Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
17 Năm lăn lộn trong cờ để thu về được gì??
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 10 của 67

Threaded View

  1. #11
    Ngày tham gia
    May 2010
    Bài viết
    172
    Post Thanks / Like

    Mặc định Đôi điều muốn bày tỏ!

    17 năm lăn lộn trong cờ thu về được gì? phần II
    Phải nói rằng niềm đam mê cờ theo đuổi ta suốt một chặng đường dài thì để bỏ nó không phải là một điều đơn giản.Cũng như thuốc lá hút để nghiện thì rất dễ nhưng bỏ thì không hề dễ chút nào(không hề dễ chứ không phải không bỏ được).Có chăng chỉ là hút ít và giảm số lượng hút mà thôi.Nhắc đến kỷ niệm của tôi giờ tôi cảm thấy cay cay sống mũi,nhớ lại những ngày xưa vật vờ tìm gà ở những nơi mà nghĩ chừng chỉ có những con nghiện ở đấy.Tôi khác gì một thằng nghiện! Đa số dân cờ lấy cờ làm kế sinh nhai hiện giờ cũng vậy,sang dậy sớm ra xới tìm người đánh cờ kiếm được vài chục nghìn để sống trong ngày cũng là một điều hạnh phúc và giải tỏa được niềm đam mê đánh cờ.Và Phương Thanh Xuân- hình ảnh một anh thanh niên ( giờ chắc hơn 40) chưa vợ chưa con,ngày nào cũng một bộ quần áo khoác lên mình, la liếm hết xới này đến xới nọ,chắc ở diễn đàn này cũng nhiều người là gà cho Phương Thanh Xuân.Cờ hắn rất cao nhưng lúc nào cũng ra một độ gọi là cửa thắng của đối phương gần như con số 0. Đó là sao? Đó cũng là miếng cơm manh áo, đó cũng là cuộc sống cũng là niềm đam mê cờ , lấy niềm đam mê để trang trải cuộc sống của mình. Ở diễn đàn này là những người mê cờ, thì các bạn cũng từng trải qua cảm giác vui buồn, đêm nằm mơ về cờ, các cục trong cờ, rồi thì thét lên vì sung sướng mỗi khi chiếu hết.Cảm giác đó còn lâng lâng đến tận sang hôm sau. Điện tử hay gì cũng vậy đó là thú vui đam mê,giả dụ như tôi thua đối phương suốt một tháng liền, cái cảm giác mà hôm sau phục thù được nó thật là tê tê và lâng lâng, gọi đúng hơn là đê mê.Cũng như trong võ lâm, bị giết nhiều, về thành dưỡng sức nhiều, ngày đêm luyện công, đắp thêm đồ chiến, ngày hôm sau thắng thì cảm giác chiến thắng còn gì bằng.Tầng lớp trẻ thanh niên ham cờ, mò ra các xới đánh độ ngày một gia tăng,họ nghĩ đơn giản như tôi trước là lấy cờ làm nghiệp sinh nhai.Thử hỏi cao thủ Việt Nam nào đã mua được nhà lầu xe hơi từ cờ chưa?Số tiền mà nhà nước đầu tư về cờ là con số quá ít ỏi,cũng phải hiểu là số lượng hâm mộ môn thể thao này ở nước ta còn quá ít.Khi một nhà đầu tư muốn bỏ tiền đầu tư cho cờ thì người ta sẽ được lợi gì?Quáng bá sản phẩm ư,khó lắm ai ơi!Nhìn thấy các ngôi sao bong đá hết nhà này, xe này xe nọ,tiền thì vài chục đến vài trăm triệu/tháng ( chưa kể tiền lót tay chuyển nhượng) mà nghĩ đến cờ sao mà…..than ôi!Dù biết rằng cờ là một môn thể thao trí tuệ.Bóng đá vô địch thì cổ vũ ầm đường, đua xe vèo vèo,tiếng vang như sấm dậy bên tai.Còn ông Nguyễn Thành Bảo vô địch thế giới đi chăng nữa thì hỏi 100 người thì may ra 10 người biết.Lại còn chuyện những học sinh đi thi học sinh giỏi Quốc tế đoạt huy chương vàng- đó là niềm tự hào dân tộc thì mấy ai biết đến.Cờ là một môn thể thao trí tuệ, tập trung những tinh hoa trong đó.Thì hỡi ôi……
