Kết quả 21 đến 30 của 56
Chủ đề: Lượm sắt
-
04-05-2013, 08:18 AM #21
Nghe các đai ca giang hồ khéo xưng danh mà đã thấy lành lạnh nơi xương sống, chân tay run lẫy bẫy. Hú hốn ! may là mạng ảo chứ nếu gặp ở ngoài chắc các giang hồ võ sư này bẽ xương rút gân rồi đưa mình lên bàn thờ là chắc.
Tự nhủ: Dây là các đai ca giang hồ lừng lấy, danh vang vọng khắp đất trời tứ nam ra băc, rúng động cả trời Tây ...v.v.. nên thấy là phải trốn nếu không muốn chịu thê thảm.
Mồ hôi mồ kê sao cứ ướt đẵm thế này? chân tay sao cứ lẫy bẫy hoài vậy - Nỗi sợ vẫn còn....
-
04-05-2013, 08:42 AM #22
Hihi Cụ già rồi chui vào đây làm gì để phải sợ hãi ,tuổi lớn mình cần những thứ êm đềm cụ ạ chứ thích căng thẳng nhiều khi tai biến mạch máu não khổ cho con cháu .Cụ vào mục Sức khỏe và đời sống của Bác sĩ Tontu có nhiều bài rất hay đọc thích lắm vừa mở mang kiến thức vừa tốt cho sức khỏe cụ nhé và cụ đừng chơi cờ nhiều rất hại não nhất là cờ thế thì đau đầu lắm
-
04-05-2013, 10:38 AM #23
Đùa chút thôi mà. Có khoái thì tôi mới vô xem chứ.
Thật ra tôi cũng ngủm thật ròi nhưng tại còn yêu DĐ này quá nên cái hồn Ma nó cứ lởn vởn nơi này. Giá có thêm tí rượu rắn cho ngủm nốt thì hay biết mấy.
Chào anh bạn nhé.
-
04-05-2013, 10:47 AM #24
Cám ơn cụ thời gian chúng ta có còn mấy đâu vui đuợc lúc nào mình cứ vui cụ ạ .Thôi kệ dòng đời
Cho ta làm lại cuộc đời
Thì ta vẫn cứ ra khơi như thường
Vật vờ vượt sóng trùng duơng
Kiếm đời di tản nghìn cơn nhọc nhằn
Mai này tính sổ trăm năm
May chăng lời được cái thân phiêu bồng
-
04-05-2013, 11:38 AM #25
Ông thợ điện này thì già cái gì lão này bay đi bay lại như nhện, về Việt Nam còn đi @, SH phóng 160km/h thanh niên còn o đú được với lão nữa ý chứ.
EM giờ toàn đi xe đạp, dắt cái Wave 110 đi làm đã ngại. đi bộ đi xe đạp cho lành
-
04-05-2013, 01:11 PM #26
Gấu một hòn
"Gấu một hòn" là thằng bạn thân nhất của tôi hồi còn bé. Ở nhà nó tên Dỏm, đi học tên Khoa nhưng đám trẻ chúng tôi thích gọi hắn là gấu một hòn hơn. Hắn to con, mập mạp và đặc biệt là chỉ có 1 "hòn". Chuyện cũng bắt đầu từ việc lượm sắt. Đám trẻ nghịch ngợm chúng tôi chọc phá tổ ong bị chúng nó đánh chạy trối chết. Thằng Dỏm mập quá chạy không kịp bị ong chích té lăn cù mèo. Có một con ong quái ác chích ngay "chỗ đó" của nó. Không biết là ong gì chích mà khi bình phục hắn bị "teo" mất một hòn. Tội nghiệp, biệt danh gấu (do hắn mập) một hòn (do chỉ còn một "hòn") từ đó ra đời. Lúc ấy ai cũng bảo khi lớn lên hắn không thể sinh con, nhưng mọi người đều sai. Bây giờ hắn có cả đám con. Tôi hỏi sao hắn đẻ nhiều thế hắn nói để "chọc tức" đám "2 hòn" tụi bây.
Gia đình thằng Dỏm bà con gần với gia đình tôi. Nếu xưng theo vai vế thì tôi phải kêu nó bằng chú. Kể ra trong dòng họ tính tôi là bướng nhất, tôi không bao giờ xưng hô theo đúng thứ tự. Hễ bằng tuổi thì tôi xưng mày tao, nhỏ hơn thì tôi xưng anh em ngọt sớt. Thằng Dỏm tính tình hiền lành dễ thương và là "bảo kê" của tôi thời đó. Hắn to con không ai dám đánh nên hễ ai ăn hiếp tôi thì tôi gọi hắn. Đi lượm sắt hắn cũng giúp tôi khiên phần nặng, đào giúp tôi khi phát hiện hố bom. Tôi nhớ nhất là kỷ niệm hắn rủ tôi đi "rình" ma. Hồi đó người ta thường bảo người chết khi chôn được 3 ngày (mở của mả) sẽ hiện về ngồi trên mộ của mình than khóc vào ban đêm. Tin tưởng, thằng Dỏm rủ tôi đi rình mả (mộ) bà Út vừa mới chết. Tôi cũng thuộc dạng "cao vía" nên đồng ý liền. Thế là hai đứa đi ra mả bà Út rình từ khuya tới gần sáng mà chẳng thấy con ma nào. Sau này lớn lên nghĩ lại thấy ớn thật. Giữa nghĩa địa hoang vắng lạnh người người lớn không dám ra mà hai thằng tôi lại đi "rình ma" suốt. Cũng vì không sợ ma nên thằng Dỏm may mắn đào được... vàng. Tin hắn đào được vàng nhanh chóng lan rộng ra các xóm khác khiến người ta tranh nhau đi đào bới tan hoang nhưng chẳng ai tìm được gì ngoài sắt vụn và đồng nát.
