Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà phê Đen - Trang 109
Close
Login to Your Account
Trang 109 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 95999107108109110111119 ... CuốiCuối
Kết quả 1,081 đến 1,090 của 1510

Chủ đề: Cà phê Đen

  1. #1081
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cám ơn ông Thắng đã hỏi thăm .Tôi đi chơi xa ông ạ ,hẹn với lòng là sẽ gương mẫu lại chút chút nhưng rồi lại uống nhiều hơn bởi đời nhiều cám dỗ tôi cưỡng không được .Mà đã đến cái tuổi này rồi còn thay đổi làm gì nữa .Kệ ráo! cái kệ của kẻ đã chót dấn thân vào vô định

    Mấy ngày nay không thấy ông D và ông Tý chẳng hiểu các ông ấy đàn đúm vui chơi chốn nào .Mạng người ta vẫn vào rầm rầm có sao đâu các ông ấy lười quá thì có

    Đến hôm nay mới nhận được post card ông Gió gửi về từ Nepal ,nhận bây giờ sướng hơn hồi đó , lòng thấy an tâm vì ông ấy đã về nhà

    Ông Thắng còn trẻ ,trong giấc mơ của ông vẫn còn bóng dáng đàn bà .Chúng tôi đã già chỉ còn mơ thấy những quán rượu ,quán cà phê buồn ,đàn bà nếu có cũng đã sồn sồn luống tuổi lỡ thì rồi

  2. #1082
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    United States
    Bài viết
    1,498
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Gặp quý bác trên này thật vui! Ông D và Tý chắc là đi đâu chơi vui rồi.

    Qua cái tết Tây lại bận nữa rồi. Thôi, cứ phù du cho thỏa thích mấy ngày còn lại, bác nhỉ


    Cụ Phan Thanh Giản có một người bạn thân quen biết từ khi còn đi học. Bạn cụ học giỏi mà nhà nghèo, không thi cử, chỉ lấy việc ruộng nương làm kế sinh nhai. Cụ Phan, như đã biết, theo con đường hoạn lộ.

    Khi đi kinh lý đất Nam Kỳ, có dịp cụ ghé thăm người bạn cũ. Một viên kinh lược đến đâu, cố nhiên là có quân lính tiền hô hậu ủng. Nhưng lúc tìm thăm bạn, cụ Phan có cái nhã ý, tránh các nhắc nhở trước bạn áo vải của mình cái quyền tước cao sang hiện thời của mình. Cụ cho quân lính dừng lại cách xa nhà bạn có trên mấy dặm...Rồi mặc áo thâm, bịt khăn đống...lững thững một mình tiến vào chiếc nhà lá lụp xụp...Khi cụ đến nhà, ông bạn mắc đi làm ngoài ruộng, không hay cụ đến. Cụ lên võng nằm chờ cho đến tối, ông bạn mới về. Gặp nhau mừng rỡ, bạn ông lật đật dọn cơm, trên mâm chỉ có một đĩa rau luộc và một dĩa mắm kho. Cụ cùng bạn ngồi ăn ngon lành vui vẻ như khi còn áo vải...


    Cách xử thế thật nhân hậu vô cùng. Thuật xử thế của cụ Phan thật không mấy ai làm được vào thời nay. Cụ đúng là người hiểu chữ "Lễ" hơn ai cả trong đạo xử thế. Thật đáng ngưỡng mộ!

  3. #1083
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông Tý đã bay về bắc cực đêm qua. Lần này ông ấy về chơi có vài tuần coi bộ chưa đã. Chừng ngày mai là ông ấy vào quán quậy tưng bừng cho coi.
    Bận lòng chi nắm bắt

  4. Thích Aty, kt22027, Thien_HungCVA, Tontu, Thợ Điện đã thích bài viết này
  5. #1084
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Bài ca tổ quốc

    Dạo này mỗi khi đêm xuống, nỗi nhớ nhà dằn vặt. Càng ngồi máy tính lướt mạng đọc tin quê hương, càng thấy nhớ nhà, nhớ con trai nhỏ bé đến ứa nước mắt. Ước mơ được nằm ôm con, thơm lên đôi má núng nính. Thấy chân con gác lên người mình. Đầu con trai gối lên tay mình như khóa chặt không để bố đi.

    Thằng bé có tư thế ngủ kỳ lạ, nỗi sợ bố đi mất hiện cả trong tư thế ngủ. Khi thức, mỗi lần Tí Hớn đang chơi hay làm gì, thấy bố mặc quần áo là bỏ đồ chơi hoặc sách vở hốt hoảng hỏi bố đi đâu, bố đi bao giờ về. Bố nhớ về trước lúc con ngủ nhé, bố nhớ mai về để đón con bố nhé....

