Kết quả 11 đến 20 của 26
Chủ đề: Tin vui
-
01-04-2013, 04:15 PM #11
Trong năm đầu tiên, chính phủ Mỹ sẽ cấp 20.000 visa loại này, và sau đó có thể cấp đến 200.000 visa mỗi năm.
Thông tin mang hình con Cá phải không bác Lâm?Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế hạ
-
01-04-2013, 05:37 PM #12
Các Bác cứ quan trọng hóa việc đi Mỹ, đi Mỹ chắc gì đã đổi đời nhiều người bên Mỹ khổ quá trời xin lỗi nhé nhiều người mong muốn về VN sinh sống mà không được. Còn việc xin visa đi Mỹ quá đơn giản, bây giờ không khó như ngày xưa đâu có tiền đi theo diện du lịch là xong nó cho visa cả năm luôn. KHông biết mọi người thế nào chứ em thấy không đâu vui và khỏe bằng ở VN đâu
Win-Win: We win many times.
-
01-04-2013, 09:14 PM #13
-
02-04-2013, 12:13 AM #14
@ cuonghanh: Nếu có cơ hội nên đi cho biết xứ người. Có đi xa mới có cái nhìn được trung thực hơn.
Những gia đình có con nhỏ thì nên đi để cho lũ trẻ có tương lai. Đó là điều nên làm. Hệ thống giáo dục (education) là số 1. Đi là nghĩ tương lai cho các cháu bé. Tại sao tôi nói vậy? Bên này chỉ sợ ta bất tài mà thôi. Nếu ta có khả năng thì tài năng sẽ được phát huy và họ tạo điều kiện cho người dân có cơ hội thăng tiến. Ví dụ: Một sinh viên học quá giỏi, nhưng gia cảnh quá nghèo, chính phủ sẽ trợ cấp Financial Aid (dành cho những gia đình có lợi tức thấp, với học lực trung bình) + Scholarship (học bổng dành cho học sinh giỏi). Cả hai khoản tiền này cho FREE 100%. Nếu học cực giỏi thì được học bổng toàn phần. Financial Aid sẽ được trợ giúp từ hệ AA tới hệ 4 năm (Bachelor of Art, hoặc Bachelor of Science tùy theo ngành học). Nếu sau 4 năm mà vẫn học giỏi, thì xin học lên Master (cao học), hoặc PhD (tiến sĩ) nếu muốn. Chính phủ tiếp tục đài thọ cho miễn là học giỏi. Nếu trong trường hợp học lực bình thường , nhưng gia cảnh khó khăn, chính phủ vẫn chu cấp Financial Aid cho tới hết chương trình cử nhân (bachelor of art/science). Nếu sau chương trình cử nhân mà cháu muốn học lên nữa thì có thể xin tiền vay của nhà nước với phân lời thấp, hoặc tiền vay của tư nhân (số tiền vay này khi nào cháu ra trường thì họ mới set time line để trả nợ. Nếu cháu gặp khó khăn sau khi ra trường, chưa kiếm được việc thì cháu có thể xin khất lại nợ, hoặc chọn phương cách trả ít tiền).
Cháu nên biết rằng nếu cháu học giỏi thì họ cho free. Nếu cháu học bình thường thôi thì chính phủ chỉ cho free tới chương trình cử nhân mà thôi. Sau đó cháu vẫn phải mượn tiền vay để học tiếp (họ không cho free tiền học bổng bởi vì học lực của ta quá thường. Nếu học lực của ta quá giỏi thì được chính phủ giúp toàn phần).
Có một số tiểu bang (not all), họ còn trợ cấp thêm khoản nhà cửa cho sinh viên nghèo mà học giỏi. Riêng California thì không có chương trình này.
Bên này thì có hai cái khó. Thứ nhất là khó làm giàu (nhưng tuy nhiên ta có rất nhiều cơ hội thuận tiện để đạt cái ước mơ đó cháu ạ, don't worry). Thứ hai là khó học được lên cao (vì có quá nhiều nhân tài cùng cạnh tranh với mình). Mọi cái khác về đời sống thì ok. Nếu cháu nghèo thì nhà nước nuôi. Nếu cháu giàu có thì nhà nước không lo nữa. Chỉ có những anh không giàu mà cũng không nghèo (làng chàng) thì hơi mệt vì chính phủ không nuôi nữa, mà phải tự lực.
