Kết quả 1 đến 10 của 30
-
14-06-2009, 11:54 AM #1
Mê cờ không thôi thì có lợi hay có hại?
Ngày xưa có những gia tộc giàu có có thể nuôi các cậu ấm cô chiêu ăn chơi nhảy múa suốt cả đời mà chẳng phải mó tay vào một việc gì cả. Nếu trong số các cô cậu đó đam mê cờ thì cứ chơi từ khi còn để chỏm cho tới lúc đầu bạc răng long.
Thế giới ngày nay đã hoàn toàn khác, kể cả có hàng nghìn lượng vàng, hàng tỷ bạc mà con cái học hành kém cỏi không biết vi tính là gì, ngoại ngữ là gì và thiếu những kiến thức cần phải được trang bị khác thì cũng sẽ bị người đời coi thường, cười chê.
Mỗi một thanh niên ngày nay phải có một mặt bằng văn hóa, mặt bằng kiến thức nhất định.
Chính vì vậy cái gọi là "mê" đối với cờ cũng phải được xem xét dưới một góc độ mới. Cờ là một thú chơi, nhưng nếu quá lạm dụng nó, coi nó như mục đích của cuộc đời, bỏ bê các mặt khác thì sẽ dẫn tới tình trạng "lợi bất cập hại". Anh là đại kiện tướng ư? Vậy anh đã tốt nghiệp lớp 12 chưa, anh đã tốt nghiệp đại học chưa? anh chơi cờ giỏi ư, nhưng anh có nghề ngỗng gì không? anh là danh thủ ư? nhưng anh có trình độ văn hóa và có trình độ giao tiếp xã hội không?
Chính Bobby Fischer là một "tấm gương tày liếp" cho các thế hệ sau. Ông chơi giỏi tới mức đoạt hẳn ngôi vô địch thế giới nhưng vẫn bị coi là "kẻ vô học" bởi chỉ đến lớp 7 ông đã bỏ trường để theo "nghiệp cờ", ông chơi cờ như điên như dại, lập nên biết bao kỳ tích, nhưng rốt cuộc thì sao: chỉ nổi lên có một lần duy nhất rồi mãi mãi chìm vào bóng tối, trở thành kẻ ẩn dật, một thời trở thành kẻ cuồng tín, một thời bị truy lùng vì vi phạm lệnh cấm vận, đành lang bạt nay đây mai đó và làm không ít những điều lập dị kỳ quặc, mặc dù bản chất ông không phải là xấu. Cũng rất may là ông đã kiếm được một số tiền đủ lớn để sống nốt phần đời còn lại, nếu không thì chưa biết cuộc đời ông rồi sẽ sẽ ra sao. Thiếu kiến thức, thiếu học hành đã khiến ông không cầm lái nổi cho cuộc đời mình và bao nhiêu hầm hố trên đời luôn rình rập trên mỗi bước đi của ông!
Hay xem các nhà vô địch khác, từ Lasker, Capablanca, Aliokhin cho tới Botvinik, Kasparov, Karpov... họ đều học hành tới nơi tới chốn với học vị rất cao trong khoa học cũng như cùng lúc gánh vác nhiều trọng trách xã hội. Họ say mê cờ nhưng là một sự say mê hài hòa với các hoạt động khác và họ đã thành công. Ở Việt Nam, cho đến nay có thể nói Hoàng Thanh Trang là một điển hình tuyệt đẹp cho thế hệ kỳ thủ mới: học giỏi, thông thạo ngoại ngữ, tin học, có ước mơ, chí hướng về nghề nghiệp hẳn hoi, thông thạo cầm kỳ thi họa, là kỳ thủ xuất sắc nhất Việt Nam hiện nay. Tất cả những cái hay đó không ngăn cản nhau, ngược lại bổ sung cho nhau để làm cho con người luôn hoàn thiện.
Như vậy, say mê cờ là điều tốt, nó đem lại cho ta nhiều điều bổ ích nhưng tuyệt nhiên không phải là mê muội. Bởi mê muội tức là tự mình đi vào ngõ cụt rồi!
(St)"Không có phụ nữ xấu, chỉ có người không biết rằng mình rất xấu mà thôi!"
-
14-06-2009, 04:47 PM #2
mê cờ không thôi thì sẽ có hại ....... vì sẽ bị ế vợ.........
