Kết quả 1 đến 10 của 29
Chủ đề: Cờ tướng giang hồ
Hybrid View
-
09-07-2009, 10:44 AM #1
Cờ tướng giang hồ
Từ lâu lắm rồi, cờ Tướng một thú chơi tao nhã đã là món ăn tinh thần không thể thiếu được trong dân gian đất Việt. Những thế cờ lạ, những nước cờ hay làm cho hàng vạn, hàng vạn đệ tử trung thành với thú chơi trí tuệ này quên ăn, quên ngủ bởi sự quyến rũ diệu kỳ, sự thách thức vô tận với khả năng sáng tạo của những người đã chót dấn thân vào nỗi đam mê này. Cờ là sản phẩm của trí tuệ con người cho nên không dễ gì để có người tự nhận thấy khả năng có hạn của mình, mà thậm chí có một số người sau một thời gian chiêm nghiệm ( có người lâu, có người mau) thú chơi này vào một ngày đẹp trời ngộ ra rằng mình đã đến độ thăng hoa của sáng tạo, ước ao được mang những gì mình lĩnh hội ra làm thước đo chung?!. Và thế là các cuộc thư hùng bất tận diễn ra, đó là hơi thở của cờ, cuộc sống của cờ...Người ta đã đúc kết lại rằng: cờ chính là con người, thua cờ tức là thua người?!. Thật tức chết đi được... Đặc trưng của thú chơi này là tính đối kháng trí tuệ nhưng nhiều lúc để bù cho những chỗ còn khiếm khuyết về lý thuyết không ít người đã mang cả tay chân ra để thuyết phục đối phương công nhận cho sự uyên thâm về kỳ nghệ của mình?. Sự ganh đua này xuất phát ngay cả giữa các thế hệ trong một gia đình. Không ít những thằng con viêu mồm, sưng má vẫn lắp bắp chê bai nước cờ của phụ huynh, những ông bố bê cả bàn cờ quăng ra sân mặt đỏ phừng phừng, những ông hàng xóm bị tống thẳng ra cửa người mướt mồ hôi trước cái nhìn hằm hằm của kẻ cậy là chủ nhà ... Để rồi vài hôm lại bác bác, em em mò mẫm tìm quân sắp bày cẩn thận vào cuộc so tài mới... để rồi lại trợn mắt trợn mũi khi nghe đối phương đưa ra kết luận cái đầu của mình chỉ để gãi.
Có những người thua liền vài ván vẫn nở nụ cười khinh bạc phán rằng: “ chơi vui thì thế?!” Dốt mà vẫn sĩ, thật là khó chịu. Như vậy để đánh giá cho sự thấp cao, trên dưới người ta phải có giải thưởng, tại các lễ hội giải thưởng chính là danh dự, các giải theo khuôn khổ thể thao đẳng cấp là thước đo. Trong dân gian đơn giản là có “màu”, màu đây là giải thưởng, có thể là dăm điếu thuốc, một vài bao, một hai chục nghìn thậm chí hàng trăm nghìn hoặc cao hơn nữa tuỳ theo cái máu của hai đấu thủ. Vừa được tiền vừa cho đối phương tâm phục, khẩu phục sướng quá chứ lị. Ai chả ham, nói đến tiền là đụng chạm vào kinh tế, vào cuộc sống. Tiền lương, bổng lộc mà thua sạch về nhà chỉ có nước là... chui vào gầm giường?!. Đã có ăn thua tất có mẹo mực, gian lận, trong khuôn khổ bài viết này chúng tôi cố gắng chuyển tải tới quý vị độc giả, những bạn mộ điệu những mẹo mực kiếm tiền của giới cờ giang hồ ngõ hầu giúp các bạn đỡ sa vào những rắc rối không đáng có trong cuộc sống.
Thực ra trong dân gian có hai dòng cờ song song tồn tại, đó là cờ bàn và cờ thế giang hồ. Những người chuyên kiếm sống bằng cờ này luôn chuyển dịch không ở nhất định một chỗ, luôn tìm những đối tượng có trình độ cờ dưới vài ba người mà trên rất nhiều người ở một vùng nào đó. Bởi những người thấp hơn thì sợ họ mà người cao hơn thì họ sợ. Cả hai dòng cờ này đều có những meo mực, mưu lược từ đơn giản đến phức tạp thậm chí rất tàn bạo mà cũng tuỳ theo đối tượng cũng như số tiền nhiều, ít để áp dụng.
