Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê đen IV - Trang 54
Close
Login to Your Account
Trang 54 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 444525354555664 ... CuốiCuối
Kết quả 531 đến 540 của 1014

Chủ đề: Cà Phê đen IV

  1. #531
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Hello

    Ông D .Dân chơi guitar ai mà không khoái nghe dạo bài này .Tôi thèm lắm nhưng không có bài để tập Vì thế vừa qua tới Mỹ là nhào vào thư viện âm nhạc của các trường đại học tìm ,chui cả vào thư viện quốc hội nữa mà cũng không thấy .Kiếm riết cả chục năm sau mới gặp mang về nhà tập 1 ngày là chơi được rồi .Sướng tới bây giờ Lại nhớ truyện Kim Dung lúc Tạ Tốn đàn cho vợ chồng Truơng thuý Sơn nghe khúc Quảng Lăng của Kê Khang trên Băng hoả đảo .Ông nói -Các ngươi may lắm mới được ta cho nghe khúc này .Để có được cầm phổ ta đã phải đi đào mả Kê Khang tìm ra rồi đem về nhà luyện mấy tháng mới thành

    Tôi chưa phải đi đào mả nhưng dụng công tha thiết chắc không thua Tạ Tốn .Ông chơi đi rồi sẽ biết ,sẽ thấu cho tâm trạng khi mình khao khát thứ gì mà phải mò mẫm tìm trong vô vọng









    Bonus cho ông một bài nữa. Hello ông chúng ta sẽ lại ngồi ăn bún bò uống bia cực lạnh trong cái nóng hầm hập của Sài gòn thương yêu






  2. #532
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cảm ơn bác Lâm. Đã quá vừa có đàn tốt vừa có nhạc hay còn gì bằng. So ra tôi may mắn hơn Trương Thúy Sơn nhiều. Phải bắt tay vào luyện thôi. Nhạc bác cho chắc chơi cả đời chưa hết nên phải lưu giữ cẩn thận.

    Ông Tý vào đọc chắc nghĩ bụng "thằng này tham quá, hết xin đàn rồi xin nhạc". Không tham sao được vì nếu không có tham vọng thì khó chơi được trò gì ra hồn. Được đánh bài nhạc hay, được ôm cây đàn xịn há chắng sướng sao. Công việc tôi ở nhà làm cũng đủ sống, tuy không nhiều tiền nhưng bù lại có nhiều thời gian đàn đúm .
    Bận lòng chi nắm bắt

  3. #533
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    He he, ông D tham bao nhiêu thì chưa đủ để gọi là tham. Tham như tôi ( mà tôi tham hồi nào đâu ta ) thường bị bác Lâm lên án treo cổ đây mới gọi là tham này. Nhớ những lần tự sự của bác Lâm rằng:
    " Mấy bà nói tôi thế này thế nọ.... ". Là mấy bà lận..
    " Tôi ra phi trường hì có bà theo tiển nên ông D hẹn ra phi trường đua tôi thì tôi đâu có chịu, bể chỉa hết sao ", cũng có bà này bà nọ nhé.
    " Uống cà phê thì phải ghẹo cho bằng được cô Thìn ", còn cho con gái người ta nào son nào phấn rồi kẹp tóc..., thiếu cái bàn chải sắt cho nàng chà chân thôi . ..
    Còn nhiều nữa mà tôi không nhớ. Vậy thì không thấy ai nói gì. Thiệt không hiểu nổi sự công bằng là đâu.
    À, có cuốn tự điển nọ, giải thích về sự công bằng như thế này:

    - Công bằng: là sự chênh lệch chút ít của cái cân Đại Ly. Nghĩa là sự chênh lệch tính ít nhất từ 1..tấn trở lên
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  4. #534
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Aty Xem bài viết
    Tham như tôi ( mà tôi tham hồi nào đâu ta ) thường bị bác Lâm lên án treo cổ đây mới gọi là tham này.... Thiệt không hiểu nổi sự công bằng là đâu.
    Hì hì không hiểu anh Tý nói gì nhưng giọng có vẻ như ai oán, đanh đanh thì phải. Buồn làm chi anh ơi. Ai lại đi so bì với những người phụ nữ

    Tặng anh một đoạn clip cho đỡ buồn này. Coi đơn giản vậy chứ tập không dễ đâu.

    Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 02-02-2015 lúc 11:41 PM.
    Bận lòng chi nắm bắt

  5. #535
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi ChienKhuD Xem bài viết
    Hì hì không hiểu anh Tý nói gì nhưng giọng có vẻ như ai oán, đanh đanh thì phải. Buồn làm chi anh ơi. Ai lại đi so bì với những người phụ nữ
    Cám ơn ông D đã cho tôi mấy phút cười thoải mái. Mấy anh này sẽ được đạo diễn Thành Long mời đóng phim .

