Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê đen IV - Trang 46
Close
Login to Your Account
Trang 46 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 3644454647485696 ... CuốiCuối
Kết quả 451 đến 460 của 1014

Chủ đề: Cà Phê đen IV

  1. #451
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,092
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Không có bác Gió ở đây cho xem hoa quỳnh, thôi tôi cho xem ớt đỡ vậy.

    Vài hôm trước có 2, 3 ngày trời đông băng vào buổi sáng nên ớt tôi mới ra thế này. Cũng may là đã thu hoạch xong. 2 chậu, 2 loại ớt. Black Cobra và Habanero.




    Đây là nước lấy từ trong hồ cá ra, trữ nơi đây để tưới ớt. Trong thùng 50 gallon này rất nhiều tép và ốc.


    Nhà thằng hàng xóm, người Mỹ nhưng tre và dừa của nó xem ngon hơn nhà mình nhiều.

  2. #452
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    181
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    NHỮNG CUỘC CHIA TAY VÀ TRỞ LẠI
    Tần hoài dạ Vũ.

    Rất nhiều lần trước lúc ra đi
    Một góc phố một khoảng trời xao xuyến
    Và cơn gió trong mắt chiều hò hẹn
    Thổi vào giấc mơ tôi suốt những đêm dài.

    Chúng ta đã đi qua những buổi mai
    Qua những buổi trưa của một thời đã mất
    Tiếng còi tàu ngưng lưng chừng khúc hát
    Thành hợp âm rời ở cuối cuộc chia tay.

    Ngoài hai mươi, ngoài ba mươi ở chặng đời này
    Lại gặp nhau tình cờ, lại xa nhau rất vội
    Phút chia tay, em ngập ngừng không nói
    Đã nói nhiều trong đôi mắt ưu tư.

    Cái nắm tay bên cửa sổ toa tàu
    Như nốt nhạc rơi bên ngoài nỗi nhớ
    Như thời gian rơi bên ngoài đổ vỡ
    Kỷ niệm đầy vị ngọt của tương lai.

    Những dòng sông trôi đi, cuộc sống vẫn còn dài.
    Cơn gió cũ qua rồi đời vẫn mát.
    Một góc phố, một khoảng trời xanh ngát
    Lại đưa ta về trong mắt của tình yêu.

  3. #453
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Bài viết
    1,722
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Thợ Điện Xem bài viết
    Ừ thì cho là ông đi đúng đường đi .Nhưng ông cần nhớ rõ là kiếm sống và sống trong đam mê là hai lãnh vực hoàn toàn khác nhau

    Như kĩ thuật lại là chuyện khác vì hai cái có thể hoà thành một .Ví dụ ông D vừa thích comp lại có thể làm điều mình yêu thích mà vẫn sống được

    Còn nghệ thuật vốn khắc nghiệt nó chỉ dành cho một số rất ít người .Trong nghệ thuật thường thì số 2 đã khó sống rồi huống hồ mình nằm ở cái số N nào đó thì sống sao nổi

    Ông đã không ăn nhời lại còn cho là mình đúng

    Hôm qua em mệt quá, mắt thâm quầng vì mất ngủ nên cũng không sửa lại : em thấy..... đi đúng tại thời điểm này. Cám ơn anh luôn nhắc nhở em

  4. Thích Tontu, kt22027, huyenmapu, trung_cadan, Thợ Điện, ChienKhuD, Aty đã thích bài viết này
  5. #454
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Bài viết
    1,722
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bàn Số Họ và tên LĐ Điểm Kết quả Điểm Họ và tên LĐ Số
    1 1 Đào Thị Minh Anh QBT 2 ½ - ½ 2 Ngô Thừa Ân QTP 6


    Em may quá, không phải dẫn ông bạn hàng xóm đi ăn phở. Một phen thót tim.

    Cháu Ân , đứng hạng 17 giải A1 thành phố vừa qua, có hình thi đấu của cháu ( trang 31)topic cùng tên trên TLKĐ.

    Cháu nhà em đánh 3 ván được 2.5 điểm; thôi thế cũng tạm rồi. Hôm nay em rất vui.