-
09-07-2009, 12:13 PM #2
CỜ BÀN GIANG HỒ
Nói về cờ bàn giang hồ không có nghĩa là nói về những người hay chơi cờ ở những quán nước vỉa hè bởi vì rất nhiều người chỉ chơi cờ làm vui ăn thua vài ba điếu thuốc cho đỡ buồn. Nhưng họ lại là nạn nhân của những tay cờ lang thang nay đây mai đó, lợi dụng vào tính hiếu thắng của họ kích bác để dẫn dụ họ vào cuộc. Trong cờ bàn cũng có hai cách, một là độc lập tác chiến, hai là kết thành nhóm 2 - 3 người cách này thường dùng khi tới địa phương khác theo phương châm cùng làm cùng hưởng nay hợp mai tan không có gì ràng buộc nhau cả. Phàm đã là người chơi cờ đến một trình độ nào đó dù kiềm chế đến mấy nhưng trước cái thú được bày binh bố trận, được tuỳ quyền sinh sát, được ăn quân chém tướng cái tính cách của từng con người trong cuộc sống thường nhật sẽ dần lộ ra khi chơi cờ. Người trầm tĩnh, người lươn khươn, người ích kỷ hẹp hòi, người hiếu thắng... tất cả tính cách đó được giới cờ giang hồ khai thác triệt để và tuỳ từng đối tượng mà sử dụng đối sách. Người tham lam thì mang lợi ra nhử, người hẹp hòi thì mình còn hẹp hòi hơn, người lươn khươn không dứt khoát thì mình cũng vậy, người hiếu thắng thì phải giành thượng phong cho họ ăn ớt ngay từ đầu vì nếu họ thắng họ sẽ thôi chơi để giữ thể diện. Tất cả chỉ nhằm mục đích kích động đối phương mất khả năng kiểm soát được mình, cay cú ăn thua khi hối lại thì đã quá muộn. Về mặt lý thuyết là vậy nhưng không ít tay già dặn trong giới giang hồ rơi vào tình cảnh khóc dở mếu dở khi không đánh giá hết khả năng của đối phương vì đã là dân đánh độ thì mấy ai lại mang thóc ra đãi gà rừng và họ cũng chẳng ngớ ngẩn chút nào ba cái mẹo vặt như di quân, chỉ chỗ này đánh chỗ nọ lừa thế nào được họ. Ở một cuộc cờ tay cờ giang hồ trông thấy đối phương giở cả bọc tiền mê quá bèn buông mấy ván, ai dè y cho tiền vào túi rồi cáo lỗi đi mất, ngồi ngán ngẩm nhìn theo chợt nghĩ các cụ vẫn nói “ gà no khó nhử” thật chẳng sai chút nào.
Với mục đích kiếm sống hàng ngày các tay cờ giang hồ luôn rút kinh nghiệm tự hoàn thiện các mẹo mực của mình và tất nhiên không từ thủ đoạn nào bất chấp cả dư luận, tình nghĩa bạn bè.
Chuyện kể rằng có một tay cờ rất nổi tiếng ở Hà thành được nhiều người mến mộ, mỗi lúc có đánh độ thường có nhiều người theo. Lần ấy tay cờ này chấp một người tiên rưỡi ( tức là người kia một ván được đi trước hai nước, một ván được đi trước), xét về thực lực chấp như vậy y vẫn có cửa ăn hơn mấy người theo cửa y cũng được kha khá. Sau trận đấu chia chác xong tất cả kéo nhau đi nhậu đến độ xừng xừng đối phương đề nghị đánh thêm cặp nữa với số tiền cực lớn. Đương nhiên chả ai phản đối, hai người đấu trên gác còn tất cả dân ăn theo nhậu lai rai ở dưới chờ kết quả. Gần sáng tan cuộc y thua cả hai ván, mấy tay bạn giật mình thấy vốn liếng thâm thủng quá nặng lại thấy mắt hai người húp híp như mới ngủ dậy chợt tỉnh xác ra là đã gửi trứng cho ác đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Cái chiêu “ bán bạn để ăn” nổi tiếng trên giang hồ cho đến bây giờ thỉnh thoảng vẫn được áp dụng ở mức độ khéo léo hơn và cũng là bài học cảnh tỉnh cho những ai cả tin vào tình bạn trong giới cờ bạc.
