Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Chiếc bánh mỳ !!!
Close
Login to Your Account
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 26

Chủ đề: Chiếc bánh mỳ !!!

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,921
    Post Thanks / Like

    Mặc định Chiếc bánh mỳ !!!

    Nhân đọc truyện Nghèo đói là trường đại học tốt nhất , tự dưng thấy sống mũi cay cay , bỗng tràn về hình ảnh rất gần của những tháng ngày cơ cực , nay post hầu lứa 7x cùng hoàn cảnh , đọc một chút để nhớ về ngày xa xưa đó :

    Chiếc Bánh Mỳ

    ( Tặng lão Thợ Điện , lão 6789 , mụ Hạnh nát , con gà Kiếm gỗ , lão Thái Biên Hòa ) :


    Tôi sinh ra ở lứa cuối 7x , là em út trong nhà có 4 anh chị em , tuy được mọi người chiều chuộng , nhưng cũng kịp ngấm chút hương vị cơ cực của những tháng ngày bao cấp , ngày của mậu dịch xếp hàng , của bánh đúc đổi gạo , của cơm chan mỡ lợn với mắm , của phở ngó , bún ngửi và những cái bánh mỳ trong mơ .

    Ba làm sĩ quan quân đội , mẹ cán bộ xí nghiệp , tuy không đến nỗi ốm đói , tuy nhiên 1 anh và 2 chị lớn đều học đại học , mấy cái đồng lương ít ỏi mà hàng tuần ba đạp xe đi làm tận Phù Lỗ ( Đông Anh ) , mẹ chắt bóp từng cái kim sợi chỉ . Từng đó không thể đủ để các con có được những bữa cơm no , quần áo mặc ấm , cái chuyện ăn ngon mặc đẹp nó hoàn toàn xa lạ và không thực tế một chút nào .

    Thuở bé tôi là em út trong nhà , chị cả cách 12 tuổi , lần lượt 2 năm 1 là anh trai , chị 3 . Đến lúc biết rét biết đói là cũng là lúc các anh chị đều vào đại học , hôm nào tối còn cơm nguội thì sáng được ăn cơm rang , không thì từng ý đứa ra đường với cái bụng rỗng không , tuy nhiên ý chí chiến đấu thì cực tốt , nghĩ cũng phải , đói như thế mà tinh thần không cao thì toi chắc .

    Đầu lớp 6 mỗi sáng cuốc bộ khoảng hai cây đến trường , lũ bạn thân là Tuấn tóp ( thằng này giàu nó ăn phở cho ấm bụng) , Hùng xoăn ( Luôn có mỳ cân ở nhà để chén ) , bọn này no đủ quần áo ấm , rét căm căm vẫn nhảy chân sáo bô lô ba la trên đường , tôi thì được cái mùa đông đi dép không tất , áo thì duy nhất 1 quả buzong khoác ngoài , trong độn 2-3 cái sơ mi cũ cho ấm , chuyện áo lót mềm coton mãi sau này lớn mới biết là nên mặc . áo len thì đương nhiên là xa xỉ rồi .

    Đường Nguyễn Lương Bằng giờ tuyến phố chính đông đúc là thế , sáng hồi xưa vắng lặng , vẫn nhớ trên đường đi có hàng phở thơm ngào ngạt , thề là bao giờ cũng ghé chút ít vào cửa , thèm thuồng ngửi mùi nước phở bay ra , nước bọt nuốt ừng ực , rồi mới yên lòng sách vở đến trường .

    Cạnh cổng trường là quán bà Quất , các thức khác đương nhiên chả nhớ gì , chỉ nhớ bà có bánh mỳ pate 400 đồng , khoảng vài tuần cũng chắt bóp mua được nửa cái , đến giờ vẫn nhớ cái vị dai sần sật của pate bì heo , chút mỡ trong vắt cộng ít rau mùi xanh , cho thật nhiều ớt để tăng cao mùi vị , 1 nửa cái đó chỉ ăn có khoảng vài miếng là hết sạch , tuy đến tiết 2 là nó đã xuống toa cuối trong bộ phận tiêu hóa , nhưng thật sự là thỏa mãn vô cùng .

