Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Huyền thoại một nhà thơ-Nguyễn Bính
Close
Login to Your Account
Trang 1 của 11 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 104
  1. #1
    Ngày tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    761
    Post Thanks / Like

    Mặc định Tương Tư

    Nhà thơ sinh năm 1919 ở làng Thiện Vịnh,huyện Vụ Bản(Nam Định)Không hề học ở trường chỉ học ở nhà vs cậu và cha.
    Làm thơ từ năm 13 tuổi.đã làm gần 1000 bài.được giải khuyến khích về thơ Tự lực văn đoàn năm 1937.
    Đã đăng thơ:Ngày nay,Tiểu thuyết thứ năm,Nam Cường
    Đã xuất bản:Lỡ buớc sang ngang,Tâm hồn tôi,Hương cố nhân

    Tương tư

    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
    Một người chín nhớ mười mong một người
    Gió mưa là bệnh của Trời
    Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng

    Hai thôn chung lại một đàng
    Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này
    Ngày qua ngày chẳng lại ngày
    Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng

    Bảo rằng cách trở đò giang
    Không sang là chẳng đường sang đã đành
    Nhưng đây cách một đầu đình
    Có xa xôi mấy mà tình xa xôi...

    Tương tư thức mấy đêm rồi
    Biết cho ai hỏi ai người biết cho
    Bao giờ bến mới gặp đò
    Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau

    Nhà em có một giàn giầu
    Nhà anh có một giàn cau liên phòng
    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
    Cau thôn Đoài ngồi nhớ giầu không thôn nào
    (Lỡ bước sang ngang)
    Lần sửa cuối bởi culu2795, ngày 15-07-2012 lúc 03:37 PM.
    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
    Những kỷ niệm đời xin vẫn còn xanh


    Kết bạn facebook với culu2795

    Facebook CLB Cờ Tướng Đống Đa

  2. Thích BaKjen, cuonghanh đã thích bài viết này
  3. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2009
    Bài viết
    85
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Văn cháu thì bác đọc rồi, khá hay. Thế cháu có làm thơ bao giờ ko? nhất là khi mang gien của 1 nhà thơ lớn như vậy.

  4. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2009
    Bài viết
    85
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đăng lên đi cho cho mọi người biết với cháu, con nhà tông ko giống lông cũng giống cánh. Bác cũng đoán là thơ cháu chắc là hay.

  5. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2009
    Bài viết
    85
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tiết lộ cho culu biết là bác rất tiết kiệm, nhà thơ duy nhất bác phải bỏ tiền ra mua thơ của ông chính là Nguyễn Bính đấy.

  6. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2009
    Bài viết
    85
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Thơ Nguyễn Bính bác thích nhất bài những cuộc chia tay trên sân ga (bác nhớ ko chính xác) lúc nào rảnh cháu pót lên cho mọi người cùng thưởng thức đi.

  7. #6
    Ngày tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    56
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    thấy cháu và bạn nhachoaloiviet sao cứ thích lấy hình avatar là phụ nữ , chắc là nữ tính phải nhiều lắm thế mà khi chơi cờ lại vô cùng ác độc vần được ai là vần tới bến chẳng kể thân sơ ha ha

  8. #7
    Ngày tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    183
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi culu2795 Xem bài viết
    Những cuộc chia lìa khởi từ đây
    Cây đàn sum họp đứt từng dây
    Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc
    Lần lượt theo nhau suốt tối ngày

    Có lần tôi thấy hai cô bé
    Sát má vào nhau khóc sụt sùi
    Hai bóng chung lưng thành một bóng
    Đường về nhà chị chắc xa xôi

    Có lần tôi thấy một người yêu
    Tiễn một người yêu một buổi chiều
    Ở một ga nào xa vắng lắm
    Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu

    Có lần tôi thấy một bà già
    Đưa tiễn con đi trấn ải xa
    Tàu chạy lâu rồi bà vẫn đứng
    Lưng còng đổ bóng xuống sân ga

    Có lần tôi thấy một người đi
    Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
    Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
    Một mình làm cả cuộc phân ly

    Những chiếc khăn màu thổn thức bay
    Những bàn tay vẫy những bàn tay
    Những đôi mắt ướt tím đôi mắt
    Buồn ở đâu hơn ở chốn này

    *Bài thơ được bình chọn vào top 100 bài thơ hay nhất TK XX
    do Trung tâm văn hóa và xuất bản danh nhân và Nhà xuất bản giáo dục tổ chức công bố năm 2007
    Bài thơ hay quá! Cảm ơn bạn đã post lên để anh em thưởng thức.
    ....
    Bao giờ trời lại Thu sang
    Mượn Thu một chút nắng vàng tương tư.
    phituongcuoc.

  9. #8
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Xứ Thâm Trầm
    Bài viết
    662
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cõi nhớ trong Mười hai bến nước



    Xa xôi ai nhớ mà thương nhớ

    Mà nhớ mà thương đến thế này



    Hai câu thơ trong bài Giời mưa ở Huế dẫn chúng ta bước vào bầu trời nhớ của Nguyễn Bính, không gian bất tận bao trùm lên toàn bộ thơ Nguyễn Bính như màn sương tâm hồn vừa phủ vừa trụ vào cõi nhớ để tạo nên nghệ thuật thi ca.

    Cõi nhớ Nguyễn Bính cũng lại khởi đi từ hồn thơ Tố Như:



    Sầu đong càng lắc càng đầy

    Ba thu dồn lại một ngày dài ghê (Kiều)



    Nguyễn Bính:



    Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ

    Em thử quay xem được mấy vòng

    Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ

    Em thử lào xem được mấy thưng! (Nhớ, 1936)



    Bính đong, Bính đếm niềm nhớ như Nguyễn Du đã đong, đã lắc nỗi sầu.

