Kết quả 1 đến 10 của 26
Chủ đề: Chiếc bánh mỳ !!!
Threaded View
-
12-07-2013, 12:37 AM #1
Chiếc bánh mỳ !!!
Nhân đọc truyện Nghèo đói là trường đại học tốt nhất , tự dưng thấy sống mũi cay cay , bỗng tràn về hình ảnh rất gần của những tháng ngày cơ cực , nay post hầu lứa 7x cùng hoàn cảnh , đọc một chút để nhớ về ngày xa xưa đó :
Chiếc Bánh Mỳ
( Tặng lão Thợ Điện , lão 6789 , mụ Hạnh nát , con gà Kiếm gỗ , lão Thái Biên Hòa ) :
Tôi sinh ra ở lứa cuối 7x , là em út trong nhà có 4 anh chị em , tuy được mọi người chiều chuộng , nhưng cũng kịp ngấm chút hương vị cơ cực của những tháng ngày bao cấp , ngày của mậu dịch xếp hàng , của bánh đúc đổi gạo , của cơm chan mỡ lợn với mắm , của phở ngó , bún ngửi và những cái bánh mỳ trong mơ .
Ba làm sĩ quan quân đội , mẹ cán bộ xí nghiệp , tuy không đến nỗi ốm đói , tuy nhiên 1 anh và 2 chị lớn đều học đại học , mấy cái đồng lương ít ỏi mà hàng tuần ba đạp xe đi làm tận Phù Lỗ ( Đông Anh ) , mẹ chắt bóp từng cái kim sợi chỉ . Từng đó không thể đủ để các con có được những bữa cơm no , quần áo mặc ấm , cái chuyện ăn ngon mặc đẹp nó hoàn toàn xa lạ và không thực tế một chút nào .
Thuở bé tôi là em út trong nhà , chị cả cách 12 tuổi , lần lượt 2 năm 1 là anh trai , chị 3 . Đến lúc biết rét biết đói là cũng là lúc các anh chị đều vào đại học , hôm nào tối còn cơm nguội thì sáng được ăn cơm rang , không thì từng ý đứa ra đường với cái bụng rỗng không , tuy nhiên ý chí chiến đấu thì cực tốt , nghĩ cũng phải , đói như thế mà tinh thần không cao thì toi chắc.
Đầu lớp 6 mỗi sáng cuốc bộ khoảng hai cây đến trường , lũ bạn thân là Tuấn tóp ( thằng này giàu nó ăn phở cho ấm bụng) , Hùng xoăn ( Luôn có mỳ cân ở nhà để chén ) , bọn này no đủ quần áo ấm , rét căm căm vẫn nhảy chân sáo bô lô ba la trên đường , tôi thì được cái mùa đông đi dép không tất , áo thì duy nhất 1 quả buzong khoác ngoài , trong độn 2-3 cái sơ mi cũ cho ấm , chuyện áo lót mềm coton mãi sau này lớn mới biết là nên mặc . áo len thì đương nhiên là xa xỉ rồi .
Đường Nguyễn Lương Bằng giờ tuyến phố chính đông đúc là thế , sáng hồi xưa vắng lặng , vẫn nhớ trên đường đi có hàng phở thơm ngào ngạt , thề là bao giờ cũng ghé chút ít vào cửa , thèm thuồng ngửi mùi nước phở bay ra , nước bọt nuốt ừng ực , rồi mới yên lòng sách vở đến trường .
Cạnh cổng trường là quán bà Quất , các thức khác đương nhiên chả nhớ gì , chỉ nhớ bà có bánh mỳ pate 400 đồng , khoảng vài tuần cũng chắt bóp mua được nửa cái , đến giờ vẫn nhớ cái vị dai sần sật của pate bì heo , chút mỡ trong vắt cộng ít rau mùi xanh , cho thật nhiều ớt để tăng cao mùi vị , 1 nửa cái đó chỉ ăn có khoảng vài miếng là hết sạch , tuy đến tiết 2 là nó đã xuống toa cuối trong bộ phận tiêu hóa , nhưng thật sự là thỏa mãn vô cùng .
