Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Tại sao Lưu Bị nghi ngờ Khổng Minh? - Trang 4
Close
Login to Your Account
Trang 4 của 10 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 ... CuốiCuối
Kết quả 31 đến 40 của 101

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    54
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Sự thực của một số tình tiết hư cấu
    Các sĩ phu thời phong kiến thường chỉ trích vấn đề bảy thực ba hư của Tam quốc diễn nghĩa, nói là có nhiều chỗ vô căn cứ, hoang đường vì vậy làm cho độc giả hiểu sai đi và cũng làm sai cả chính sử. Trương Học Thành đời nhà Thanh và một số người khác nêu ra như: kết nghĩa vườn Đào, Quan Vũ hiển thánh ở Ngọc Toàn, Quan Vũ đốt đuốc ngồi suốt đêm trước cửa buồng hai Cam, My phu nhân, đường Hoa Dung Quan Vũ chặn Tào Tháo, Bàng Sĩ Nguyên chết ở Lạc Phượng, Chu Du uất hận nói"Đã sinh ra Du sao còn sinh Lượng", Gia Cát Lượng tế ở sông Lô, nặn bột làm đầu người ...[4] Tất cả những điều đó đều là vô căn cứ vì không thấy có trong chính sử. Gần đây, các học giả Trung Quốc đã đề cập nhiều tình tiết không có thực trong lịch sử mà nhà văn La Quán Trung đã hư cấu. Một số tài liệu khác cũng đề cập tới sự so sánh giữa sự thực lịch sử và những tình tiết hư cấu của tiểu thuyết. Một số tình tiết tiêu biểu là:

