xem hình ông Lâm chắc hồi ông quen cô bé đó khoảng trên 30 hoặc cuối đầu 2. Ông viết hay lắm, có vài câu thôi mà như tả chi tiết một khoảng khắc thời kỳ đó.
Printable View
xem hình ông Lâm chắc hồi ông quen cô bé đó khoảng trên 30 hoặc cuối đầu 2. Ông viết hay lắm, có vài câu thôi mà như tả chi tiết một khoảng khắc thời kỳ đó.
Cuối tuần mời mọi người cùng thư giản 1 chút.
https://www.youtube.com/watch?v=FLjHebkjhHc
bác Oze không cần phải làm như vậy đâu nhé, bác rỗi rãi thật đấy
Nguyên văn đây comment gửi bởi Oze: laototphilao bị ban nick nhục như con chó quay vào xin làm mod Alen chó
ở đời còn nhiều cái khó chịu hơn bị khóa Nick, bác ah, bác có là đán ông không mà giận dai thế, có gì ko phải thì tôi xin lỗi, bỏ qua đi.
Tôi có lúc cồng ở mục giải trì đùa hơi quá, nhưng tôi đã nói rồi, chỗ quen biết mới thế, còn các thớt khác thì không bao giờ, bác không thích thì đừng đọc, chứ cứ bới lại các cồng của tôi như là hót với admin ấy, bác đúng là con nít thât.
chết cười, vào hóng đã không đóng góp được bài nào hay, mình bị hắn ta châm chọc, đá thúng đạp nia còn được, ngay như Nick Thợ Điện là Huynh đệ của Admin, và các S_rmod cũng chẳng tha, toàn lén lút rình người ta sơ hở cái gì là châm chọc, hôm nào anh tặng cho cái váy mà mặc nhé.
Vậy là cũng sắp tết rồi các bác nhỉ? Tết này với cháu khéo vẫn là cái tết xa nhà như vài năm nay vẫn vậy. Nghe lại bài này chẳng tránh được ngậm ngùi...
Như thế là đậm lắm hả bác Thợ. Strong cỡ đó người nào yếu uống vào chắc tim mạch đập loạn xạ. Thời đi học có lần tôi say cà phê còn khó chịu hơn say rượu. Lúc ấy thiếu ăn mà nhà trường lại cho uống cà phê miễn phí quá đã nên chơi quá đà đến chiều phải đi truyền nước gấp vì tuột đường huyết :).
@ Cụ Hồng .Ngày xưa bố mẹ đẻ con hay tuỳ vào năm sinh đặt tên cụ ạ .Cô ấy tên Thìn nên tuổi thìn sinh năm 52 khi đó khoảng 16 hay 17 gì đó .Tôi hơn cô ấy vài tuổi thôi
Các cụ ngày xưa hay nói Vợ cả không bằng vợ hai ,vợ hai còn kém nàng hầu ,nàng hầu thua xa con ở .Ân vụng với con ở được không thích bằng chưa được .Chẳng hiểu gì cả nghĩ bụng cũng chừng ấy thôi chứ có gì mà rắc rối .Mà lạ, giai cấp càng đi xuống khoái lạc càng tăng lên
Lớn lên đọc truyện Chekov .Người đàn bà và con chó nhỏ .Thấy người phụ nữ trong đó hết sức yêu chồng nhưng không cưỡng nổi sự khao khát ngoại tình ,một mặt cứ tự nguyền rủa mình mà chân cứ bước đều đến chỗ hẹn hò .Thì ra yêu đuơng là một chuyện ,vẫn thấy khoái khi ngoại tình để tình yêu đó thêm phần não nùng cay cú .Đọc bài khảo cứu này hốt nhiên tuệ tâm bừng mở .Tội lỗi lắm khi còn cuốn hút mê đắm hơn hạnh phúc nhiều
Có thế chứ ,nếu không sao Hermann Hesse Người hiểu tôn giáo phuơng Đông còn hơn người Á Châu đã phải gào lên -Dù cho bị đau đớn điên cuồng .Tôi vẫn yêu tha thiết cái trần gian tội lỗi này
http://ichef.bbci.co.uk/news/ws/660/...y_nocredit.jpg
Cảm giác tội lỗi có thể khiến những cám dỗ trở nên cuốn hút hơn.
Các nhà tâm lý học đã chứng minh rằng cảm giác tội lỗi, ví dụ như về chế độ ăn uống hay lối sống thiếu lành mạnh, không hẳn sẽ giúp cho ta sống khỏe mạnh hơn.
Thay vì khiến chúng ta tránh xa những cám dỗ, nó lại khiến chúng ta lao thẳng vào chúng.
Một trong những lý do, có thể là do cảm giác tội lỗi tạo sự thèm muốn.
Nói theo một cách khác, những tội lỗi thường khiến chúng ta bị cuốn hút, một phần vì chúng ta biết nó không tốt cho mình.
Để chứng minh cho điều này, Kelly Goldsmith, từ Đại học Northwwestern ở Evanston, Illinois, yêu cầu những tình nguyện viên chơi trò đố chữ.
Họ được yêu cầu hoàn thành những câu với từ 'tội lỗi' hay 'hối hận', trong khi những câu khác chứa những từ trung lập hơn.
Sau đó, họ được yêu cầu điền vào chỗ trống những từ như "EN_ _ _" hay "PL_ _ _ _ _ _".
Những người hoàn thành các câu chứa nội dung về những việc làm sai trái, thường có nhiều khả năng điền vào chỗ trống thành các từ "ENJOY" (tận hưởng) hay "PLEASURE" (khoái lạc) hơn những từ khác.
Nói theo một cách khác, thay vì hướng suy nghĩ tránh xa khỏi tội lỗi, con người lại nghĩ nhiều hơn về nó.
Quan trọng hơn, Goldsmith cũng ghi nhận rằng những cảm giác này thường tạo sự thích thú.
Khi Goldsmith nhắc nhở các tình nguyện viên về hậu quả của kẹo đối với sức khỏe của họ và cho những người này đọc sách báo về thể hình, họ lại càng cảm thấy thích thú hơn khi ăn kẹo.
http://ichef.bbci.co.uk/news/ws/625/...y_nocredit.jpg
Suy nghĩ tích cực
Thế nhưng những nghịch lý của cảm giác tội lỗi không dừng tại đó.
