảo nhân viên an ninh Clint Hill lấy áo khoác trùm lên thân thể bất động của Kennedy.

    Khi xe chở TT Kennedy tới bệnh viện, Jackie nhất định đòi vào phòng cấp cứu. Máu phủ hết bộ váy và vét mầu hồng, cả tất chân và găng tay. Có người bảo Jackie thay quần áo nhưng bà không chịu. Có người còn thấy bà giữ gì đó trong tay, đó là một mảnh óc của chồng văng ra.

    Nhiều người đề nghị lấy khăn lau máu trên quần áo, trên mặt, nhưng bà bảo, hãy để cho mọi người biết là những kẻ kia đã làm gì.

    Theo Hiến pháp Mỹ, khi Tổng thống không tồn tại, Phó TT phải tuyên thệ nhậm chức ngay. Lẽ ra Johnson phải bay về Nhà Trắng để tuyên thệ, nhưng họ đã quyết định làm ngay trên chiếc máy bay Air Force One – chuyên cơ Tổng thống.

    Kinh hoàng nhất là Jackie trong bộ vét đẫm máu trong khi Johnson đọc 35 từ với giọng đứt quãng “I do solemnly swear that I will faithfully execute the Office of President of the United States, and will to the best of my ability, preserve, protect and defend the Constitution of the United States”. Tối đó khi bay về sân bay quân sự Andrews, Jackie vẫn mặc bộ đồ thấm máu của chồng.

    Sau đó bà đứng ra tổ chức lo liệu tang lễ, theo như lễ nghi Lincoln vì TT này cũng bị ám sát. Trong lễ tang, có một bức ảnh nổi tiếng, con trai ba tuổi John Kennedy Junior giơ tay kiểu nhà binh chào linh cữu của cha đi qua. Đó là do Jackie đã huấn luyện con hành xử trước công chúng.

    Đám tang John Kennedy với 300 ngàn người xếp hàng vào viếng, khóc thương cho số phận nghiệt ngã của dòng họ nổi tiếng ở Boston (Massachusetts). Nếu thời đó có Facebook hay blog như bây giờ thì không ít người lại nói, nước Mỹ cũng “lên đồng tập thể”.

    Đã nửa thế kỷ trôi qua, người Mỹ luôn nhớ về hình ảnh mạnh mẽ của Jackie sau cái chết của chồng. Bộ quần áo đó đã được gói lại và theo đề nghị của cố phu nhân Tổng thống, chỉ được mở sau một trăm năm. Như vậy tới năm 2063, công chúng Mỹ sẽ được xem tại bảo tàng Smithsonian.

    Là người từng làm phóng viên, quay phim chụp ảnh, cho tờ Washington Times Herald nên bà hiểu rất rõ vai trò của truyền thông. Vì thế bà biết kiểm soát các hình ảnh của mình, của gia đình, ngay cả khi chồng mất trên tay bà.

    Bà được nhiều người Mỹ ngưỡng mộ vì tầm văn hóa cao, nhất là sau vụ ám sát làm đảo lộn thế giới.

    Nước Mỹ tự do và nhiều điều lạ

    Sau này, khi bà Jacqueline gặp tỷ phú Aristotle Onassis, người Hy Lạp, và cưới làm chồng, thì sự ngưỡng mộ của công chúng đã giảm đi rất nhiều. Người ta thấy bà mặc váy ngắn, tóc tai lạ kiểu, gây nên sự thất vọng.

    Vài người đã viết, bà đã làm hỏng hình ảnh mất bao công gây dựng, bà là bức tượng đài đã đổ vỡ, sao lại chuyển ra đảo và cưới một tay cướp biển (Onassis). Phần đông người Mỹ cho rằng bà có thể hành xử tốt hơn. Không phải thiếu tiền nhưng tại sao lại đi cưới một kẻ tỷ phú đáng ngờ làm gì.

    Rất có thể vì thế mà lần rồi đi qua đó, tôi thấy hoa tươi khá nhiều trên mộ chồng, vài bông trên mộ của hai đứa con, của người em Robert Kennedy, nhưng mộ bà Jackie không có bông nào.

