Và vó ngựa chập chờn như mắt ai xa
Đêm nay uống mãi vẫn chưa say ,giở bài thơ cũ đọc lại thấy lòng sầu héo lạ thường
Cuộc chiến đấu đã chấm dứt
Những con sóng dữ đã quay đầu về biển
Chôn giấu nét hung hãn của mình nơi đáy vực thẳm sâu
Chúng đã làm xong việc phải làm
Hãy trông: một người nằm thanh thản
Mắt đắm nhìn vào những cồn cát hoàng hôn
Của hồn mình
Lũ mây bão cũng đã kéo đi xa
Bây giờ chỉ còn lại một mảng trời xanh ngát mắt
Cùng với bầy mây trắng thênh thang
Vẽ hình những dấu chân một người đi trên cát
Hay đi trên mây?
Hãy ngẩng cao đầu, mắt say trong nắng
Và hãy để gió thổi bay đi một tiếng nhạc vui
Tóc ta còn xanh mướt
Ta đứng trên đồi cao nhìn núi rừng thầm lặng
Tuổi trẻ như gió đùa trên đầu những ngọn thông xa
Ta để bước chân mình bước tới
Hòa tan cùng tiếng sóng vỗ đại ngàn
Con chim nào dang cánh bay lên
Một tiếng kêu
Thấp thoáng
Thôi, hãy cứ để một dòng sông thả mình ra biển
Ta quay lại lần cuối
Đưa tay chào vẫy cuộc đời
Bạn bè. Người thân. Quê nhà heo hút.
Ôi tóc xanh mây trắng
Và vó ngựa chập chờn như mắt ai xa
Con sóng nào đập vào kè đá
Tiếng vỗ của một bàn tay
Và im lặng trải đầy
Người ở lại ngút nhìn heo hút giỏ
Trả ngày tàn cho lũ mây xa
Đỏ quạch
Một tiếng chuông gióng giả thời gian
Ba động vào lòng tịch mịch
Một cánh chim
Buông.