Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Mác giai Hà Nội thì có gì mà khoe mẽ nhỉ? - Trang 5
Close
Login to Your Account
Trang 5 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 34567 CuốiCuối
Kết quả 41 đến 50 của 65
  1. #41
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    Simaica
    Bài viết
    2,061
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mình không sinh ra ở Hà Nội nhưng trước đó từ năm 5x ông nội mình đã có nhà phố hàng Vôi rồi, sau đó bán, lúc làm CMT vẫn lưu hộ khẩu quận Hoàn Kiếm.
    Vật đổi sao dời đến đời mình lại sống ở Hà Nội mặc dù phiều bạt khắp nơi do bố mẹ công tác và hoàn cảnh hiện tại giờ mình lại chuyển công tác mới ở nơi khác.
    Hà Nội ăn uống ngon và tinh tế từ cái nước chấm đến bày biện, khi ăn không được nhai ra tiếng kêu, ngồi ăn phải xếp bằng vvv.
    Món ăn Hà Nội thanh đạm, ít chất béo cầu kỳ, ăn mặc thì con trai cũng như con gái đồ cứ phải xịn và hiếm một chút, không giống ai cả, Vợ mình từ nước hoa đến cái quần con đều xịn hết mặc dù không nhiều. Đi đứng đến mọi cái đều theo nếp cả.

  2. #42
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    Simaica
    Bài viết
    2,061
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nói chung đẳng cấp vẫn là mãi mãi điều đó không thể thay đổi được, anh họ mình con bà bác ruột đằng nhà nội toàn cu ly móc cống, đến đời ông anh do gien đằng ngoại nhà mình cũng học hành đến nơi đến chốn, giờ có mec đi hai ba cái nhà nhưng đi ăn uống với anh em vẫn ngồi rung chân ăn xong lấy cái tăm xỉa như cụ lý, vợ nó người ven đô toàn mặc đồ fake, nhìn vào cái bếp nhà nó tuy đắt tiền nhưng "thốn" bỏ mẹ.

  3. #43
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    Simaica
    Bài viết
    2,061
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nhắc mới nhớ đến ông mình, hồi học lớp 9 ông mình đã bắt con phải biết bơi lội, cấp 3 hồi đó xe máy đã hiếm ông bắt ông già mình mua xe đạp mipha đi còn vào đại học thì thích dream có dream, cd 125 phân khối ông cũng bỏ tiền mua cho tán gái.
    Ra trường kiểu gì cũng bắt thằng cháu phải học lái ô tô hỏi nội đua tiền con mua ông chỉ nói " hồi trước mấy thằng quan 3 pháp tao làm du kich đuổi theo nó nó nhảy lên ô tô phi là chịu chết éo đuổi được, nên giờ cháu ông phải biết lái ô tô để có việc gì còn trồn"
    Giờ mới thấy nhiều cái đúng thật đéo biết ngoại ngữ lái ô tô "thộn" thật mình may mà biết đôi chút

  4. #44
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    949
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bài chém của Trung tuy hơi đanh đá tý nhưng hay và chuẩn. Về cái món hộ khẩu thì mình nghĩ không quan trọng lắm, hk ở đâu cũng được miễn là tiện cho sinh hoạt gia đình, vợ chồng. Riêng FGYan hiện nay lại có tới 2hk -> khác anh em tý. Số là ngày trước lấy vợ cùng quê, khi đăng ký kết hôn bên xã vợ, ông công an xã tiện tay nhập luôn mình vào hk nhà vợ mà chả cần cắt bên xã mình (chắc lúc say rượu bị nhầm chút). Sau bao năm phấn đấu mua được miếng đất be bé rồi xây nhà ở HN, cắt khấu cả vợ con ra HN từ nhà bố vợ nhưng tại nhà bố mẹ đẻ vẫn còn hk, ông già bảo vậy lại hay, sang năm 2013 nhà nước có chia lại ruộng thì mình vẫn còn suất ở quê, phòng khi có biến vẫn còn nơi quay về. Hi hi, chuyện hơi hài chút nhưng là do cái thủ tục HC nước mình sinh ra cả đâm ra hiện tại thành ra lai cả Zai HN và Zai NĐ.