    Nhiều năm sau tâm sự với báo chí, bà nói muốn xa rời nước Mỹ, nhất là sau vụ ám sát Robert Kennedy năm 1968, em trai của John Kennedy, muốn sống thầm lặng bởi “họ đã giết chồng tôi, em trai chồng, thì có thể giết các con tôi.” Onassis giầu có nên có đủ khả năng tài chính bảo vệ bà. Tỷ phú Onassis chết năm 1975, Jackie Kennedy về New York sống trên đại lộ số 5 cho đến cuối đời và mất năm 1994.



    Khu mộ của hai vợ chồng và hai con nhỏ của Kennedy.

    Rất nhiều thế hệ trẻ coi Tổng thống John Kennedy là nguồn cảm hứng trong cuộc đời. Những phụ nữ Mỹ mạnh mẽ cũng bị ảnh hưởng bởi cách sống của Jackie.

    Người Mỹ dễ quên và hay tha thứ. Jacqueline, dù đã tái giá, được chôn ngay cạnh chồng John Kennedy quá cố cách đó 31 năm trong vòng tay đầy máu của chính bà. Bên cạnh là hai con nhỏ một trai một gái chưa biết cuộc đời là gì. Ngọn lửa trong khu mộ không bao giờ tắt như di sản của họ. Trên bia mộ Jackie ghi tên của bà bao gồm tên của cả hai người chồng quá cố: Jacqueline Bouvier Kennedy-Onassis (1929-1994).

    Nước Mỹ tự do và có những điều lạ ngay cả trên bia mộ.


    Bốn thuyết âm mưu về thủ phạm ám sát Tổng thống Kennedy


    50 năm sau vụ ám sát cố Tổng thống Mỹ John F. Kennedy (1917 – 1963), nhiều người vẫn không tin rằng Lee Harvey Oswald là kẻ duy nhất hạ sát ông Kennedy vào ngày 22.11.1963. Có ít nhất bốn thuyết âm mưu về câu hỏi dai dẳng: Ai là hung thủ thực sự?

    Vào ngày 22.11.1963, Tổng thống Kennedy bị bắn chết khi đang di chuyển trên một chiếc limousine mui trần cùng phu nhân Jacqueline Kennedy, tại thành phố Dallas, bang Texas (Mỹ).

    Lee Harvey Oswald là nghi can duy nhất, nhưng chưa từng bị buộc tội ám sát ông Kennedy. Oswald từng là một lính thủy quân lục chiến Mỹ đào tẩu sang Liên Xô cũ rồi trở về Mỹ.

    Jack Ruby (1911 – 1967), một người quản lý hộp đêm ở thành phố Dallas, đã bắn chết Oswald ngay tại đồn cảnh sát ở Dallas vào ngày 24.11.1963.

    Cho đến nay, đã xuất hiện hàng loạt những thuyết âm mưu về vụ ám sát Tổng thống Kennedy, trong đó có bốn thuyết âm mưu phổ biến nhất về “hung thủ thực sự”.

    1. Cục Tình báo Trung ương Mỹ (CIA)

    CIA đứng sau vụ ám sát Tổng thống Kennedy, và nguyên nhân là từ sự kiện Vịnh Con Lợn (Bay of Pigs, Cuba) hồi năm 1961, theo trang tin USA Today (Mỹ).

    Khi đó, CIA đã huấn luyện một lực lượng những người Cuba lưu vong, với sự hỗ trợ của quân đội Mỹ, tiến hành đổ bộ vào Cuba, nhằm lật độ chính phủ Cuba.

    Kế hoạch này được tiến hành vào tháng 4.1961, chưa đầy ba tháng kể từ khi ông Kennedy nhậm chức tổng thống Mỹ.

    Ban đầu CIA lên kế hoạch xâm nhập bằng tàu vào thành cổ Trinidad, cách thủ đô La Habana của Cuba khoảng 270 km về phía đông nam. Sau đó, chính quyền ông Kennedy đã quyết định chuyển sang phương án đổ bộ vào Vịnh Con Lợn.

    Quân đội Cuba đã nhanh chóng đánh bại đội quân lưu vong chỉ trong vòng ba ngày (17.4 – 19.4.1961).