Nói tóm lại 1 câu là nếu cháu có cơ hội đi làm theo chương trình của bác Lâm đã giới thiệu ở đầu topic thì NÊN ĐI cháu ạ. Cốt là tương lai cho lũ nhỏ mới là chính. Còn mình thì già rồi, nói làm gì.
Mấy ông bà già bên này thích về Việt Nam vì nhớ con nhớ cháu quá. Con cái bên này đi làm suốt ngày, đâu có giờ chở đi chỗ này chỗ nọ. Vì thế các cụ cảm thấy buồn nên thường về Việt Nam là thế. Một điều nữa là nếu các ông bà già mà đi về VN quá thời hạn quy định thì sẽ khó trở về nước được nữa. Phải đi về trước thời hạn quy định thì mới được.
Ngoại trừ những thương gia, hoặc những người có làm ăn với các hãng tại VN mới về VN thường xuyên mà thôi. Ngoại trừ điều đó ra thì Việt kiều rất ít khi về. Tại sao? Bên này công việc thì nhiều, lại bận suốt, làm gì có chuyện về VN xoành xoạch được.
Vài hàng chân thành giúp cho cháu có chút khái niệm về cuộc sống bên này, để có 1 cái nhìn chính xác và trung thực hơn. Có những người vì lý do "đặc biệt nào đó" không thích nước Mỹ nên họ bài xích đó là điều dễ hiểu thôi.
Ai bài xích đó là ý riêng của họ cháu ạ. Nếu có thắc mắc gì thì cứ pm cho các bác bên này. Tụi này sẽ cho những thông tin mà cháu muốn biết.
Xin tóm tắt: Nước Mỹ là xứ "cơ hội". Có "trí" thì làm quan. Có "gan" thì làm giàu. Cơ hội được chia đều. Chỉ sợ là ta không có trí, mà cũng chẳng có gan + thêm khoản lười biếng = bó tay rồi.
Tới giờ phải làm việc rồi. Chúc cháu 1 ngày thật là vui.
Wish you with the best !Lần sửa cuối bởi Tontu, ngày 02-04-2013 lúc 06:21 AM.
Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
02-04-2013, 08:55 AM #15
Hehe theo em thì cơ hội thì ở đâu cũng có, nếu đã có trí thì ở đâu cũng làm quan được bác ah!!!! Thời buổi này mà so sánh nước này với nước kia thì khó lắm, tốt nhất là biết mình đang ở đâu và điều kiện như thế nào thì thích nghi thôi. Còn tương lai cho lũ trẻ thì phụ thuộc vào lũ trẻ chứ không phải nước sở tại, nếu ở Mỹ mà làm biếng thì cũng đói nhăn răng thôi , ở VN học giỏi thì học bổng vẫn quá trời hehe
Win-Win: We win many times.
-
02-04-2013, 10:41 AM #16
Ngồi ở ta vẽ chuyện bên tây , xa vời vãi .
Theo thiển ý của em thì mỗi con người có 1 số phận , hạnh phúc tốt nhất là chăm lo gia đình , cố gắng công việc nhiều nhất có thể tuy nhiên còn những giá trị tinh thần khác cần phải quan tâm . Người ta có quê hương bản quán cần yêu , có quan hệ bạn bè để chia sẻ, có đam mê lành mạnh hoặc không lành mạnh để đắm chìm . Cứ gì cứ phải tha phương cầu thực mà đã là hay .
Cơm ăn cũng ngày 3 bữa , mỗi bữa giỏi cũng chỉ ba bát ( đang nói người thường ) , bác sĩ giáo sư có thú vui tao nhã của bác sĩ giáo sư , bọn em dân đen cu li cu leo có cái thống khoái của cu li cu leo . Các bác thương bọn em làm đếch gì cho nó phiền lòng .
Giỏi giang hay ngu dốt thì về cơ bản rốt cuộc cũng chỉ hát bài : Em ơi có bao nhiêu , 60 năm cuộc đời thôi các thánh thần ơi ))))))))) !!!