  5. #45
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,921
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nói chuyện hộ khẩu HN , bác nào có tầm 4 xịch cứ đưa em , sau tối đa 2 tuần là thành công dân thủ đô , miễn lo lắng vớ vẩn !!!
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  6. #46
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    Simaica
    Bài viết
    2,061
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Như bác sĩ Nghiên tính toán như vậy là chuẩn đấy, trước ông nội mình định qua sông bến hải thay đổi cuộc đời mới cơ.
    Nhưng tính nát óc nhà có mấy anh em he he bán nhà được ít chia mỗi thằng con trai cầm một ít đi theo hướng của mình, khác gì Âu cơ bọc trăm trứng nhỉ?
    Giờ bên Úc lợn, Mỹ đểu cũng có nhánh ở đó
    Về Quê mấy tỉnh Hải Phòng, Quảng Ninh, Thái Bình, Cao Bằng, Nam Định cũng có nơi mà về.
    Hà Nội thì vẫn có vài ba cái nhà anh em mình cho thuê kiếm tý cháo
    Vậy mới là phéo tính đẳng cấp

  7. #47
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    11,839
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông laotot có một bài viết gọn cho xong bôi ra mấy cm liền, câu thanks à?
    Điềm tĩnh trước gái xinh và không giật mình trước gái xấu

  8. #48
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    Võ Thị Sáu - Hà Nội
    Bài viết
    50
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Xin đăng bài viết của chi bạn, về Hà Nôi.

    NGƯỜI HÀ NỘI Ở SÀI GÒN
    by Lã Hoa on Tuesday, April 17, 2012 at 10:15am ·

    Tặng bạn T.A., một người Hà Nội ở Sài Gòn



    Đang vội vã trên một con đường ở Sài Gòn, nhận được tin nhắn: “Tôi mới thấy bà đi qua cửa nhà tôi, đã lâu không gặp. Trông bà rất là Hà nội!”. Ngày bận rộn dường như chùng xuống. “Vì bà đi nhanh nhưng vẫn rất đài các, thong dong”. Dường như chất Hà Nội vẫn có trong tôi, không chỉ vì giọng nói, dáng đi, mà còn vì nhiều điều khác, sau nhiều năm sống yên ổn ở thành phố nay đã trở thành thân thuộc.



    Khi nghe Tony Bennett hát: “Tôi để lại trái tim tôi ở San Francisco”, nhiều người tự hỏi: nếu nhớ quê hương bản quán đến vậy, thì tại sao phải rời xứ sở mà đi? Đi để rồi tới đâu cũng nhớ tiếc nơi mình đã sinh ra và lớn lên? Nhưng đi và nhớ là hai việc khác nhau. Hình như nỗi nhớ quê làm cho những người đồng hương, đã di dân vì bắt buộc hay tự nguyện, dù muốn hay không, vẫn tập hợp lại thành một cộng đồng. Cho đến đời con đời cháu.



    Trên thế giới có những cộng đồng như Do thái, Hoa Kiều, hay người Sicily ở New York, người Nga ở Pháp, người Nhật ở Hawaii… Riêng ở Việt Nam, lại có một cộng đồng rất đặc biệt, vốn có gốc gác từ một kinh đô truyền thống và thanh lịch, tới làm ăn sinh sống ở một thành phố lớn, trẻ và sôi động. Từ vài trăm năm nay, những người ra đi từ Hà Nội, và con cháu của họ, vào định cư ở Sài Gòn vì nhiều lẽ khác nhau, thường tự coi mình là người Hà Nội ở Sài Gòn. Có một chút tự hào, một chút nhớ nhung, một chút níu kéo mơ hồ trong danh xưng ấy.



    Và người Hà Nội ở Sài Gòn sống mỗi ngày với những sợi dây vô hình với gốc gác và quá khứ của mình như thế. Mặc áo dài lụa may tay ở tiệm chị Chính, ăn dưa cà muối ở quán bà Cả Đọi. Thích lấy tay che miệng mỗi khi cười, thích hỏi han “cháu là con nhà ai, bao nhiêu tuổi, trước nhà ở phố nào?”.



    Nếu Sting, thay vì hát bài “Người Anh ở New York”, lại hát về “người Hà Nội ở Sài Gòn”, thì ông sẽ không nhắc tới trà, cà phê hay bánh mì, … những món làm cho người Anh khác với người Mỹ. Mà sẽ nhắc đến vô vàn thứ khác, ngoài giọng nói và phong cách, đã làm nên chất rất riêng của người Hà Nội ở Sài Gòn. Tôi sẽ hát:



    Tôi uống trà và bia không đá,

    Khoái dấm ớt hơn các loại nước tương

    Ăn chuối bẻ đôi trước khi bóc

    Tôi thích mì chính hơn là thích đường…



    Vì sự khác nhau về khẩu vị này mà ở Sài Gòn thời nào cũng không thiếu những quán ăn Hà Nội. Ngày nay có thể dễ dàng tìm thấy bún chả “đặc sản Hà Nội”, phở “gia truyền Hà Nội” ở một góc phố nhỏ ở quận Tân Bình, nhất là khu gần sân bay Tân sơn nhất. Nếu thấy thèm thì sáng tinh mơ ghé phở Dậu ở Nam Kỳ Khởi Nghĩa, phở Thìn (của cô con gái nhà ông Thìn) ở Nguyễn Đình Chiểu, muộn hơn vẫn ăn kịp phở gánh ở Huỳnh Thúc Kháng, hay bún ốc gánh Chợ Cũ. Chiều đi làm về, tạt qua tiệm bán đồ Bắc ở Trần Quốc Toản hay Nguyễn Bỉnh Khiêm, để mua đủ loại thực phẩm, rau dưa, bánh mứt được chở từ Hà Nội vào, mùa nào thức nấy. Đắt hơn ngoài chợ đấy, nhưng rau thơm Hà Nội mới thơm, dấm bỗng Hà Nội mới ngấu.



    “Thương không biết bao nhiêu, nhớ không biết ngần nào…”. Người Hà Nội Vũ Bằng từng viết trong Thương nhớ mười hai, khi “ăn một tô hủ tíu thì nhớ đến phở Bắc "chính cống" ăn vào một buổi sáng rét căm căm; trông thấy cua bể thì nhớ đến bát canh cua đồng nấu với rau rút và khoai sọ; gặp một ngày bão rớt thì lòng lại buồn rười rượi, nhớ đến thu sơ với gió may, hoa vàng”. Tình cảm lưu luyến là thế, nhưng hầu như không ai nghĩ đến chuyện trở về. Tuy việc trở về không còn vô vọng như thời Vũ Bằng, và việc mua một tấm vé tàu hay máy bay không còn quá khó khăn, người Hà Nội ở Sài Gòn vẫn vừa nhớ vừa tiếp tục an cư. Hoàn cảnh sống thuận lợi, cơ hội làm ăn dễ dàng, cung cách giao lưu khoáng đạt, khí hậu ôn hòa, … đã giữ chân người lại.



    Nhưng không giữ được lòng người.



    Dù nhớ quê, dù vẫn khăng khăng cho rằng một cơn mưa ở Bắc vẫn khác, đến một lúc nào đó, người Hà Nội ở Sài Gòn nào cũng thấy yêu và gắn bó với quê hương thứ hai, và gọi đó là “nhà mình”. Dù muốn dù không, tuy giọng nói vẫn là giọng Hà Nội, nhưng ngữ điệu và từ dùng đã Nam hóa. Nhiều người dần quen hơn vị cơm sườn ngòn ngọt hay uống nước sinh tố trong bịch nylon. Trước chỉ kết bạn gốc Hà Nội, sau có thêm nhiều tình thân mới với dân Sài Gòn. Song trong quá trình “nhập gia tùy tục” này , mỗi người vẫn giữ cho mình nhiều thói quen và phong cách thuần Bắc. Có khi còn đậm chất Hà Nội hơn nhiều người đang sống ở Hà Nội.



    Sống xa quê làm cho người Hà Nội cảm thấy cần hơn một mâm cỗ có đầy đủ bánh chưng, nem rán, canh măng, giò lụa, một lời mời trong bữa ăn hay việc thăm hỏi các bậc trưởng thượng trong ngày Tết. Tuy cách ăn mặc đã mang nhiều nét tiện dụng và bình dân hơn, tùy theo khả năng tài chính, người gốc Hà Nội vẫn coi trọng hình thức và các giá trị vô hình khác. Vẫn thích nói là ăn bánh gâteau thì phải sang đặt làm ở nhà chị Thu ở quận Tư thì kem mới ngon, cá lóc nướng lá chuối thì phải sang quận Tám, may veston thì phải tới nhà ông Quế ở Cầu Kiệu.



    Tuy vẫn giữ được nếp sống cần kiệm, nhiều khi quá giản tiện và sơ sài, song hầu hết “dân Bắc” cũng thấm dần phong cách dịch vụ hiện đại của người Sài Gòn. Ra Hà Nội, nhiều người than phiền kiểu cách phục vụ chậm chạp và thiếu tôn trọng khách hàng. Cũng khe khắt hơn với những thay đổi mà họ cho là tiêu cực của Hà Nội bây giờ, khi thấy ít khi được lễ phép thưa gửi hay cám ơn. Họ cho rằng người Hà Nội ngày xưa không ích kỷ vứt rác ra đường hay lấy các đồ vật nơi công cộng về làm của riêng. Hà Nội của tôi ngày xưa không thế, Hà Nội ngày xưa sang trọng và an hòa hơn nhiều.



