Trích dẫn Gửi bởi cuonghanh Xem bài viết
Tuy mới 2 năm gắn bó với sếp nhưng những bài học mà sếp tặng, sự quý mến, tạo điều kiện mà sếp đem lại đã vượt mối quan hệ nhân viên - lãnh đạo bình thường để trở thành những người bạn tốt. Khi trực tiếp đặt vấn đề, nhìn sếp ngỡ ngàng, buồn rầu, thất vọng... và những cảm xúc khó gọi tên khác mà mình thấy đau lòng quá - cứ như 1 kẻ phản bội đang cầm dao thọc sau lưng bạn bè. Sếp như sắp khóc đến nơi, bảo mình là kẻ bội bạc khi đã đặt cả khối kỳ vọng vào mình. Mình bội bạc thật đấy ư? Cách hành xử mà mình vẫn khinh ghét mỗi ngày...
Chào bạn,
Tôi xin có một vài ý kiến cá nhân trên quan điểm… làm Sếp (hihi) như sau:
1- Làm Sếp là không bao giờ phụ thuộc vào bất kỳ một cá nhân nhân viên nào - luôn có người tương ứng để thay thế.
2- Làm Sếp là phải lo miếng cơm manh áo cho nhân viên, do vậy nếu không chu toàn được việc đó mà nhân viên chuyển qua (bỏ đi) làm chỗ khác là lỗi của Sếp. Nơi khác họ trả 20-25tr/th mà mình chỉ có thể trả 10-15tr/th thì đành chịu…, thậm chí lúc đó Sếp còn phải chúc mừng cho nhân viên nữa ấy chứ, hoặc có khi Sếp còn giới thiệu cho nhân viên của mình đi làm chỗ khác với mức lương tốt hơn.
3- Khi nhân viên ra đi mà Sếp tỏ thái độ trách móc, giận hờn… thì Sếp đó làm việc trên quan điểm của các công ty… gia đình rùi hihi…
………
Vân vân và v.v…, còn nhiều nữa và có khi có các chiêu trò của Sếp để giữ nhân viên nữa…
Nhưng túm lại quan điểm của tôi là: GIA ĐÌNH LÀ TRÊN HẾT!
Vài ý kiến cá nhân, mong có thể giúp ích được chút ít cho bạn.

Trân trọng.