Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Tại sao khai cuộc của các kỳ thủ Việt Nam đều lép trước các kỳ thủ Trung Quốc
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 10 của 260

Threaded View

  1. #11
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    431
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi MV007 Xem bài viết
    Hai bạn BG và tieunhulai nghe MV nói đều cười, nhưng không biết cả hai bạn cười xong có “ngộ” thêm gì không? Vì thế MV phải lý sự hơn một tý.
    BG viết
    Mặt tồn tại của làng cờ cũng như của cái xấu của mọi lĩnh vực trong cái nước Việt Nam XHCN này là cũ rích cả rồi!!! Mấy ông quản lý nhà nước chắc chắn sẽ không rảnh rang để nghe bạn phát biểu những điều “mới mẻ” đó đâu. Vì thế tôi mới đề nghị các kỳ thủ nên chứng minh cho các cấp quản lý biết vì sao cần đầu tư vào cờ, vì sao là “kỳ thủ chúng tôi chứ không phải là cầu thủ bóng đá sẽ đem lại vinh quang cho nước nhà,…”. Nghĩa là BG đang nói những điều người ta đã biết, người ta đã bị “chỉ trích” đầy hai lỗ tai rồi nên họ không cần nghe thêm nữa (cái mà BG vẫn còn nghĩ là rất mới). Nên nói chi cho vô ích.

    Tieunhulai viết Nếu tieunhulai đã đọc sách của chính Hứa thủ bút thì hay quá, vậy xin bạn vui lòng cho mình tên và năm xuất bản của hai cuốn sách đó để mình tìm mua. Thành thật cám ơn lắm lắm. Nhưng hai quyển: HNX kỳ nghệ phong thái và HNX bách chiến kỹ thuật thì xin bạn đừng nêu lên vì đó là sách người khác sưu tầm các ván đấu của HNX, chứ HNX không có viết chữ nào! Sách của chính kỳ thủ đó viết khác sách của người ta viết về một kỳ thủ nào đó.

    Xin thưa "Võ đoán" không phải nói ngang kiểu lưu manh mà đó là nhận xét chủ quan,“Võ đoán là tự mình quyết đoán công việc theo ý riêng của mình, không có căn cứ nên có tính cách gò ép, không hợp lý” [Từ điển Tiếng Việt].
    Chủ quan của tieunhulai ở chỗ là:
    Tieunhulai phủ nhận vai trò học thuật khi viết sách cờ mà chỉ nghĩ đơn giản :

    Không biết tieunhulai đã nghiên cứu tiểu sử Vương Gia Lương chưa? Vương Gia Lương không phải là một học giả nhưng chắc chắn một điều khi viết sách thì Vương không thể không vận dụng tri thức (phân tích, phân loại, đặt tên, so sánh, đánh giá,…). Mình đã xem Tượng kỳ hậu vệ của Vương Gia Lương thì một sai lầm trong sách đó là
    bác Vương nhà ta đã cho Hậu thắng hầu hết các biến. Điều này là phi thực tế, không có khai cuộc nào cho bên đi Hậu mà luôn luôn thắng. Nếu Tiên đi chính xác thì Hậu xuất sắc cũng chỉ có hòa. Sai lầm này cả Hồ Vinh Hoa cũng mắc phải trong sách về thuận pháo và phản cung mã. Hai tác gia này do chủ quan về thành tích quá khứ của mình nên luôn thiên vị những đấu cuộc mà bản thân họ tâm đắc. Sai lầm trên là do nội lực hay do học vấn- khả năng phát hiện những quy luật trong nghiên cứu??
    tieunhulai có tài châm biếm nhưng dường như ít chịu khó lắng nghe và hiểu thấu đáo điều người khác nói:
    HLV Trần Hoàng Lâm cứ sau mỗi giải đấu là ông in ra một tuyển tập các ván đấu để phát cho các kỳ thủ và khách mời, trong đó đều có tên đấu cuộc, biên bản thi đấu và kết quả thắng thua. Đây không phải là sách mà là việc sưu tầm và biên tập tài liệu. Nếu gọi là sách thì mỗi năm bác Lâm đã là tác giả của gần chục cuốn sách rồi.
    Người đọc sách không chỉ cần biết bao nhiêu đó thông tin "Đương đầu pháo đối bình phong mã tả mã bàn hà”, biến a,b,c,d tiên ưu hay hậu ưu... Điều cần thiết là: Nếu có người hỏi thế trận bình phong mã có từ lúc nào? Lịch sử nó ra sao? Có bao nhiêu người thành công ở thế trận này? Tỷ lệ thắng thua là bao nhiêu %? ..v..v… Thì đến đây chắc là tieunhulai và mấy tác giả lục lâm phải lúng túng thật đấy.
    Viết sách không phải chỉ nêu kinh nghiệm mấy ván cờ thực chiến của cá nhân bản thân sưu tầm mà còn phải nghiên cứu đối chiếu lịch sử cờ, khảo sát thực nghiệm qua nhiều giai đoạn thời gian…

    Có ý kiến cho rằng viết sách cờ cần xác định đối tượng đọc. Nếu đối tượng đọc sách cờ là anh đạp xích lô thì cần gì nghiên cứu lịch sử, quy luật, giải nghĩa, giải thích rối rắm thế? Nhưng đó là sách hè phố, còn sách kinh điển để đời như sách tieunhulai từng ca ngợi “mỗi kỳ thủ TQ thành danh đều có tác phẩm để đời” thì sách ấy không phải dành cho anh đạp xích lô mà dành cho giới nghiên cứu chuyên nghiệp.

