Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê đen IV - Trang 30
Close
Login to Your Account
Trang 30 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 2028293031324080 ... CuốiCuối
Kết quả 291 đến 300 của 1014

Chủ đề: Cà Phê đen IV

  1. #291
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    bác Kiếm hướng cho cháu học Toán, Sinh học, Tiếng Anh, Địa lý, và thêm một số Hobby khác như Âm nhạc, trang trí Hoa. Tôi cũng ham cờ nhưng chỉ chơi cho vui, môn này ai cũng chơi được, từ các cháu chưa đi học, anh xe ôm ngồi lúc nhận mặt quân là chơi được, Nhìn các bố đánh cờ thuốc thì vắt vẻo trên miệng, hai chân đưa cả trên ghế mà thấy oải.
    Hết ngày mai nữa là Hapy Newyear rồi

  2. Thích kt22027, Tontu, ChienKhuD, huyenmapu, Aty, Thợ Điện, Kiem_Nhat đã thích bài viết này
  3. #292
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Và vó ngựa chập chờn như mắt ai xa

    Đêm nay uống mãi vẫn chưa say ,giở bài thơ cũ đọc lại thấy lòng sầu héo lạ thường


    Cuộc chiến đấu đã chấm dứt
    Những con sóng dữ đã quay đầu về biển
    Chôn giấu nét hung hãn của mình nơi đáy vực thẳm sâu
    Chúng đã làm xong việc phải làm
    Hãy trông: một người nằm thanh thản
    Mắt đắm nhìn vào những cồn cát hoàng hôn
    Của hồn mình

    Lũ mây bão cũng đã kéo đi xa
    Bây giờ chỉ còn lại một mảng trời xanh ngát mắt
    Cùng với bầy mây trắng thênh thang
    Vẽ hình những dấu chân một người đi trên cát
    Hay đi trên mây?

    Hãy ngẩng cao đầu, mắt say trong nắng
    Và hãy để gió thổi bay đi một tiếng nhạc vui
    Tóc ta còn xanh mướt
    Ta đứng trên đồi cao nhìn núi rừng thầm lặng
    Tuổi trẻ như gió đùa trên đầu những ngọn thông xa
    Ta để bước chân mình bước tới
    Hòa tan cùng tiếng sóng vỗ đại ngàn
    Con chim nào dang cánh bay lên
    Một tiếng kêu
    Thấp thoáng

    Thôi, hãy cứ để một dòng sông thả mình ra biển
    Ta quay lại lần cuối
    Đưa tay chào vẫy cuộc đời
    Bạn bè. Người thân. Quê nhà heo hút.
    Ôi tóc xanh mây trắng
    Và vó ngựa chập chờn như mắt ai xa
    Con sóng nào đập vào kè đá
    Tiếng vỗ của một bàn tay

    Và im lặng trải đầy
    Người ở lại ngút nhìn heo hút giỏ
    Trả ngày tàn cho lũ mây xa
    Đỏ quạch

    Một tiếng chuông gióng giả thời gian
    Ba động vào lòng tịch mịch
    Một cánh chim
    Buông.

  4. #293
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
    Đi chơi về thấy ông Tý cải hay quá há .

    Tôi cũng chẳng biết cái vụ sống lâu hay không sống lâu. Theo cái bài bác Lâm đăng thì không phải lâu, mà mãi mãi. Mãi mãi thì khổ bỏ mẹ. Muốn chết cũng không được !! Cũng vợ bỏ, chồng có bồ nhí, con hổn, không tiền, ung thư, v.v... Rồi còn bảo là tôi phải lập lại kiếp sau, và sau và sau ... nữa !! Chơi gì kỳ vậy ?

    Quy Luật, hay ý Trời thì cũng vậy thôi, đâu khác. Mình cũng chỉ là con chốt. Có thuyết nào nói là ý mình không? Cái đó mới đã.

    Ông Wind đây rồi. Tôi đang tính nhờ người bay đến miền đất gì gì có mưa rơi rơi kiếm ông về hàn huyên. Mùa noel mà ông bỏ tôi 1 mình ở đây làm tôi nhận quà muốn gãy cả tay .

    Ông nói tôi cải là không đúng. Ông còn xĩn hay sao mà trông gà hóa cuốc vậy. Tôi có dám cải hồi nào đâu. Chỉ là phân trần, trình bày hi hi hi.