    Tào Tháo ám sát Đổng Trác không thành, bỏ trốn đi hiệu triệu chư hầu đánh Trác:
    Sử không nêu rõ lý do Tào Tháo bỏ Đổng Trác; người hiệu triệu chư hầu đánh Đổng Trác là Viên Thiệu[5].
    Tào Tháo được Trần Cung thả ở Trung Mâu, cùng nhau giết nhà Lã Bá Sa:
    Việc giết Bá Sa không có mặt Trần Cung và sử không chép rõ viên huyện lệnh Trung Mâu có phải Trần Cung hay không[6].
    Những người hội minh với Viên Thiệu để đánh Đổng Trác:
    Sự thực không có tới 17 người mà chỉ có 10 người là Viên Thiệu, Viên Thuật, Hàn Phức, Khổng Do, Lưu Đại, Trương Mạo, Trương Siêu, Vương Khuông, Viên Di, Kiều Mạo. Những người khác được Tam quốc diễn nghĩa đề cập tới nhưng thực ra không tham dự là: Khổng Dung, Đào Khiêm, Mã Đằng, Trương Dương, Công Tôn Toản. Còn người thứ 17 là Tôn Kiên cũng tự động khởi binh đánh Đổng Trác chứ không hội quân với Viên Thiệu[7].
    Tam anh chiến Lã Bố:
    Ba anh em Lưu Bị cũng không tham dự đánh Đổng Trác và do đó sự kiện "Tam anh chiến Lã Bố" ở Hổ Lao là không có thực[8].
    Quan Vũ giết Hoa Hùng: truyện Tam quốc diễn nghĩa kể Quan Vũ chém Hùng trong nháy mắt, khi chén rượu mời của Tào Tháo trước khi ra trận còn nóng.
    Nhưng thực tế theo sử sách thì người giết Hoa Hùng - bộ tướng của Đổng Trác - là Tôn Kiên, người khai nghiệp ở Giang Đông[9].
    Quan Vũ "qua 5 ải chém 6 tướng" sau khi chia tay Tào Tháo trước trận Quan Độ, trong đó có tướng Sái Dương.
    Thực ra không có việc qua ải chém tướng của Quan Vũ và Sái Dương bị giết ở trận Nhữ Nam (xảy ra sau trận Quan Độ)[10].
    Từ Thứ quy Tào: Từ Thứ theo giúp Lưu Bị chống Tào Tháo. Tào dùng kế bắt mẹ Từ Thứ và buộc bà viết thư dụ con. Từ mẫu không chịu, Tào Tháo sai người mạo nét chữ bà mẹ để viết thư dụ Từ Thứ. Từ Thứ đành bỏ Lưu Bị sang Tào Tháo để trọn đạo hiếu; trước khi đi tiến cử Gia Cát Lượng với Lưu Bị.
    Sự thực: khi Gia Cát Lượng đến với Lưu Bị, Từ Thứ vẫn còn ở với Lưu Bị và cả 2 người cùng làm mưu sĩ chống Tào. Khi Lưu Bị bị thua ở Đương Dương - Tràng Bản, chẳng những 2 con gái Lưu Bị bị bắt mà mẹ Từ Thứ cũng bị bắt tại đây. Tào Tháo sai mẹ Từ Thứ viết thư dụ con. Bà không cự tuyệt Tào Tháo như trong Tam quốc diễn nghĩa mô tả. Từ Thứ lúc đó mới sang Tào[11].
    Thuyền cỏ mượn tên: Trong trận Xích Bích nổi tiếng, có tình tiết Gia Cát Lượng đi cùng Lỗ Túc và 30 thuyền cỏ trong sương mù, khiến Tào Tháo không dám xuất quân mà chỉ bắn tên ra. Thế là hàng chục vạn mũi tên cắm vào thuyền cỏ quay ngang. Gia Cát Lượng thu tên về nộp cho Chu Du.
    Sự thực không có việc dùng "thuyền cỏ mượn tên"[12].
    Gia Cát Lượng mượn bài phú Đài Đồng Tước của Tào Thực để khích Chu Du: Tam Quốc Diễn Nghĩa kể việc Khổng Minh gợi chuyện Tào Tháo xây đài Đồng Tước vì muốn bắt 2 nàng Kiều là vợ Tôn Sách và Chu Du, còn sai Tào Thực làm bài phú.
    Sự thực là sau trận Xích Bích, Tào Tháo mới xây đài và khi đó Tào Thực mới làm bài phú[13].
    "Sinh Du hà sinh Lượng?" Tam quốc diễn nghĩa kể chuyện Gia Cát Lượng 3 lần chọc tức Chu Du khiến Du tức phải than: "Trời sinh Du sao còn sinh Lượng?" rồi chết.
    Sự thực là Chu Du chết bệnh trong quân ngũ, không liên quan đến việc bị Gia Cát Lượng chọc tức[14].
    Không thành kế: Tam quốc diễn nghĩa kể việc sau khi để mất Nhai Đình, Gia Cát Lượng ở Tây Thành bị Tư Mã Ý kéo đến toan vây đánh nhưng đã áp dụng "không thành kế", cho mở toang cổng thành khiến Tư Mã Ý nghi có phục binh nên rút đi.
    Trên thực tế giữa Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý không xảy ra vụ việc này mà chỉ là hư cấu của La Quán Trung. "Không thành kế" trong lịch sử xảy ra tại chiến tranh Lưu Tống-Bắc Ngụy thời Nam Bắc triều. Khi quân Ngụy đuổi theo quân Tống đến Lịch Thành, Thái thú Tế Nam của Lưu Tống là Tiêu Thừa Chi chỉ có vài trăm quân, liệu chừng không thể chống lại đại quân Ngụy, bèn áp dụng "không thành kế", cho mở toang cổng thành. Quân Bắc Ngụy sợ có phục binh không dám vào thành[15].
    Dưới chân núi Dĩnh Xuyên lúc Lưu Bị và Lư Thực đánh giặc Khăn Vàng thì Trương Giác làm phép gọi âm binh.
    Thực ra chỉ là quân Khăn Vàng quá đông tản từ trên núi xuống. Tác giả viết như vậy vì muốn nâng cao kỳ tích này lên thành một sự huyền thoại thời đó.
    Bàng Thống chết ở gò Lạc Phượng rồi Gia Cát Lượng mới vào Tây Xuyên: Tam quốc diễn nghĩa kể việc Bàng Thống bị tướng Tây Xuyên là Trương Nhiệm mai phục ở gò Lạc Phượng bắn chết; Lưu Bị không có người phụ tá, phải gọi Khổng Minh từ Kinh châu vào Xuyên; Khổng Minh lừa bắt được Trương Nhiệm.
    Thực tế thì khi đánh Tây Xuyên khó khăn, Lưu Bị đã gọi Gia Cát Lượng vào tham chiến. Gia Cát Lượng cùng Trương Phi và Triệu Vân vào Xuyên nửa năm sau thì Bàng Thống mới chết tại Lạc Thành (không phải tại gò Lạc Phượng) khi đụng độ với Trương Nhiệm. Trận này Lưu Bị và Bàng Thống tác chiến độc lập không có Khổng Minh và các tướng khác tham gia nhưng vẫn thắng được Trương Nhiệm ở Lạc Thành. Bàng Thống thắng trận nhưng bị tên lạc mà chết. Trương Nhiệm bị Lưu Bị bắt sống, không chịu hàng mà chết[16].
    Gia Cát Lượng mắng chết Vương Lãng: trong lần ra Kỳ Sơn đánh Ngụy (thời Ngụy Minh Đế Tào Tuấn), Gia Cát Lượng gặp lão thần Tào Ngụy là Vương Lãng trước trận; Vương Lãng khuyên Gia Cát hàng nhưng bị Gia Cát dùng lời lẽ mắng lại việc bỏ nhà Hán theo họ Tào cướp ngôi là trái lẽ; Vương Lãng nghe xong uất quá ngã xuống đất chết.
    Sự thực, việc này diễn ra thời Văn Đế Tào Phi. Tào Phi chỉ sai Vương Lãng cùng các danh sĩ Hoa Hâm, Trần Quần, Hứa Chi viết thư cho Gia Cát Lượng, khuyên ông nên hiểu rõ thời thế, vận nhà Hán đã suy, nên bỏ Hán sang Ngụy. Gia Cát Lượng nhận thư, công khai trả lời, khẳng định lập trường không thay đổi, không dao động; ngược lại còn tỏ ý tiếc cho lão thần Vương Lãng đã a dua theo những người ủng hộ họ Tào. Sự việc dừng lại ở đó và Vương Lãng không chết vì bức thư trả lời của Gia Cát Lượng. Hai người chỉ có lời lẽ qua lại bằng thư từ, không gặp nhau ngoài chiến trường[17].
    mời các pác cãi nhau tiếp em nghe !! hehhe