    Nhiều khi tôi thấy mình tàn nhẫn với gia đình, bởi nhiều lần tôi bước chân ra khỏi nhà. Cho dù chẳng mang hành trang gì, độc bộ quần áo trên người. Nhưng ngày về hay giờ về không dám hẹn. Chẳng thể nào biết được , chỗ tôi đến là những nơi nhiều người khác họ không muốn đến. Mà chỗ như thế thì lành dữ ít nhiều.

    Nhưng tôi vẫn dứt tay đứa con trai nhỏ bé đang bám vạt áo mình để đi. Chẳng phải vì chí tang bồng hay giang hồ con mẹ gì nữa, tôi qua cái tuổi đấy lâu rồi. Cũng chẳng phải vì cơm áo gạo tiền gì, tôi đủ tài năng và điều kiện để tạo một kinh tế khá ổn định cho mình nếu như tôi chú tâm. Tôi đi đến đó vì những điều mà tôi thấy phải đến. Thế thôi.

    Lần này tôi đi rất xa, tôi đã không về như lời hẹn với con trai. Bố sẽ về trước sinh nhật con ngày..tháng 10.

    Ở đây trời đã lạnh, rồi còn mưa tuyết, băng giá sắp đến nữa. Tôi phải học ngoại ngữ thêm thời gian dài, rồi không chừng tôi phải học cả kinh tế nữa ( chẳng biết học kinh tế làm gì nữa !). Những người muốn tôi học đều là những người rất già, hầu hết họ đều qua tuổi 70, ở họ cái chết đều đã cận kề đến nỗi được nhắc đến trong câu chuyện như điều tất nhiên nay mai. Tiền bạc, danh vọng với họ không còn ý nghĩa nữa. Nhưng cái mong muốn được nhìn thấy tôi học hành đến nơi đến chốn dường như cháy bỏng trong họ hàng ngày. Tôi, một thằng vô lại xuất thân từ một nơi xó xỉnh của ngóc ngách Hà Nội, chẳng họ hàng gì với họ, chẳng dây mơ rễ má gì với họ. Bỗng nhiên họ coi tôi còn hơn con ruột, em ruột.

    Xin đừng nghĩ họ lợi dụng điều gì đó ở tôi. Họ chẳng còn hy vọng sống đến ngày tôi học xong, đừng nói họ mong tôi học xong làm gì cho họ. Đôi khi cuộc đời có những con người kỳ lạ như vậy, có lẽ khi nào tôi và các bạn ở tuổi gần đất xa trời như họ, chúng ta mới hiểu được vì lẽ gì họ làm vậy.

    Tôi muốn bỏ về lắm, nhưng ít ra tôi cũng phải học xong ngoại ngữ để đáp lại tấm lòng của những người tôi mến trọng. Ít nhất phải là vậy.

    Bây giờ tôi chỉ có hai mối bận tâm, đó là việc học và nỗi nhớ nhà.

    Nỗi nhớ nhà, nhớ con thật khủng khiếp. Nó day dứt bất cứ lúc nào, khi nấu món ăn, khi nhìn áng mây, nhìn ngọn cây vàng lá, nhìn mái nhà ai hao hao giống nét quê nhà. Nỗi nhớ hiện về trong đêm lạnh khi quờ tay không thấy con trai mình nằm cạnh. Nỗi nhớ khiến kẻ bao lần tù ngục, bao nhiêu vết sẹo trên người phải lấy mép chăn lau nước mắt.

    Những đêm như thế, tôi chọn suy nghĩ gì thật khốc liệt để quên đi. Nếu không ngẫm nghĩ về thế sự, thường tôi sẽ chọn những ván cờ thế để giải. Tập trung suy nghĩ giải một thế cờ, đòi hỏi tư duy liên tục, trí nhớ và trí tưởng tượng hình dung những biến động sau mỗi nước đi, thậm chí là đến 7 hay 10 nước đi. Có những ván cờ thế nước giải quyết thật hóc hiểm, có những nước giải thật ngộ nghĩnh. Tôi thích nhất những ván cờ mà cách giải thật khôi hài, kiểu như cù nhầy cù nhằng hay kiểu đột biến ở những tình huống bất ngờ. Từ những ván cờ giải xong, tôi lại nghĩ về những người soạn ra ván cờ. Dần dần tôi nhìn thế cờ đoán được cả tính nết của người soạn. Đêm nay đến ván cờ thứ 191 tôi suýt bật cười vì cái tên thế cờ.