    Theo ý ông sống lâu là lâu cở nào ? . Từ 80 hay 90 tuổi trở lên ?. Tôi nghĩ 80 là thọ rồi. Tôi không lo sợ những gì sẽ xãy đến nếu như tôi không tránh được.
    Này nhé, vợ bỏ ư? cơ hội kiếm vợ mới.
    Có bồ nhí ? cơ hội sống đến 80 tụt về 60 hay dưới 60.
    Con hổn : chia gia tài cho nó sớm thì khá hơn.
    Không tiền ư: tránh được bồ nhí.
    Ung thư: bớt ăn các loại thịt đỏ, thịt xông khói, thịt mở ... nói chung là các thứ thịt ăn càng ít càng tốt.
    Quan trọng nhất là phải làm điều tốt. Thấy ai cần giúp, mình giúp. Ai nhờ được, mình nhờ. Nhờ nhiều bị la rầy thì nhờ ít lại .

    Quy luật có 2 dạng, 1 là trên giấy, 2 là không/chưa có trên giấy. Riêng về thuyết nói về ý mình thì hơ hơ tôi chưa thấy

    Noel này ông đi chơi có gì vui kể tôi nghe với.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  5. Thích kt22027, Tontu, nhachoaloiviet, ChienKhuD, Kiem_Nhat, huyenmapu đã thích bài viết này
  6. #294
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Khổng Tử

    Cuộc đời của Khổng Tử cũng rất thú vị, nhưng nếu đọc kĩ thì hình như ông chẳng có đóng góp gì quan trọng lắm. Ông tên là Khổng Khâu, sinh năm 551 trước Công Nguyên, ở nước Lỗ, trong một gia đình [nói theo ngôn ngữ thời nay] là trung lưu vì ba của ông là một vị quan thuộc nước Lỗ. Tuy ông được người đời sau tôn thành “Vạn thế Sư biểu” (Bậc thầy của muôn đời), nhưng cuộc đời và sự nghiệp của ông nếu được soi rọi kĩ thì không hẳn xứng đáng với danh hiệu đó. Nói chính xác, ông là một … thầy cúng. Theo sử sách để lại, năm 19 hay 20 tuổi, ông ra làm quan, chuyên nghề thu thuế. Sau đó, ông được giao việc chăm sóc các con vật dùng vào cúng tế.

    Có lẽ chính vì cái xuất thân này mà ông rất quan tâm đến thủ tục cúng tế. Có lẽ vì xuất thân là người thu thuế, kế toán, nên ông rất quan tâm đến sự chính xác. Ông sống như kẻ trưởng giả, suốt đời từ cách ăn uống, cách mặc, cách đi đứng, cách cư xử, lúc nào cũng theo qui ước. Sách Luận Ngữ viết rằng ông chỉ ăn thức ăn nấu thật chín, món ăn phải theo mùa, lượng rau và thịt không thay đổi. Ông cũng uống rượu nhưng không bao giờ để cho say xỉn. Ăn mặc thì không mặc quần áo màu mè, lễ phục thì cánh tay mặt phải dài hơn cánh tay trái, quần áo ngủ phải dài hơn quần áo ban ngày nửa thước. Còn nói thì nói chậm, và không dùng ngón tay để chỉ một vật gì. Trong triều đình cung cách của Khổng Tử là “thượng đội hạ đạp”. Đối với các quan cấp dưới thì ông tỏ ra cứng cỏi, còn đối với các quan cấp cao hơn thì uyển chuyển. Đó là chân dung của một người rất máy móc, cứng nhắc, và sống theo qui ước cho chính ông đặt ra.

    Không được trọng dụng

    Thời thanh niên và trung niên, Khổng Tử không được trọng dụng vì ông chẳng có đóng góp gì quan trọng. Ông lưu lạc rất nhiều nước, nhưng chẳng có vua chúa nào trọng dụng tài của ông. Cuối cùng ông về nước Lỗ và mở trường dạy học. Nên nhớ rằng thời đó, chỉ có triều đình và những “hiền nhân” mới có quyền mở trường dạy học. Nhờ trường của Khổng Tử mà nhiều môn đồ sau này làm lớn trong triều đình. Ông đào tạo khoảng 3000 môn đồ. Nghe nói công lớn của ông là làm cho khoảng cách giữa người “quân tử” và “tiểu nhân” ngắn hơn, nhưng có người cho rằng đó là một ảnh hưởng vô ý thức, vì trong thâm tâm ông không muốn vậy. Theo sách vở để lại, ông xem kẻ tiểu nhân không đáng được kính trọng, không cần nể nang .

