Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Nhật Ký Thăng Long Kỳ Đạo - Trang 73
Close
Login to Your Account
Trang 73 của 203 Đầu tiênĐầu tiên ... 2363717273747583123173 ... CuốiCuối
Kết quả 721 đến 730 của 2066

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    589
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    ...........
    ( spam tí những cảm xúc không nói lên lời )

  2. #2
    Ngày tham gia
    Apr 2012
    Bài viết
    672
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mình chờ nhau anh nhé!

    Cứ bước tiếp đi rồi mình sẽ được ở cạnh nhau. Mình sẽ không hứa hẹn mà chỉ đi đúng đường thôi anh nhé! Vì tình yêu đâu phải qua lời nói đâu. Chỉ cần trái tim mình đập cùng nhịp mà thôi.

    Chờ nhau có nghĩa là mặc dù em đi một mình trên con đường rộng nhưng em không thấy cô đơn vì trong tâm trí em hiện lên hình ảnh anh đang mỉm cười, đang đưa tay ra đón em từ phía cuối con đường. Vì em biết đi hết đoạn đường này mình sẽ được ở cạnh nhau.

    Chờ nhau có nghĩa là dù những lúc em gặp khó khăn trong cuộc sống, mặc dù không có anh ở bên cạnh nhưng em vẫn cảm nhận được bờ vai anh luôn sẵn sàng cho em dựa vào để khóc òa ngon lành.

    Chờ nhau có nghĩa là mỗi khi nhớ tới anh thì em lại chạy ra biển, thấy bao người tay trong tay nhưng em vẫn không buồn vì em biết chúng mình đang cố gắng để một ngày anh và em có thể nắm tay đi dạo trên bờ biển đó.

    Chờ nhau có nghĩa là mỗi khi giận hờn em vẫn ngồi ôm khư khư diện thoại để thấy tin nhắn anh viết làm hòa với em. Vì em biết anh không thể chạy đến đứng trước của phòng em để xin lỗi.

    Chờ nhau có nghĩa là mỗi khi một trong hai đứa gặp nỗi đau thì trái tim còn lại cũng đau đến mức không thở được.

    Chờ nhau có nghĩa là dù mọi lời mời mọc cám dỗ bên ngoài nhưng anh vẫn nhớ bến đỗ đang nhớ anh là em.

    Bởi vì xa nhau nên mình cố gắng chờ nhau anh nhé! Cứ bước tiếp đi rồi mình sẽ được ở cạnh nhau. Mình sẽ không hứa hẹn mà chỉ đi đúng đường thôi anh nhé! Vì tình yêu đâu phải qua lời nói đâu. Chỉ cần trái tim mình đập cùng nhịp mà thôi.
    Em ngược đường ngược nắng để yêu anh
    Ngược phố tan tầm ngược chiều gió thổi
    Ngược cả lòng mình tìm về nông nổi
    Lãng du đi vô định cánh chim trời

  3. #3
    Ngày tham gia
    Apr 2012
    Bài viết
    672
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Anh !
    Em ngồi đây và viết cho anh những dòng này, coi như là lần cuối em nói lời yêu thương với anh anh nhé.

    Anh xuất hiện trong cuộc đời em không bao lâu nhưng lại khiến cuộc sống của em đảo lộn và có nhiều thay đổi.

    Lần đầu tiên, em biết thế nào là cảm giác phải chia sẻ tình yêu của mình.
    Đau đớn, day dứt, ức chế phải kìm nén, nhẫn nhịn, chịu đựng, khóc khóc và khóc...tất cả những gì là tột bậc nỗi đau em nghĩ rằng mình đã được nếm. Anh là vị đầu bếp hoàn hảo, người nấu món ăn mang tên Nỗi Đau ngon hơn bất cứ ai khác em đã từng gặp, và em không nghĩ được vì lý do gì em lại chấp nhận ăn đến thìa cuối cùng món ăn mà em ghét nhất như thế này.

    Anh có bao giờ nghĩ, em yêu anh vì cái gì chưa ? Em cũng chưa từng nghĩ đến điều đó, vì hình như nếu em biết được tại sao em yêu anh, là em có thể lập tức liệt kê ra một trăm lẻ một lý do em sẽ chia tay với anh. Anh biết chứ, em không muốn chia tay, nên em đã không tìm bất cứ một lý do nào.