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,938
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bác Gà làng cờ ơi , đoạn bác bảo Lưu Kỳ do ở với Khổng Minh và Lưu Bị nên ham mê tửu sắc thì cá nhân em góp ý thẳng với bác là bác quá lố rồi bác ạ , em không thể nghe được vụ này !!!

    Bàn luận cái gì cũng phải hợp lý tí chứ , chứ cứ dựng chuyện lên người ta gọi là hủ nho đấy bác ơi !!!
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  3. #3
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    113
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    He he những tình tiết hư cấu trên em cũng có biết ,các bác cứ yên tâm là không bao giờ em đưa vào để làm dẫn chứng chứng minh 1 chi tiết nào đó . Chính việc Bàng Thống chết em đã nói ở bên topic "Tam Quốc hí lộng " bên kia , bác Hunger xem lại có thể thấy y như bác viết . Em xin thêm 1 số tình tiết nho nhỏ sau :

    - Chu Du trong truyện TQ diễn nghĩa bị La Quán Trung miêu tả là nguời nhỏ nhen ích kỷ ghen tài với KM nhiều lần muốn giết KM và cả Lưu Bị .
    Trên thực tế không phải vậy Chu Du là 1 nhà quân sự giỏi , ông được làm đại đô đốc của Ngô khi còn trẻ , thực tế ko những ông ghen ghét với KM mà so với chàng trai trẻ KM còn có nhiều điều chiếu cố và tình cảm rất tốt đẹp . Khi bàn việc quân với nhau , ta có thể tin rằng KM khi đó còn trẻ còn thiếu kinh nghiệm thực tế trên chiến trường đã học hỏi tham khảo được 1 số điều với Chu Du và Lỗ Túc .
    Chu Du trên thực tế chưa bao giờ so tài với KM , ông chết vì ngã bệnh năm 36 tuổi ( 2 năm sau trận Xích Bích ) . Nói hơi quá , Chu Du và Lục Tốn sau này xứng đáng là thiên tài quân sự của Đông Ngô .