    Khổng Tử được tôn xưng là một nhà đạo đức, nhưng “đạo đức” ở đây có nghĩa là ông làm đúng nghi lễ, chứ không hẳn là có đạo cao đức trọng. Ông dạy môn đồ phải trung thực, giữ tín nghĩa với bạn bè, phải phụng dưỡng cha mẹ, giúp người già sống yên ổn, yêu trẻ thơ. Đó thật ra là những chuẩn mực chung thời đó của người Á Đông. Nhưng Khổng Tử không có tầm vóc “global” của Phật Thích Ca hay Chúa Jesus, những người có khả năng xây dựng hẳn một nền triết lí và đạo đức học để cứu rỗi thiên hạ. Thậm chí, ông còn kém hơn Gandhi một bậc.

    Ông cũng có vẻ rất thích tự xem mình làm việc của thánh. Ông từng nói rằng “Bảo ta là thánh thì ta không dám, nhưng ta làm việc thánh không biết chán, dạy người không biết mỏi.” Ông cũng khá tự tin về tài năng của mình. Ông từng phán rằng vua chúa nào mà biết trọng dụng ông thì chỉ một năm ông sẽ làm cho nước đó khá lên, 3 năm là sẽ thành công. Nhưng trong thực tế, chẳng vua chúa nào tin dùng ông cả. Chứng cứ cho thấy ông làm quan nước Lỗ gần 10 năm mà nước này có khá lên đâu. Khổng Tử chủ trương tập trung quyền lực vào vua chúa, không cho các đại thần tham chính. Chính vì thế mà các đại thần rất ghét Khổng Tử, họ khuyên vua chúa nên xa lánh ông quân sư này.

    Có thể nói rằng Khổng Tử là người thích làm quan cầu vinh và … trốn thực tế. Ông khuyên người quân tử nên mưu tìm học đạo chứ đừng quan tâm đến miếng cơm manh áo. Lí do, theo ông, học đạo thì sẽ ra làm quan, vinh danh phú quí. Làm quan thì ắt sẽ có miếng ăn. Khi đã làm quan, ông khuyên rằng nước nào thịnh thì tìm đến xin làm quan, còn nước nào khó khăn thì bỏ đi. Ông cũng khuyên rằng nước lâm nguy thì không nên vào, nước bị loạn thì không nên ở. Cái triết lí này cũng từng được nho sĩ Nguyễn Khuyến áp dụng triệt để. Khi nước mất về tay người Pháp, ông lui về ở ẩn để ngâm vịnh thơ ca, chứ chẳng có đóng góp gì đáng chú ý.

    Học thuyết của Khổng Tử

    Cũng như các “học thuyết” thời xưa, những gì Khổng Tử để lại chẳng là bao nếu so với tiêu chuẩn hiện nay. Tác phẩm của ông là Tứ Thư và Ngũ Kinh. Nếu gộp lại thì chắc độ 300 trang. Ấy thế mà suốt đời này sang đời khác, người ta lải nhải nhắc đến những sách này như là “học thuyết”!

    Nếu hỏi một người bình thường, hay ngay cả một bậc trí giả, rằng Khổng Giáo dạy cái gì, thì chắc chắn họ sẽ lúng túng. Có thể họ sẽ kể ra đó là triết lí trung, hiếu, nhân, nghĩa, lễ, trí, tín. Nhưng đó là những giá trị thì đúng hơn, và những giá trị đó cũng mập mờ, chứ không được phát triển thành hệ thống triết học như phương Tây. Tuy nhiên, có thể nói rằng Khổng Giáo dựa trên “tam cương, ngũ thường”. Tam cương là 3 bổn phận của kẻ sĩ: trung với vua, hiếu với cha mẹ, chung thủy với vợ. Ngũ thường thì vẫn được coi là nhân, nghĩa, lễ, trí, tín.

    Về sau, Khổng Giáo còn được bổ sung thêm các giá trị dành cho phụ nữ: tam tòng, tứ đức. Tam tòng là ba sự phục tùng mà người đàn bà phải tuân thủ: lúc còn con gái thì phải phục tùng cha, lấy chồng thì phải phục tùng chồng, chồng chết thì phải phục tùng con. Tứ đức là bốn đức tính người đàn bà phải rèn luỵện, đó là công, dung, ngôn, hạnh (khéo tay, có nhan sắc, ăn nói tốt, và hạnh kiểm tốt). Khổng Giáo cũng rất quan tâm đến một giá trị đặc biệt: đó là chữ trinh tiết của người phụ nữ.