Bên cạnh việc lôi cuốn bạn vào những cảm dỗ, cảm giác tội lỗi còn có thể mang lại hiệu ứng tạm gọi là 'thôi mặc kệ nó'.
Hiệu ứng tâm lý này có thể lý giải vì sao bạn không thể chỉ ngưng lại ở một miếng bánh - một khi đã nghĩ mình từng thất bại trong việc kiềm chế một lần, bạn có thể sẽ ngưng kiềm chế hoàn toàn.
Khi Roeline Kuijer và Jessica Boyce tại Đại học Canterbury ở New Zealand nghiên cứu về thói quen ăn uống, họ nhận ra những người xem việc ăn chocolate là một thói xấu, ít tin vào khả năng kiềm chế của mình hơn những người gắn việc ăn chocolate với những thứ tích cực - như ăn mừng.
Họ cũng nhận ra rằng những người cảm thấy tội lỗi khi ăn chocolate, thường khó có khả năng giảm cân hơn những người nghĩ về chocolate một cách tích cực.
Nói một cách khác, nếu tự tha thứ bản thân dễ dàng hơn một chút vì những thói xấu tạm thời, bạn sẽ dễ phục hồi lối sống lành mạnh hơn
bác Lâm ko biết cụ Hồng là Nick Idol của em ah, làm cái Nick cụ cho nó oánh tý anh ah, thỉnh thoảng nói sai đường lối thì người ta nể mà không bới bài lên he he
Quên dặn ông D rằng chớ nói thầy là tôi gửi đàn về vì tôi không mang gì cho ông ấy hết .Lần này đi Ta Bà thế giới nên chẳng quà cáp gì cho ai .Lợi dụng thằng Mỹ này tôi gửi kèm cho ông men accessories .Nó kêu um sùm nói tôi sao nó xin không cho lại bắt nó mang cho Vietnamese guy .Có lẽ khoảng đầu tháng tư hay giữa nó về .Tôi bắt nó không được làm mất đàn nếu có gì phải mang tính mạng ra đền .Nó nhe răng cười nói -Rủi rớt máy bay thì sao ? Rớt thì huề lúc đó mày tiêu rồi ,đòi ai
Rồi lại hỏi -Thằng guy đó biết tiếng Anh không ?
Tôi nói nó PhD về IT đó mày .Nó cười bẽn lẽn hỏi tiếp -nó có thích gái không ?
Mày hỏi nhiều quá -Gái quê nó làm sạch hết rồi
Thằng này ở Sài Gòn có 1 ngày rồi bay ra Hà Nội ,tôi nói nếu không kịp gặp ông thì mang lên nhà tôi để (có cho nó địa chỉ)
Những nhạc phẩm hay mà chuyển soạn cho guitar rất khó ,nhiều khi cả vài chục ông soạn mới chọn được 1 ông có một vài bài hay .Nhạc sĩ Nhật chuyển soạn rất nhiều nhưng không hay ,Italia chỉ có Mario Gangi .Tôi vẫn mê nhất tụi Mỹ và Nam Mỹ ,hoà âm hay quá trời nhất là cái phần walking bass lững thững đi theo rất lạ
Mấy thằng Tây cũng không hay .Các ông VN thì lại quá chán cũng soạn những cú luyến láy chạy theo nhưng thiệt tình nghe rất nhà quê .Ông nghe người ngoại quốc chơi nhạc Trịnh công Sơn bài Phôi pha ,kĩ thuật đơn giản mà cực hay .Nó toát ra cái chất khuya khoắt ,giang hồ lãng đãng .
Ông D .Dân chơi guitar ai mà không khoái nghe dạo bài này .Tôi thèm lắm nhưng không có bài để tập Vì thế vừa qua tới Mỹ là nhào vào thư viện âm nhạc của các trường đại học tìm ,chui cả vào thư viện quốc hội nữa mà cũng không thấy .Kiếm riết cả chục năm sau mới gặp mang về nhà tập 1 ngày là chơi được rồi .Sướng tới bây giờ Lại nhớ truyện Kim Dung lúc Tạ Tốn đàn cho vợ chồng Truơng thuý Sơn nghe khúc Quảng Lăng của Kê Khang trên Băng hoả đảo .Ông nói -Các ngươi may lắm mới được ta cho nghe khúc này .Để có được cầm phổ ta đã phải đi đào mả Kê Khang tìm ra rồi đem về nhà luyện mấy tháng mới thành
Tôi chưa phải đi đào mả nhưng dụng công tha thiết chắc không thua Tạ Tốn .Ông chơi đi rồi sẽ biết ,sẽ thấu cho tâm trạng khi mình khao khát thứ gì mà phải mò mẫm tìm trong vô vọng
https://html1-f.scribdassets.com/94t...610f56f16a.jpg
https://html2-f.scribdassets.com/94t...45cc20d0d1.jpg
Bonus cho ông một bài nữa. Hello ông chúng ta sẽ lại ngồi ăn bún bò uống bia cực lạnh trong cái nóng hầm hập của Sài gòn thương yêu
https://html2-f.scribdassets.com/554...60f8cef8d4.jpg
https://html1-f.scribdassets.com/554...d3d434985d.jpg
Cảm ơn bác Lâm. Đã quá vừa có đàn tốt vừa có nhạc hay còn gì bằng. So ra tôi may mắn hơn Trương Thúy Sơn nhiều. Phải bắt tay vào luyện thôi. Nhạc bác cho chắc chơi cả đời chưa hết nên phải lưu giữ cẩn thận.
Ông Tý vào đọc chắc nghĩ bụng "thằng này tham quá, hết xin đàn rồi xin nhạc". Không tham sao được vì nếu không có tham vọng thì khó chơi được trò gì ra hồn. Được đánh bài nhạc hay, được ôm cây đàn xịn há chắng sướng sao. Công việc tôi ở nhà làm cũng đủ sống, tuy không nhiều tiền nhưng bù lại có nhiều thời gian đàn đúm :).
He he, ông D tham bao nhiêu thì chưa đủ để gọi là tham. Tham như tôi ( mà tôi tham hồi nào đâu ta ;) ) thường bị bác Lâm lên án treo cổ đây mới gọi là tham này. Nhớ những lần tự sự của bác Lâm rằng:
" Mấy bà nói tôi thế này thế nọ.... ". Là mấy bà lận..