    Tôi lâu nay buồn nhiều rồi, buồn thêm 1 chút cũng như tăng hương vị cho cuộc sống thôi. Ông D không bận tâm. Ông cứ ráng mà học đàn cho giỏi rồi làm cái cờ_líp nhỏ nhỏ cho tôi coi là tôi mãn nguyện lắm. Có thể đến cuối tuần này tôi làm bài nhạc gởi lên để mọi người cùng bình luận. Liên khúc xì_lô trử tình ông à. Để tôi chọn vài bài ruột rồi tập cho nhuyển. Nói trước là tôi chì đàn mò nên chắc chắn sai nhịp lại khó nghe nữa . Vì tinh thần hát hay không bằng hay hát
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  6. #536
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Kì này chắc sẽ còn đi sớm hơn dự định ông D .Chỉ tiếc là không gặp được con bé Huyền ở VN .Tôi có một ông bạn hẹn gặp ở Pháp .Ông ấy muốn chiêu đãi tôi rong chơi 1 tháng lang thang cà phê cà pháo ,uống rượu vang

    Bạn thì cũng có nhiều bạn ,có người chơi vì cùng sở thích ,có người lỡ chơi từ bé sau này dù không thích vẫn phải chơi vì thời gian quá nặng .Ai mà có thể từ bỏ quá khứ ? có người chơi vì mến tài hay một cá tính nào đó như tôi thích cái đầu ông K ,cá tính hùng khí mà cô độc của ông Roam ,dù rằng thời gian này các ông ấy ít vào nhưng tôi chẳng bao giờ có cảm giác xa vắng

    Lại có người chơi vì lịch sự xã giao, Mỗi người một cách,cư xử không thân thiết cũng được nhưng chớ để họ tổn thuơng vì đời sống ai cũng ít nhiều phải chịu đau khổ rồi

    Riêng cái lão Columbia này thì đặc biệt lắm .Tôi vừa nể vì cá tính ,vừa khoái phong cách ,vừa phục nhận định lại ngấm ngầm ganh ghét vì lão trên tài mình .Món gì lão đã sờ vào tất nhiên đều có chỗ hơn người .Tôi vẫn thầm cho là mình học hơn lão ,sống ở đây lâu hơn lão ,ông ấy chỉ sống trong quãng đời sinh viên và đi làm mấy năm ,sau đó trở về Columbia dạy học sống tàng tàng .Văn học mình đọc nhiều hơn lão ,style bút pháp cũng xem qua nhiều .Vậy mà viết English dù rằng chỉ là cái mail đơn giản về một vấn đề gì đó ,cách viết của lão vẫn là thầy mình .Tôi hay để hai lá thư so sánh vì tôi và lão viết cho nhau khá thường ,khi thì tranh luận về một tác phẩm {về đề tài này tôi thua lão xa lắc về cách diễn tả },khi thì nói lên quan điểm đàn địch .Lão có ý nghĩ trùng hợp với mình không phải cứ đàn đắt tiền là ngon nhưng lão diễn tả tuyệt vời .Ông coi

    Hi Lam: We are in complete agreement, after the fact that "people are just looking to buy Ramirezes and Martins guitars" I guess, because Andrés Segovia was given a Ramirez as a present at one time; although - as you well know - he always played Herman Hausers; Martins are sought by collectors, solely, because this is an American company. A metaphor: "Not everything that shines is necessarily gold". But sometimes we can find unexpected treasures in the most unusual places like inside a dumpster, and to corroborate your point, sometimes we paid lots of money for an instrument just to be disappointed. Some other times we buy average guitars for a fraction of that amount, and get outstanding results from it. I'm going to confide you my simple approach to buy them: I mostly purchase brands, that I had have good experiences with,.like Horabe, Alvarez by K. Yairy, Alhambras (Spain), etc In other words, instruments manufactured in Japan. For some reason they are not too expensive but generally, produce a good sound. That is, not to mention the Kohnos, Matsuokas, etc. I personally think that what really matters when acquiring and instrument is to feel comfortable while handling it, along with the intrinsic satisfaction (fulfillment) felt in your inner soul gotten from its sound. For example: the way you feel when playing German guitars. Regards. Serg

    Thích nhất câu mua đàn chơi phải thấy thoải mái cùng với nỗi hân hoan sâu thẳm từ bên trong lòng mình khi nghe nó vang vọng

    Tiêu cả đống tiền chẳng mua được gì Và đôi khi lại thấy cả một kho tàng trong thùng rác