Bé mắc tội lớn muộn , lớp 6 rồi mà zin zin như thằng lớp 4 , cái cổ áo ấm do không dám giặt bởi giặt rồi lấy gì đi học ? nó cáu ghét và bẩn thỉu kinh người . Chân tay nứt nẻ cứ gãi cái là bụi trắng bay đầy không khí , đã thế lại hay đọc trộm những tiểu thuyết yêu đương từ rẻ tiền đến kinh điển của các anh chị , nên cũng sớm mơ mộng yêu đương , mê lắm lắm cái bạn gái vừa xinh vừa học giỏi nhất lớp . Bố khỉ , đã nghèo lại còn lười , đã xấu lại còn hôi , mê thì toàn nhè Hotgirl mà thương thầm nhớ trộm , không thất bại , không buồn khổ mới là lạ , hô hô .
Cũng bởi bé , học dốt , còi , nghèo , nên có tí tự kỷ , bạn bè cũng chỉ loanh quanh vài thằng trong khu tập thể , tự đánh giá cá nhân trông ngớ ngẩn bỏ mịa . Chả có chút tự tin tí nào trong việc kết bè kéo đảng . Mà đã không biết kết bè kéo đảng , thì có nghĩa là bị đám đông đầu gấu trong trường nó bắt nạt , đi qua mặt nó đã cố lẩn lẩn rồi , vẫn bị réo tên bố mẹ ra chửi . Im thì nhục nên tổ chức bật lại , tức thì bị hội đồng tổng cốc , ăn dăm cái đạp , mấy cái thụi vào người . Gạch nửa choảng thẳng vào bộ tư lệnh tuy nhiên đầu rắn nên chỉ rơm rớm máu thôi , cứ vừa đi về vừa sụt sịt khóc , cảm giác vừa rét vừa đói lại được ăn đòn , tình yêu chớm nở lại bị dìm trong bể phốt , mãi mãi không thể quên nổi .
Rốt rồi đêm ngủ mơ nhiều nỗi , nhưng cái giấc mơ tái đi tái lại nhiều nhất , lại là được ăn cả cái bánh mỳ bà Quất , chứ không phải nửa cái như lẽ thường khoảng 2 tuần là được thỏa 1 lần.
Mãi vài năm sau khi đánh giải cờ vua thành phố , được thưởng 22 nghìn thầy giáo cắt phế 15 nghìn công dậy dỗ , còn 7 nghìn đủ mua 14 cái bánh mỳ trọn vẹn , vẫn nhớ 1 trong những nguyên do khiến mình bỏ cờ luôn và ngay lập tức . Là được ông thầy đáng kính đèo lên Hàng Bột ăn bánh mỳ pate thịt mỡ . Thầy bảo hàng này ngon và đầy đặn lắm , quả đúng như lời đã đồn , khi lấy bánh thầy còn tổ chức bốc trộm ít xúc xích thái mỏng của cô bán bánh mỳ má hồng rực ,tự bỏ vào mồm thầy nhai vội mà vẫn trót lọt và vui vẻ cơ mà.
Giờ đã ngoài 30 , cũng được nếm không ít những cái gọi là sơn hào hải vị đời thường , thỉnh thoảng được vợ khoe là lão nhà em ăn bánh mỳ thay cơm được . Cũng vì nhẽ cái bánh mỳ bà Quất mà ra ...
Nọ đêm xót ruột , vẫn còn mò ra Ô chợ Dừa làm một phát thật to , bí mật vừa ăn vừa viết bài chém gió một mình , thấy cũng hả lòng hả dạ .
Ấy gọi là : Giấc mơ con băm nát cuộc đời con , he he !!!
CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ
Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :
CHAT ZALO : 0935356789
Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/
Link hướng dẫn : http://thanglongkydao.com/threads/10...993#post582993
Chiếc bánh mỳ !!!
Đánh dấu