-

Gửi bởi
cobra
Đề tài rất hay ! khống phải ông người Úc hoặc dịch giả Trần Đình Hiến phê bình đâu, mà rất nhiều, rất nhiều các học giả uyên thâm phê bình các chuyện trên những mặt rất tệ của nó. Quả thật tôi rất mê những chuyện trên từ bé nhưng sau này thấy nó có nhiều vấn đề và mong con cái không nên đọc. Trong tác phẩm "người Trung Quốc xấu xí" tác giả vạch ra hết những cái hay cái dở của văn hóa "hũ tương" thối Trung Quốc, trong đó có các chuyện của họ. Tôn Trung Sơn (nhớ không nhầm) thậm chí còn nói chuyện Trung Quốc ít đọc là tốt không đọc thì càng tốt (tất nhiên còn nhiều tác phẩm giá trị như Hàn phi Tử, Sử ký Tư mã Thiên... còn mấy chuyện trên không đọc thì tốt). Quay trở lại, tại sao các tác giả lại viết vậy? bối cảnh của nó. nó viết giai đoạn nào? Tư tưởng tác giả... Hà Nội mai lại lạnh, chúng ta lạnh vì đang sống trong một bầu không khí lạnh, chẳng khác những con cá trong "bể " Không khí. Mọi người, các nhà văn cũng nằm trong cái "bể" văn hóa Phương đông. Ta và Trung Quốc chịu ảnh hưởng lớn bởi tam giáo (ít người thoát được): nho giáo, phật giáo, Lão giáo. Chính "ba ông" này tạo ra cái hũ tương (cái bể) thối của văn hóa á đông, nhất là nho giáo. Ở ta rất nhiều học giả phản đối nho giáo coi nó như cản bước khoa học kỹ thuật... điển hình nhất là cụ Phan Khôi. Tư tưởng của Khổng tử có rất nhiều điều đáng nói, tựu chung theo tôi xấu nhiều hơn tốt. Mấy chuyện vừa nêu ở trên được viết trong giai đoạn Nhà Minh ( có thể kể cuối Nguyên đầu Minh) xin mời các ông viết gì thì viết nhưng phải theo tư tưởng "3 ông tam giáo" nói trên. Tam Quốc thì phải trung quân ai chống là phản tặc, Thủy Hử ca ngợi mấy ông ăn thịt người, thảo khấu moi gan ... Mấy ông mặt dày tâm đen được tung hô. Mong rằng con em chúng ta không phải đọc những chuyện trên để làm "vốn sống". Tất nhiên không phải nhân vật nào cũng vậy, nhưng tốt nhất không để con em ta tiếp xúc với thứ "độc dược" đó (Tôn Trung Sơn yêu văn hóa Trung Quốc, con người Trung Quốc... của ông chắc chẳng mấy người bằng còn nói về nó như thế). Thiết nghĩ chúng chỉ như món thuốc lào- độc nhưng ta khó bỏ. Không nên cho trẻ phải hút như cha anh nó.
hẳn là Phật giáo nằm trong 3 tác nhân làm hỏng người TQ cơ đấy
ông anh thử chỉ ra Phật giáo lấp ló chỗ nào trong 2 tác phẩm trên được không?
những con người thiển cận đọc sơ vài bài tiểu luận trên mạng,giọpg văn sặc mùi hũ tương thối 
cùng 1 nền tảng Phật giáo,nhưng 1 thời gian dài người ta lãng quên Phật,do đa phần đạo Phật quá cấp tiến,khó hiểu so với mặt bằng tri thức của thời đại,chỉ những tầng lớp tri thức,quý tộc trong xã hội mới tiếp cận được tư duy của đạo này,đâm ra dễ bị ném đá
ông anh làm ơn hiểu biết thêm 1 chút rồi hãy vào đây bình luận mới lời cao siêu nha.cùng là Phật giáo bị chính Ấn độ ruồng rẫy,qua tới Nhật Bản người ta phát triển thành cả 1 hệ thống tôn giáo sứ Anh đào,sau này khi Nhật Bản hùng mạnh,cả thế giới mới quay về nghiên cứu đạo Phật.trích tạm mấy câu của 1 lão bác học lẩm cẩm nói thế này về đạo Phật bác ah
“Tôn giáo tương lai sẽ là tôn giáo toàn cầu”
Vượt lên mọi thần linh giáo điều và thần học. Tôn giáo ấy phải bao quát cả phương diện tự nhiên lẫn siêu nhiên đặt trên căn bản của ý thức đạo lý, phát xuất từ kinh nghiệm trọng thể gồm mọi phương diện trên. Trong cái nhất thể đầy ý nghĩa. Chỉ có Đạo Phật đáp ứng đủ điều kiện đó.
“Nếu có một tôn giáo nào đương đầu được mọi nhu cầu của khoa học hiện đại thì đó là Phật giáo”
“Phật giáo không cần xét lại quan điểm của mình để cập nhật hóa với những khám phá mới của khoa học”
“Phật giáo không cần phải từ bỏ quan điểm của mình để theo khoa học vì Phật giáo bao gồm cả khoa học cũng như vượt qua khoa học”
“Tôi là một người không tôn giáo. Nhưng nếu có Tôn giáo thì Tôi phải là một Phật tử. Vì những gì Tôi hiểu biết bây giờ thì mấy ngàn năm qua Kinh Phật đã nói hết rồi”
ông bạn thử hỏi anh gú gồ để xem lão già lẩm cẩm đấy là ai nhé
chắc cũng giúp ích cho ông trong 1 bài triết lý nào đó,ở nơi khác nhé
Thủy Hử, Tam Quốc đều "có vấn đề"?
Đánh dấu