Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Bao Giờ Em Lấy Chồng
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 6 của 6
  1. #1
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Xứ Thâm Trầm
    Bài viết
    662
    Post Thanks / Like

    Mặc định Bao Giờ Em Lấy Chồng

    Đinh Hùng

    Như bao người gái đến xuân thì.
    Mỗi đêm say tỉnh vài cơn mộng,
    Trở giấc, lòng ơi! buồn làm chi?

    Ôi biết bao giờ em lấy chồng?
    Đầu thu hay cuối một mùa đông?
    Bên người có ánh trăng, đèn mới,
    Em nhận thơ lòng tôi nữa không?

    Hoa nở cô đơn, bóng động thềm,
    Vườn xưa còn thoảng chút hương em.
    Xót xa lá cỏ vương mùi tóc,
    Tà áo bay về, nhớ suốt đêm.

    Em cũng như làn hương phấn kia,
    Gió về rồi đến buổi chia lỵ
    Nhớ trong khung cửa, mong ngoài ngõ,
    như kẻ xưa buồn lối phượng đi.

    Nhớ buổi người yêu, kẻ hững hờ,
    Em là thục nữ, chỉ mê thơ.
    Còn lòng tôi đấy, em không rõ,
    Chẳng đến dò thăm, chẳng muốn ngờ.

    Mà chẳng tình chung cũng hẹn nhiều,
    Lời em bay bướm, tưởng rằng yêu.
    Vì ai làm đẹp mây trời thế?
    Tôi đợi tin thu sớm lại chiều.

    Em ướp hương vào những giấy thư,
    Tôi hôn lên chữ một đôi tờ.
    Nghĩ rằng: Em gửi hồn thơm đấy,
    Là bởi lòng kia đã ước mơ.

    Mơ ước hiền như truyện trẻ thơ,
    Hoài nghi từng nét mực phai mờ.
    Chữ Yêu lượn nét hoa kiều diễm,
    Tưởng thấy nghìn đuôi mắt hẹn hò.

    Vầng trăng vừa ngả bóng chung đôi,
    Em đã xa như dĩ vãng rồị
    Tình cũng quan san từ đáy mắt,
    Một hàng mi lặng, mấy trùng khơi.

    Nghe động bàn chân, nắng tỏa hương,
    Mong manh từng gợn phấn còn vương.
    Em đi, nửa gối hoa tàn mộng,
    Thương nhớ bay cùng mây viễn phương.
    Nhất thiết hữu vi Pháp
    Như mộng huyễn bào ảnh
    Như thiểm diệc như điện
    Ưng tác như thị quán

  2. #2
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    452
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    NÚI ĐÔI

    Bảy năm về trước em mười bảy
    Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
    Xuân Dục, Đoài Đông hai nhánh lúa
    Bữa thì anh tới bữa em sang.

    Lối ta đi giữa hai sườn núi
    Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
    Em vẫn đùa anh sao khéo thế
    Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.

    Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
    Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
    Mới ngỏ lời thôi đành lỗi hẹn
    Ai ngờ từ đó mất tin nhau.

    Anh vào bộ đội lên Đông Bắc
    Chiến đấu quên mình năm lại năm
    Mỗi bận dân công về lại hỏi
    Ai người Xuân Dục Núi Đôi chăng.

    Anh nghĩ quê ta giặc chiếm rồi
    Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
    Mỗi tin súng nổ vùng đai địch
    Sương trắng người đi lại nhớ người.

    Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
    Trung du làng nước vẫn chờ trông
    Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
    Em vẫn đi về những bến sông.

    Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
    Lệnh trên ngừng bắn anh về xuôi
    Hành quân qua tắt đường sang huyện
    Anh nhớ thăm nhà thăm Núi Đôi.

    Mới đến đầu ao tin sét đánh
    Giặc giết em rồi, dưới gốc thông
    Giữa đêm bộ đội vây đồn Thứa
    Em sống trung thành chết thuỷ chung.

    Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
    Hàng thông, bờ cỏ, con đường quen
    Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
    Núi vẫn Đôi mà anh mất em.

    Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo
    Em còn trẻ lắm, nhất làng trong
    Mấy năm cô ấy làm du kích
    Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng.