    Cần phải nói rằng Khổng Tử đề ra những giá trị đó một cách … khơi khơi. Ông chẳng đưa ra được chứng cứ gì có hệ thống, chẳng thèm phân tích lí lẽ. Ông chẳng chứng minh bằng logic hay biện luận như triết gia phương Tây. Ông chỉ phán chung chung, ai muốn hiểu sao thì hiểu. Còn các giá trị ông đề ra cho phụ nữ phải nói là lạc hậu (so với ngày nay). Những giá trị đó còn hạ thấp vai trò của người phụ nữ, xem họ như là vật dụng. Thật là vô lí khi đòi hỏi người phụ nữ phải phục tùng chồng con! Còn đòi hỏi trinh tiết như là một giá trị có người xem là … đểu cáng. Chúng ta còn nhớ chuyện anh chàng Chử Đồng Tử bị công chúa nhìn thấy trần truồng trong lúc tắm, và thế là nàng ta xem mình bị … mất trinh. Đã thế còn phải cưới anh ta làm chồng. Phải nói là hài hước đến độ khó tin! Ngày nay, những giá trị đó của Khổng Tử không thể áp dụng được vì đó là một hệ giá trị quái đản.

    Giá trị “nhân” không được ông định nghĩa đàng hoàng. Trong Luận Ngữ, Khổng Tử viết rằng là người trí thì thích nước, người nhân thì thích núi, người trí thì động còn người nhân thì tĩnh. Chẳng ai hiểu ông định nghĩa gì. Chữ “lễ” của Khổng Giáo cũng là một sự mập mờ và dễ gây hiểu lầm. Luận Ngữ xem lễ chỉ là nghi thức và hình thức cúng bái và ứng xử với vua chúa ra sao.

    Nhà văn Bá Dương (người Tàu) là tác giả cuốn sách nổi tiếng “Người Trung Quốc Xấu Xí” vạch ra những cái xấu của người Tàu và văn hoá Tàu. Trong sách, ông xem Khổng Giáo là một hũ tương đặc sệt. Nhưng có người xem nó còn tệ hơn một hũ tương, vì Khổng Giáo còn đề cập đến quỉ thần, phục tùng vua chúa, đặt ra những qui ước ăn ở trong gia đình, tu thân, v.v.

  7. #295
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Aty Xem bài viết
    Ông nói tôi cải là không đúng. Ông còn xĩn hay sao mà trông gà hóa cuốc vậy. Tôi có dám cải hồi nào đâu. Chỉ là phân trần, trình bày hi hi hi.
    ok, ông "phân trần" . Ông phân trần hay quá; làm tôi nhớ đến tuyệt chiêu của Chúa Giêsu -- "Ai trong các ông vô tội thì cứ ném đá". Chắc ông Tý đi nhà thờ thường nên nhập tâm cái này, đụng chuyện dùng liền. Có đều, Chúa Giêsu dùng chiêu đó để cứu người; ông dùng để củng cố cho sự vui chơi .

    Tôi giởn chọc ông thôi .

    Nhưng cũng nên cẩn thận tâm tánh lấy vui trong sự chết chóc. Cũng như một người ghiền bài thì cứ vào sòng bài mà chơi, vào sòng bài chơi thì có những chuyện xãy ra, hoặc người ấy làm, trong sòng bài mà không xãy ra trong chốn khác.
    Vậy thôi. Không phải tội hoặc vô tội, mà vì tâm tánh đó mình làm những chuyện đó và vì làm chuyện đó nó có kết quả đó.

    Cuối năm mà xem ra tôi giãng đạo . Tánh ham nói. Cũng như mới vừa Noel tôi nghồi nghe người thân quen nói chuyện; có nói về năm 75 và ảnh hưởng tâm lý của sự kiện đó. Tôi tự nhiên mở miệng nói, "cũng như ông đó, mấy chục năm không dám về VN. Có lý do của nó". Ông ấy chớp chớp con mắt, chắc động đến vấn đề lớn, hay đang hậm hực trong lòng .

    Rồi tôi cũng có đi thăm một người bị ung thư. Cái đó không phải chuyện chơi. Ngồi đây nói giởn chơi thì được, nhưng mình tự đụng chuyện thì mới biết khó khăn của nó.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  8. #296
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
    ok, ông "phân trần" . Ông phân trần hay quá; làm tôi nhớ đến tuyệt chiêu của Chúa Giêsu -- "Ai trong các ông vô tội thì cứ ném đá". Chắc ông Tý đi nhà thờ thường nên nhập tâm cái này, đụng chuyện dùng liền. Có đều, Chúa Giêsu dùng chiêu đó để cứu người; ông dùng để củng cố cho sự vui chơi .

    Tôi giởn chọc ông thôi .

    Nhưng cũng nên cẩn thận tâm tánh lấy vui trong sự chết chóc. Cũng như một người ghiền bài thì cứ vào sòng bài mà chơi, vào sòng bài chơi thì có những chuyện xãy ra, hoặc người ấy làm, trong sòng bài mà không xãy ra trong chốn khác.
    Vậy thôi. Không phải tội hoặc vô tội, mà vì tâm tánh đó mình làm những chuyện đó và vì làm chuyện đó nó có kết quả đó.