Lại nhớ câu của bạn them gai beo : Thánh họ !!!CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ
Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :
CHAT ZALO : 0935356789
Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/
Link hướng dẫn : http://thanglongkydao.com/threads/10...993#post582993
-
02-04-2013, 10:55 AM #17
@ anh Trung: Dạo này khỏe không anh? Lúc này ít thấy 6789 vào đây chơi quá. Chúc anh và 6789 1 ngày vui nhé.
Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
02-04-2013, 11:01 AM #18
@Bác Lâm: Cháu không nghi ngờ ai nhưng vì ngày 1/4 nên cứ đề phòng cho chắc! Mấy năm gần đây toàn bị cho ăn cá bác ạ
@Bác Tôn: Vâng, cháu biết là nước Mỹ là nơi rất đáng sống nhưng hiện giờ cháu đang toại nguyện với nơi cháu ở. Chừng nào cháu có điều kiện cũng có thể Mỹ sẽ là một trong những điểm du lịch mà cháu lựa chọn! (cứ coi như đó là một tương lai xa xa đi )
Nói chung cơ hội ở đâu cũng có, sướng khổ chỗ nào cũng nhiều nên miễn là sống ở nơi thân thuộc, tiếp xúc với những người mến yêu, làm việc mình thích và phấn đấu cho những thứ mình cần - thế là ĐỦ!Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế hạ
-
02-04-2013, 11:08 AM #19
Đường đến thiên đường có khi nào lại dễ dàng , cửa vào thiên đường có khi nào lại luôn rộng mở , trong cuộc đời mỗi con người đều phải có những lựa chọn, lựa chọn nào đều có cái giá của nó cả; đây là diễn đàn về cờ tốt nhất là nên nói về cờ , không thì chỉ nói những thứ tào lao để giải trí, những việc hệ trọng của đời người mà các thầy cứ đưa ý chí chủ quan của mình vào phán như đúng rồi , thế này hơn thế kia, chỗ này hơn chỗ kia...trên cái diễn đàn này chắc chắn chả có ai còn là trẻ lên ba mà ai nói sao tin vậy
Trần gian lỡ bước không ân hận
Chỉ tiếc đường đời thiếu bóng ai
-
02-04-2013, 02:32 PM #20
Nếu chúng tôi có năng lực, chúng tôi mong muốn được đóng góp cái năng lực ý cho đồng bào quanh tôi.
Nếu chúng tôi bất tài hoặc là gặp tai họa - chắc là chỉ ở nơi có nhiều người gần gũi chúng tôi mới có những người chia sẻ cưu mang chúng tôi.
Ở xứ chúng tôi cũng có nhiều chuyện chưa như ý, nhưng dần dần mọi thứ sẽ tốt lên.
Ở xứ chúng tôi có lẽ không giàu, không hay bằng nơi khác.
Cha mẹ tôi không khá giả, ít học, không công bằng và hay lục đục cãi cọ - không vì thế mà chúng tôi xin làm con nuôi nhà khác. Cho dù đám con nuôi nhà giàu vẫn ngày ngày cạnh khóe, dè bỉu chê gia đình chúng tôi nghèo hèn, tăm tối.
Có lẽ nhà người ta dù giàu có bao nhiêu cũng không sẵn lòng nhận tất cả đám con nhà nghèo chúng tôi làm con nuôi, người ta chắc chỉ chọn lấy một hai anh em nào trông vẻ sáng sủa. Nếu những anh em ấy ra đi, gia đình chúng tôi lại yếu hơn, kém tương lai hơn vì bị chia rẽ.
Thế thì, nđám con nuôi nhà giàu đó dè bỉu cái nghèo, cái khó, cái ngu, cái tối của chúng tôi làm gì? Họ dụ dỗ những anh em sáng sủa ấy đi làm con nuôi bên nhà họ để làm gì? Chắc là để CHIA RẼ mà thôi.
Bởi vì sao? Bởi vì họ vẫn đang bị chia rẽ và ghen tị với chúng tôi ấy mà.
Tin vui
Đánh dấu