" Tôi ra phi trường hì có bà theo tiển nên ông D hẹn ra phi trường đua tôi thì tôi đâu có chịu, bể chỉa hết sao ", cũng có bà này bà nọ nhé.
" Uống cà phê thì phải ghẹo cho bằng được cô Thìn ", còn cho con gái người ta nào son nào phấn rồi kẹp tóc..., thiếu cái bàn chải sắt cho nàng chà chân thôi :)) . ..
Còn nhiều nữa mà tôi không nhớ. Vậy thì không thấy ai nói gì. Thiệt không hiểu nổi sự công bằng là đâu.
À, có cuốn tự điển nọ, giải thích về sự công bằng như thế này:
- Công bằng: là sự chênh lệch chút ít của cái cân Đại Ly. Nghĩa là sự chênh lệch tính ít nhất từ 1..tấn trở lên :D
Hì hì không hiểu anh Tý nói gì nhưng giọng có vẻ như ai oán, đanh đanh thì phải. Buồn làm chi anh ơi. Ai lại đi so bì với những người phụ nữ :)
Tặng anh một đoạn clip cho đỡ buồn này. Coi đơn giản vậy chứ tập không dễ đâu.
https://www.youtube.com/watch?v=RzPSyuO2Gtg
Cám ơn ông D đã cho tôi mấy phút cười thoải mái. Mấy anh này sẽ được đạo diễn Thành Long mời đóng phim .
Tôi lâu nay buồn nhiều rồi, buồn thêm 1 chút cũng như tăng hương vị cho cuộc sống thôi. Ông D không bận tâm. Ông cứ ráng mà học đàn cho giỏi rồi làm cái cờ_líp nhỏ nhỏ cho tôi coi là tôi mãn nguyện lắm. Có thể đến cuối tuần này tôi làm bài nhạc gởi lên để mọi người cùng bình luận. Liên khúc xì_lô trử tình ông à. Để tôi chọn vài bài ruột rồi tập cho nhuyển. Nói trước là tôi chì đàn mò nên chắc chắn sai nhịp lại khó nghe nữa :)) . Vì tinh thần hát hay không bằng hay hát :)
Kì này chắc sẽ còn đi sớm hơn dự định ông D .Chỉ tiếc là không gặp được con bé Huyền ở VN .Tôi có một ông bạn hẹn gặp ở Pháp .Ông ấy muốn chiêu đãi tôi rong chơi 1 tháng lang thang cà phê cà pháo ,uống rượu vang
Bạn thì cũng có nhiều bạn ,có người chơi vì cùng sở thích ,có người lỡ chơi từ bé sau này dù không thích vẫn phải chơi vì thời gian quá nặng .Ai mà có thể từ bỏ quá khứ ? có người chơi vì mến tài hay một cá tính nào đó như tôi thích cái đầu ông K ,cá tính hùng khí mà cô độc của ông Roam ,dù rằng thời gian này các ông ấy ít vào nhưng tôi chẳng bao giờ có cảm giác xa vắng
Lại có người chơi vì lịch sự xã giao, Mỗi người một cách,cư xử không thân thiết cũng được nhưng chớ để họ tổn thuơng vì đời sống ai cũng ít nhiều phải chịu đau khổ rồi
Riêng cái lão Columbia này thì đặc biệt lắm .Tôi vừa nể vì cá tính ,vừa khoái phong cách ,vừa phục nhận định lại ngấm ngầm ganh ghét vì lão trên tài mình .Món gì lão đã sờ vào tất nhiên đều có chỗ hơn người .Tôi vẫn thầm cho là mình học hơn lão ,sống ở đây lâu hơn lão ,ông ấy chỉ sống trong quãng đời sinh viên và đi làm mấy năm ,sau đó trở về Columbia dạy học sống tàng tàng .Văn học mình đọc nhiều hơn lão ,style bút pháp cũng xem qua nhiều .Vậy mà viết English dù rằng chỉ là cái mail đơn giản về một vấn đề gì đó ,cách viết của lão vẫn là thầy mình .Tôi hay để hai lá thư so sánh vì tôi và lão viết cho nhau khá thường ,khi thì tranh luận về một tác phẩm {về đề tài này tôi thua lão xa lắc về cách diễn tả },khi thì nói lên quan điểm đàn địch .Lão có ý nghĩ trùng hợp với mình không phải cứ đàn đắt tiền là ngon nhưng lão diễn tả tuyệt vời .Ông coi
Hi Lam: We are in complete agreement, after the fact that "people are just looking to buy Ramirezes and Martins guitars" I guess, because Andrés Segovia was given a Ramirez as a present at one time; although - as you well know - he always played Herman Hausers; Martins are sought by collectors, solely, because this is an American company. A metaphor: "Not everything that shines is necessarily gold". But sometimes we can find unexpected treasures in the most unusual places like inside a dumpster, and to corroborate your point, sometimes we paid lots of money for an instrument just to be disappointed. Some other times we buy average guitars for a fraction of that amount, and get outstanding results from it. I'm going to confide you my simple approach to buy them: I mostly purchase brands, that I had have good experiences with,.like Horabe, Alvarez by K. Yairy, Alhambras (Spain), etc In other words, instruments manufactured in Japan. For some reason they are not too expensive but generally, produce a good sound. That is, not to mention the Kohnos, Matsuokas, etc. I personally think that what really matters when acquiring and instrument is to feel comfortable while handling it, along with the intrinsic satisfaction (fulfillment) felt in your inner soul gotten from its sound. For example: the way you feel when playing German guitars. Regards. Serg
Thích nhất câu mua đàn chơi phải thấy thoải mái cùng với nỗi hân hoan sâu thẳm từ bên trong lòng mình khi nghe nó vang vọng
Tiêu cả đống tiền chẳng mua được gì Và đôi khi lại thấy cả một kho tàng trong thùng rác
Có là dân sưu tập đồ mới thấy thấm thía cái nghĩa này
Ông chơi đàn hay hơn tôi nhiều nhưng khoản này tôi không ganh tị vì nó thuộc tính bản năng .Đuơng nhiên một ông miền Tây phải chơi vọng cổ hay hơn một ông Hà Nội
Ông còn nói với tôi không ai có thể ôm mãi một người phụ nữ cả ngày dù là một phụ nữ đẹp mê hồn .Nhưng mình có thể ôm một cây đàn thú vị không phải một ngày mà là cả đời cũng không có gì ân hận
Tôi hỏi ông người độc đáo vậy làm sao mình có thể cầm lòng không gặp ? Thế nên Cơm nắm muối vừng lên đường là phải có gì mà luyến tiếc
Lần này bác du xuân 1 chuyến Ta Bà thú vị thật. Đi chơi cũng giống như sưu tập đồ bác nói, phải có sự hân hoan sâu thẳm từ bên trong với nơi mình đến, với người mình gặp. Bỏ khối tiền đi chơi mà lòng trống trơn thì chán thật (nhưng đôi khi vì trách nhiệm với gia đình, bè bạn... cũng phải ráng đi). Cuộc sống có lẽ sướng nhất là khi mình đã hoàn thành xong - tương đối - trách nhiệm chồng-cha mà trong túi vẫn có hầu bao để làm những việc điên rồ cho thỏa chí.