Có những người trình độ cò thường thường bậc trung sau khi gặp một tay cao cờ hơn nào đó bại trận thảm hại, tìm ách phục thù mà lực bất tòng tâm. Tiếp tục cuộc chơi?! Có hoạ là thằng ngố! chỉ có cách liên minh với người khác mới lấy lại được tiền vớt vát chút sĩ diện, người cần liên minh phải cao cờ hơn đối thủ của mình vài bậc, nếu đánh trức tiếp đối thủ thấy người lạ sẽ sợ không chơi, mình phải trực tiếp cầm quân người kia đóng vai khách qua đường uống nước ngồi xem đánh gián tiếp bằng cách “ bắn tên lửa” gà cờ bằng những ký hiệu đi quân mà hai bên đã tập luyện từ trước. Cách gà nước đi bằng cách chọc thủng lọng che nắng chỉ hướng đi quân cho Vua của Trạng cờ Vũ Huyên nghe xưa và lạc hậu lắm rồi. Bây giơ người ta chỉ cần cầm điếu thuốc tay phải là xe trái pháo, mã gãi cằm sỹ tượng đưa thuốc lên hút lên xuống phải trái cũng được quy định và tập dượt kỹ. Thành ra nhiều người vào trận cứ như con rối, tay thì múa may trên bàn cờ, mắt thì đảo như rang lạc ra “ chân gỗ” ai tinh phát hiện ra ngay. Có lần một tay cờ sợ có chân gỗ “ phím” trong một cuộc độ lớn bén mời khéo mấy tay cờ có máu mặt đi chỗ khác chỉ để lại mấy tay dưới cơ mình xem và làm trọng tài thế mà vẫn dính đòn. Bàn cờ bày bên này hè phố đi nước nào lập tức được “ bắn “ qua bên kia đường tại một quán nước kín đáo lập tức nước đi được phân tích và nước chống lại được “ bắn” ngược lại cho đương sự đang ngồi đợi, khi nhận được còn giả bộ loay hoay hồi lâu rồi mới đi quân. Tay cờ này thua thảm hại, biết bị gài mà không sao phát hiện được lại thấy mấy thằng “đầu biêu trán khỉ” đành âm thầm rút lui may ra tiền mất nhưng mạng còn mới hy vọng nếu có dịp sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi. Cuộc cờ đó sau được giới giang hồ đặt tên là cuộc “bắn tên lửa vượt đại châu” với độ chính xác cao.
Đi lại trên giang hồ tới đồng đất xứ người thì việc biết cách ăn tiền vào lúc nào, tiền của ai cũng là cả vấn đề vì có khi ăn tiền của người chưa chắc thoát được thân mà muốn thoát được thân vẫn giữ được tiền mới là khó. Chúng ta sẽ cùng nghe TVB, một tay cờ giang hồ kể lại: có lần chúng tôi biết ở xứ Lạng có một tay phú ông nhiều tiền mà rất mê cờ chuyên đánh độ lớn các tay cờ trong vùng y coi bằng nửa con mắt nhưng ngẹt một nỗi phải vào tận nhà y đánh mà y lại là người tráo trở. Nghĩ mãi cũng ra một cách: y giàu nhất vùng thì rõ ràng y là người có tài mà có tài tất có kẻ đố kỵ vấn đề còn lại là tìm ra người đó. Vào cuộc chúng tôi đi hai người thực hiện phương châm thắng càng nhiều càng tốt. xong ván thứ nhất gần hết ván thứ hai người của y bắt đầu gà nước, bên tôi cũng vậy khi nhắc nhở thì bạn y sửng cồ thách đấu. Sau khi đi nước quyết định thắng tiếp ván thứ hai tôi bèn giả bộ xin chơi với bạn y, dĩ nhiên là y không chịu, thế là cũng lúc diến ra hai cuộc độ, một là tôi với y, hai là bạn tôi với bạn y. Kể cũng đen đủi, tôi được đồng nào đưa cho bạn thì bạn tôi lại nướng hết cho bạn y. Mấy ngày vãn cuộc y thua khá lớn, chúng tôi cũng trắng tay vì tiền của chủ nhà đã vào hết túi bạn của chủ nhà chỉ hiềm một nỗi số tiền này không hoàn lại khổ chủ mà được cánh chúng tôi chia nhau rất sòng phẳng cẩn thận.