    Bé mắc tội lớn muộn , lớp 6 rồi mà zin zin như thằng lớp 4 , cái cổ áo ấm do không dám giặt bởi giặt rồi lấy gì đi học ? nó cáu ghét và bẩn thỉu kinh người . Chân tay nứt nẻ cứ gãi cái là bụi trắng bay đầy không khí , đã thế lại hay đọc trộm những tiểu thuyết yêu đương từ rẻ tiền đến kinh điển của các anh chị , nên cũng sớm mơ mộng yêu đương , mê lắm lắm cái bạn gái vừa xinh vừa học giỏi nhất lớp . Bố khỉ , đã nghèo lại còn lười , đã xấu lại còn hôi , mê thì toàn nhè Hotgirl mà thương thầm nhớ trộm , không thất bại , không buồn khổ mới là lạ , hô hô .

    Cũng bởi bé , học dốt , còi , nghèo , nên có tí tự kỷ , bạn bè cũng chỉ loanh quanh vài thằng trong khu tập thể , tự đánh giá cá nhân trông ngớ ngẩn bỏ mịa . Chả có chút tự tin tí nào trong việc kết bè kéo đảng . Mà đã không biết kết bè kéo đảng , thì có nghĩa là bị đám đông đầu gấu trong trường nó bắt nạt , đi qua mặt nó đã cố lẩn lẩn rồi , vẫn bị réo tên bố mẹ ra chửi . Im thì nhục nên tổ chức bật lại , tức thì bị hội đồng tổng cốc , ăn dăm cái đạp , mấy cái thụi vào người . Gạch nửa choảng thẳng vào bộ tư lệnh tuy nhiên đầu rắn nên chỉ rơm rớm máu thôi , cứ vừa đi về vừa sụt sịt khóc , cảm giác vừa rét vừa đói lại được ăn đòn , tình yêu chớm nở lại bị dìm trong bể phốt , mãi mãi không thể quên nổi .

    Rốt rồi đêm ngủ mơ nhiều nỗi , nhưng cái giấc mơ tái đi tái lại nhiều nhất , lại là được ăn cả cái bánh mỳ bà Quất , chứ không phải nửa cái như lẽ thường khoảng 2 tuần là được thỏa 1 lần .

    Mãi vài năm sau khi đánh giải cờ vua thành phố , được thưởng 22 nghìn thầy giáo cắt phế 15 nghìn công dậy dỗ , còn 7 nghìn đủ mua 14 cái bánh mỳ trọn vẹn , vẫn nhớ 1 trong những nguyên do khiến mình bỏ cờ luôn và ngay lập tức . Là được ông thầy đáng kính đèo lên Hàng Bột ăn bánh mỳ pate thịt mỡ . Thầy bảo hàng này ngon và đầy đặn lắm , quả đúng như lời đã đồn , khi lấy bánh thầy còn tổ chức bốc trộm ít xúc xích thái mỏng của cô bán bánh mỳ má hồng rực ,tự bỏ vào mồm thầy nhai vội mà vẫn trót lọt và vui vẻ cơ mà .

    Giờ đã ngoài 30 , cũng được nếm không ít những cái gọi là sơn hào hải vị đời thường , thỉnh thoảng được vợ khoe là lão nhà em ăn bánh mỳ thay cơm được . Cũng vì nhẽ cái bánh mỳ bà Quất mà ra ...

    Nọ đêm xót ruột , vẫn còn mò ra Ô chợ Dừa làm một phát thật to , bí mật vừa ăn vừa viết bài chém gió một mình , thấy cũng hả lòng hả dạ .

    Ấy gọi là : Giấc mơ con băm nát cuộc đời con , he he !!!

    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  2. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nghèo thì ai chả nghèo nhưng nghèo mà học giỏi như ông cũng đâu phải chuyện dễ .Ít nhiều gì cũng là thành đạt làm đuợc khối chuyện độc đáo .Ông lưỡng quyền nhô cao thế kia ắt thuở bé cũng gấu lắm thằng nào bắt nạt cho nổi .TLKD toàn những nhân vật sừng sỏ cả .Nơi đây cờ chỉ là một thú vui đối với các ông ấy thôi còn về mặt cuộc đời ông nào cũng guớm hết