Thời gian có lẽ chỉ là khái niệm tương đối bác nhỉ. Khi còn học tiểu học nhìn các anh chị trung học lòng ngưỡng mộ vô cùng, lên trung học lại ngưỡng mộ những anh chị đại học... Lúc đó tôi nghĩ khi mình tới 30-40 tuổi chắc là chững chạc đàng hoàng lắm nhưng hóa ra mình lầm. Bạn bè giờ gần 40 mà tính tình y chang trẻ con, vẫn giận hờn trách móc thôi ôi đủ thứ. Gặp nhau thì thời gian, tuổi tác chẳng còn gì nữa. Ngay cả những người bạn già của ông nội hơn 90 tuổi mà ngồi nói chuyện vẫn mày-tao thời cởi truồng tắm mưa hái chùm ruột nghe thật buồn cười. Thân thể có già nhưng con tim bao giờ cũng trẻ. Chẳng những trẻ mà nó còn rỗng nữa nên mới có câu Trái tim rỗng nên bao giờ cũng dại.
Đúng là cảnh giới này nhiều chuyện không biết trước được. Tôi đang lim dim trong định cũng bị kéo ra vì thùng đồ gởi KT dùm ông Tý tháng 6 năm ngoái !!
Mấy hộp cá mồi gởi trả lại tôi rồi ông Tý ơi. Lý do ty bưu điện viết là -- unclaimed (không ai nhận).
Ông KT, nếu có ghé vào thì pm tôi địa chỉ; nếu để thêm hai tuần nữa không thấy tin ông thì tôi sẽ claim (nhận) dùng ông. Xem như tôi được lộc ăn cho Tết :).
Còn nữa, bắc đền ông Tý. Người ta trong định mà vì mấy hộp cá mòi của ông phải xuất định. Xem như ông thiếu tôi một cái gì đó. Khi nào cần việc nho nhỏ tôi sẽ nhờ.
Độ rài mấy ông có theo dõi chuyện nut-rage bên Korea Airline không? Làm ông chủ tịch Korean Airlines phải hai lần xin lổi tội dạy con không kỷ, thật là "con là nghiệp chướng".
Vợ là oan gia thì tự tôi chưa biết được. Cách đây hai tuần vợ chồng dẫn nhau đi ăn. Tiệm này nấu ăn ngon mà giá tương đối phải chăn. Mỗi người ăn 3 phần (3 courses), có thêm rượu đi kèm với mỗi phần. Mỗi phần ăn họ chọn một ly rượu đúng với món ăn. Thật tình thì tôi cũng không phải là người uống rượu nhiều, một hai ly là đủ đô rồi. Ăn xong hai vợ chồng cũng hơi ngà ngà, biết là không nên lái xe về liền nên đi bộ lòng vòng trên đồi kế bên nhìn xuống thành phố ban đêm. Đang phê với vợ tôi chợt nhận ra là không khéo cái này sau này sẽ là nguồn khổ. Sau này kẻ trước người sau ra đi, ai ở lại nhớ lại đêm trăng trên đồi chỉ có ứa nước mắt mà khóc thôi.
Thời gian đó ông Đ. một mới hình ảnh được cất trong đầu, được đem ra so sánh và quyến luyến.
Hi hi, xin cám ơn ông Wind nhiều, làm phiền ông trước cái đã, rồi mai này có việc gì ông cần đến tôi xin cứ tự nhiên kêu. Trong sức hay ngoài sức tôi sẽ làm tuốt :) . Tôi xin đính chính 1 chút, là cá của ông KT không phải cá mòi nhé ông Wind.
He he, để tôi thấp thỏm lo âu mỗi khi vào quán ngồi coi thử ông Wind dặn dò điều chi cũng là thú vị. Thêm phần háo hức cho cuộc sống từ đây.
Ông này lo xa tới sau này, đúng là người căn tu, và cũng nói lên lòng thương vợ, khâm phục ông rồi.
Tôi chợt nghĩ lại, ngoài trừ lúc tôi đi làm và đi câu thì chỉ 1 mình, chứ đi những chuyện khác (đi thăm, chợ, chơi..) thường là tôi đi ..2 mình. Và thế là rải rác quanh đây toàn kỉ niệm của tụi tôi ông à. He he, ngày mai kẻ trước người sau vẫy tay vẫy tay chào nhau là chuyện đương nhiên, chỉ mong ai đó sẽ gạt nước mắt để nhìn về phía trước và lo cho những điều xung quanh.
Đừng cố quên sẽ không nhớ nhiều, đúng không ông Wind ?
Hì hì cái này nó chui vào ổ cứng hả ông Gió. Một lúc nào đó máy bị hư bỗng dưng nó lòi đâu ra đủ thứ file tự đời nào :)
Phải là người mạnh mẽ như ông vậy chứ người yếu đuối thì cứ ôm khư khư. Gần nhà tôi có cặp nọ ông chồng chết mấy năm rồi mà bà lão sáng nào cũng mở cassette nghe ổng đọc thơ. Không phải mở nhỏ mà mở thật lớn nghe não nề gần chết...
Vâng, ổ cứng đó Đ. Ổ cứng này có những tần lớp rất sâu để chứa dử kiên, google xem vậy mà không bằng hihi... ông người trong nghề cũng biết cái này rồi.
dử kiện hình ảnh là dử kiện hình ảnh. Chỉ tại mình đem ra so sánh và đặt tình cảm vào hihi...