    Bài Ca Tổ Quốc.

    Cái tên thật lạ, thường thì cờ thế người ta đặt tên hoa mỹ theo tiếng Hán. Ví dụ như Bát Tiên Quá Hải, Nhị Pháo Tranh Tiên, Truy Trọng Tắc Đồ... đó là những thế cờ cổ xưa.

    Thế cờ Bài Ca Tổ Quốc, riêng cái tên của nó khiến tôi suy nghĩ. Tôi đoán nó được soạn dưới thời cộng sản. Thưởng chỉ có cộng sản người ta mới chọn cái tên thế, để mừng ngày quốc khách, mừng Xuân, mừng Đảng. Tôi thử tìm tông tích thì đúng nó được soạn năm 1995 ở một nước cộng sản nắm quyền. Tôi phải bật cười suýt sặc vì thấy mình đoán bừa lại đúng.

    Lúc này tôi mới nhìn rõ vào bàn cờ, thật nực cười, quân hai bên trùng trùng điệp điệp. Thường thì cờ thế soạn không nhiều quân. Và chỉ có quân nào hữu dụng mới có mặt trên bàn cờ. Người xưa soạn cờ không soạn những con cờ vô dụng. Thế mà ván cờ này đầy rẫy những quân mà những người biết chơi nhìn một lúc là hiểu, chẳng bao giờ dùng đến. Thế cờ Bài Ca Tổ Quốc dưới đây.




    Thế cờ này chỉ có pháo, mã đưa đẩy nhau kéo dài mấy chục nước đi đến kết thúc. Nó không có nhiều nước đi đặc sắc. Nhưng cái đặc sắc là những nước lặp đi lặp lại bền bỉ, lâu dài mới giải quyết xong ván cờ. Cái nữa là có quá nhiều quân cờ vô dụng được bày ra không biết là để hoa mắt người chơi hay là thỏa lòng người soạn cờ, hoặc người soạn cờ có ẩn ý gì gửi gắm.

    Tôi loại trừ khả năng người soạn bày ra nhiều quân cờ vô dụng để thỏa lòng tham là cứ có chỗ nào xếp được quân cứ xếp cho nhiều. Một thế cờ dằng dai quá 50 nước đi, chứng tỏ người soạn cờ có một nội lực trí tuệ rất sâu, người như thế không tham lam làm gì.

    Tôi cũng loại trừ khả năng làm hoa mắt, bởi người biết chơi chút ít họ thấy ngay rằng quân cờ nào hữu dụng và quân cờ nào vô dụng. Người soạn chả làm thế để mong người giải rối trí bởi điều đơn giản ấy.

    Vậy người soạn có ẩn ý gì gửi gắm từ ngay cái tên thế cờ cho đến cách bày la liệt những quân cờ vô dụng.? Làm mất thời giờ, làm rối rắm bàn cờ.

    Biết đâu người soạn cố tình soạn những quân cờ vô dụng, trùng trùng điệp điệp tốn đất, tốn chỗ trên bàn cờ. Rồi đặt cái tên Bài Ca Tổ Quốc để gửi thông điệp minh họa rằng những cái vô dụng chả dùng vào việc gì, nhưng nó vẫn chiếm chỗ, vẫn án ngữ, hiện hữu trên đời. Và muốn giải quyết được bàn cờ, phải bỏ qua chúng, đừng chú tâm vào chúng. Phải chọn những con cờ hữu ích, có những nước đi chính xác, phải bền bỉ tư duy để theo một cuộc giải quyết rất trường kỳ.

    Chẳng biết tôi tư duy có đúng không, nhưng sự suy ngẫm ấy làm tôi vui và quên nỗi nhớ nhà. Nhìn lại thế cờ Bài Ca Tổ Quốc đầy rối rắm, phức tạp và đầy rẫy quân cờ vô dụng. Phải chăng thế cờ dưới thời đại nào lập ra, nó là phải có tên tương ứng như thế, phải có sự rối rắm như thế. Phải vậy , như thế mới là đặc sắc của cờ thế lập dưới thời ấy nhỉ.?

    Bỗng nỗi nhớ nhà lại day dứt trở về.