    Từ núi qua thôn đường nghẽn lối
    Xuân Dục Đoài Đông cỏ ngút đầy
    Sân biến thành ao nhà đổ chái
    Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay.

    Cha mẹ dìu nhau về tận đất
    Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
    Nứa gianh nửa mái lều che tạm
    Sương trắng khuấy dần chuyện xót đau.

    Anh nghe có tiếng người qua chợ
    Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều
    Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
    Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu.

    Nhưng núi còn kia anh vẫn nhớ
    Oán thù còn đó anh còn đây
    Ở đâu cô gái làng Xuân Dục
    Đã chết vì dân giữa đất này?

    Ai viết tên em thành liệt sĩ
    Bên những hàng bia trắng giữa đồng
    Nhớ nhau anh gọi em, đồng chí
    Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

    Anh đi bộ đội sao trên mũ
    Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
    Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
    Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.

    Vũ Cao

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,921
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mình thích bài Núi Đôi lắm , đọc đi đọc lại nhiều mà mãi vẫn thấy rất hay.

    Ai cũng buồn đau vì mất mát , nhưng sao bài này mất mát bi hùng thế .


    Anh đi bộ đội sao trên mũ
    Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
    Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
    Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  4. #4
    Ngày tham gia
    Dec 2009
    Đang ở
    HCM
    Bài viết
    1,368
    Post Thanks / Like

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    hai phong
    Bài viết
    3,152
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bài bao giờ em lấy chồng hay!Phong cách cũng đúng loại mình thích đọc.Cảm ơn bạn
    Trời cho bao năm để rong chơi...?
    Đến khi gặp người, chân rã rời...!

  6. #6
    Ngày tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    761
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Fansifan Xem bài viết
    Đinh Hùng

    Như bao người gái đến xuân thì.
    Mỗi đêm say tỉnh vài cơn mộng,
    Trở giấc, lòng ơi! buồn làm chi?

    Ôi biết bao giờ em lấy chồng?
    Đầu thu hay cuối một mùa đông?
    Bên người có ánh trăng, đèn mới,
    Em nhận thơ lòng tôi nữa không?

    Hoa nở cô đơn, bóng động thềm,
    Vườn xưa còn thoảng chút hương em.
    Xót xa lá cỏ vương mùi tóc,
    Tà áo bay về, nhớ suốt đêm.

    Em cũng như làn hương phấn kia,
    Gió về rồi đến buổi chia lỵ
    Nhớ trong khung cửa, mong ngoài ngõ,
    như kẻ xưa buồn lối phượng đi.

    Nhớ buổi người yêu, kẻ hững hờ,
    Em là thục nữ, chỉ mê thơ.
    Còn lòng tôi đấy, em không rõ,
    Chẳng đến dò thăm, chẳng muốn ngờ.

    Mà chẳng tình chung cũng hẹn nhiều,
    Lời em bay bướm, tưởng rằng yêu.
    Vì ai làm đẹp mây trời thế?
    Tôi đợi tin thu sớm lại chiều.

    Em ướp hương vào những giấy thư,
    Tôi hôn lên chữ một đôi tờ.
    Nghĩ rằng: Em gửi hồn thơm đấy,
    Là bởi lòng kia đã ước mơ.

    Mơ ước hiền như truyện trẻ thơ,
    Hoài nghi từng nét mực phai mờ.
    Chữ Yêu lượn nét hoa kiều diễm,
    Tưởng thấy nghìn đuôi mắt hẹn hò.

    Vầng trăng vừa ngả bóng chung đôi,
    Em đã xa như dĩ vãng rồị
    Tình cũng quan san từ đáy mắt,
    Một hàng mi lặng, mấy trùng khơi.

    Nghe động bàn chân, nắng tỏa hương,
    Mong manh từng gợn phấn còn vương.
    Em đi, nửa gối hoa tàn mộng,
    Thương nhớ bay cùng mây viễn phương.
    Bài này mẹ cháu thích lắm đây
    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
    Những kỷ niệm đời xin vẫn còn xanh


    Kết bạn facebook với culu2795

    Facebook CLB Cờ Tướng Đống Đa

Bao Giờ Em Lấy Chồng

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68