Ông Tý thì khôn, không muốn nhớ nhiều bằng cách đừng cố
quên :). Nhưng không được đâu ông.
Nói chuyện ổ cứng nhớ phim này. Ai chưa xem phim Inception (Kẽ Cắp Giấc Mơ)
nên đi xem. Rất thú vị.
Chết đến đít rồi mà còn lo cho người chung quanh
Ông không hiểu điều ông vừa nói chính là tấn thảm kịch đời người
Trong Mận gai chim hót .Tác giả cho bà bá tước già nua nói với cha Ralpn khi bà tỏ tình với cha
Tôi oán trách thượng đế sao không cho quả tim này già nua cùng vói thân xác mà cứ bắt nó rừng rực yêu đuơng như thuở mới lớn .Cha ơi ! Tôi đau khổ đến cùng cực
Tôi thấy hình như chỉ còn tình yêu tồn tại và biến thái dưới nhiều hình thức .Mọi thứ còn lại sẽ nhạt dần theo năm tháng . như tôi năm ngoái còn quan tâm đến những thứ khác ,năm nay bớt rồi chỉ còn lác đác một số ít hiện diện trong suy nghĩ mình ,rồi sẽ ít nữa như hoàng hôn ,chạng vạng ....rồi tắt hẳn
Nay tác giả cũng mới qua đời ,người đàn bà đầy cá tính
“Họ yêu tôi vì tôi giàu có, nổi tiếng mà không cần phải xinh đẹp và và không cần phải lên giường với đàn ông để giành lấy danh vọng”.
Nhà văn Colleen McCullough, tác giả Tiếng chim hót trong bụi mận gai chia sẻ.
https://i0.wp.com/static.thanhnien.c...=1.5&width=500
Ngày 29.1, Colleen McCullough, nữ nhà văn người Úc, tác giả tiểu thuyết Tiếng chim hót trong bụi mận gai, qua đời vì đột quỵ ở tuổi 78 tại quê nhà. Tiếng chim đã ngừng hót trong bụi mận gai, và cuộc đời một người phụ nữ dữ dội, mạnh mẽ đã đi đến hồi kết.
“Tôi không phải lên giường để giành danh vọng”
Tờ Sydney Morning Herald (Úc) từng miêu tả Colleen McCullough là một phụ nữ tự tin, thẳng thắn, thậm chí hơi ngạo mạn. Trong cuộc phỏng vấn với một tờ tạp chí vào năm 2007, bà tự nhận bản thân là người “cực kỳ nghệ sĩ” và “cực kỳ quan trọng”. “Họ yêu tôi vì tôi giàu có, nổi tiếng mà không cần phải xinh đẹp và lên giường với đàn ông để giành lấy danh vọng, và khác bọn chính trị gia hay những kẻ làm trong ngành tài chính, tôi không nói dối”, tờ Daily Mail (Anh) dẫn lời Colleen. Dù ngạo mạn, Colleen McCullough đã không lầm tưởng về sự nổi tiếng của bản thân. Bà từng được người dân Úc bầu chọn là ‘Báu vật sống của quốc gia’, theo Daily Mail.
Khi nói về series phim truyền hình được chuyển thể từ tiểu thuyết Tiếng chim hót trong bụi mận gai, Colleen đã không ngại ngùng mà… chê bai, theo Daily Mail. “Tôi ngay lập tức phát nôn”; “Ward (Rachel Ward, người đóng vai nữ chính Maggie – NV) không biết chút gì về diễn xuất còn Chamberlain (Richard Chamberlain, người đóng vai Cha Ralph de Bricassart – NV) thì chỉ đi loanh quanh với đôi mắt mở to ướt át”, nữ văn sĩ nhận xét.
Có lẽ chính vì tính cách rất thẳng thắn của nhà văn này, tờ The Australian (Úc) trong bản tin cáo phó dành cho bà đã không ngần ngại miêu tả nữ văn sĩ quá cố là “một người phụ nữ không nhan sắc, hiển nhiên là thừa cân; dù vậy, bà thông tuệ và ấm áp”. Tất nhiên, dân mạng đang cho tờ báo này “hứng đá”.
https://i0.wp.com/nguyentrongtao.inf...02/Colleen.jpg
Tuổi thơ dữ dội
Colleen McCullough sinh ngày 1.6.1937 tại Wellington, bang New South Wales, Úc. Bà là con gái đầu lòng của ông Jim McCullough, một người chặt mía thuê có vợ là bà Laurie. Ông Jim và bà Laurie cưới nhau năm 1932 nhưng đó không phải là một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Không lâu sau ngày cưới, Laurie chuyển về bang New South Wales sống trong khi ông Jim ở lại bang Queensland và Colleen McCullough là kết quả của những chuyến thăm hiếm hoi của ông Jim đến New South Wales. Về sau, Colleen đã hồi tưởng lại đó là những cuộc gặp gỡ “trước sau cũng kết thúc bằng trận cãi vã”, theo Sydney Morning Herald. Vào những năm 50 của thế kỷ 20, gia đình Colleen dọn về sống với nhau, nhưng những cuộc cãi vã vẫn kéo dài tận lúc ông Jim mất (năm 1973) và bà Laurie thì bị cáo buộc đã đầu độc chồng mình. Không những vậy, lúc bố của Colleen McCullough qua đời, gia đình phát hiện trong một thời gian dài ông đã cưới cùng lúc… 3 người phụ nữ, theo tạp chí People (Mỹ).
Collen McCullough đã miêu tả cha mình là một người đàn ông “tồi tệ, lừa dối và phóng đãng”, còn mẹ bà thì là một người phụ nữ “kiệm lời, hoang tưởng và hầu như không ban cho tôi chút tình thương nào cho đến khi tôi bắt đầu kiếm ra tiền”, nữ văn sĩ kể lại. Mặc cho kết quả học tập sáng sủa của Colleen, mẹ bà chính là người đã đốt những tác phẩm đầu đời của bà, trong khi bố bà liên tục thúc ép bà nghỉ học ngay khi pháp luật cho phép, theo Sydney Morning Herald.