    Có là dân sưu tập đồ mới thấy thấm thía cái nghĩa này

    Ông chơi đàn hay hơn tôi nhiều nhưng khoản này tôi không ganh tị vì nó thuộc tính bản năng .Đuơng nhiên một ông miền Tây phải chơi vọng cổ hay hơn một ông Hà Nội

    Ông còn nói với tôi không ai có thể ôm mãi một người phụ nữ cả ngày dù là một phụ nữ đẹp mê hồn .Nhưng mình có thể ôm một cây đàn thú vị không phải một ngày mà là cả đời cũng không có gì ân hận

    Tôi hỏi ông người độc đáo vậy làm sao mình có thể cầm lòng không gặp ? Thế nên Cơm nắm muối vừng lên đường là phải có gì mà luyến tiếc
    Lần sửa cuối bởi Thợ Điện, ngày 03-02-2015 lúc 05:03 AM.

  7. #537
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Lần này bác du xuân 1 chuyến Ta Bà thú vị thật. Đi chơi cũng giống như sưu tập đồ bác nói, phải có sự hân hoan sâu thẳm từ bên trong với nơi mình đến, với người mình gặp. Bỏ khối tiền đi chơi mà lòng trống trơn thì chán thật (nhưng đôi khi vì trách nhiệm với gia đình, bè bạn... cũng phải ráng đi). Cuộc sống có lẽ sướng nhất là khi mình đã hoàn thành xong - tương đối - trách nhiệm chồng-cha mà trong túi vẫn có hầu bao để làm những việc điên rồ cho thỏa chí.

    Thời gian có lẽ chỉ là khái niệm tương đối bác nhỉ. Khi còn học tiểu học nhìn các anh chị trung học lòng ngưỡng mộ vô cùng, lên trung học lại ngưỡng mộ những anh chị đại học... Lúc đó tôi nghĩ khi mình tới 30-40 tuổi chắc là chững chạc đàng hoàng lắm nhưng hóa ra mình lầm. Bạn bè giờ gần 40 mà tính tình y chang trẻ con, vẫn giận hờn trách móc thôi ôi đủ thứ. Gặp nhau thì thời gian, tuổi tác chẳng còn gì nữa. Ngay cả những người bạn già của ông nội hơn 90 tuổi mà ngồi nói chuyện vẫn mày-tao thời cởi truồng tắm mưa hái chùm ruột nghe thật buồn cười. Thân thể có già nhưng con tim bao giờ cũng trẻ. Chẳng những trẻ mà nó còn rỗng nữa nên mới có câu Trái tim rỗng nên bao giờ cũng dại.
    Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 03-02-2015 lúc 03:51 PM.
    Bận lòng chi nắm bắt

  8. #538
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đúng là cảnh giới này nhiều chuyện không biết trước được. Tôi đang lim dim trong định cũng bị kéo ra vì thùng đồ gởi KT dùm ông Tý tháng 6 năm ngoái !!

    Mấy hộp cá mồi gởi trả lại tôi rồi ông Tý ơi. Lý do ty bưu điện viết là -- unclaimed (không ai nhận).

    Ông KT, nếu có ghé vào thì pm tôi địa chỉ; nếu để thêm hai tuần nữa không thấy tin ông thì tôi sẽ claim (nhận) dùng ông. Xem như tôi được lộc ăn cho Tết .

    Còn nữa, bắc đền ông Tý. Người ta trong định mà vì mấy hộp cá mòi của ông phải xuất định. Xem như ông thiếu tôi một cái gì đó. Khi nào cần việc nho nhỏ tôi sẽ nhờ.

    Độ rài mấy ông có theo dõi chuyện nut-rage bên Korea Airline không? Làm ông chủ tịch Korean Airlines phải hai lần xin lổi tội dạy con không kỷ, thật là "con là nghiệp chướng".

    Vợ là oan gia thì tự tôi chưa biết được. Cách đây hai tuần vợ chồng dẫn nhau đi ăn. Tiệm này nấu ăn ngon mà giá tương đối phải chăn. Mỗi người ăn 3 phần (3 courses), có thêm rượu đi kèm với mỗi phần. Mỗi phần ăn họ chọn một ly rượu đúng với món ăn. Thật tình thì tôi cũng không phải là người uống rượu nhiều, một hai ly là đủ đô rồi. Ăn xong hai vợ chồng cũng hơi ngà ngà, biết là không nên lái xe về liền nên đi bộ lòng vòng trên đồi kế bên nhìn xuống thành phố ban đêm. Đang phê với vợ tôi chợt nhận ra là không khéo cái này sau này sẽ là nguồn khổ. Sau này kẻ trước người sau ra đi, ai ở lại nhớ lại đêm trăng trên đồi chỉ có ứa nước mắt mà khóc thôi.