    Cả tuần tới sẽ hướng dẫn cháu những cuộc đi hậu Thuận Pháo và Phi Tượng , đúng sở thích của cháu
    Lần sửa cuối bởi Kiem_Nhat, ngày 18-01-2015 lúc 09:46 PM.

  6. #455
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,921
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Kiem_Nhat Xem bài viết
    Bàn Số Họ và tên LĐ Điểm Kết quả Điểm Họ và tên LĐ Số
    1 1 Đào Thị Minh Anh QBT 2 ½ - ½ 2 Ngô Thừa Ân QTP 6


    Em may quá, không phải dẫn ông bạn hàng xóm đi ăn phở. Một phen thót tim.

    Cháu Ân , đứng hạng 17 giải A1 thành phố vừa qua, có hình thi đấu của cháu ( trang 31)topic cùng tên trên TLKĐ.

    Cháu nhà em đánh 3 ván được 2.5 điểm; thôi thế cũng tạm rồi. Hôm nay em rất vui.

    Cả tuần tới sẽ hướng dẫn cháu những cuộc đi hậu Thuận Pháo và Phi Tượng , đúng sở thích của cháu
    Ngô Thừa Ân giải thành phố mất cây khóc suốt có ảnh đấy anh hi hi , chúc con gái thi đấu tốt !!!
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  7. #456
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Gửi bác Bộ trưởng

    Cô bé Mỹ Linh leo núi Nepal thoát chết viết hay quá Tiếc là ông D có vợ rồi không thôi tôi bắt ông phải mê

    Gửi bác Bộ trưởng Bộ GD-ĐT,

    Cháu tên Linh. Dĩ nhiên bác không cần nhớ tên cháu làm gì.... Chỉ cần chúng ta có một câu chuyện chung để nói. Thế là đủ rồi bác nhỉ.


    Chuyện kể là, hôm qua, cháu ngồi ở thư viện trường Shree Sarbodaya quận Syanja - Nepal. Cháu dành cả một ngày đọc sách giáo khoa English để hiểu cách dạy English của người Nepal. Dĩ nhiên, người Nepal dạy English không tốt đâu. Vì họ không có tiền để mua tivi, băng đĩa, không có phương tiện cho học sinh nghe người bản xứ nói chuyện, thậm chí đến cả cuốn từ điển giấy họ còn túng thiếu bác ạ (túng thiếu đến cỡ nào cháu sẽ có 1 bài viết để kể sau).

    Nhưng so với Việt Nam thì English của họ giỏi hơn nhiều. Dĩ nhiên, Nepal đúng là một nước nghèo, nghèo xếp hạng top nghèo nhất thế giới ấy. Nhưng cần so sánh với trình độ GD của 1 nước nghèo để thấy rằng trình độ của nước mình ở đâu. Và giờ, có mấy điều cháu muốn trao đổi với bác như sau:

    1. Cháu đọc SGK English của học sinh Nepal từ lớp 1 đến lớp 5.

    Bài học đầu tiên của học sinh lớp 1 Nepal là chuyện chào hỏi. Bài học đầu tiên của học sinh lớp 2 nói chuyện đi đến trường. Bài học đầu tiên của học sinh lớp 3 kể lại nhật ký một ngày của cô bé Lilu. Bài học đầu tiên của học sinh lớp 4 dạy bạn phải biết Be careful với câu chuyện cậu bé Raj vừa đi vừa chơi game mà không để ý thấy cây cầu bị gãy.


    Bài học đầu tiên của học sinh lớp 5 hỏi, "What do you want?" và kể chuyện người cha già có đứa con bị ở tù. Ông ra vườn trồng khoai tây và ước giá mà có đứa con trai ở đây để đào lỗ cho ông trồng. Thế là ông viết thư cho con trai. Mỗi bài học thể hiện độ khó khác nhau bác ạ. Thậm chí ngoài English, họ còn có 2 môn học khác là Văn hoá xã hội và Khoa học - Sức khoẻ cũng hoàn toàn được viết bằng English và nằm trong môn học chính của học sinh.

    Cháu lập tức nhắn về Việt Nam, nhờ đứa bạn thân chạy ra hiệu sách, chụp cho cháu xem SGK English từ 1-5 dạy cái gì. Bác biết gì không?