    Thế nhưng bây giờ, em buộc phải lựa chọn giữa hai con đường.
    Em đã đứng rất lâu giữa ngã ba đường, em khóc rất nhiều khi bàn tay anh níu lấy em, muốn em quay về, em đã do dự, thật sự là rất khó để bước đi.
    Em ra đi cũng vì anh, ở lại cũng vì anh, vậy em có thể làm gì để đẩy anh ra khỏi cuộc đời em bây giờ.
    Em muốn giết anh lắm, nhưng em sợ khi bàn tay em nhuốm máu của anh rồi, niềm đau trong em không thể vơi đi được mà còn nhân lên gấp vạn lần như hàng ngàn hàng vạn tế bào đang hòa quyện cùng với nước mắt của em.
    Em muốn biến mất lắm, nhưng em sợ khi em tan vào hư vô rồi, em không thể dùng bàn tay này để chạm vào gương mặt anh, không thể dùng vòng tay này để ôm anh từ phía sau, không thể gục vào vai anh mà khóc, không thể cảm nhận được làn môi anh đang lau khô đôi mắt em ướt nhòe, không thể nào ôm anh vào lòng như đứa trẻ mỗi lúc anh say, không thể nào nói cho anh biết rằng em yêu anh nhưng em đau đến thế nào.

    Em đã do dự, em đã do dự đấy anh hiểu không ?
    Em luống cuống khi số điện thoại của anh hiện lên trên màn hình, em đã cố gắng không để anh biết em đang ra sao, nhưng anh luôn làm em phải khó xử. Anh biết là em ko nỡ tắt máy, anh biết là em ko nỡ ko trả lời tin nhắn, anh biết là em ko nỡ khi anh nói những lời như thế, nên dù đã sủi tăm, anh vẫn kéo em ngoi lên quay về với thực tại, với bầu không khí em đang cùng chung với anh chứ không phải là một môi trường chỉ có riêng em. Ước gì em có thể là cá, anh nhỉ ...

    Thế là em lại có lúc mềm lòng, lại có lúc ko quyết đoán, và em sợ em không thể làm như em đã quyết.
    Vì sao ? Vì em vẫn còn yêu anh nhiều lắm ! Điều này anh biết, em biết và bạn bè chúng ta đều biết.

    Nhưng mà anh ơi, sao anh không thể một lần nữa thay đổi vì em ?
    Khi anh quyết định chuyển vế đổi dấu, cũng là lúc em nói em đi...
    Em đã đợi anh từ lâu lắm, tại sao lại là bây giờ ?
    Em lung lay... và nghĩ biết đâu em ko đi nữa mà ở lại bên anh. Em đã nghĩ như thế...
    Nhưng may quá, chỉ là nghĩ thôi anh nhỉ.
    Bây giờ thì em đã biết em nên bước tiếp và sải bước trên con đường nào rồi.

    Em do dự, cuối cùng quyết định bước tiếp và ko ngoảnh mặt lại, không nói thêm một lời nào.
    Bàn tay đã níu kéo, rồi cũng sẽ tự động buông ra thôi !
    Phải không anh ?


    -------------------------------------------------------------
    MỘT LẦN NÀY THÔI, VÀ KHÔNG BAO GIỜ NỮA ! ♥
    Goodbye !
    Lần sửa cuối bởi Đát Kỷ ♥, ngày 21-05-2012 lúc 11:49 PM.
    Em ngược đường ngược nắng để yêu anh
    Ngược phố tan tầm ngược chiều gió thổi
    Ngược cả lòng mình tìm về nông nổi
    Lãng du đi vô định cánh chim trời

  4. #4
    Ngày tham gia
    Apr 2012
    Bài viết
    672
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mưa !
    Mưa to quá !
    Gió thổi tung mọi thứ, và sắp thổi cả em đi rồi. Mọi người trú mưa hết, còn em, quyết định đi về nhà.
    Đi trong mưa, cơn mưa lớn em chưa từng tận mắt thấy và cảm nhận bao giờ.
    Em đúng là một siêu nhân anh ạ, vừa vít ga, vừa nhắm 1 mắt tránh nước mưa tạt vào cay xè, vừa giữ áo mưa khỏi bay lên trùm mặt, vừa liếc ngang liếc dọc đề phòng xe cộ loạng choạng lại vạ lây... và vừa nghĩ đến anh.

    Đáng ra em sẽ trú mưa, nép vào một góc nào đấy, nhắn tin hoặc gọi điện cho anh, buôn dưa lê và đợi ngớt mưa rồi về.
    Hoặc đáng ra em sẽ vứt xe ở đấy, gọi điện cho anh phụng phịu : Anh đến đón em đi, mưa to quá em ko về được. Em có thể bắt taxi, mà em thích ngồi cạnh vô lăng nắm tay anh và nhìn mưa gào thét bên ngoài cửa kính cơ.