    Kỷ niệm trong lòng người đi bao giờ cũng đẹp. Nhưng dù thế nào thì vẫn yêu, thương nhớ và hy vọng Hà Nội ngày nay sẽ đẹp lên, đẹp hơn cả những ký ức xưa.



    Vì người Hà Nội ở đâu cũng thế, sống và nghĩ rất hào hoa, sang cả.

  9. #49
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Bài viết
    722
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đúng là đọc topic này mới thấy người HN có những nếp sống rất riêng mà ít nơi nào để ý (hay có được). Ví như mẹ tôi là người gốc ở Chúc Sơn, sinh ra và lớn lên ở Đại Cồ Việt, nhưng đến ngày chiến tranh đã theo tiếng gọi Tổ quốc (và của cả bố tôi nữa ) đi vài nơi, sau thì định cư Thanh Hóa. Sống trong khu tập thể công nhân nhưng gia phong nhà tôi tương đối khác với những nhà hàng xóm. Mẹ dạy 3 anh em chúng tôi từ cách thưa gửi, cách ngồi xếp trên chiếu, cách gắp miếng rau, cách bóc kẹo... Tóm lại cái gì cũng rất cổ điển (mà theo tôi ngày bé thì rõ là phiền phức và vớ vỉn). Lớn lên thì 2 anh chị tôi khá là "thuộc bài", còn riêng tôi thành con bé rạch giời rơi xuống, vụng về, bát nháo. Cũng thấy tiêng tiếc vì đã không thấm được mấy phần của mẹ.

    Về quê nội, quê nội nghèo với những thanh niên quanh năm chém gió bốc giời. Mặc dù đến năm 30 tuổi chưa chắc đã bước chân ra khỏi xã nhưng luôn nhìn thế giới trong miệng giếng, gia trưởng thành lề thói, hút thuốc lào thì xịt bã ngay chân, uống nước chè thì hắt cấn vào góc tường... Tuy nhiên ở họ lại có sự hồn hậu, mến khách, chân thành, không bao giờ ngại khó, ngại khổ và đặc biệt có lòng tin và yêu thương con người!

    Nơi tôi sinh ra và lớn lên là mảnh đất Thanh Hóa mà định kiến trong lòng đa số mọi người là nơi toàn những kẻ bẩn tính, hai lòng và ăn cắp vặt. Thanh niên Thanh Hóa sống với nhau đoàn kết, có ý chí vươn lên (tuy có một số biến dạng thành bất chấp thủ đoạn)... Sau này cả gia đình chuyển về HN rồi nhưng Thanh Hóa vẫn là nơi mà tôi thấy thật đẹp và đáng quý.

    Giờ lên Điện Biên thì thấy thanh niên Điện Biên chất chơi hơn người, sống hào sảng, phóng khoáng tuy có phần thô lậu! Người Điện Biên sống ở nơi khác có sự chân tình và hết mình với nhau mà không phải nơi nào cũng có!

    Tóm lại qua những nơi tôi đã gắn bó, qua những lớp người tôi đã tiếp xúc thì tôi thấy nơi nào cũng có cái đáng quý, có cái đáng tự hào. Người HN tự hào là chính đáng nhưng mong là đừng vì thế mà hạ thấp dân tỉnh lẻ. HN thủ đô ngàn năm văn hiến và chắc chắn trong tư duy thanh lịch Tràng An sẽ không có sự miệt thị, kỳ thị vùng miền. Chỉ những kẻ font văn hóa vừa phải, tư duy vừa phải mới ảo tưởng về những giá trị ngoài thân thôi.

    Mừng là anh em diễn đàn (người HN và không phải HN) đều có tư duy sâu sắc, nhìn nhận mọi điều bằng sự chín chắn!
    Tiền bất kiến cổ nhân
    Hậu bất kiến lai giả
    Niệm thiên địa chi du du
    Độc sảng nhiên nhi thế hạ



  10. #50
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    1,636
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bài văn hay quá! Cám ơn bạn TuanKietVuong!
    Tùng LG: 091.336.1234 or 097.286.1468

Mác giai Hà Nội thì có gì mà khoe mẽ nhỉ?
Trang 5 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 34567 CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68