    Thời gian đó ông Đ. một mới hình ảnh được cất trong đầu, được đem ra so sánh và quyến luyến.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  9. #539
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
    Đúng là cảnh giới này nhiều chuyện không biết trước được. Tôi đang lim dim trong định cũng bị kéo ra vì thùng đồ gởi KT dùm ông Tý tháng 6 năm ngoái !!

    Mấy hộp cá mồi gởi trả lại tôi rồi ông Tý ơi. Lý do ty bưu điện viết là -- unclaimed (không ai nhận).

    Ông KT, nếu có ghé vào thì pm tôi địa chỉ; nếu để thêm hai tuần nữa không thấy tin ông thì tôi sẽ claim (nhận) dùng ông. Xem như tôi được lộc ăn cho Tết .

    Còn nữa, bắc đền ông Tý. Người ta trong định mà vì mấy hộp cá mòi của ông phải xuất định. Xem như ông thiếu tôi một cái gì đó. Khi nào cần việc nho nhỏ tôi sẽ nhờ.

    Độ rài mấy ông có theo dõi chuyện nut-rage bên Korea Airline không? Làm ông chủ tịch Korean Airlines phải hai lần xin lổi tội dạy con không kỷ, thật là "con là nghiệp chướng".

    Vợ là oan gia thì tự tôi chưa biết được. Cách đây hai tuần vợ chồng dẫn nhau đi ăn. Tiệm này nấu ăn ngon mà giá tương đối phải chăn. Mỗi người ăn 3 phần (3 courses), có thêm rượu đi kèm với mỗi phần. Mỗi phần ăn họ chọn một ly rượu đúng với món ăn. Thật tình thì tôi cũng không phải là người uống rượu nhiều, một hai ly là đủ đô rồi. Ăn xong hai vợ chồng cũng hơi ngà ngà, biết là không nên lái xe về liền nên đi bộ lòng vòng trên đồi kế bên nhìn xuống thành phố ban đêm. Đang phê với vợ tôi chợt nhận ra là không khéo cái này sau này sẽ là nguồn khổ. Sau này kẻ trước người sau ra đi, ai ở lại nhớ lại đêm trăng trên đồi chỉ có ứa nước mắt mà khóc thôi.

    Thời gian đó ông Đ. một mới hình ảnh được cất trong đầu, được đem ra so sánh và quyến luyến.
    Hi hi, xin cám ơn ông Wind nhiều, làm phiền ông trước cái đã, rồi mai này có việc gì ông cần đến tôi xin cứ tự nhiên kêu. Trong sức hay ngoài sức tôi sẽ làm tuốt . Tôi xin đính chính 1 chút, là cá của ông KT không phải cá mòi nhé ông Wind.
    He he, để tôi thấp thỏm lo âu mỗi khi vào quán ngồi coi thử ông Wind dặn dò điều chi cũng là thú vị. Thêm phần háo hức cho cuộc sống từ đây.

    Ông này lo xa tới sau này, đúng là người căn tu, và cũng nói lên lòng thương vợ, khâm phục ông rồi.
    Tôi chợt nghĩ lại, ngoài trừ lúc tôi đi làm và đi câu thì chỉ 1 mình, chứ đi những chuyện khác (đi thăm, chợ, chơi..) thường là tôi đi ..2 mình. Và thế là rải rác quanh đây toàn kỉ niệm của tụi tôi ông à. He he, ngày mai kẻ trước người sau vẫy tay vẫy tay chào nhau là chuyện đương nhiên, chỉ mong ai đó sẽ gạt nước mắt để nhìn về phía trước và lo cho những điều xung quanh.
    Đừng cố quên sẽ không nhớ nhiều, đúng không ông Wind ?
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  10. #540
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
    Thời gian đó ông Đ. một mới hình ảnh được cất trong đầu, được đem ra so sánh và quyến luyến.
    Hì hì cái này nó chui vào ổ cứng hả ông Gió. Một lúc nào đó máy bị hư bỗng dưng nó lòi đâu ra đủ thứ file tự đời nào

    Phải là người mạnh mẽ như ông vậy chứ người yếu đuối thì cứ ôm khư khư. Gần nhà tôi có cặp nọ ông chồng chết mấy năm rồi mà bà lão sáng nào cũng mở cassette nghe ổng đọc thơ. Không phải mở nhỏ mà mở thật lớn nghe não nề gần chết...
    Bận lòng chi nắm bắt

Cà Phê đen IV
Trang 54 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 444525354555664 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68