    -Chu Du lừa Tưởng Cán và cái chết của Sái Mạo , Trương Doãn : trong TQ miêu tả đoạn này khá ly kỳ nhưng trên thực tế chuyến đi của Tưởng Cán đến Đông Ngô là sau khi trận Xích Bích diễn ra được vài năm , không những thế Tưởng Cán còn hoàn thành xuất sắc thông điệp hòa bình của mình . Sái Mạo và Trương Doãn đúng là chết trong đội quân của Tào Tháo nhưng không phải là bị giết vì bức thư phản gián của Chu Du . Có lẽ 2 nguời này bị giết vì 1 lý do nào khác , 1 binh biến trong quân đội của Tào Tháo lúc bấy giờ mà thôi . Song có 1 điều tài năng quân sự thủy chiến của 2 nguời là không phải bàn cãi , và cái chết của họ có ảnh hưởng đến cục diện trận Xích Bích nhiều .

    -Thuyền cỏ mượn tên : có sách nói là của Tôn Quyền chứ không phải KM , ko nhớ sách nào nên em ko dám khẳng định .
    Lần sửa cuối bởi killer_queen, ngày 07-12-2010 lúc 02:16 PM.

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,938
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Quả này quyết định giang hồ dậy sóng với lão gà làng cờ đây :-> !!!
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  5. #5
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    353
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi không muốn tranh luận về vấn đề này vì tôi không hiểu mọi người tranh luận riêng về bộ tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa cua La Quán Trung hay tranh luận rộng hơn về giai đoạn lịch sử này vì thực tế song song với bộ Tam Quốc diễn nghĩa còn có rất nhiều tài liệu, bài nghiên cứu về các nhân vật lịch sử, các bộ truyện khác ...
    Tôi đồng ý là Ngụy Diên là một tướng tài, nhiều công lao cho nhà Thục, được Lưu Bị và quân lính hết sức tôn trọng và không được lòng Khổng Minh.
    Nhưng tôi không đồng ý khi so sánh việc Ngụy Diên phản chủ với việc Triệu Vân phản chủ, Trương Liêu phản chủ, Vân Trường phản chủ...
    Triệu Vân không hề phản Công Tôn Toản, khi theo Toản, mặc dù lập nhiều công nhưng không được tin tưởng, ông bất mãn nhưng không hề bỏ Toản. Khi có bất đồng về quan điểm chính trị cũng như quân sự ông cũng vẫn không bỏ Toản mà đến tận khi Toản thua trận bị chết ông mới theo về Lưu Bị.
    Tương tự như vậy là Trương Liêu.
    Cong chuyện Vân Trường hàng Tào thì khỏi phải bàn.
    Nếu bạn muốn nói lên cái chết oan khuất của Ngụy Diên mà đưa những nhân vật trên ra làm ví dụ thì hỏng ngay từ đầu.
    Có rất nhiều ví dụ nói lên cái tài của Ngụy Diên, cái ganh ghét tài của Khổng Minh đối với Ngụy Diên, bạn tự tìm hiểu.

  6. #6
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Xứ Thâm Trầm
    Bài viết
    662
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đúng sai còn để các bậc bề trên luận bàn ,nhưng đoạn này xét riêng về mặt văn phong phải công nhận là hết sức trí thức
    Nhất thiết hữu vi Pháp
    Như mộng huyễn bào ảnh
    Như thiểm diệc như điện
    Ưng tác như thị quán

  7. #7
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    165
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    đọc cái bài viết của Gà toàn "Nghi "thấy dở hơi. hại nảo. chả có gì hay hết. Cái này mà đem ra xử án là tội Vu khống.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Bài viết
    51
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Lại phải vài lời với bạn Hậu Sát Thủ, nốt post này thôi nhé

    Vấn đề 1: Kẻ lập vua được cũng có thể phế vua được, bạn nói là chưa có ai thế cả, mình đã có dẫn chứng và là dẫn chứng đúng (bạn đâu có nói là trừ những ông vua bù nhìn, chứ trẻ con mới học sử cũng biết Trần Cảo là bù nhìn, đâu cần bạn giải thích). Bạn sai rồi, nhận đê

    @Hậu Sát Thủ: Vấn đề này sao bạn cứ đá bóng qua chỗ khác thế, logic bạn sai lè mà còn bẻ vua là vua cho đúng nghĩa . Bonus cho bạn thêm một ví dụ khác, vua Hiệp Hòa nhà Nguyễn do Tôn Thất Thuyết và Nguyễn Văn Tường dựng lên, rồi sau cũng bị bộ đôi này phế bỏ. Bạn có biết sách sử nào không gọi Hiệp Hòa là vua không Bạn gia nhập Đảng bảo thủ bên Anh thì hợp . Nói như bạn kiểu như nói gái công ty mình chẳng có em nào xấu cả, đến khi chỉ ra một em trong công ty rất xấu mà bạn cũng phải công nhận thì bạn lại bảo em đấy thì tính làm gì, gái thì phải là gái cho đúng nghĩa