    Nhưng sự thật là em đang cố gồng mình băng qua làn mưa dầy đặc, chẳng biết để về được đến nhà, hay là đang cố mượn nước mưa để xóa đi vết tích của nước mắt. Em có khóc đâu, đó là nụ cười tan ra đấy chứ !
    Nước mưa thấm dần ngấm dần vào da thịt, lạnh buốt, gió táp vào mặt đau rát, nhưng kỳ lạ hơn em lại cảm thấy như có cơn bão trong lòng. Mưa len lỏi vào trong tim, xóa hết những ký ức. Em thấy mình thật ngốc, tại sao lại phải khổ như thế này. Nếu biết em khóc, biết em bị ướt, biết em mệt, biết em buồn đau, anh có thương em như người ta thương em không ? Chắc chắn là em sẽ bị ốm, nhưng trong giấc mơ lại khắc khoải hình bóng anh, em mệt mỏi.
    Em ước giá mà trong cơn mưa có thể gọi tên một người.

    Quan trọng đến mấy... Cứ cách xa...
    Rồi cũng thành xa lạ...
    Yêu thương đến mấy... Cứ im lặng...
    Rồi cũng sẽ nhạt nhòa...

    Mưa !
    Mưa to quá !
    Mưa xối xả !
    Mưa không ngừng !
    Có điều gì đó vỡ tan trong lòng !

    Nếu không cười, em biết giấu nỗi buồn vào đâu ?
    Em có khóc đâu, đó là nụ cười tan ra đấy chứ !
    Lần sửa cuối bởi Đát Kỷ ♥, ngày 21-05-2012 lúc 11:11 PM.
    Em ngược đường ngược nắng để yêu anh
    Ngược phố tan tầm ngược chiều gió thổi
    Ngược cả lòng mình tìm về nông nổi
    Lãng du đi vô định cánh chim trời

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Và văng vẳng đâu đây giọng ca của ai kia ( không biết ai luôn ) bài :

    Mưa rơi rơi trên đường, mưa rơi suốt canh trường
    Mưa rơi ướt phố phường, mưa trôi lá trong vườn,
    Mưa đang tí tách reo ven tường......

  6. #6
    Ngày tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    761
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Lâu lắm rồi mới viết nhật ký...


    Mưa... và buồn não ruột,và lại nhớ những chiều mưa ấy...
    Cuộc tình của tôi,tôi cứ cảm giác như cứ gắn với những chiều mưa.Những cơn mưa đầu hạ tuy làm giảm đi cái khí nóng oi bức của mùa hè nhưng cũng làm người ta cảm thấy man mác buồn.Cơn mưa đầu tiên,cũng tầm tã và nặng hạt thế này,hai đứa với một cái ô vừa đi vừa chạy giữa cánh đồng.Lúc ấy đang vụ chiêm,mùi của rơm trấu ngấm với nước mưa xông lên một hương nồng êm dịu,mà hương vị này có lẽ trong đời chỉ gặp một lần, chắc không thể nào quên.Rồi ăn cơm xong hai đứa đi ra một ngôi chùa gần đấy,trời vẫn còn lất phất mưa...trước cổng chùa có một cái hồ nhỏ với rặng liễu ủ rũ sau cơn mưa,cảnh vật thấy như một cái gì đó ảm đạm,sầu não ngay trước mắt.Hai đứa ngồi xuống,kiếm cành cây thả xuống nước và thả hồn mình theo những suy nghĩ,những ước mơ xa xôi...
    Lần thứ hai,tôi xuống thăm cô ấy.Lúc về cô ấy lấy xe trở ra quốc lộ,tôi vừa lên được xe bus thì trời lại đổ mưa.Nghĩ thế nào cô ấy gửi xe và lên xe bus cùng với tôi.Trời mưa rất to,ngập cả đường,và đến khu bách hóa tổng hợp thì xe bị chết máy.Chúng tôi phải phải xắn quần đến đầu gối để lội.Đến được trung tâm Văn Điển thì trời cũng nhá nhem tối,hai đứa mệt lả,may lại kiếm được một quán ăn.Hai đứa ăn được với nhau bữa cơm tối,bữa cơm đó có lẽ là bữa cơm ngon nhất trong đời tôi,dù chỉ có thịt rang,rau muống luộc đều đã nguội của cửa hàng sau một ngày mưa.Hai đứa ngồi ăn mà chẳng nói được với nhau tiếng nào,cho đến khi tôi đứng dậy:"Hương về đi,muộn rồi".Rồi tôi bắt xe trở lại Hà Nội,cô ấy quay về nhà mà cùng mang nhiều nỗi ưu tư nặng trĩu
    Lần sửa cuối bởi culu2795, ngày 22-05-2012 lúc 01:02 PM.
    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
    Những kỷ niệm đời xin vẫn còn xanh