-
15-06-2009, 01:16 AM #3
Mìn mê cờ lắm mà chả ế tí nào
CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ
Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :
CHAT ZALO : 0935356789
Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/
Link hướng dẫn : http://thanglongkydao.com/threads/10...993#post582993
-
15-06-2009, 03:14 AM #4
Xin phép chuyển sang Goc Giang Hồ để chính xác hơn !!!
CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ
Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :
CHAT ZALO : 0935356789
Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/
Link hướng dẫn : http://thanglongkydao.com/threads/10...993#post582993
-
15-06-2009, 09:32 AM #5
Em thì cua được vợ nhờ giả bộ không mê đánh cờ. Số là, phiá vợ em có ông anh họ, mê cờ đến bỏ bê việc làm ăn; không thèm lấy vợ, có con để nối dõi tông đường (mặc dù đã lớn tuổi và là con trai trưởng). Ông bố vợ em thì mê cờ còn hơn ông anh họ em (mặc dù ổng đánh dở tệ). Thế là vợ em nó tuyên bố cấm tiệt em chơi cờ...hic.
Như bây giờ thì em được đánh cờ rồi (vì ta là chủ gia đình mà..), nhưng mà thời gian không cho phép (vì cơm áo gạo tiền)...hic.
Nên phận em chỉ THÍCH CỜ chứ không MÊ cờ.Cần phải biết rất nhiều để có thể biết nghi ngờ
V. Hochinski
-
15-06-2009, 01:11 PM #6
Đúng là để vạch rõ giới hạn giữa mê cờ và thích cờ cũng là một vấn đề; cũng như là việc cân đối giữa thời gian dành cho cờ & thời gian dành cho công việc và gia đình quả là một vấn đề vô cùng khó khăn.
Ai đã mê cờ mà không ngồi 1 lúc 5-6 tiếng, thậm chí 20 tiếng liên tục để chơi cờ cơ chứ.
Khổ nỗi đã mê cờ rồi (chắc cũng giống thuốc phiện quá), chắc là khó bỏ được.
-
15-06-2009, 04:47 PM #7
Post cho tớ tấm ảnh của cô ấy đi. Thần tượng của tớ đấy
Quan trọng phải hài hòa, coi nó như một môn thể thao lành mạnh. Cờ cao cũng tốt, cờ cao mà nghề nghiệp cũng ổn định thì lại càng tốt hơn nữa. Đam mê nó như một thú vui thì được nhưng nếu đam mê quá mà bỏ trễ các công việc khác thì không nên.
-
15-06-2009, 08:54 PM #8
-
17-06-2009, 04:01 PM #9
-
17-06-2009, 05:00 PM #10
Đúng là mê cờ thì thường khổ.Có ai bảo sướng đâu,có người bảo cờ nó vận vào thân chứ sinh ra ai muốn theo nghiệp cờ lang thang nay đây mai đó kiếm từng đồng một làm gì.Đã ham đánh cờ chẳng mấy chốc sẽ mê ngay vì chơi cờ có cái thú rất là khó nói.Nhiều khi đâu phải vì tiền.Nói chung ham mê cờ nhiều thì thiệt đến thân,khổ đủ đường mà ai có biết mà thương cảm cho đâu nhưng đã là "dân chơi" thì cữ hễ thấy đâu đâu có cờ,có người bàn tán về cờ là dỏng tai,xúm lại tán phét cả ngày trời cũng chẳng chán.Nghe hơi nồi trõ chỗ nào có tay cờ ma,cờ khủng là tìm đến để xem mặt.Gặp cao thủ chỉ muốn "chém" cho tưng bừng hả dạ.Cả ngày bị trói buộc,đang làm cứ phải chốc chốc vào nét ngó nghiêng cờ 1 chút.Tối về là phóng đi chơi tìm các tụ điểm cờ mà ghé zo.Xem cờ đã chẳng chán,có người rủ là máu lên làm vài ván cho vui.Thua te tua vẫn nhăn nhở mà cuồi.Nghiện rồi đánh bó tay.Mất công,mất việc,chẳng có người yêu,bị người đời xem thường nhưng cũng mặc kệ.
Mê cờ không thôi thì có lợi hay có hại?
Đánh dấu