    Theo USA Today, CIA “bức xúc” trước việc Tổng thống Kennedy sa thải những nhân viên CIA bất đồng chính kiến với ông trong vụ Vịnh Con Lợn. Thuyết âm mưu này cho rằng CIA đã thuê một sát thủ chuyên nghiệp để ám sát ông Kennedy.

    Nhà sử học Mỹ Patrick Nolan, trong một quyển sách viết về CIA, khẳng định rằng bốn nhân viên cấp cao CIA đã lên kế hoạch bắn ông Kennedy. Ba trong số bốn người này đã bắn bốn phát súng giết chết ông Kennedy.

    2. Mafia

    Mafia có nhiều động cơ để ám sát ông Kennedy. Tổ chức tội phạm này giận dữ trước chiến dịch càn quét mafia trước đó ở Mỹ của anh trai Tổng thống Kennedy là ông Robert Kennedy, cố Bộ trưởng Tư pháp Mỹ. Ông Robert Kennedy sau đó cũng bị ám sát vào năm 1968, theo USA Today.

    Sirhan Sirhan, một người Jordan, đã bắn chết ông Robert, ứng cử viên Tổng thống Mỹ sáng giá lúc bấy giờ, vào năm 1968. Ông Robert nổi tiếng với chiến dịch càn quét tội phạm có tổ chức ở Mỹ

    Thuyết âm mưu này cho rằng mafia bị nghi cấu kết với những nhóm người Cuba sống lưu vong để ám sát ông Kennedy, truy cùng giết tận dòng họ Kennedy và rửa mối hận với ông Robert.

    3. Cựu Tổng thống Mỹ Lyndon Johnson

    Hồi tháng 5 năm nay, cựu chính trị gia đảng Cộng hòa, ông Roger Stone (61 tuổi), từng là cố vấn của cựu Tổng thống Mỹ Richard Nixon, tuyên bố sẽ xuất bản cuốn sách tựa đề The Man Who Killed Kennedy (tạm dịch: Kẻ giết Tổng thống Kennedy) nhân dịp kỷ niệm 50 năm ngày ông Kennedy bị ám sát, theo AFP.

    Trong quyển sách này, ông Stone tiết lộ các bằng chứng cho thấy cựu Tổng thống Mỹ Lyndon B. Johnson đã chủ mưu vụ ám sát ông Kennedy.

    Stone hé lộ rằng chính Johnson đã lên kế hoạch cho chuyến đi của Kennedy đến Dallas để Oswald dễ dàng ngắm bắn và Ruby, kẻ giết chết Oswald, có quan hệ với Johnson cùng Nixon.

    Ủy hội Warren (do ông Johnson lập ra để điều tra vụ ám sát) và Ủy ban Hạ viện Mỹ điều tra vụ ám sát đều đưa ra kết luận Oswald là thủ phạm và hành động một mình.

    Thuyết âm mưu này cho rằng ông Johnson lúc bấy giờ dính líu vào các vụ bê bối tài chính và muốn trở thành Tổng thống Mỹ nên có động cơ giết chết ông Kennedy. Sự thật là sau cái chết của ông Kennedy, ông Johnson giữ chức Tổng thống Mỹ từ năm 1963 – 1969.

    4. Mật vụ Mỹ

    Tờ Herald Sun (Úc) ngày 29.7 dẫn lời một cựu điều tra viên người Mỹ Colin McLaren cho rằng một nhân viên mật vụ Mỹ đã bắn một phát súng vào cố Tổng thống Kennedy vào thời điểm ông bị ám sát.

    Nhiều tài liệu cho rằng ông Kennedy bị bắn trúng cổ họng, lưng, và viên đạn bắn vào đầu đã cướp đi sinh mạng của ông. Ông McLaren cho rằng trong số những phát súng trúng ông Kennedy có một phát của nhân viên mật vụ George Hickey.

    Hickey, đã qua đời hồi tháng 6.2012, ngồi trong chiếc xe hơi chạy phía sau xe chở ông Kennedy, theo ông McLaren. Tuy nhiên, vẫn còn những thuyết âm mưu cho rằng vẫn còn có một tay súng khác bắn ông Kennedy.

Cà Phê Đen V
Trang 36 của 82 Đầu tiênĐầu tiên ... 26343536373846 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68