    Bài học đầu tiên của SGK 1 dạy Hello. Bài học của sách SGK 2 là dạy câu "where are you from". Bài học của SGK 3 dạy lại Hello. Bài học đầu tiên của SGK 4 dạy câu "How're you". Bài học đầu tiên của SGK 5 dạy lại câu "where're you from".

    Cháu hoảng hồn bác ạ. Cháu không biết vì bác nghi ngờ trình độ của học sinh VN quá kém nên có mỗi 3 câu "hello, how're you, where're you from" mà phải học đi học lại suốt 5 năm?

    Hay tại chúng ta quan niệm, 5 năm, học được 3 câu đó là đã quá nhiều rồi?

    Bác biết không, học sinh ở độ tuổi càng nhỏ thì khả năng tiếp cận ngôn ngữ càng tốt. Vì lúc đó bộ nhớ của chúng chưa sử dụng để ghi nhớ những điều phức tạp, những chuyện kiếm tiền, yêu đương. Nên cháu buồn khi thấy chúng ta bắt các em học quá nhiều thứ về toán lý hoá nhưng lại lo sợ trí nhớ của các em không đủ để học English. Buồn cười nhỉ.

    2. Để dạy học sinh Nepal hiểu English, nhớ English, người Nepal bắt đầu bài học bằng những câu chuyện. Chuyện kể cô bé Deepa làm việc này việc kia. Chuyện kể gia đình cu cậu Ramesh thế này thế nọ.

    Cô giáo sau khi dạy học sinh về câu chuyện sẽ hỏi lại học sinh câu chuyện đó kể gì, cô bé Deepa làm gì, cậu Ramesh bị gì. Học sinh trả lời và ghi nhớ.

    Để dạy học sinh Việt Nam hiểu English, các nhà soạn sách VN soạn ra những đoạn hội thoại chẳng có ý nghĩa gì và bắt học sinh học lại đoạn hội thoại đó để ứng dụng như một con vẹt. Theo bác, việc ghi nhớ nội dung câu chuyện dễ hơn hay khó hơn ghi nhớ một đoạn hội thoại dễ hơn?

    3. Người Nepal soạn sách giáo khoa để dạy người Nepal. Thế nên những câu chuyện họ viết, những đề tài họ dạy liên quan đến đời sống, văn hoá hàng ngày của họ.

    Họ nói về đỉnh Everest, nói về thủ đô Kathmandu, nói về những cậu bé, cô bé với những cái tên rất Nepal như Gauri, Sunda... Đó là cách họ khiến học sinh hứng thú với môn English vì nó gần gũi, dễ hiểu. Đó cũng là cách họ từ hào về đất nước họ.

    Chúng ta - trong đó có bác - luôn nói tự hào về Việt Nam. Nhưng có bao giờ bác nhìn SGK English của người Việt để xem sách viết gì không?

    Sách viết câu chuyện của Tom, của Peter, của Marry...những cái tên không phải của người Việt. Sách kể chuyện My hometown nhưng cái Hometown ấy là London.

    Sách kể về món bánh nhưng không phải là bánh chưng, bánh giày, bánh mì thịt nướng mà là bánh Pizza.

    Thế nên cháu muốn hỏi là, có phải vì chúng ta không đủ kinh phí để soạn một cuốn sách dạy English những nội dung xoay quanh đời sống Việt không? Hay là những nhà soạn sách họ không nghĩ ra cái gì hay ho hơn nên phải dùng những câu chuyện của nước khác.

    Để đến khi người nước ngoài họ hỏi cái món bánh nổi tiếng nhất ở nước mày là món gì thì học sinh bảo là pizza vì chúng không biết từ bánh mì thịt nướng trong English nói thế nào.

    Nếu mà vì chúng ta nghèo quá, không có kinh phí, chỉ cần bác nói thôi, cháu sẽ huy động được một đội ngũ soạn được cuốn sách dạy English cho người Việt mà không cần lấy một đồng nào.

