8/12/2011
Hôm nay bán được 1 đôi giầy trong tổng số 5 khách vào cửa hàng, mỗi đôi giầy được thưởng 2k, vậy là nếu muốn có thêm 1 triệu 1 tháng mình sẽ phải bán được 500 đôi, tính đi tính lại thì bán thêm 2 đôi nữa mới dám mở mồm bảo Trang tơ cho cốc trà đá và điếu thuốc..
Haizzz... thấy nản ghê, công việc xét cho cùng cũng chẳng có j` nặng nhọc, đơn giản là dọn dẹp cửa hnàg mọi lúc trừ những lúc có khách vào, lau từng đôi giầy, tấm gương, cửa kính, sàn nhà, cửa hnàg bé bé mà có tới hơn chục thứ dụng cụ lau dọn cho vài thứ, và cái quan trọng là phải lau đúng dụng cụ, nếu ko lại bị nói, Việt kiều Nhật họ làm việc nguyên tắc thật, không sao..mình thích cách làm việc của người Nhật có điều bà Việt kiều này thật sự hơi quá đáng.
Dạo này mình lại thêm cái tật hay kêu ca lẩm bẩm như mấy mụ osin xấu tính, chắc phải bỏ dần kẻo lại thành thói quen thì chết. Mình cũng đã quen dần với tiếng cười và cái nhìn của những người đi qua cửa hàng khi họ thấy 1 thằng con trai lúi húi quét lau nhà, lau mấy cái giầy, sắp xếp đống mỹ phẩm trong một cửa hàng toàn hàng nữ Không sao... mình chẳng làm j` trái lương tâm
Sáng mai khai mạc giải HN open nên có lẽ đêm nay cố thức rặn nốt mấy cái ý tưởng mai còn nộp "sếp", đắn đo thật nhiều và cũng vui vì mình đã đăng ký, mong là ko đứng cuối bảng xếp hạng, thật may là trong cuộc sống hàng ngày mình vẫn còn có cờ để xả stress
Nhìn lịch làm việc của thằng bạn nối khố để thấy yêu đời hơn ^^! cảm thấy phục nó với suy nghĩ lạc quan yêu đời và cái status thường treo: "Sex?? No thanks, my life rapes me everyday".