Trích dẫn Gửi bởi tieunhulai Xem bài viết
Chúng ta cứ hay viện những lý do sau để lý giải rằng cờ Tàu luôn vượt cờ Ta ở Khai, Tàn cục:

1. Họ có đầu tư, tiền bạc
2. Chúng ta ít cập nhật
3. Chúng ta không có điều kiện
v.v...

Nhưng có 1 điều mà hình như ít ai chịu can đảm đối diện thừa nhận. Đó là nền cờ Tướng Tàu đã có một quá trình lịch sử vượt trội và rộng lớn hơn ta. Chúng ta luôn phải học sau họ rất nhiều. Hãy nghĩ xem, thời chúng ta còn say mê ôn luyện Quất Trung Bí, Mai Hoa Phổ thì lúc đó những Dương Quan Lân, Sái Phúc Như, Trần Tùng Thuận, Vương Gia Lương... đã phát triển mạnh mẽ các lý thuyết Khai, Tàn cục đến đâu rồi? Chúng ta luôn phải học của họ, học mà vẫn không kịp, trong khi chúng ta đang nghiên cứu rị mọ các lý thuyết "mới nhất" thì ở họ đã ra đời thêm quái chiêu dị cuộc nào rồi?

Tôi thấy ông HLV Hoàng Đình H. lâu lâu cứ phải dày công đem về một chồng sách to đùng photo cẩn thận và truyền tay các kỳ thủ trong Nam bảo "Mới nhất của tụi Tàu đó". Chỉ nhìn những bản photo to đùng đó thôi đã thấy khớp rồi, học xong thì không biết đến bao lâu nói chi kịp sáng tác thêm chiêu mới hoặc nắm rõ các phương án mới mẻ của họ kịp thời.

Dân VN có khiếu về cờ Tướng, cái này thấy rõ ràng. Xưa các kỳ vương Hongkong như Lý Chí Hải, Lê Huệ Đông mà thân chinh nam hạ thì các danh tướng của ta té hàng loạt, nhưng ngày nay thử hỏi ông Đài Loan, Hongkong nào dám làm điều đó. Sở dĩ có sự thay đổi này là do:

1. Xưa ta ko có nhiều tài liệu, bây giờ thì khác
2. Nhân tài VN đông hơn là cái đảo nhỏ, cái cảng thơm của xứ Tàu

Nói ra để thấy chúng ta không tệ về tư duy, đam mê. Nhưng mà để thu hẹp khoảng cách và vượt qua Tàu thì còn là một quãng diệu vợi (dù rằng có đôi lúc ta cứ ngỡ cái quãng ấy chỉ còn "một với tay" thôi).

Cũng đừng trách việc đầu tư của nhà nước cho bộ môn cờ Tướng hoặc so sánh với sự đầu tư của Tàu cho môn này. Bởi với người Tàu sự đầu tư này có một mục đích rất to tát đó là: càng nhiều người trên thế giới đam mê môn văn hóa này của người Tàu càng tốt. Nhưng với ta thì nó chỉ là một môn thể thao trí tuệ như bao môn thể thao khác thôi. Một người Việt vô địch Wushu, cờ Tướng thực sự không ý nghĩa nhiều với dân VN bằng việc người Tàu thích thú nhìn thấy các môn này của họ đang được thế giới say mê.

Nói chung ta hãy để ý các thiên tài của ta như Hứa Văn Hải, Nguyễn Tấn Thọ, Trần Quới, Mai Thanh Minh và so thử với các thiên tài của Tàu như Dương, Hồ, Liễu, Lý thì sẽ thấy. Mỗi một thiên tài của họ đều thành danh với các kỳ phổ, lý thuyết để đời, trong khi các thiên tài của ta chỉ thành danh với những ván cờ, nươc đi đặc sắc.

Nhìn ra sự khác biệt này mới có thể phát triển đúng đắn và đặt tham vọng đúng tầm hơn.

VN cần thời gian.


BG thấy bài viết này so sánh quá hàn lâm
Thứ nhất: nói đến thể thao và giải trí không ai so sánh quá sâu về lịch sử lâu đời... Vì BG biết có những môn thi đấu chi du nhập vào 1 quốc gia nào đó và chỉ sau 3, 4 năm học cũng làm lên tên tuổi...
Thứ hai: Viết sách phải có học thuật, nếu không đủ trình độ học thuật thì không thể viết được sách hay đưa ra lí thuyết nào cả dù trong đầu hiểu rất rõ....
Thứ ba: BG được biết ở Việt Nam trước và bây giờ có rất nhiều người có năng khiếu ( có thể nói là thiên tài về cờ ) nhưng họ bỏ giữa chừng vì kinh tế...... để đi theo con đường khác ( có thể do ý họ hoặc do gia đình )
Thứ tư: Trong thể thao và giải trí, không nhất thiết cứ quốc gia nào mạnh về môn nào đó cũng cần phải viết được ra cái gì đó...

Muốn một bộ môn nào đó phát triển mạnh mẽ, chỉ cần biết áp dụng các phát minh của thiên hạ một cách hiệu quả là quá tốt.......

BG mở đề tài này để mọi người chỉ ra những điểm yếu một cách cụ thể và đưa ra các biện pháp thiết thực để nâng cao trình độ khai cuộc....