  6. Thích MRAQ2000, tamthaplucke, kt22027, Aty, Thien_HungCVA, Tontu, cuonghanh, ChienKhuD đã thích bài viết này
  7. #1085
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    42
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bữa nay ba anh em nhà em phải hè nhau làm gần chục cái bàn cờ. Bỗng nhiên, thấy không khí nhà vui hẳn. Người đục, người cưa, người đánh bass... Tự thưởng vài ly cà phê, thấy đời thật sảng khoái. Ông Ốm, bà ngoại ông vừa mất, gia đình mới làm đám xong, mang qua biếu ít trái cây, bánh , kẹo...; Em kể chuyện này chắc ít người tin lắm, có 2 anh chơi cờ sáng với nhau từ trưa ngày 31tây tới giờ chưa nghỉ, thật là kỷ lục (em chưa từng biết bao giờ). Họ hút gần 6 gói thuốc rồi.

  8. Thích tamthaplucke, kt22027, Robetto, trung_cadan, Aty, Thợ Điện, Tontu đã thích bài viết này
  9. #1086
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    42
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi ChienKhuD Xem bài viết
    Ông Tý đã bay về bắc cực đêm qua. Lần này ông ấy về chơi có vài tuần coi bộ chưa đã. Chừng ngày mai là ông ấy vào quán quậy tưng bừng cho coi.
    Anh CKD không cùng anh Tý ghé em nữa rồi. Vụ này phải phạt anh CKD một ly cà phê thôi. Thứ Bảy trước anh Kiếm đưa em về BD chơi, có phone cho anh mà không thấy bốc máy. Tính rủ nhau đi ăn cơm chay ở Thích Quảng Đức (Hiệp Thành).

  10. Thích tamthaplucke, kt22027, Robetto, trung_cadan, Aty, Thợ Điện, Tontu đã thích bài viết này
  11. #1087
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    United States
    Bài viết
    1,498
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đang chờ bác K vào up lại đường link 3 ông rất đáng yêu (Tý-D-Nhạc) nhảy nhót thật vui. Khi nào rảnh, bác K up lại đường link đó nhé. Thanks

    Bác D mà gặp bác Tý thì chắc ngàn chén cũng còn ít. Tâm trạng của người xa quê khi về nước thì nơi đâu cũng thấy gần gũi, chỗ nào cũng muốn đi. Hang cùng ngõ hẻm lại là những nơi thú vị nhất, phải không nào?

    Bác Tý thể nào cũng úp một đống hình tha hồ xem thỏa thích. Thanks



    Một trí giả từng nói với tôi: “Lòng từ bi là khi một người có thể vứt bỏ tự ngã của mình và suy nghĩ từ quan điểm của những người khác trong bất kể vấn đề gì mà anh ta gặp phải.”Tuy nhiên, do chuẩn mực đạo đức trong xã hội hiện đại càng ngày càng xuống thấp, mọi người chỉ coi trọng bản thân mình và ngày càng hiếm người thật lòng đặt mình vào hoàn cảnh của những người khác và suy nghĩ cho họ. Bản thân tôi đã đã chứng nghiệm được việc vứt bỏ tự ngã của mình chỉ sau khi bắt đầu tu luyện. Khi một người cạnh tranh và đấu đá cho những ham muốn và lợi ích cá nhân, các xung đột sẽ xảy ra không ngừng nghỉ. Cổ nhân dạy “thanh thản mang lại may mắn và hòa bình tạo ra giàu có” là rất đúng đắn. Chúng ta chỉ nhận được một điều gì khi chúng ta cho đi, và chỉ thu hoạch sau khi đã lao động chăm chỉ. Khi một cá nhân bỏ qua cái tôi của mình, anh ta sẽ thật sự cảm nhận được cảnh giới tinh thần của “Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” (sau khi qua rặng liễu tối, sẽ là hoa tươi và một ngôi làng phía trước).

    Có một câu chuyện kể rằng thời xưa, một người bị lạc trong một sa mạc. Trên bờ vực của cái chết, ông phải đối mặt với những cơn đói và khát không thể chịu đựng nổi. Tuy nhiên, ông vẫn lê từng bước chân nặng nề tiến về phía trước. Cuối cùng, ông đã tìm thấy một túp lều nhỏ bị bỏ hoang một thời gian dài. Phía trước của túp lều có một máy bơm nước, nhưng nó không chứa một giọt nước nào. Trong cơn tuyệt vọng, ông bất chợt nhận thấy một ấm đun nước để cạnh máy bơm. Miệng của ấm đun nước đã được đóng bằng một mảnh gỗ và một tờ giấy nhỏ đã được đặt trên ấm đun nước cho biết: “Hãy đổ nước trong bình đun nước này vào trong máy bơm trước sau đó mới có thể bơm nước. Nhưng xin hãy nhớ đổ đầy nước vào các bình này trước khi rời khỏi đây“. Sau khi đọc xong, ông cẩn thận mở tấm gỗ ra và nó thật sự có nước.