Đó là một ngôi miếu cổ trong rừng rậm. Thường đám trẻ chỉ đi lượm sắt ở khu đồng trống hoặc nơi có nhiều hố bom, thằng Dỏm lại đi đào bới ở gần khu vực ấy. Ngôi miếu bỏ hoang đã lâu lắm rồi, cây cối dây leo ùm tùm. Nơi đây có hai cây cổ thụ rất to. Tương truyền đã lâu lắm rồi ở nơi miếu ấy có một cặp rắn có mào đến sống. Người dân địa phương gọi đấy là rắn ông rắn bà. Chúng to lớn nhưng hiền lành không bao giờ tấn công người hay đi bắt súc vật. Người dân thường đến miếu cúng kiến và cầu xin rắn ông rắn bà nghe nói rất linh thiêng. Về sau có một nhóm lính đi ngang qua bắn chết mất một con. Con còn lại cũng từ đó cũng bỏ đi miệt tích không về. Ngôi miếu chìm vào quên lãng có lẽ do mất đi "biểu tượng linh thiêng" của mình. Thằng Dỏm đào được vàng nơi đây. Đấy là một cái rương bằng gỗ đã mục, bên trong chứa rất nhiều đồ trang sức cổ như trâm cài tóc, gương, quần áo phụ nữ thời phong kiến, một ít tóc, một ít xương... Tôi nhớ lần đó gia đình hắn đem bán được cả thảy 30 cây vàng. Với số tiền thời ấy, gia đình hắn mua một con heo đem cúng miễu, còn lại dùng sửa sang ngôi nhà. Còn hắn và đám trẻ chúng tôi thì vẫn tiếp tục... đi lượm sắt.
Còn nữa...Bận lòng chi nắm bắt
-
04-05-2013, 01:13 PM #27
Ngoài lề 1 tí: Trong diễn đàn ta có nhiều bác cũng lớn tuổi rồi. Dạo này thời tiết nóng, chúng ta cần nhớ uống thêm nước để bù đắp số lượng nước mất ban ngày. Trước khi các bác đi ngủ vào ban đêm, uống 1 ly nước lọc rồi hãy lên giường. Như vậy sẽ giúp cho huyết áp được ổn định hơn. Khi chúng ta ngủ, chắc chắn cũng sẽ có một số lượng nước thoát ra ngoài lỗ chân lông. Vì thế ta nên uống 1 ly nước lọc trước khi đi ngủ sẽ giúp bồi đắp số lượng nước bị mất. Ngoài ra cũng giúp giảm nguy cơ tai biến. Mình sẽ nói về vụ này sau. Chúc các bác lớn tuổi một ngày an bình.
Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
04-05-2013, 01:58 PM #28
@bác Roa: Chuyện còn dài bác lắm bác. Tôi không thông minh nhưng trời cho cái tính nhớ dai lắm. Tôi sẽ kể cho các bác nghe tư từ hehe.
@bác Lâm: Có phương pháp "nội công" nào chữa chứng đau thắc lưng không bác? Hồi đi học tôi làm than khiêng nặng quá bị ảnh hưởng đến cột sống. Khi ấy không đi bệnh viện nằm liệt ở nhà tới mấy ngày tự động khỏi. Bây giờ bình thường không sao nhưng làm nặng hoặc khiêng nặng thì nó lại đau nhức. Chắc do "tì vết" có sẵn rồi không trị dứt điểm được.Bận lòng chi nắm bắt
-
04-05-2013, 06:03 PM #29
Thế là yên tâm rồi nhé bác roa, ghen tị một chút cũng là lẽ thường thế mà bác cứ chối đây đẩy mãi, ... hehe.
Về vấn đề sức khỏe thì nên hỏi bác sĩ Tontu là người có hiểu biết chuyên môn, Tây Y chữa bệnh rất khoa học đáng tin cậy, nhưng hình như có một số bệnh đông y chữa hay hơn thì phải, nghe nói những bệnh không thực thể thì Tây Y rất mù mờ không biết có đúng như vậy không ?.
-
04-05-2013, 09:25 PM #30
Hehe bày ra chiếu rượu anh em bạn bè đến chơi rôm rả vui thật .Bác D nội công gì đó thì tôi không biết nhưng chữa các chứng thương tổn tôi thấy người ta hay tập Thái cực Quyền môn đó vận động cột sống rất nhiều nên có thể có tác dụng tốt nào đó
Tôi có bệnh sợ độ cao cứ lên cao là bủn rủn tay chân ,cố gắng phân tích trấn an kiểu nào cũng không đuợc .Cứ lên cao là lập tức cái sợ ập đến
Tôi thấy có người da đỏ và người thái lan không sợ độ cao vì thế họ hay làm công việc như lau cửa kính của những tòa nhà trăm tầng ,cứ treo mình lơ lửng vậy làm việc mình đứng dưới ngó lên hãi quá
Như mấy ông bà này thì đúng là sư phụ
Cắm trại trên vách núi đựng đứng Great Sail ở vịnh Sam Ford, đảo Baffin, Canada.
Cắm trại trên vách núi ở thung lũng Yosemite, bang California, Mỹ.
Hóng gió trên vách núi Yosemite.
Lượm sắt
Đánh dấu