Người duy nhất gần gũi với Colleen trong những năm tháng thơ ấu của bà là em trai Carl, thua bà 1 tuổi. Ngoài Carl, niềm an ủi của Colleen McCullough thời gian đó là đắm chìm trong việc học và trí tưởng tượng của chính mình.
Bất chấp mọi rào cản, năm 1955, Colleen McCullough vào học tại Đại học Sydney với ước muốn trở thành bác sĩ phẫu thuật.Sydney Morning Herald cho rằng chỉ quyết định này thôi cũng đủ nói lên tính cách đặc biệt của Colleen: vào thời đó, bác sĩ không phải một nghề nghiệp phổ biến dành cho phụ nữ. Không may, chứng dị ứng với hóa chất phẫu thuật khiến ước mơ của Colleen bất thành và bà chuyển hướng sang nghiên cứu thần kinh học.
Colleen được tin em trai mình chết đuối tại Hy Lạp khi đang học lấy bằng thạc sĩ ở London, Anh. Về sau, bà nói rằng bà tin Carl đã tự sát và mô tả cái chết của em trai là “nỗi buồn đau lớn nhất cuộc đời”. Người cha từ chối trả tiền để mang xác Carl về Úc, và em trai của bà được chôn trong một ngôi mộ vô danh ở Hy Lạp.
Colleen sống tại Norfolk Island phần lớn thời gian trong vòng 40 năm qua. Bà kết hôn với Ric Robinson, một người dân của hòn đảo này. Bà đã viết tổng cộng 25 tác phẩm. Cuốn sách cuối cùng của bà là Bittersweet, xuất bản năm 2013, đã bán được 65.000 bản tại Úc./.
Chuyện về ổ cứng ổ mềm thì tôi xin nhường 2 cao thủ Ông Wind ông D. Ổ tôi sao ....cứ mũn như con chi chi đây :)
Tôi không có tránh né đâu ông Wind. Cái gì tới thì ok, cười nhe răng rồi nhỏ nhẹ cám ơn.
Nhớ hồi tháng 11 tôi nhận giấy cho nghỉ việc cuả công ty, tôi mĩm cười và nói cám ơn vơí ông sếp. Ông ta nói không có gì cám ơn. Tôi nói là tôi biết ông chỉ thừa hành nhiệm vụ thôi. Không ngờ nụ cười tôi hái ra 2 tháng lương đó. He he, đầu tháng 2 nay thì tôi nhận lương ở hãng mới. Tuần này đi họp với hãng cũ để thông báo tôi đã được nhận lương của hãng mới, hãng cũ đồng ý trả lương cho tôi đến cuối tháng 3 vơí lý do tôi đã làm lâu rồi và siêng năng :D . Hi hi, nụ cười này tôi chắc là cứ cười hoài, nụ cười cầu tài ông ơi.
À, hôm trước ông KT có hỏi thăm hoa Quỳnh thơm ngát của ông, rồi up chậu ..tép lên. Quỳnh tôi chưa có hoa nhưng hình như đang ra ..trái. Ông coi dùm tôi nhé.
http://i1167.photobucket.com/albums/...1/IMG_0053.jpg
thấy cũng bình thường đâu có vẽ gì là ra trái đâu?
Cái dài dài của nhánh bên tay mặt tôi cũng không biết. Lâu lâu cây nhà tôi cũng thấy vậy (gióng như cái búp nhỏ của lá đầu bị khô trong chậu ông), mà ngắn hơn. Mà hình như thiếu nước một ít đó,
phần trên của lá đầu bị khô.
Bây giờ là mùa mai và đào. Cây mai và đào của tôi đang ra búp, có vài cái nở hoa rồi. Còn hai tuần nữa Tết, để xem lúc đó ra sao.
Ông dùng nụ cười để tránh né đó ông ơi :).
Đúng đấy! Lần này ông sưu tầm đúng mà lại cho là sai .Phạt ông Tý tội hàm hồ
Bản nhạc nghe đã mê nhưng xem phim Ghost quá buồn .Patrick tài tử chính đã ra đi vài năm trước đây ,người soạn nhạc Alex North và Hy Zaret.cũng khuất bóng ,The Righteous Brothers ban nhạc thần sầu với tiếng hát Bobby Hatfield cũng chỉ là kỉ niệm
Riêng ông D lại được bản nhạc mới gọi là
Đạp phá thiết hài vô mịch xứ
Đắc lai toàn bất phí công phu
Đi mòn guốc sắt tìm không ra ,đến khi gặp được lại chẳng mất tí công phu nào
https://html2-f.scribdassets.com/8fr...a928e3eac8.jpg
https://html1-f.scribdassets.com/8fr...4de476ad0f.jpg
Paschoito là tay soạn nhạc Brasil nổi tiếng .Nhiều người soạn bài này nhưng chỉ riêng ông mới là Tuyệt diệu hảo từ .Phần bè Bass rất dễ thương ông coi thằng nhóc Brasin đàn bài này làm mẫu để tập Nó đàn không hay lắm nhưng người soạn thì tuyệt .Khi tập ông sẽ thấy sướng cả tâm sinh lý khoái lắm Toàn những tuyệt tác không đó ông nhạc classic của Tarrega ,Sor ,Bach ông chỉ cần lên thầy Dũng là có hết nhưng những món đạc sản này thầy làm gì kiếm ra .Ông chỉ cần chơi 10 bài tôi cho ông lai rai là khối đứa sa ngã với ông, cùng ông hư hỏng .Chỉ sợ càng chơi càng mê đàn chứ không mê người .Chẳng biết là phúc hay hoạ vì rồi càng ngày ông sẽ không còn chịu nổi bạc nhạc .Thế giới cổ điển đẹp đến xót xa ,điều tuyệt vời nhất là khi vào mình sẽ được giao lưu với những người cách mình rất xa
Nghe nhạc không thì rồi có lúc sẽ chán vì đó là thưởng thức thụ động ,nhưng nghe rồi chơi nữa thì sướng lắm , cái gì mình thò tay vào được mà không sướng .Ngắm quả tuyết lê làm sao mà run lên cho bằng quả ấy đã vừa trong lòng một bàn tay
Cám ơn hai bác Aty và bác Gió.