    Vấn đề 2: Hàn Tín xin lên làm Tề Vương thì có gì là sai, em có công kiếm được nhiều khách hàng thì anh cho em chức Giám đốc kinh doanh, chứ có phải là làm phản, anh té ra chỗ khác, để cái ghế chủ tịch HĐQT của anh cho em ngồi đâu Hàn Tín muốn làm phản từ đầu thì sao lúc cầm hàng chục vạn quân không tiến hành luôn đê?

    @Hậu Sát Thủ: Cái này tùy theo quan điểm, góc nhìn của từng người, tranh cãi đến 10 năm cũng vậy thôi

    Vấn đề 3: Chủ đề chính mình muốn đề cập là Lưu Bị có nghi ngờ Khổng Minh khi dặn dò trước lúc thăng hay không, mục đích là gì chứ không bàn Gia Cát Lượng có dã tâm xấu hay không, hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.

    @Hậu Sát Thủ: Mình có nói là Lưu Bị nghi ngờ Khổng Minh đâu nhỉ, nghi ngờ hay không chắc mình không biết, bạn không biết, trời đất cũng không biết luôn, chỉ mỗi anh Bị biết , mình chỉ bình là ngăn chặn rủi ro cho ông con
    Lần sửa cuối bởi nhangnho, ngày 08-12-2010 lúc 05:25 PM.

  9. #9
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    113
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi nhangnho Xem bài viết
    Lại phải vài lời với bạn Hậu Sát Thủ, nốt post này thôi nhé

    Vấn đề 1: Kẻ lập vua được cũng có thể phế vua được, bạn nói là chưa có ai thế cả, mình đã có dẫn chứng và là dẫn chứng đúng (bạn đâu có nói là trừ những ông vua bù nhìn, chứ trẻ con mới học sử cũng biết Trần Cảo là bù nhìn, đâu cần bạn giải thích). Bạn sai rồi, nhận đê

    Vấn đề 2: Hàn Tín xin lên làm Tề Vương thì có gì là sai, em có công kiếm được nhiều khách hàng thì anh cho em chức Giám đốc kinh doanh, chứ có phải là làm phản, anh té ra chỗ khác, để cái ghế chủ tịch HĐQT của anh cho em ngồi đâu Hàn Tín muốn làm phản từ đầu thì sao lúc cầm hàng chục vạn quân không tiến hành luôn đê?

    Vấn đề 3: Chủ đề chính mình muốn đề cập là Lưu Bị có nghi ngờ Khổng Minh khi dặn dò trước lúc thăng hay không, mục đích là gì chứ không bàn Gia Cát Lượng có dã tâm xấu hay không, hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.

    1/Vua hiểu theo đúng nghĩa là vua nhé bạn . Vua mà bạn nói chỉ lập ra để có danh nghĩa , thế tôi lại hỏi bạn tại sao khi Tư Mã Thiên viết về Lã Hậu lại viết là Lã Hậu bản kỷ ? Lã Hậu đã bao giờ làm vua đâu mà lại viết là bản kỷ ? Theo bạn Tư Mã Thiên có sai không ? Nếu tôi theo thói thường dân tầm chương chích cú như bạn thì Tư Mã Thiên sai lè ra rồi ? Nhưng chúng ta là những người đọc và hiểu theo đúng nghĩa của nó , đâu phải trẻ con mà tranh luận kiểu đó ?
    2/ Vua đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc mà lại còn đòi vua phải phong chức Tề Vương rồi mới đến cứu , ko có ý bất trung thì là gì ? Làm gì có chuyện bề tôi lập công to phải đòi vua được thưởng xứng đáng như bạn nói , thật hồ đồ ? Nói như bạn là loạn phép vua tôi đấy .
    Hàn Tín bất trung nhưng lúc đó ko dám nghe lời Khoái Kiệt mà làm phản đó thôi .

    3/ Lưu Bị nghi ngờ sao để di chúc lại cho con bảo phong cho KM chức thừa tướng hả bác ? Bác giải thích em phần hành đồng em đã nói bài reply của em với bác Gà nhé .