    Kết bạn facebook với culu2795

    Facebook CLB Cờ Tướng Đống Đa

  7. #7
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    127
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Một đêm buồn...
    Em trốn vào giấc mơ anh...
    Kể anh nghe một chuyện tình đầy nước mắt..
    Em khóc.....
    Anh nghe tim mình nhói đau...
    Một đêm buồn...
    Em kể chuyện mùa sau...
    Chẳng còn ai tìm lại hương xưa vương trên cỏ...
    Chẳng còn ai nghe trong vu vơ tiếng gió..
    tiếng vọng ngày xưa....
    Đêm mưa...
    Từng giọt buồn rơi vào tim em vỡ...
    Trời đổ mưa...mưa đêm tỉnh nhỏ...
    Day dứt...đơn côi...
    Mưa ơi mưa xin thôi đừng rơi...
    Để em tôi...
    thôi không còn thương nhớ nữa...
    Dĩ vãng xưa thôi làm rung bờ vai nhỏ...
    Quá khứ thôi làm nhức nhối tim gầy...
    Mưa ơi mưa...đừng gợi lại sầu cay..
    Để em tôi thôi không con phải khóc...
    Để tim em thôi không còn mệt nhọc...
    Nỗi nhớ em chẳng khắc khoải tháng ngày...
    Mưa ơi mưa ngừng đi nhé - ngày mai...
    Nắng sẽ lên ru hồn em ấm lại...
    Gió sẽ đưa nỗi buồn đi mãi mãi...
    Mưa hỡi mưa ...
    đừng rơi nhé...
    Đêm buồn.....
    ~ Vạn Sầu tặng Miên Viễn ~
    Lần sửa cuối bởi Hàn Kỳ Bá, ngày 22-05-2012 lúc 01:31 AM.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    Ha noi
    Bài viết
    2,635
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trời mưa, khó ngủ, và nhớ một người quá ! ...

  9. #9
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi dangtrang90 Xem bài viết
    Trời mưa, khó ngủ, và nhớ một người quá ! ...
    Không phải là nhớ về cô em gái chơi cờ tướng ở thành phố mang tên Bác chứ ..

  10. #10
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    1,885
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đứng tiễn nơi sân ga ngày anh đi, nó hôn anh một nụ hôn thật lâu và ôm anh một vòng tay siết chặt. Nhưng nó không khóc, cái tính ngang bướng của nó vốn vậy. Anh luôn là người hiểu nó nhất, chẳng nói gì ngoài một câu " anh sẽ nhắn tin ngay mà " . Lần đầu tiên anh xa nó.

    " Em biết không Đà Lạt đẹp lắm, đẹp không tưởng tượng nổi. Anh muốn có em bên anh lúc này " - " Em sẽ đến đó, có thể là với anh, có thể là một mình " - " Sao em lại nói vậy ? " - " Tất cả chỉ là ý thích thôi, Em cũng muốn giống anh được đi một vòng khắp đất nước này " . Tin nhắn đầu tiên anh gửi nó.

    " Có khi dịp nghỉ lễ này anh không về được " - " Vậy ah " - " anh được nghỉ 10 ngày, nhưng lại bận chút việc đã hẹn nên không thể lỡ hẹn được " - " Vâng em biết " - " Có phải đang giận anh không, Em khóc đấy uh" - " Em không khóc " - " Nhưng anh lại đang nhìn thấy em khóc đấy nhé. Quay lưng lại đi nhok " . Lần anh về đầu tiên.

    Ngày nào xa anh nó cũng viết nhật ký. Trong quyển nhật ký dày đặc chỉ toàn tin nhắn của nó và anh. Ở nơi trang cuối nó kẻ những ô vuông nhỏ đánh dấu ngày anh về. Và mỗi ngày qua đi nó lại xóa đi một ô nhỏ. Nó nghĩ rất mơ mộng, khi gặp nó sẽ đưa anh xem nó gìn giữ những tin nhắn đó như thế nào. Quyển nhật ký đầu tiên nó viết.

    " Nếu đó là một con người, Em sẽ đấu tranh dành lại anh từ người con gái ấy. Nhưng mọi chuyện lại không phải vậy, Em đã hi vọng, đã chờ đợi, nỗi đau này em không muốn trải qua thêm lần nào nữa. Em và anh không thể đi chung trên một con đường, em sẽ đi " - " Anh xin lỗi - Thằng_Nghợm giữa Loài_Người ". Người đàn ông đầu tiên nó yêu .

    Chỉ vỏn vẹn một năm xa anh, nó đã đánh mất anh hoàn toàn về một thế giới khác với thế giới của nó. Một nỗi đau không bao giờ nó quên.
    Lần sửa cuối bởi huyenmapu, ngày 22-05-2012 lúc 03:41 AM.
    Kẻ thực sự hào hoa tiêu một đồng trông vẫn thấy thích

Nhật Ký Thăng Long Kỳ Đạo
Trang 73 của 203 Đầu tiênĐầu tiên ... 2363717273747583123173 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68