Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Kỳ Vương Dương tiên sinh
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 4 của 4

Threaded View

  1. #2
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    (Tiếp và hết! dịch alent_tab)

    Một buổi chiều thu- những rặng liễu và những cơn gió nhẹ bên hồ đưa đẩy làm lao xao hồ nước yên tĩnh - bên ngoài quán “bạch hoa đình” vẫn còn đông người đến xem trận tỷ thí giữa hai nhân vật một là chàng tuổi trẻ chính là con trai Kỳ ma năm xưa vớ ivua cờ Vãn bối người địa phương- Cuộc đấu trí đã diễn ra được mấy canh giờ khi tuần hương chuẩn bị cháy hết là lúc ván cờ được kết thúc phần thắng về chàng khách lạ nọ- anh ta lạnh lung nhặt quân cờ và đĩnh bạc lớn cho vào cái túi với vẻ cười tàn nhẫn trên mép- Đây là ván thằng thứ 1000 của anh, cũng là ước nguyện khi nào thằng đủ 1000 ván cờ sẽ tìm đến vua cờ trẻ năm xưa đã hạ cha mình để rủa hận cho bao năm ân oán- anh vừa mân mê những quân cờ đã ngả máu thời gian- trên mặt một vài quân cờ có những vết đỏ ngả màu nâu chính là máu của cha anh.

    Thời gian như bóng câu trên cửa- người đã thắng vị Kỳ ma năm xưa nay đã thành vị cựu Kỳ Vương tóc ngả màu sương, trên nét mặt thư thái từng trải- Ông đã bỏ cờ từ lâu- vào tuổi tri thiên mệnh không còn gì động lòng ông nổi, ông cả kinh trước khi biết mối thù hận của kẻ khiêu chiến- đánh cờ đã nhiều nhưng nhưng một kẻ thù sâu hận đến vậy, nay ông mới gặp lần đầu. Ông hiểu nếu từ chối ứng chiến- hậu quả có thể nghiêm trọng rất nhiều.

    Bàn cờ được bày ra, chàng trai lặng lẽ nhìn lão kỳ vương- bao nhiêu năm rồi chàng đã chờ đợi đến ngày này. Sau vài hồi giao tranh cuộc cờ lại đi đến cuộc hòa. Thời gian như trở lại những năm trước- lão Kỳ Vương đã hiểu đối thủ là ai- ông tập trung suy tính cho ván cờ- nhưng mỗi nước đi ngầm để lại một chút uy lực- ẩn mà không phát. Còn chàng trai thì uy phong phát tiết- đối công liên hồi – quân hai cánh kéo đến vây chặt cửa tướng- dần hình thành thế gọng kìm hình cờ vô cùng khó khăn cho vị lão Kỳ thủ.
    Lão Kỳ vương khổ tính hồi lâu- có vẻ như đuối sức đi nước cờ không rõ ràng- chàng trai thấy tâm lý đối thủ có vẻ chán nản, bèn gia tăng sức ép- nhưng sau một vài nước đi chàng trai mới giật mình – Hình cờ bên mình tuy thoạt nhìn ưu thế lớn nhưng chỉ là cánh quân hư rỗng – hữu kinh vô hiểm- trước bức tường phòng thủ ken cứng của đối thủ. Mồ hôi chàng toát ra như tắm khi như cha mình mấy năm trước khi còn một nước nữa nếu vị Kỳ vương đi chính xác cả bàn cờ mình sẽ tan vỡ nhanh như xác pháo.

    Chàng trai nín thở- trái tim đập liên hồi- một sự đổ vỡ nhanh chóng hiện lên trên khuôn mặt chai sạn của chàng.

    Nhưng có lẽ sự run rủi may mắn đã đến khi lão Kỳ vương đi một nước hơi yếu- bàn cờ đột nhiên thành thế hòa cục. Anh cười nhạt – xếp bộ cờ cũ vào túi hẹn ngày tái ngộ! vua cờ già vẫn chỉ cười mỉm- quay vào thư phòng đem một hộp sắt tặng anh ta và dặn khi nào tới tái ngộ hãy mở ra xem.

    Trên đường về, ngẩng đầu nhìn trờ thì trời xanh thăm thẳm, rặng núi trước mắt cao gần tận cuối chân trời. Anh căng óc ra nghĩ chẳng nhẽ ta không thể thắng được vị Kỳ Vương? Lão không thể không nghĩ ra được nước cờ ý! Anh chợt rùng mình khi mở hộp sắt ra trên vẽ đúng hình quân cờ cần đi dẫn đến sát cục ván cờ đó, phía dưới có năm chữ “ Tâm khoát cảnh tự cao!” (tâm rộng thì tất tới cảnh giới cao hơn”
    Nhiều năm sau Kỳ đàn Trung Hoa xuất hiện một vị Kỳ Vương mới- Nhưng không bao giờ tự nhận mình là Vua cờ- khi ai gọi như vậy, ông lại nhìn lên mấy chữ từ lâu đã ngả màu vàng.
    Lần sửa cuối bởi Alent_Tab, ngày 26-08-2013 lúc 12:16 PM.

Kỳ Vương Dương tiên sinh

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68