    Để đo Nguyễn Du dùng ngày tháng.

    Để lường Nguyễn Bính dùng dây tơ.

    Nhưng trẻ tuổi, nóng tính, Bính không dằn được nhục cảm:



    Anh ơi! Em nhớ em không nói!

    Nhớ cứ đầy lên cứ rối lên (Nhớ)



    Đó mới chỉ là nỗi nhớ có đôi phần sôi nổi, những định nghiã lý tính hay dục tính chưa nhuần lắm. Bài Chân quê, sâu lắng hơn, nhà thơ, đem nỗi nhớ chan lên những câu thơ không có nhớ:



    Nào đâu cái yếm lụa sồi?

    Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?

    Nào đâu cái áo tứ thân?

    Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen? (Chân quê)



    Tuyệt không một chữ nhớ, nhưng ở mỗi: nào đâu, là một vấn mình về nỗi nhớ, là một trách móc người yêu sao lại đánh mất y phục, đánh mất quá khứ, đánh mất chính mình.



    Hôm qua em đi tỉnh về

    Đợi em ở mãi con đê đầu làng

    Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng

    Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!

    Nào đâu cái yếm lụa sồi?

    Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?

    Nào đâu cái áo tứ thân?

    Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?



    Nói ra sợ mất lòng em

    Van em em hãy giữ nguyên quê mùa

    Như hôm em đi lễ chùa

    Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.



    Hoa chanh nở giữa vườn chanh

    Thày u mình với chúng mình chân quê

    Hôm qua em đi tỉnh về

    Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều (Chân quê)



    Nhà thơ không chỉ trách cô gái quê đi tỉnh đã học đòi mốt“khăn nhung quần lĩnh” làm mất hương thơm đồng nội đi, mà còn là lời cầu khẩn tha thiết của một người tình, gắn bó với gốc gác cội nguồn “van em em hãy giữ nguyên quê mùa”, và đào đến bản thân nỗi nhớ trong con người: trong thâm tâm, nhớ chính là cái mà mình đã mất, mình đã đánh mất, mình đã mất mình, mình bị tha hoá. Chân quê là bài thơ về tất cả những sự đánh mất mình, không chỉ xẩy ra ở thôn quê, với người con gái quê mà có thể xẩy ra cho bất cứ ai, bất cứ ở đâu.

    Cho nên khi Hoài Thanh viện vào Chân quê để chê Nguyễn Bính nhà quê là đã không phải, rồi những người bênh vực Nguyễn Bính (Tô Hoài, Bùi Hạnh Cẩn, Đức Trấn, Nguyệt Hồ...) đưa ra lập luận: đây là Bản tuyên ngôn thơ của Nguyễn Bính chống lại các kiểu thơ lai căng, Âu hoá tới mức lộ liễu (ý nói thơ Xuân Diệu), cũng lại không phải nữa, vì năm 1936 cả Nguyễn Bính lẫn Xuân Diệu đều mới có thơ đăng báo, chưa nổi tiếng đến mức gây tranh luận.



    Nhớ còn là một cảm tình, nó có khả năng lan rộng ra không gian, nối một địa điểm (như thôn Đông) với lòng người (thôn Đoài):



    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông

    Một người chín nhớ mười thương một người (Tương tư)



    Thôn Đông và thôn Đoài là hai địa điểm, nhờ hai chữ ngồi nhớ chúng trở thành người. Rồi ngồi nhớ tạo nên một vũ trụ: vũ trụ tương tư, vũ trụ một chiều của lòng mong nỗi nhớ. Như vậy thôn Đông và thôn Đoài chỉ đứng làm cảnh cho Nguyễn Bính nói về niềm nhớ, chúng là quân cờ cho nỗi nhớ để nhà thơ thú nhận tình yêu của mình:



    Gió mưa là bệnh của trời

    Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng (Tương tư).



    Nhưng tiền thân của nỗi nhớ là gì?

    Là sự vắng mặt. Vắng mặt là bắt đầu, là bào thai, là xuất xứ của nỗi nhớ:



    Vắng bóng cô em từ dạo ấy

    Để buồn cho những khách sang sông (Cô lái đò)



    Và say là thuốc chữa bệnh nhớ:“Chén ứa men lành lạnh ngón tay” của Nguyễn Bính xứng đáng đứng cạnh “hương gây mùi nhớ trà khan giọng tình” của Nguyễn Du.

    Nguyễn Bính đã bắt được cơ nguyên của nỗi nhớ, những bài thơ hay của ông luôn luôn đi từ hai nguồn: Nhớ và Say. Và Huế là một địa điểm quan trọng trong đời Nguyễn Bính: từ Huế Nguyễn Bính vào Nam và dường như không trở lại Bắc nữa, cho đến 1954, Huế còn là một chuyển biến trong thơ Nguyễn Bính, từ thơ bạc mệnh sang thơ quan hoài.

    TK
    Nhất thiết hữu vi Pháp
    Như mộng huyễn bào ảnh
    Như thiểm diệc như điện
    Ưng tác như thị quán

  10. Thích culu2795 đã thích bài viết này
  11. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2009
    Bài viết
    85
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Chà chà, bác Fansifang này viết toàn thứ chất lượng cao, nâng cao tầm của diễn đàn. Vô cùng cảm ơn bác.

  12. #10
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    18
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Rất cảm ơn bác fansifan đã có những bài viết rất nhiệt tình về nhà thơ Nguyễn Bính giúp mọi người bik đến thơ của ông nhiều hơn

Huyền thoại một nhà thơ-Nguyễn Bính
Trang 1 của 11 123 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68