  10. #10
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    158
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Rồi, hôm nay bắt đầu phản biện Bác Killer kiên nhẫn chút nhá, bác phản biện nhiều nhất nên bác đợi tôi phản biện hết các bài ngắn trước đã, rồi tập trung "cãi lý" với bác sau. Thông cảm, mỗi ngày tôi chỉ lên mạng được khoảng 1h vào ban đêm thôi.

    123456:
    điều thứ 4 tôi thường nghe "binh bất yếm trá",nên đừng lấy những kế hiểm của quân sư ra rồi quy về vấn đề đạo đức.như vậy là sai lầm nghiêm trọng đấy.bạn nên lấy những dẫn chứng khác có giá trị hơn.nếu ko bạn sẽ thua chắc đấy
    Kế hiểm của quân sư để dùng cho địch thì tôi không hề đưa vào đây. Còn những kế hiểm của quân sư mà để dành cho "phe nhà" như Ngụy Diên, Quan Vũ thì phải nói thẳng ra là sẽ phản ánh đạo đức của Khổng Minh. Bác chớ nhầm chỗ này. Còn 3 điều trước bác nói có lý, tôi tiếp thu.

    bạn đừng đem những giá trị đạo đức thông thường để bình vấn đề nhân phẩm trong chiến trận.
    Bác thấy chỗ nào tôi lôi vấn đề mưu kế trong chiến trận để bình luận đạo đức của Khổng Minh? Nếu thấy, vui lòng Quote lại cho tôi!

    Quan lớn Trung Cadan:

    Bác Gà làng cờ ơi , đoạn bác bảo Lưu Kỳ do ở với Khổng Minh và Lưu Bị nên ham mê tửu sắc thì cá nhân em góp ý thẳng với bác là bác quá lố rồi bác ạ , em không thể nghe được vụ này !!!

    Bàn luận cái gì cũng phải hợp lý tí chứ , chứ cứ dựng chuyện lên người ta gọi là hủ nho đấy bác ơi !!!
    Bác hiểu đoạn đó như vậy ạ? Em thì lại hiểu đoạn đó là Khổng Minh và Lưu Bị đã cố ý biến Lưu Kỳ từ một thanh niên không điều tiếng gì, thành ra tửu sắc quá độ nên sức khỏe suy kiệt mà chết sớm, để Lưu và Lượng sớm cai quản Kinh Châu. Chứ em không hề bảo rằng Khổng Minh và Lưu Bị có lối sống không lành mạnh.

    Triệu Hâm Hâm:

    Có câu " Nhìn mặt mà bắt hình dong"....Trong trang đông phương học, thế giới vô hình.....Khổng Minh vẫn là nhà tướng số tử vi lỗi lạc......
    Còn chuyện Ngụy Diên làm phản thì đã rõ.Sau khi Khổng Minh chết,Ô biết được Ngụy Diên sẽ làm phản bèn trao kế sách cho các tướng...............
    ..............................
    Khổng Minh là nhà tướng số tử vi lỗi lạc, điều này không phải bàn cãi, nhưng vấn đề là ông có thể lợi dụng điều đó để chụp mũ cho bất kỳ ai ông ghét.

    Chuyện Ngụy Diên làm phản là do cách đối xử của Lượng. Diên được quân sĩ yêu mến, Lưu Bị tin tưởng, nhưng Lượng luôn nghi ngờ và hạn chế Diên. Ngay khi Diên vừa lập công lại đến xin hàng, Lượng đã đòi giết Diên. Sau này cho Diên đi theo nhưng lại luôn nghi kỵ, chỉ dùng Diên vào những việc không xứng với tài thao lược của Diên, khiến Diên bất mãn. Nếu bác nói rằng Diên làm phản thì hãy kết tội Lượng hẹp hòi và nghi kỵ khiến người ta bức xúc quá. Còn Diên sau này cũng chỉ phản lại Lượng vì bị Lượng đối xử tệ bác, chứ không hề phản lại nhà Thục.