Trời ơi có quà mà tôi không biết! Tôi nhớ bác Aty nói là nhờ cháu mang sang Mỹ tặng tôi nhưng vì tôi thấy bất tiện cho cháu nên tôi khất là nhận gấp đôi khi có dịp tốt. Có ngờ đâu là bác âm thầm nhờ bác Gió chuyển giùm, lại thêm bác Gió cũng âm thầm luôn nên tôi không ghé hộp thư lâu lắm rồi.
Lúc trước còn buôn bán online nên tôi ghé hộp thư thường xuyên, gần một năm nay tôi đổi tông qua làm thêm contract nên mới ra thế này. Cá từ Na Uy chắc chắn là ngon rồi, nhờ bác Gió cứ gửi thêm một lần nữa cũng địa chỉ đó. (Chưa mãn hạn hai tuần nhé, sorry. hehe)
@bác Gió
Tôi có theo dõi vụ "nut rage". Nghĩ cũng đáng đời cô này, đây là bài học cho các cô chiêu cậu ấm đừng lộng quyền mà mang hoạ vào thân. Hình như cô sắp vào tù ngồi ăn nut rồi thì phải.
@Bác CKD
Nếu được như cái ổ cứng thì sướng quá rồi. Những nổi buồn, mất mát hay lầm lỗi trong cuộc đời cứ đem ra format reinstall hay restore là xong hết hehe. À Microsoft sắp ra Windows 10, tôi khoái nhất là nó cho free nếu dùng máy Rasberry Pi. Máy này khá mạnh mà chỉ có $35.00 thôi, vậy là những người trong ngành bác tha hồ thí nghiệm. http://www.theverge.com/2015/2/2/795...ounced-on-sale
@bác Lâm
Nghe bác sắp được đi chơi tôi mê quá, phải tranh thủ làm lẹ lẹ về hưu sớm để được ngao du thiên hạ như bác. Tuy bị đình trệ nhưng contract tôi nhận vẫn làm xong, nên bây giờ có chút thời giờ. Tôi vừa lôi đồ nghề ra sân sau build cái hồ 2 mét vuông cao 1/4 mét. Định thả tép, ốc và trồng sen, súng. Bà xã cứ nhìn lắc đầu thở dài sợ tôi chia giờ cho tép mất giờ cho con bé. Tôi cũng chỉ cười nói lơi đi là tôi định trồng một thứ thuốc trường bổ thọ (nói thật chứ không nói láo nhé, làm việc mình thích là thuốc bổ đó).
Đúng quá bác Lâm, đây cũng chính là lý do tôi tập chơi đàn, tuy không đàn giỏi như ai nhưng rất khoái. Một bản nhạc tôi thích lắm cũng nghe vài lần, còn nếu tôi hát theo người đó và tưởng tượng là mình đang biểu diển thì tôi nghe lâu lắm mới chán. Bởi vậy những bản hay được tôi để dành nghe và ca là lúc... đang tắm mà thôi hehe. Tôi nghĩ lý do tôi thấy bài đó hay là đến khi mình chơi mình mới biết là muốn diễn đạt tới mức đó rất khó.
Dạ em xin chịu phạt bác. Em nghĩ hôm bác gặp ông D rồi thì bác đưa cho ổng chừng 10.000 usd, nói là lần sau Aty về phạt hắn phải xài hết số này mới đượpc trở lại Na-uy. Bác cho qu2a nhiều người lắm mà em thì vẫn cứ chờ, hic !
Lúc đó em sẽ ca bài: cày mòn găng sắt mà không thấy, trở về cố hương kiếm.. ông D.
@ bác KT
Hi hi, có chút quà mọn hà. Hôm trước nghe ông ông Wind nói nhận thùng quà trả lại làm tôi cứ nghĩ cái thùng này phải vài chục ..kg chứ đâu dè có chút xíu hà :)
@ ông Wind
Tôi đề nghị lần sau ông ra thời gian là 48h thôi, chứ ai mà ra tới 2 tuần người ta đi du lịch về cũng còn kịp :))
Ông có hoa đẹp nhớ chia cho tôi vài.. tấm nhé.
Tôi có nghe bài thơ gì mà có câu như:
" Nguyệt lai môn hạ nhàn
............... "
Hôm nay thấy ánh trăng bên ngoài đẹp quá nhưng tiếc là nhiệt độ là âm 13 độ C nên đành chụp qua cửa sổ. Nguyệt đến ngay cửa, muốn giử lại khoảnh khắc này không nhàn tí nào.
http://i1167.photobucket.com/albums/...photo1/060.jpg
ok KT. Sẽ gữi mai hoặc mốt. Vì lúc đó ông biến mất tiêu nên tôi không báo tin cho ông biết, chắc ông vào đại định. Tôi cũng nghĩ, theo kinh nghiệm mình, là khi có thơ đến họ gọi báo cho ông biết nên tôi cũng không lo. Ai ngờ chổ ông họ không gọi báo tin.
Làm tôi hôm qua đến giờ nhìn thèm thuồn, ăn chắc là sẽ có cá Na-Uy ăn Tết này :).
Ông Tý. Hình trăng nhà ông đẹp.
Đọc mà thấy bồi hồi .Xưa trong Kinh nói Ngài Ma Ha Ca Diếp vẫn tiếp tục nhập định trong dãy Himalaya cho đến khi nào tới vận hội của Ngài Di Lặc mới xuất định .Phật Pháp nhiệm mầu quá
http://ichef.bbci.co.uk/news/ws/660/...624_credit.jpg
Nhà sư được tìm thấy mang trang phục sư sãi Phật giáo truyền thống
Xác ướp của một nhà sư được bảo quản nguyên vẹn và được phát hiện tại Mông Cổ tuần trước đang khiến những người tìm thấy ông kinh ngạc và bối rối.
Các phật tử nói nhà sư này, được tìm thấy trong tư thế ngồi hoa sen, đang trong thể trạng thiền rất sâu chứ không phải đã chết.
Kiểm tra pháp y đang được tiến hành với xác được tìm thấy quấn trong da trâu bò ở mạn bắc miền trung Mông Cổ.
Các nhà khoa học còn phải xác định xem làm sao nhà sư này đã được bảo quản tốt như vây, mặc dù thời tiết lạnh của Mông Cổ có thể là lý do.
Thế nhưng bác sĩ Barry Kerzin, một bác sĩ của lãnh tụ tinh thần Tây tạng, Đức Dalai Lama, nói với tờ Thời báo Siberia rằng vị sư đó đang ở một trạng thái thiền rất hiếm có tên gọi là “tukdam”.
