Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Đôi khi ! - Trang 4
Close
Login to Your Account
Trang 4 của 6 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 CuốiCuối
Kết quả 31 đến 40 của 54

Chủ đề: Đôi khi !

  1. #31
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Cờ_Cơm Xem bài viết
    Vậy xin hỏi Bác hiện tại ăn miếng đậu phụ và miếng giò lụa có thấy như nhau chăng ? Nếu đã thấy như nhau thì đệ đây xin bái phục !

    Đệ đây là kẻ phàm phu cần phải sám hối diệt Ngã , tu tập dài dài dẫu biết rằng Phật tính ở Thánh không tăng , ở phàm không giảm . Nhưng như Ngọc kia ..... cái đã sáng chói , cái còn ở từ bùn đất phải đem rửa sạch , lau chùi .

    Đệ là loại thứ 2 vậy , có thể phải tu kiếp này , kiếp nữa , kiếp nữa ..... và hằng hà kiếp không chừng
    Đạo lưu CỜ_ƠM_CƠM ơi ! đậu phụ, giò lụa cùng vô thường chẳng khác, nhưng nếu đại đức nào thấy thế thì đừng bái phục. Vì sao vậy ? vì rằng : chẳng biết biện thì làm sao biết pháp, chẳng biết pháp thì hành trì sao được, chứng ngộ sao được !.
    Người mến đạo tu hành diệt trừ ý niệm chấp ngã để mà vô vi, để mà thanh tịnh, chứ đâu phải diệt ngã ?.
    Còn như ngọc kia, cái sáng tự bên trong, nếu không thế thì lau chùi mài rửa nào có ích gì !.
    Tại hạ là người trần tục, khi rảnh rỗi có xem đôi chút về kinh Phật, biện luận như thế không biết có đúng chăng ?.
    Thiết nghĩ, đường đến niết bàn muôn lối. Tu đức hành thiện cho cái tâm trong sáng, linh diệu ngõ hầu đạt đạo là một lối,
    soi rọi lòng mình để tìm cái bản lai diện mục cũng là một lối vậy.

  2. #32
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    736
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    @ PhiHuong
    Kiến giải rất sâu xa , vuợt qua đuợc bức màn ngôn ngữ ,nói đuợc cái chỗ
    Nhất thiết hữu vi pháp
    Như mộng huyễn bào ảnh
    Như thiểm diệc như điện
    Ưng tác như thị quán
    Thuyết rốt ráo như thế ! Có Đạo chăng ? săm soi cái chỗ người ta không lường đến , Bác mới thật tinh vi .Khoai này thật lòng không khách sáo .Rất Phục .Lão PhiHuong vào ra không ngại ,nhất định có chỗ sở đắc tính Không
    Bà kia tuổi sáu mươi rồi
    Mà sao vẫn phải sầu ngồi bán khoai
    Cụ kia tuổi bẩy mươi hai
    Mà sao ong bướm mệt nhoài chán chê…

  3. #33
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    66
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi PhiHuong Xem bài viết
    Đạo lưu CỜ_ƠM_CƠM ơi ! đậu phụ, giò lụa cùng vô thường chẳng khác, nhưng nếu đại đức nào thấy thế thì đừng bái phục. Vì sao vậy ? vì rằng : chẳng biết biện thì làm sao biết pháp, chẳng biết pháp thì hành trì sao được, chứng ngộ sao được !.
    Người mến đạo tu hành diệt trừ ý niệm chấp ngã để mà vô vi, để mà thanh tịnh, chứ đâu phải diệt ngã ?.
    Còn như ngọc kia, cái sáng tự bên trong, nếu không thế thì lau chùi mài rửa nào có ích gì !.
    Tại hạ là người trần tục, khi rảnh rỗi có xem đôi chút về kinh Phật, biện luận như thế không biết có đúng chăng ?.
    Thiết nghĩ, đường đến niết bàn muôn lối. Tu đức hành thiện cho cái tâm trong sáng, linh diệu ngõ hầu đạt đạo là một lối,
    soi rọi lòng mình để tìm cái bản lai diện mục cũng là một lối vậy.

    Phật có 8 vạn 4 ngàn Pháp Môn , người tu nên tìm môn khế hợp với mình mà hành trì , khỏi uổng phí kiếp làm người . Đệ là người căn tính thô lậu nên lấy cái TIỆM chẳng màng đến ĐỐN ! Người tu như kẻ uống nước , nóng lạnh tự biết . Khẩu thuyết , biện tài vô ngại làu làu mà chưa chứng đắc thực sự , chưa hàng phục được cái Tâm của mình thì cũng là nói thôi phỏng có ích gì ? Vi' như loài vẹt loài sáo tuy có thể nói theo tiếng người nhưng nào hiểu nghĩa là chi ? Lý ,Sự cần viên dung nếu không thì cũng là cầu chút danh hảo để người kính trọng rằng mình đa văn , quảng bác vậy thôi !

    Hơn nữa kẻ theo Đạo thời nên khiêm cung học hỏI tứ phương thiện tri thức , cũng cần hiểu rỏ Thiên Đạo thế Đạo , thời xưa Lục Tổ Huệ Năng chỉ nghe 1 câu "Ưng Vô Sở Trụ Nhi Sanh Kỳ Tâm" trong Kim Cang Kinh mà hoát nhiên đại ngộ ấy là bậc Đại Căn , còn thời này phỏng hỏi có được mấy ai như thế thưa Bác ?