  3. #3
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Bài viết
    45
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hôm bữa, đọc bài của a Lâm viết về a Phương thì cảm giác rất bực bội ( bực a Phương, chứ không bực bác Lâm đâu nhé!); đọc bài của bạn cuonghanh về nội trợ thì cực dễ chịu ( hợp với suy nghĩ của mình, phụ nữ không nhất thiết phải cơm ngày 03 bữa, nhưng phải cố gắng giữ gìn nhan sắc ). Hôm nay đọc bài về 01 anh ở Trung Quốc, nước mắt lại chực trào. Đúng là cảm xúc. Đi nhậu thôi!Đọc bài về Trung_cadan lại mắc cười ( khổ như chú thì a cũng xin 01 vé để khổ nhé! Anh yêu chú ở 01 sự liều lĩnh, làm 01 công việc mà chẳng ai chịu làm, mà chú lại làm rất tốt). Chợt nghĩ đến mình, không còn nước mắt để khóc cho những gì mình đã trãi qua, thôi mà, số phận ấy mà!. Hiện nay thì mình đã tốt rùi, sống trong căn phòng trọ 600 ngàn/thang, không có gì để vấn vương, không có gì để nuối tiếc. Túm lại là " SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG ". ( viết trong trạng thái nồng độ cồn trong máu hơi bị cao, hình như là đã 3h26 sáng rùi nhỉ!)
    "...để gió cuốn đi..."

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Anh Phuơng xích lô là một nghệ sĩ ông Thái à ,cái tinh hoa cái độc đáo đã đuợc chắt hết trong thơ ca rồi .Cuộc đời còn lại chỉ là bã mía thôi trách làm gì cái ấy đó là số phận của nghệ sĩ .Nếu họ cũng biết luờng truớc tính sau như phàm nhân tụi mình thì còn gì cho nghệ thuật nữa
    Mà ông là Mạnh thường Quân số 1 ở đây sao lại sống trong phòng trọ 600k
    Ông bí ẩn lắm nghe hôm nào về tôi xuống biên hòa điều tra hehe

  5. #5
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Vào thời kỳ trước năm 86 gần như con người ta luôn tự hào về cái nghèo, nhà nào ăn cơm có con gà không dùng dao mà dùng kéo để cắt sợ hàng xóm nghe thấy, Cả xã hội xêm xêm như nhau
    Đại tá ngồi vá bơm xe - giáo sư bán cà chè nước vvv
    Đọc chuyện này đoán lúc đó ông Trung khoảng hơn 15 tuổi chút vì ông sinh cuối 7x chắc 79 biết thích gái chắc là > 15 tuổi (nữ thập tam - nam thập lục mà)
    Vào lúc đó khoảng năm 94 cuộc sống đã dễ thở hơn nhiều những năm trước 86 rồi.

  6. #6
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Bài viết
    722
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cám ơn ông Cadan đã tặng 1 chia sẻ hay.

    Chả có nhẽ chúng ta bắt đầu già? Mỗi lần đọc những bài về quá khứ nghèo khó, những dư âm của tuổi thơ, tuổi trẻ lại thấy rưng rưng xúc động, thế mới lạ chứ.

    Từ 8x đời đầu đổ về trước, hầu như ai cũng có một quá khứ khốn khó, dữ dội với những ước mơ cỏn con nhưng dai dẳng. Cái nghèo ấy làm mình luôn khao khát vươn lên thay đổi, biết trân trọng những gì đang có và biết chậm rãi, nhâm nhi hưởng thụ những ưu đãi của đời!

    Tôi cũng đang viết dở về vụ ôn nghèo kể khổ, ai dè ông đã nhanh tay hơn! hehe
    Tiền bất kiến cổ nhân
    Hậu bất kiến lai giả
    Niệm thiên địa chi du du
    Độc sảng nhiên nhi thế hạ



  7. #7
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    cô Hạnh 8x thì biết gì he he! cháu hồi đó nhà bà già ngoài nghề dạy học còn làm thêm rất nhiều, mẹ cháu nấu diệu lậu lấy cái bã nuôi con nhợn, gạo được nhà nước cung cấp mẹ cháu đổi lấy gạo quê vì hồi đó gạo mậu dịch nó nở nhiều hôi như cú như còn đắt hơn gạo quê.
    Rồi bán vé chiếu bóng buôn thuốc tây may là hồi đấy cháu sáng có cái bánh mì cắn không phải nhịn như chú Cá rán he he!
    Cháu học lớp 3 đã không xin tiền tiêu vặt bà già rồi, hồi đó cháu biết nhu cầu thị trường là đôi rép cao su, cái mũ cối cháu đi gạ mấy chú đổi lấy ít mì chính rồi cháu lại đem gạ bán cho mấy anh chơi mỗi lần như thé cháu kiếm được tý cháo he he