-
14-03-2011, 01:32 PM #3
-
27-09-2011, 12:53 PM #4
người ta nói " tham thì thâm" mà! mình đánh cờ là để giải trí chứ ko cá tiền bạc gì hết, có thì ae chơi chậu nhậu thui, ăn thua gì cũng dc nhậu hết..he he
-
09-07-2009, 12:14 PM #5
CỜ THẾ GIANG HỒ
Trong cờ thế cũng có hai dòng, một là những tay cờ đơn lẻ thường hay bày cờ ở công viên, vườn hoa hay tại các phiên chợ còn một dòng khác thường 4-5 người, có những nhóm có đến 9-10 người, mỗi người một việc, một mức tiền chia sau mỗi ngày. Ở dòng thứ nhất thường là những tay cờ có bản lĩnh giỏi cờ thế cao cờ bàn không ít lần người viết bài này không nhịn được cười khi nghe những ông ngồi ở hàng nước to giọng kể: “hôm qua ở chỗ này... chỗ nọ gặp bàn cờ thế đi mấy nước họ giữ tay xin xỏ thương hại không phá nữa để họ làm ăn” . Tất cả những ông ấy đều là ông nói phét! giới cờ thế khẳng định như vậy. Thật ra khi đã đi kiếm sống bằng cờ thì ai cần cao thấp, cao hay thấp chỉ là số tiền thu được hàng ngày. Phần lớn những thế cờ bày ở các nơi đều là thế cờ hoà, một người không thông hiểu thế cờ đó thì làm sao thuộc được tất cả các biến sau mỗi nước đi, sai một ly là người phá thua liền cùng lắm thì hoà tại sao phải xin. Có những thế ( hoà cho được) thì đến người giữ thế ngày nào cũng đánh mà vẫn phải xem lại thì họ sợ gì ai? Những người có khả năng phá được những thế cờ đó phải là những người rất cao cờ, mà những người rất cao cờ thường giới cờ thế đều biết cả. Rất hiếm khi những người này phá công việc làm ăn của cờ thế, trong giới cờ giang hồ vẫn tồn tại điều luật bất thành văn đó.
Những người có trình độ làng nhàng rất hay phá thế và tất nhiên không thoát khỏi những mẹo vặt họ đặt sẵn. Chẳng hạn khi bày một thế nào đó vị trí của những quân tốt không đặt đúng, vị trí nửa nọ nửa kia khi đối phương phá mới sửa quân lại tuỳ theo đôi phương nhận bên đi trước hoặc đi sau hoặc dịch lên hoặc dịch xuống, ít người biết được rằng thế cờ thắng thua hay hoà được quyết định bởi những con tốt tưởng chừng bày cho đẹp đó. Có tay cờ thế thấy 4, 5 người chỉ trỏ bàn tàn với nhau cách phá bàn xin rằng: “ Bác nào phá thì phá xin các bác đừng bàn với nhau” Nói thì nói chứ thừa biết bằng mười chừng ấy nữa không biết thì cũng chẳng hơn gì. Mục đích để cho tay nào giàu trí tưởng bở nghĩ rằng thế là đúng nước rồi mình tự phá được việc quái gì phải cậy đông hiếp yếu. Thế là vào phá, thế là thua liền. Người viết bài này đã nhiều lần xem phá cờ thế cũng là một nước thua ấy nhưng ai thua mặc ai không có người nào nói cho người nào cả. Đến nước cờ đó họ cứ lặng thing ngồi xem rồi cùng ồ lên khi chủ bàn được...hình như chứng kiến một người cũng thua giống mình người ta có phần nhẹ nhõm hơn...vơi đi nỗi mặc cảm cô đơn?! Vì chí ít có một người giống mình. Mức tiền phá thế không nhiều, 5 đến 10 nghìn, nhiều người tặc lưỡi coi như không hút một bao thuốc nhưng vài ba người như thế trong một ngày quá đủ để cho một người khác tồn tại.