    hyh:
    Nhưng tôi không đồng ý khi so sánh việc Ngụy Diên phản chủ với việc Triệu Vân phản chủ, Trương Liêu phản chủ, Vân Trường phản chủ...
    Triệu Vân không hề phản Công Tôn Toản, khi theo Toản, mặc dù lập nhiều công nhưng không được tin tưởng, ông bất mãn nhưng không hề bỏ Toản. Khi có bất đồng về quan điểm chính trị cũng như quân sự ông cũng vẫn không bỏ Toản mà đến tận khi Toản thua trận bị chết ông mới theo về Lưu Bị.
    Tương tự như vậy là Trương Liêu.
    Cong chuyện Vân Trường hàng Tào thì khỏi phải bàn.
    Bác xem lại lời Lượng kết tội Diên: Theo chủ mà phản chủ là bất trung, ở đất ấy mà dâng đất ấy là bất nghĩa. Câu kết tội ấy của Lượng quá vô lý nên tôi phải đối chiếu ra rằng, cứ theo kiểu kết tội ấy của Lượng thì Vân, Vũ, Liêu đều là kẻ bất trung cả.

    Hàn Huyền tàn bạo, lại chưa hề trọng dụng Diên, đã bao giờ là chủ của Diên đâu mà bảo là Diên phản chủ? Giết một kẻ ác, được trăm họ ủng hộ, ấy đâu phải việc bất nghĩa.

    motthoianchoi:

    đọc cái bài viết của Gà toàn "Nghi "thấy dở hơi. hại nảo. chả có gì hay hết. Cái này mà đem ra xử án là tội Vu khống.
    Cái này là tùy quan điểm của bác.

    Bác này không hiểu thế nào là "nghi vấn" và thế nào là "kết tội". Khi tôi chưa có đủ bằng chứng, nhưng thấy có điều bất thường, thì tôi nghi vấn. Còn nếu tôi có đủ bằng chứng rồi thì tôi mới có quyền kết tội. Bác thấy chỗ nào tôi kết tội Khổng Minh không, hay tôi luôn viết rằng đây là vấn đề gây nghi vấn? Nghi vấn thì ai cũng có quyền, chỉ cần thấy sự việc có dấu hiệu gì đó bất thường là người ta sẽ nảy sinh nghi vấn, đó là lẽ rất tự nhiên, không thể đem ra xử án được, cũng không thể kết tội tôi là vu khống được

    Như tôi đã nói: Cái tài của Lượng là làm những việc khiến người ta thấy rất mờ ám, nhưng lại không thể kết tội Lượng được. Vậy nên những câu tôi viết về Lượng luôn là các câu hỏi: "Liệu Lượng có thế này, thế kia hay không?". Chứ có câu nào tôi kết tội Lượng đâu? Chẳng qua là do tâm các bác cực đoan quá mà cho rằng tôi cũng cực đoan như vậy.

    Bác cứ nói thế này thì bảo sao không đuối về lý.Em cũng học kinh Dịch đây, đâu cần phải là Khổng Minh mới biết về trời đất,âm dương.Nếu em là trọng tài thì đếm sơ sơ bác thua khoảng 6-0 rồi đấy,phải cố lên chứ bác.
    Bác định phản biện ý gì đây ??? Tôi viết như sau: Có nhiều người tin vào lòng tận trung, nhưng Lượng không phải là kẻ hủ nho. Lượng nắm rõ đạo Dịch, am tường lý số, ắt biết rõ đạo trời là vô thường, biến đổi không ngừng, trắng đen là tương đối, cái đạo trời ấy không có chỗ nào cho phạm trù lòng tận trung cả.

    Tôi đã nói lý gì đâu mà bác bảo tôi đuối lý Nếu bác học Kinh Dịch, hẳn bác hiểu rõ Kinh Dịch đề cao chữ Thời. Khổng Minh có một quyển giải thích Kinh Dịch, nên tôi nói ông tinh thâm đạo Dịch. Đạo của Dịch là đạo của biến đổi, người quân tử theo đạo Dịch là người biết thuận theo thời. Quẻ nào của Kinh Dịch mà chẳng có câu này: Đây là thời như thế này, người quân tử nên làm như thế này. Thời thế luôn biến đổi, kẻ thuận theo thời mà hành động thì làm gì có phạm trù bất biến như là lòng tận trung?
    Lần sửa cuối bởi Gà làng cờ, ngày 09-12-2010 lúc 01:37 AM.

Tại sao Lưu Bị nghi ngờ Khổng Minh?
Trang 4 của 10 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68