    Vào thời điểm đó, người đàn ông đã phải đối mặt với một lựa chọn khó khăn: Hoặc là ông sẽ đổ nước vào cái bình và có thể nước sẽ không còn chảy ra từ vòi nước nữa và ông sẽ chết khát ở nơi hoang mạc này, nhưng nếu ông uống chỗ nước đó và cứu mạng sống của chính mình thì những người đến sau đó sẽ không có hy vọng. Sau một lát do dự, ông cảm thấy như có một cảm hứng tuyệt diệu mang đến cho ông sức mạnh và ông quyết định làm theo những chỉ dẫn ghi trên tờ giấy. Nước đã chảy ra và ông uống cho đến khi thỏa mãn cơn khát đã giày vò ông. Sau khi nghỉ ngơi một chút, ông đổ nước vào đầy bình chứa, đậy nắp lại và ghi thêm vào tờ giấy nhỏ là: “Xin hãy tin tôi, những điều ghi trên tờ giấy này là thật và chỉ khi bạn dẹp bỏ được sự lo ngại về sự sống chết, bạn mới có cơ hội để tận hưởng vị ngọt của làn nước suối”.(ST)

  12. #1088
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Vừa về đến nhà, ăn vội chén cơm với con khô miền tây xong, lật đật chạy nhanh vào quán. Thành thật xin lỗi các bác vì sự vắng mặt có lý do chính đáng đó . Số là từ ngày 23.12.2013 thì đứa con gái về nhà sau chuyến đi Sapa . Cái nhà nhỏ bổng nhiên tăng thêm 5 mạng ( vợ chồng Aty, con gái và thêm 2 đừa bạn của nó ). Cái máy đặt trong phòng 3 đứa nhỏ. Khi ra khỏi nhà thì cả gia đình, khi về thì 3 đứa chiếm cái phòng . Tụi nó ngủ dậy cũng là lúc sắp sữa đi tiếp. Rồi thì cứ đi lại đi. Cũng có khi đi chung và đi riêng để thăm những nơi nên.. thăm sau nhiều năm xa mặt gởi lòng. Thấm thoát 3 tuần trôi nhanh quá. Chỉ kịp giả từ bạn hiền CKD mà phải phụ lòng bạn Thien_Hung và Cỏ Xanh. Hy vọng một ngày gần mình sẽ trả món nợ ân tình này nhé hai bạn.
    Lần sửa cuối bởi Aty, ngày 03-01-2014 lúc 05:06 PM.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  13. #1089
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
    Ông Lâm này đúng là tay dữ dằng, nhắc đúng lúc vấn đề then chốt. Tư tưởng cao xa nhưng thân xác yếu mềm (The spirit is willing but the flesh is weak).

    Ông khóc ông cười, ông uống rượu ông mê gái nhưng trong người ông lận phi tiêu, dao găm. Ông giả nai còn hơn ông Tý .
    Đã nhớ lời bác Lâm, ông Gió đang nhìn người chửi ... tui đây chăng ?
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  14. Thích toan2324, Tontu, kt22027, Robetto, Thợ Điện, Thien_HungCVA đã thích bài viết này
  15. #1090
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Thợ Điện Xem bài viết
    Cám ơn ông Thắng đã hỏi thăm .Tôi đi chơi xa ông ạ ,hẹn với lòng là sẽ gương mẫu lại chút chút nhưng rồi lại uống nhiều hơn bởi đời nhiều cám dỗ tôi cưỡng không được .Mà đã đến cái tuổi này rồi còn thay đổi làm gì nữa .Kệ ráo! cái kệ của kẻ đã chót dấn thân vào vô định

    Mấy ngày nay không thấy ông D và ông Tý chẳng hiểu các ông ấy đàn đúm vui chơi chốn nào .Mạng người ta vẫn vào rầm rầm có sao đâu các ông ấy lười quá thì có
    Vào những ngày cuối trong kỳ nghỉ hè này em phải chạy qua chạy lại hơi nhiều nên bị kẹt một chút bác ơi. Đàn đúm thì em cũng có chiếu lệ thôi chứ không dám lậm. Em bị thất hẹn cụng ly với bạn hiền nhưng bù vào thì có được 1 đêm mãn nhãn với các cô chân dài tới nách cùng âm nhạc thời thượng. Chỉ là quán cà phê thôi.
    Lần sửa cuối bởi Aty, ngày 02-01-2014 lúc 06:02 PM.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  16. Thích toan2324, Tontu, kt22027, Robetto, Thợ Điện, Thien_HungCVA, trung_cadan đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Trang 109 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 95999107108109110111119 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68