Dòng cờ thế thứ hai gồm nhiều người tham gia đủ các thành phần, cao cờ , thấp cờ có người chả biết gì về cờ chỉ cần có bề ngoài không bắt mắt cho lắm. Chúng ta có thể gặp họ ở bất kỳ đâu, cạnh siêu thị, các lễ hội, bãi biển nghỉ mát. Nạn nhân của họ là những kẻ hám lợi vì nếu không tham thì làm sao lại rơi vào bẫy hoặc những kẻ có tiền thích sĩ diện. Các bước dẫn dụ được tiến hành như sau: người giữ bàn phải là người có dáng ngoài hiền lành dễ coi, tìm cách bày bàn cờ gần đối tượng cần dụ, một lúc có vài người hiếu kỳ vây quanh trong đố có “ chim mồi” xuất hiện đặt tiền phá thế ( nhưng phải gây được sự chú ý của đối tượng). Thế cờ được phá đúng theo trình tự, người phá thua chủ bàn thắng. Sau đó cử toạ sẽ bàn tán sôi nổi lôi kéo đối tượng bằng cách hỏi ý kiến trực tiếp hay gián tiếp. Nếu cần chim mồi thứ hai xuất hiện tiếp tục phá thế cho đối tượng mục sở thị và mọi người sẽ khẳng định với ông cờ thế này: thế cờ này chỉ có là ốp nộp. Và bảo ông ta bày thế khkác, thế này khó quá. Đúng lúc đó nhận vật chính tò tò mò đến to giọng là quá dễ nhưng thôi để cho mà làm ăn chứ đây chỉ thích mở bát mở đĩa được thua biết ngay cái thế cờ vặt vãnh chỉ để cho bọn mới học chơi cờ và chủ bàn chỉ bắt nạt được bọn ấy. Đến nước này thì còn ai chịu được, tất cả xúm vào nói: “ có giỏi thì chơi đi đừng nói phét”. Tất nhiên là y đánh ngay, đi được vài nước đúng đến nước biến thì chủ bàn hỏi y đánh thế nào đánh bao nhiêu tiền, trái với lời lẽ huyênh hoang ban đầu y chỉ đánh mấy điếu thuốc cốt là dạy cho mọi người cách phá. Chủ bàn từ chối là không hút thuốc nếu đánh thì bỏ tiền ra. Y lập tức cởi đồng hồ hoặc nhẫn trị giá vài trăm nghìn chơi tất với chủ bàn. Việc này sẽ không xảy ra vì chủ bàn làm gì có tiền, lúc này y bắt đầu nói với đối tượng và mọi người xung quanh là y sẽ thắng. Nếu đối tượng nói không thì y sẽ tìm cách kích bác cốt để đối tượng cùng mọi người khó chịu rồi bỏ đi lấy tiền hẹn sẽ quay lại để dạy cho mọi người biết trình độ cờ của y ở mức độ nào. Việc còn lại là chủ bàn cùng chim mồi giảng giải cho đối tượng là y sẽ thua nhưng mọi người không đủ tiền để làm cho y sáng mắt ra thấy thiên hạ nhân thiên hạ tài và người tài này dứt khoát phải là đối tượng?! Vừa lúc y quay lại vẫn không có tiền chỉ đánh vài bao thuốc đôi bên được thua cùng hút lúc này chim mồi sẽ nhận và rủ đối tượng cùng tham gia, chủ bàn làm trọng tài, ai không chơi tiếp coi như thua. Cuộc cờ sẽ diễn ra theo kịch bản dựng sẵn, đi đến nước biến y nói phải thêm tiền mới đánh vì như thế y thiệt quá, mọi người biết nước cờ mà y chả đựơc cái gì cả và tiếp tục đặt đồ thách thức, chim mồi tiếp tục tác động đối tượng và đưa ra điều kiện thắng đối tượng ăn cả y chỉ xin ít lộc. Nếu đối tượng vẫn chần chừ thì có mấy mặt rô thì thầm: “ anh cứ chơi đi thắng anh ăn thua bọn em đòi lại cho, mẹ cái thằng dốt mà cạy tiền”. Yên