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,921
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    @ Loatotphilao : Lúc đó em học lớp 6 lớp 7 , em biết yêu từ lớp 1 cơ , có quả táo to to giấu không dám ăn mang đến lớp tặng bằng được cô nàng có cái mũi dọc dừa , he he !!
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  9. #9
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Bài viết
    722
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Anh Tab: Anh nhầm rồi, em rành về cái đói của thời bao cấp và hậu bao cấp không thua gì mấy anh đâu. Tuy trước năm 86 em còn rất nhỏ nhưng những ấn tượng về nó em nhớ khá nhiều. Ăn cơm gạo mậu dịch đỏ loe loét, đến nỗi lần đầu tiên cầm bát cơm trắng, em và con hàng xóm còn bảo nhau: Cơm này ăn với nước mắm cũng ngon - mà nước mắm là loại mua tính theo can, toàn muối với lá chuối khô đun lên lấy màu. World Cup 86 (ơ, hình như vụ này nhầm, năm 90 thì đúng hơn, hehe), trận chung kết em còn thức xem cùng hàng xóm, cả xóm trải chiếu quây quanh cái TV đen trắng bé tí. Rồi từ đấy thần tượng Maradona mà chả biết thần tượng vì cái gì vì xem bóng theo phong trào, có hiểu mô tê ất giáp gì đâu.

    Nhà em bố mẹ công nhân, lương thấp tè, không tăng gia sản xuất hay buôn bán được cái gì nên ăn miếng thịt vào mồm cũng phải nghĩ ấy chứ. Miếng thịt ba chỉ (ba dọi) có bì, mỡ, thịt nạc xen vào nhau thành thớ, toàn nhằn thịt mỡ ăn trước, thịt nạc để dành ăn sau cùng. Thi thoảng lắm nhà ăn tươi, mẹ đếm đầu người mua đủ 5 cái nem chua (loại nem vuông ruột bé tí ở Thanh Hóa ý), mỗi người 1 cái thay thức ăn cả bữa. Em dám cắn đâu, cứ chấm mắm rồi nhúng mắm vào cơm mà ăn, hít hà miếng nem chua sung sướng lắm. Xong bữa cơm rồi còn miếng nem thi thoảng mang ra nhằn 1 tí bõ thèm. Nhớ có lần ông anh trai ngứa mắt giật nem của em bỏ tọt vào mồm, em gào khóc nguyên ngày luôn!

    Còn cái vụ ăn cơm đường, cơm chan mỡ là chuyện thường ngày ở huyện. Nói chuyện cơm đã thế thì anh đủ biết chuyện mặc, chơi, học hành nó còn bi đát đến thế nào... Kể thì có mà cả ngày không hết ấy
    Lần sửa cuối bởi cuonghanh, ngày 13-07-2013 lúc 09:36 PM.
    Tiền bất kiến cổ nhân
    Hậu bất kiến lai giả
    Niệm thiên địa chi du du
    Độc sảng nhiên nhi thế hạ



  10. #10
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,921
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mẹ tớ với chị ba đi mua thịt lợn mậu dịch , chắc đợt đó được mua thịt ngon , về chị rụt rè bảo mẹ ơi hình như nó dúi thịt ba chỉ vào mẹ ạ , bà già kiểm tra quả đúng như báo cáo , thế là bà chị ăn ngay quả chửi : ngu như con lợn , nhìn thấy mà không chịu nói ngay .

    Cái nghèo nó làm con người ta cằn đi nhiều , hồi xưa mắng nhau ầm ầm như thế , giờ cứ cuối tuần chuồn lên con gái út mua tôm cua ghẹ to mẹ gắp con con gắp mẹ ăn vô cùng tình cảm , he he !!!
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



Chiếc bánh mỳ !!!
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68