Bài này trừu tượng quá, mà hình như câu thứ 3 bị đảo lộn 1 số vị trí của từ:

"Em đứng lại đây – xanh như chiêm bao, anh cười lặng yên như chiều mềm nhạt nắng, là tình nhân mà - không bộn bề ngọt đắng, vô nghĩa những điều trần trụi nhân gian."

Đúng ra phải vậy thì hợp hơn:

Em đứng lại đây – trần trụi mềm như chiêm bao, anh cười nhạt lặng yên gian như chiều xanh không nắng, là tình nhân mà -vô nhân nghĩa, bộn bề ngọt đắng.