tâm quá... chơi thôi, nếu đối tượng có tiền mặt thì càng tốt nếu không đủ thì chim mồi sẽ gạ đối tượng cùng đặt đồ với mình ( dòng cờ này không bao giờ đánh đồ cầm mà chỉ tiền mặt và sợ khi thua đối tượng sẽ kêu là bị cướp). Lập tức nhân vật cầm đồ đóng vai chủ quán nước xuất tiền cầm đồ với giấy ghi nợ do đối tượng viết hẹn ngày giờ sẽ trả lại lấy đồ đồng thời còn tranh thủ động viên khổ chủ tí lấy lại đồ nhớ laị quả kha khá. Sự việc thế nào chắc ai cũng rõ, mất tiền có người hiểu ngay, có người còn bị họ đưa vào bẫy vẫn ở những nước biến tiếp theo của thế cờ đó bằng những nước đi thuyết phục là sẽ thắng ở những lần đánh sau. Đã có những người nướng cả xe máy mà vẫn không biết rằng mình đang đánh đu với tinh, người nào to mồm ăn vạ thì cũng ăn mấy cái điếu cày với lời khuyên chí tình: tham thì chết! Có người biết thế cờ hoà xin phá với điều kiện hoà người phá được họ cũng sẵn sàng nhận lời, trước khi đánh tiền mặt hoặc đồ vật phải đưa cho một người trung gian cầm làm trọng tài, người được chọn thường là học sinh, sinh viên? ( vì thấy cắp cặp) Vào cuộc một lúc họ tìm cách làm cho người đánh phân tâm bằng cách chỉ trỏ xê dịch quân cờ để họ tập trung vào đấy trong khi đó trọng tài lẳng lặng chuồn mất. Tan cuộc trơ khấc mấy ông cùng thua ông nọ tưởng ông kia quen trọng tài? Trong trường hợp không chuồn được sẽ có người hô “ Tây đến, tây đến” tây ở đây tức là công an, thế là tất cả bỏ chạy tán loạn bỏ lại khổ chủ tiền mất dại còn.
Những chuyện về làng cờ giang hồ còn rất nhiều muôn màu muôn vẻ và trong lúc làm phóng sự này người viết đã có dịp cho chuyện với anh em trong giới cờ giang hồ, có người còn nói rằng “ rừng nào chẳng có lá khô” đừng vì một số người mà đánh đồng chúng tôi với nhau. Để kết thúc bài viết xin gửi tới bạn đọc những tâm sự của một tay cờ giang hồ: “ thực chất chúng tôi cũng bằng sức lực của chính mình để kiếm sống, họ cũng vậy nhưng mẹo mực mỗi người một khác mà thôi. Tôi rất yêu cờ vì cờ là kết tinh của sự tinh toán, là sản phẩm của trí tuệ con người và con người sống để thương nhau đâu phải vì mưu sinh mà toan tính như vậy”.
-
08-03-2011, 01:43 AM #6
cam ơn bạn ! mình thấy bài viết của bạn tương đôi sát thực ,mang tinh thần khách quan và cũng rất nhân văn .
-
09-07-2009, 01:57 PM #7
ko ghi nguổn hả
-
09-07-2009, 02:02 PM #8
Tác giải bài viết là trongky, bạn có thắc mắc gì ko?
-
09-07-2009, 02:13 PM #9
@ Gianggiahuy : Nguồn từ thanglongkydao , đọc xong ko 1 lời cảm ơn lại hỏi rất sách mé , mới khóa 7 ngày thả ra là lại chém đông chém tây ngay
CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ
Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :
CHAT ZALO : 0935356789
Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/
Link hướng dẫn : http://thanglongkydao.com/threads/10...993#post582993
-
10-07-2009, 08:52 AM #10
Cờ tướng giang hồ
Đánh dấu