    Còn nếu vì những người soạn sách họ không nghĩ ra cái gì hay ho hơn để viết, thì cũng chỉ cần bác nói thôi, cháu sẽ chỉ họ cách viết. Thí dụ như thay vì viết bài giảng "quê mày ở đâu hả Tom? Quê tao ở Mỹ, Peter ạ" thì cháu sẽ chỉ họ chuyển thành thế này "Quê mày ở đâu hả Tí? Quê tao ở Mỹ Tho Tèo ạ, là cái xứ ngày xưa bọn Mỹ đánh hoài mà không chiếm được ấy."

    Cháu tin bọn học sinh sẽ hứng thú với câu chuyện của thằng Tí, thằng Tèo hơn câu chuyện của Tom và Peter ạ. Vì chúng cháu đã từng là những thằng Tí, thằng Tèo như thế.

    4. Đã rất lâu rồi, chúng ta, hoặc vì lười biếng, hoặc vì bảo thủ, hoặc vì không muốn tiếp cận cái mới nên luôn tự ru ngủ nhau rằng, "là người Việt, chúng ta phải tự hào về văn hoá Việt, nên chúng ta cần học tiếng Việt chứ không phải English". Đó chắc là lý do mà kỳ thi tốt nghiệp THPT năm vừa rồi English trở thành môn tự chọn và không có trong môn thi.

    Nhưng cháu thì muốn đổi lại một chút thế này, "là người Việt, chúng ta cần tự hào về văn hoá Việt, nên chúng ta cần học English để nói cho thế giới biết về văn hoá của chúng ta đẹp như thế nào". Người Nepal đưa English thành ngôn ngữ chính, vì họ muốn kể câu chuyện văn hoá của đất nước họ cho thế giới biết. Nên cũng đã đến lúc chúng ta cần học theo như họ rồi bác ạ.

    Nó giống như câu chuyện anh nông dân xây được cái nhà đẹp ấy. Nếu anh tự hào về ngôi nhà anh đẹp, thì anh phải tìm cách đi qua làng bên, nói cho người làng bên biết cái nhà anh đẹp thế nào để họ còn biết mà đến thăm. Nhưng chúng ta đã làm gì?

    Chúng ta đã bảo anh nông dân ấy nằm ở nhà, chổng mặt lên ngắm trần nhà và tự khen nhà mình đẹp thôi là đủ. Trong khi thế giới ngoài kia, có biết bao ngôi nhà đẹp hơn đang được xây nên mỗi ngày, bác ạ...

    Cháu thì ở xa, bác lại bận trăm công nghìn việc chắc khó nghe thấy những lời cháu nói. Nhưng cháu tin thông điệp cháu gửi rồi cũng tới bác.

  8. #457
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hô hô Tôi thấy ông Tý post một bài nhạc trong Quà tặng.. .Ông ấy không đặt ở đây vì sợ tôi chòng ghẹo .Vì mỗi lần tôi chọc ông ấy cảm thấy thốn .Sao lại thốn ? vì tôi hiểu rõ những cái ông thích dấu diếm .Tôi cứ lôi tênh hênh ra nắng khiến ông không khỏi thẹn thùng .Khoả thân chỉ đẹp trong hội hoạ còn kẻ khác bắt mình khoả thân lắm lúc cũng ...ngượng

    Khi mình là mình thì chẳng có gì để thẹn cả ông Tý .Ông thấy ông Tab không ,nói mãi cằn nhằn mãi ông ấy cũng tỉnh bơ ,ngày mai đâu lại vào đấy .Thế mới vui chứ ,cứ chuyện nọ xọ chuyện kia lung tung xèng cả lên .Bắt người khác phải chịu đựng ,lại coi đó là trò vui khoái trá của mình .Thật là tai quái ! Đọc com ông Tab đừng để ý tới ngôn ngữ mà hãy quan tâm tới trạng thái khi ông nói điều đó .Nhờ thế hiểu được một cảnh đời

    Ông K thâm thuý thế mà phải than chẳng hiểu ông Tab muốn cái gì .Tôi rung đùi khoái quá Ví dụ như ông Tab than lâu quá không gặp ông Tôn tưởng có việc gì .Hoá ra chó ông Tab bị bệnh .Người khác cho là thiếu tế nhị ,tôi thì chỉ thấy vì thương con vật quá ông ấy chẳng còn để ý gì nữa .Có bệnh thì vái tứ phuơng thôi .Sống với bản năng thế đời ông nhất định thiệt thòi .Thôi thì chỉ biết xẻ chia trong im lặng

  9. #458
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Về công nghệ điện tử tôi vẫn còn hạn chế hiểu biết nên sẽ nghe theo ông Kt và ông Tý, nay mai sẽ nhờ người quen đến làm lại máy.