    -------------
    Ngày đêm tôi nằm tự hỏi bản thân là cờ có nuôi sống được tôi mãi mãi không,những giọt nước mắt rơi,và cảm thấy hối tiếc cho những ngày vạ vật nay đây mai đó.Rồi khóc vì tôi đã đánh mất vì niềm đam mê của mình,bao nhiêu chữ giá mà hiện về trong đầu tôi lúc này. Đêm trằn trọc suy nghĩ ngày mai sẽ phải bắt đầu từ đâu?Sẽ làm gì.Mỗi sang không bước chân ra khỏi nhà là long dạ tôi bồn chồn như có ai đốt lửa trong người tôi,mà ở nhà thì cũng không biết làm gì,cho gà ăn, cho lợn ăn hay….những việc đó tôi chưa từng làm.Chỉ việc xách gà và lợn đi bán để lấy tiền đánh độ thì dễ như trở bàn tay.
    Đúng như cảm giác mà ông chú tôi nói, một ngày không được đánh cờ như kiến bò trong xương giờ thì tôi cũng đã thấm.Cố gắng quanh đi quẩn lại làm mọi việc như dọn dẹp,làm vườn nhưng hình ảnh con xe, con mã cứ lúc ẩn lúc hiện lên trong đầu tôi.Rồi tôi cũng ra vườn ngồi vẽ bàn cờ lên những ô đất cho đỡ nhớ. Đôi chân cứ thậm thụt đi hay không đi ra xới cờ…và rồi ngày đầu tiên tôi làm được điều đó.Ngày thứ hai thì đỡ hơn ngày đầu nhưng vẫn cảm giác đó trói ý nghĩ của tôi, đôi khi làm vườn mà tư tưởng luôn hướng về những con xe pháo mã.Tôi lao vào rượu để quên cảm giác đó…chợt nhận ra những ngày yêu cờ, đam mê cờ tôi đã đánh mất mọi thứ.
    Vậy là cũng đã một tuần tôi không ra xới cờ,và tôi cũng đã giải quyết bao nhiêu vấn đề cho gia đình của mình.Học hành không đến nơi đến chốn, bỏ dở học cũng chỉ vì đam mê của mình.Tôi không buồn vì điều đó, nhưng tôi buồn vì tôi đã đánh mất rất nhiều.Tiền bạc, tình yêu, gia đình?.Tôi biết không có bằng đại học với những người ở quê ngoài cày ruộng chăn trâu thì ra HN cũng làm chân cu ly.Vậy là tôi kiếm cái nghề để học, đọc sách, đọc các bài viết về các danh nhân,thiên tài của thế giới.Tôi hiểu ra rằng những người như họ rất nhiều đam mê, hoài bão, và những đam mê của họ không có đam mê nào là đam mê mất tiền, đam mê xách gà xách lợn của nhà đi bán.Và cũng hiểu được rằng họ kinh doanh thành công cũng không phải có bằng đại học,họ xuất phát từ những niềm đam mê kiếm ra tiền. Đam mê thành ông chủ.Tôi lên HN với hành lý và ít tiền bán gà bán lợn của gia đình chu cấp.
    Những ngày đầu ở HN tôi cũng mò lên các xới, nhìn rồi gà cờ nhưng đều bị chửi là thằng nhà quê biết gì mà nói….!
    Tôi sợ,tôi sợ rằng nếu tiếp tục như vậy mình sẽ quay về với cái máng lợn của ngày xưa. Ông chú tôi lên HN mở công ty cũng giúp tôi học thêm được lớp về chứng khoán, bất động sản. Đúng thời điểm chú tôi mở công ty thì đất cũng đang có giá, đúng ông cha ta nói câu : Có quý nhân phù trợ.Nên ngoài giờ làm,tôi và chú tôi cũng thường đánh cờ để ôn lại những kỷ niệm ngày xưa.Dẫu biết rằng đam mê là khó bỏ.
    Cám ơn các bạn đã cho ý kiến và góp ý.Thanks!
    Lần sửa cuối bởi TrieuHamHam, ngày 06-05-2010 lúc 04:19 PM.

17 Năm lăn lộn trong cờ để thu về được gì??

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68