Bác Taoday viết hóm hỉnh mà lại nhìn thấu lòng người , chỗ tả lão hòa thựong sướng run lên khi bác Quang yêu cầu đỡ bằng thuận pháo , nhưng vẫn phải vờ suy nghĩ ( vì ừ lẹ quá nó biết ), cho đén chỗ chỉ phác vài nét mà đã nói lên tính cách hào hiệp của anh Cường , đọc đến đay làm em lại nhớ bài anh Trung cadan viết về nhân cách anh Cường , xem ra cờ cao mà phong cách cũng đẹp quả là điều tuyệt vời ,Bravo anh Cường hòa thượng