    Cuối năm mà xem ra tôi giãng đạo . Tánh ham nói. Cũng như mới vừa Noel tôi nghồi nghe người thân quen nói chuyện; có nói về năm 75 và ảnh hưởng tâm lý của sự kiện đó. Tôi tự nhiên mở miệng nói, "cũng như ông đó, mấy chục năm không dám về VN. Có lý do của nó". Ông ấy chớp chớp con mắt, chắc động đến vấn đề lớn, hay đang hậm hực trong lòng .

    Rồi tôi cũng có đi thăm một người bị ung thư. Cái đó không phải chuyện chơi. Ngồi đây nói giởn chơi thì được, nhưng mình tự đụng chuyện thì mới biết khó khăn của nó.

    Tôi nhận được ông Wind. Tôi nghe lời ông.
    Đã là số thì tôi vui vẻ chấp nhận. Thua ông 1 chiêu.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  9. #297
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Aty Xem bài viết
    Tôi nhận được ông Wind. Tôi nghe lời ông.
    Ta nói lời thành thật anh không nghe còn cãi bướng nay thấy ông Gió nói đã ngộ ra chưa

    Nhưng cũng nên cẩn thận tâm tánh lấy vui trong sự chết chóc. Cũng như một người ghiền bài thì cứ vào sòng bài mà chơi, vào sòng bài chơi thì có những chuyện xãy ra, hoặc người ấy làm, trong sòng bài mà không xãy ra trong chốn khác.
    Vậy thôi. Không phải tội hoặc vô tội, mà vì tâm tánh đó mình làm những chuyện đó và vì làm chuyện đó nó có kết quả đó.


    Cái tôn trọng nhau ở chỗ ông Gió luôn nói lời thật dù đúng hay sai

  10. #298
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Thợ Điện Xem bài viết
    Ta nói lời thành thật anh không nghe còn cãi bướng nay thấy ông Gió nói đã ngộ ra chưa
    Cái tôn trọng nhau ở chỗ ông Gió luôn nói lời thật dù đúng hay sai
    Dạ em xin nghe lời bác . Từ nay em xin chừa cái tật cải.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  11. #299
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    bài này là chống lại các tư tưởng của Khổng Tử rồi, nhưng nói cũng có lý, ông ấy làm quan nước Lỗ mười năm, mà chả nên cơm cháo gì, đừng nói là nước Lỗ không biết trọng dụng nhân tài, hôn Quân vô đạo nhé, vì sẽ mâu thuẫn với lời dạy của ngài là không nên làm Quan ngày nào ở một nước suy vi. Ngài dạy - làm Quan cho nước nào thì vài năm sẽ được cường thịnh vậy tại sao ngài làm tận 10 năm mà không thay đổi được cục diện chư hầu để nước Lỗ được xưng bá.

    tư tưởng Khổng tử đã thấm đẫm vào những Trí thức nho học cũ rồi, nhưng em công nhận, những nhà Nho cũ nền tảng rất tốt, biết kính trọng cha mẹ, vợ tôn trọng chồng... con cái sau này cũng thành đạt, cái đó là ưu điểm đấy chứ.

    hiện giờ ngay ở nước Nam mình ấy, có rất nhiều người bàn luận là tại sao nước chúng ta ngèo và lẹt đẹt mãi thế có phải là do ảnh hưởng của tư tưởng Khồng Manh?

    vấn đề này cực khó nhé, Nhật Bản vẫn theo lối truyền thống mà sao họ phát triển vậy? nước nam đã từng có thời hoàng kim ở thập kỷ 6x nhưng tajii sao được vài năm lại sụp đổ, có phải là do vấn đề dân trí không vậy?
    Lần sửa cuối bởi Alent_Tab, ngày 31-12-2014 lúc 07:09 AM.

  12. Thích kt22027, Tontu, nhachoaloiviet, ChienKhuD, Aty, Xuanvu2012, Thợ Điện đã thích bài viết này
  13. #300
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Thợ Điện Xem bài viết

    Cái tôn trọng nhau ở chỗ ông Gió luôn nói lời thật dù đúng hay sai
    Bác Lâm quái chiêu thật !!

    Nói một câu không biét là khen hay chê
    Nghe nói hồi xưa trong giới làm báo lâu lâu có bút chiến; ông nào vô phước bút chiến với bác chắc chết.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

Cà Phê đen IV
Trang 30 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 2028293031324080 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68