“Nếu người ngồi thiền này có thể tiếp tục duy trì trạng thái thiền định này, ông có thể trở thành một đức Phật," bác sĩ Kerzin nói.
Vị sư được tìm thấy sau khi bị một người đàn ông đánh cắp với dự định sẽ bán ra chợ đen.
Cảnh sát Mông Cổ đã bắt người đàn ông ăn cắp và vị sư nay được bảo vệ tại Trung tâm Quốc gia về Giám định pháp y.
Thờ phượng vĩnh viễn
http://ichef.bbci.co.uk/news/ws/625/...nsidemummy.jpg
Nhà sư này được tìm thấy khi sắp bị kẻ đánh cắp đem đi bán ở chợ đen
Danh tính của nhà sư hiện vẫn chưa được xác định mặc dù có đồn đoán ông là thầy của Lama Dashi-Dorzho Itigilov, người cũng được tìm thấy đã được ướp xác.
Năm 1927, Dashi-Dorzho Itigilov, từ vùng láng giềng Buryatia mà khi đó thuộc Liên bang Xô Viết, được cho là đã nói với đệ tử của rằng ông sắp chết và rằng họ phải đào xác ông lên sau 30 năm.
Đức Lama này bắt đầu ngồi thiền ở tư thế hoa sen và viên tịch.
Khi người ta đào xác ông lên, tương truyền rằng xác ông vẫn được bảo tồn nguyên vẹn.
Do sợ bị chính quyền Xô Viết can thiệp, những tín đồ của ông lại chôn ông xuống cho tới năm 2002. Người ta đào xác ông lên với nhiều thủ tục ồn ào và khi đó thi hài ông cũng vẫn nguyên vẹn.
Vị Lama này sau đó được đặt tại một ngôi đền Phật giáo để được thờ cúng vĩnh viễn.
He he cảm ơn bác Lâm. Cứ như tôi là Quách Tĩnh cứ gặp hết kỳ duyên này đến kỳ duyên khác, hết cao nhân nọ đến cao nhân kia. Đã thật.
Bác KT: ổ cứng format rồi vẫn không mất hết data mà bác. Có những dữ liệu cứng đầu đến nỗi cái ổ cứng tanh banh không còn gì mà nó vẫn sờ sờ đó. Vì thế mới có công nghệ huỷ tận gốc dữ liệu kiểu băm ra như giấy rồi đem đi đốt, ngược lại cũng có công nghệ cứu dữ liệu bằng cách đi dò từng ngóc ngách rồi ghép lại.
@Bác Gió
Cám ơn bác. Nếu cá bác Aty tặng ngon quá mà tôi tìm được bên này thì tôi sẽ tặng bác sau, đền công cho bác nhọc nhằn gửi đến 2 lần hehe.
@Bác Lâm
Lúc trước tôi nhớ có cùng bác nói về các nhà sư tự ướp xác từ lúc còn sống đến lúc chết luôn. Xác vị sư này nhìn khá tốt chắc do các tính đồ ướp sau khi chết, chứ các xác tự ướp nhìn ghê lắm.
@bác CKD
Óc người mà format cho mất luôn thì tiêu luôn bác ơi hehe, format cho quên thôi nhưng các sợi dây và tế bào phải còn đó chỉ cần không nhớ được nữa là ok rồi. Ổ cứng bị chết rồi thì chắc phải bâm ra, chứ còn chạy bác đưa tôi tôi format một phát là không còn data nữa bác ơi. Command prompt mới có switch /p bữa nào bác thử xem hehe.
Cách đây 2 năm có lần bác Thợ nức nở về giọng ca mộc mạc quê mình. Biết anh Tý chỉ mê Ngọc Lan, Ý Lan nay anh mời anh nghe lại giọng hát cô này. Nghe xong lại thay đổi sở thích không chừng.
https://www.youtube.com/watch?v=BFJKQhzEAXg
Ngày mình yêu anh đâu hai tình ta doang dưở
Để bước phang trần the hương
Em khóc cho đời viễn xứ
Về lờm chi rồi anh lạng lẽ ra đi
Gom góp yêu thương quê nhà
Dâng hết cho người tình xa...
Tự ướp hay bị ướp đâu có ghê biết đâu đời sau có thể có chút ích lợi gì từ cái xác khô của mình chăng ? như trong bài trên tí nữa thằng ăn trộm vớ được của bở bằng cớ là nó tính mang đi chợ bàn nhưng không may bị công an bắt
Tự ướp mình bằng những huyền thoại giả tạo mới ghê ,cái đó khi bị khám phá ra thì thật là bẽ bàng ,có gì dấu mãi được đâu ? Trách nhau như thơ Bùi Giáng sau đây ông đã đọc chưa ?
Câu chuyện ấy một lần em đã rõ
Để bây giờ không thể lại phanh phơi
Một buổi trưa
Bùi Giáng
Một buổi trưa nắng vàng in trên tóc
Mây trên trời xuống phủ ở trên vai
Màu phương cảo pha mờ trên nét ngọc
Bước ngại ngùng nẻo mộng mấy lần sai.
Em có định sẽ cùng ai kể lể
Một nỗi đời hư huyễn giữa chiêm bao
Vừng hiu hắt nguyệt hờn mây nhỏ lệ
Một mùi hương nồng tụ ở nơi nào
Câu chuyện ấy một lần em đã rõ
Để bây giờ không thể lại phanh phơi
Đường đi xuống khung trời sương lổ đổ
Hờn dung nhan em có sợ bên người?
Con mắt ấy vì sao em khép lại
Làn mi kia em thử ghé lên nhìn
Vòng tay đẹp như cành xuân thơ dại
Ngón la đà sao chẳng chịu đưa tin
Một buổi trưa nắng vàng in trên tóc
Lùa chân mây về ở dưới chân trời
Bước vội vã một lần nghe gót ngọc
Giẫm trang đời lá rụng uá thu phai
http://marisolroman.files.wordpress..../seven-a-m.jpg
Ông Wind nhìn hay thật. Tôi cứ tưởng là cây Quỳnh thay lá ( từng phần ). Nghe lời ông tôi châm vào hơn 1 lít nước, vẫn không thấy hồi âm, nhưng tôi không dám châm nhiều quá.