    Như vậy điều tôi muốn nói là: người có học và biết chơi cờ khi viết sách vẫn hay hơn người chỉ giỏi cờ- chỉ có nội lực thi đấu.
    Và sau đây phải mò mẫm mà trả lời từng ý một của bạn MV007

    Trước hết là từ "võ đoán" có thể khẳng định với bạn rằng nghĩa của nó là: Nói ngang, bất chấp lí lẽ.

    Bạn có thể tìm nó trong "Việt Nam tự điển" của Lê Văn Đức-Lê Ngọc Trụ và của Đào Văn Tập là những học giả uy tín về từ ngữ của VN nhé.

    Còn quyển của Hứa Ngân Xuyên thì mình không biết rõ tựa là gì vì tiếng Tàu chi chít. Chỉ thấy rõ cái chỗ để tên tác giả thì ghi là Hứa Ngân Xuyên. Cái này bạn có thể liên hệ các danh thủ mà hỏi nhé (cụ thể nhất là cách đây 2 năm thấy anh Lâm người mẫu có cầm xem trên tay). Và nếu lỡ như, lỡ như mà mình "bé cái nhầm" về sách của Hứa thì hình như cũng có bạn nào đó bảo là Lã Khâm có viết sách và ký tên nữa thì phải. Cái chính là bạn khẳng định những danh kỳ như họ không hề viết sách gì. Mình chỉ cho rằng việc viết ra một cuốn sách cờ hệ thống lại các trận đấu của mình, viết theo quan điểm chủ quan (như Vương, Hồ, Dương v.v...) cũng được, miễn sao nó có tư liệu để lại cho người sau nghiên cứu là một điều không quá khó với các tay cờ. Họ không làm điều đó khiến cho giới cờ rất thiếu thông tin để tìm hiểu. Cờ bị chậm phát triển cũng một phần nằm ở các lý do đó. Bạn phản bác ý kiến đó và cứ nằng nặc cho rằng viết sách phải hay, phải "chính xác" (lạy trời, bạn chỉ ra danh tác nào mà bạn thấy là chính xác hộ mình với), phải có học vấn uyên thâm. Mình thấy khó hiểu thật.

    Sách cờ của bất cứ tác giả nào (đặc biệt là trứ tác Quất Trung Bí) đều không thể tránh sai sót , bạn cần gì nêu Vương, Hồ sai chỗ nào, chỗ nào vào làm chi. Vấn đề chính ở đây là tác phẩm của họ ít nhất đã cho giới yêu cờ nghiên cứu tìm hiểu được sẽ là sai lầm nếu như đi như thế như thế. Bây giờ ai chơi hậu thủ Thuận Pháo Trực Xa còn dám Xe 8 tiến 6 nữa. Phải có sai lầm mới có khai thác giành thắng. Không hiểu bạn chỉ trích các sai lầm trong các danh tác trên để làm gì? . Vấn đề là các kỳ thủ đó có cống hiến cho giới cờ tác phẩm của họ (dù cho nó có chủ quan)

    Bạn có vẻ vui khi nghĩ rằng hỏi một vấn đề thuần túy về lý thuyết kiểu "BPM có bao giờ, của ai, tỉ lệ thắng thua" và tự thưởng mình bằng câu "tieunhulai và các tay cờ lục lâm cũng lúng túng thật đấy". Thì đã sao hả bạn? Nếu ông nào viết sách mà cũng bắt buộc phải mất vài mươi trang giấy kể lể ra sự tích, nguyên do các thế trận, tên trận như nhau thì chắc sách cờ sẽ buồn cười lắm lắm. Muốn xem cái đó chỉ cần mua mấy cuốn kiểu "Kể Chuyện Cờ Tướng" tôi e rằng cũng có nhiều điều để xem rồi. Cái người đọc cần thưởng thức ở đây hình như là những thay đổi của thế trận, những biến mới nhất, lạ nhất mà kỳ thủ viết sách trải nghiệm. Cái này chắc rằng không vô dụng chứ?

    Việc ai đó cứ thích sưu tầm tài liệu để viết thành sách cũng đáng hoan nghênh nếu như nó có giá trị tổng hợp đầy đủ. Mỗi một tay cờ có 1 quan điểm riêng. Sách họ viết ra có thể chủ quan. Nếu có người chịu tìm hiểu tổng hợp lại (có thể gọi là biên soạn, soạn giả) thì cũng rất đáng quý bạn ạ.
    Lần sửa cuối bởi tieunhulai, ngày 10-07-2009 lúc 12:31 AM.
    Thức đêm mới biết đêm dài,
    Ngủ ngày mới biết ngày dài hơn đêm.

Tại sao khai cuộc của các kỳ thủ Việt Nam đều lép trước các kỳ thủ Trung Quốc

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68