    Cờ tướng là môn chơi đòi hỏi phải có một trong hai yếu tố là năng khiếu và rèn luyện, nếu có năng khiếu thì lười một chút cũng không ngại thua kém người, không có năng khiếu thì phải lấy chăm chỉ mà bù đắp

    Ông Thợ ra sức chỉ trích con đường cờ là sai lầm, ông Kiếm thấy sự vui thú nên vẫn cãi chí ít cũng đúng với thời. Nhiều khi trực quan cho là đúng còn tâm thức thì không, nhưng cái tâm thức kia bị đè nén hoặc cứ hững hờ bàng quan. Sự đúng sai là do kinh nghiệm thấy biết, nhưng cái thấy biết nào cũng hạn chế nên mới có chuyện “Tái ông mất ngựa”.

    Trải nghiệm và suy tư sẽ thấu cái đạo này:
    “Cây chưa đủ dãi dầu không thể ép trổ bông – Chơi còn thiếu chán chường, đứng lên không phải dễ”

    Trước tưởng ông Kiếm thất nghiệp nên mới bảo theo nghề cắt tóc hoặc rửa xe khiến ông ấy bực mình, nay sao tôi vẫn còn lắm nhời thế này ? muốn tịnh khẩu vào quán nhâm nhi cà phê đọc bài thi thoảng băm một câu vô thưởng vô phạt, cái sự khôn dễ dàng như vậy mà thực hiện khó lắm thay !.

  10. #459
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Aty Xem bài viết
    Hơ hơ, có khổ thì có sướng bác KT ơi, bù trừ chút đỉnh mà. Khổ nhất là tôi dính chưởng của bác Lâm. Chiêu pháp cách không đã tý của bác ấy cực kỳ... ôi thôi khó tả lắm. Được cái là mấy nhỏ biết điều cho tụi tôi đở phần lo lắng. He he, dép giày còn có số mà, tôi sao tránh được
    Hì hì. Nhớ ngày nào Lệnh hồ huynh đệ cứ bị Đào cốc lục tiên ăn hiếp sau hắn ta luyện được dịch cân kinh không còn ngại nữa mà trở thành bạn chí cốt của họ. Anh phải thuộc dạng cao thủ lắm mới được bác Lâm để ý chứ tèo tèo như chúng tôi bác ấy có thèm để mắt đến đâu. Căn cơ còn yếu thì mới lảng đời chứ đã thõng tay vào chợ như anh thì tránh để làm gì :-).

    Cuối tuần về Trị An lấy mật cho anh. Thành thật xin lỗi vì chỉ còn mỗi 2 lít có người năn nỉ hắn bán mất một lít rồi. Để bù lại mất mát xin tặng anh một ổ ong ruồi:



    Thứ 4 về SG tôi sẽ mang xuống cho chị anh an tâm nhá.
    Bận lòng chi nắm bắt

  11. #460
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi PhiHuong Xem bài viết
    [B][/I] muốn tịnh khẩu vào quán nhâm nhi cà phê đọc bài thi thoảng băm một câu vô thưởng vô phạt, cái sự khôn dễ dàng như vậy mà thực hiện khó lắm thay !.
    Ông cứ nói thế chứ trọng nhau ở chỗ thành chứ có phải chỗ khôn đâu

    Tôi có đôi chút áy náy vì con ông Kiếm cháu nó là con gái ,con trai thì tha hồ xoay chuyển làm lại vẫn ok .Nhưng còn con gái ? Tôi trông guơng các liệt nữ cờ mà thấy ngao ngán quá ! Nhưng thôi ,mỗi người nói cho cùng còn có yếu tố số phận nữa

Cà Phê đen IV
Trang 46 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 3644454647485696 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68