    Cho nên chư Tổ Sư Đại Đức thường khuyến tấn chư đệ tử Thiền Tịnh song tu , Tịnh Mật song tu hoặc Thiền Mật đi cùng là vậy ! Kẻ nào chỉ đọc dăm 3 câu của Pháp Bảo Đàn Kinh , vài đoạn của Thiếu Thất Lục Môn mà nghĩ mình có thể phiêu diêu thoát trần , siêu sinh Tam Giới thì đệ nghĩ hihihihi ..... chỉ là Kính Hoa Thủy Nguyệt đó thôi .

    Xin mượn 1 câu trong Hoa Nghiêm Kinh , phẩm Phổ Hiền ..... Ngài nói : Nếu Nghiệp của chúng sanh mà có hình tướng thì nó cao hơn núi Tu Di , chật kín cả hư không , phủ lấp cả tam thiên đại thiên thế giới . Như Đức Di Lặc Bồ Tát đã là Nhất Sanh Bổ Xứ , được chư Phật thọ ký la Phật tương lai . Thế mà Ngài nơi cung Đâu Suất mỗi ngày còn 6 thời sám hối , tu trì . Vậy thì nếu mình thực tu thì nên thế nào mỗi người sẻ tự hiểu Bác ạ !
    Lần sửa cuối bởi Cờ_Cơm, ngày 29-01-2011 lúc 05:41 AM.

  4. #34
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    736
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Khà khà Chớ có nổi sân chú Cơm tặng chú vài câu kệ trong Luận về Bồ Đề Tâm của thánh tăng Long Thọ

    Trước một đối cảnh, / có thể phát sinh
    nhiều loại nhận thức
    người này thấy đẹp
    nhưng với người kia / có khi lại khác.

    . Đối với cùng một / thân người phụ nữ,
    có khi phát sinh / ba loại nhận thức :
    nhà tu khổ hạnh / sẽ thấy thây ma ;
    đàn ông nhìn ra / đối tượng thèm muốn;
    chó [hoang] lại thấy / là miếng mồi ngon.
    Bà kia tuổi sáu mươi rồi
    Mà sao vẫn phải sầu ngồi bán khoai
    Cụ kia tuổi bẩy mươi hai
    Mà sao ong bướm mệt nhoài chán chê…

  5. #35
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    66
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Lão Khoai Xem bài viết
    Khà khà Chớ có nổi sân chú Cơm tặng chú vài câu kệ trong Luận về Bồ Đề Tâm của thánh tăng Long Thọ

    Trước một đối cảnh, / có thể phát sinh
    nhiều loại nhận thức
    người này thấy đẹp
    nhưng với người kia / có khi lại khác.

    . Đối với cùng một / thân người phụ nữ,
    có khi phát sinh / ba loại nhận thức :
    nhà tu khổ hạnh / sẽ thấy thây ma ;
    đàn ông nhìn ra / đối tượng thèm muốn;
    chó [hoang] lại thấy / là miếng mồi ngon.

    Huynh Khoai chớ có hiểu lầm nhé ! Đệ tuyệt đối không có ý ám chỉ Bác Hương đâu , Đấy là luận về Nhất Xiển Đề của nhà Phật đó thôi . Đệ la` kẻ mỗi ngày có sám lạy Hồng Danh , không hề khích bác hay chấp vặt như Huynh nghĩ . Huynh thấy có điều đụng chạm đến Huynh hay sao ?
    Lần sửa cuối bởi Cờ_Cơm, ngày 29-01-2011 lúc 12:56 PM.

  6. #36
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    66
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tức Giận !

    Tức giận ai là đem cái ngu dại của người đó làm khổ mình.

    Hãy tha thứ đi, không phải là cho người đâu mà là cho chính ta đó.

    Tha thứ là ta tự giải thoát mình khỏi một mối bực tức và phiền muộn trong lòng.

    Kẻ làm ta bực tức có thể đang sung sướng phởn phơ (vì họ có biết gì đâu!).

    Trong khi ta lại ngồi đây, ôm một mối bực tức trong lòng đến mất ăn mất ngủ.

    Vậy thì tự mình làm khổ mình như vậy có phải là cực kỳ ngu xuẩn không?

    Còn tức giận ai tức là còn coi trọng người đó. Hãy quên kẻ đó đi.

    Và nếu phải tiếp xúc thì hãy vui vẻ với người đó và tự nhủ: “Ta đang tiếp xúc với với một đứa trẻ con, nó không ý thức được việc nó đang làm.”

    Tha thứ và không nghĩ đến kẻ đó mới là đứng trên nó một bậc.

    Có ai đời đi tức một kẻ điên, một kẻ mất trí không?

    Vậy thì đi tức một kẻ ngu, đi tức một kẻ không biết nghĩ làm gì cho mất công.

    Thay vì giành thời gian để bực tức, hãy giành thời gian để quan tâm và chăm sóc đến những người xứng đáng nhận được sự yêu thương của ta.

    Hãy mỉm cười đi và sẽ thấy cuộc đời thật hài hước.

    Và những hành động ngu dại của người khác cũng là những điều hài hước.

    Hãy mỉm cười đi và sẽ thấy cuộc đời còn nhiều người để ta yêu thương, cuộc đời còn nhiều việc để ta quan tâm.

    Và cuối cùng hãy nhớ điều này:

    Ngoại trừ chính bản thân ta, không một ai, không một kẻ nào có thể tước đoạt được sự vui vẻ và thanh thản trong tâm hồn ta.

  7. #37
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    736
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Cờ_Cơm Xem bài viết
    Huynh Khoai chớ có hiểu lầm nhé ! Đệ tuyệt đối không có ý ám chỉ Bác Hương đâu , Đấy là luận về Nhất Xiển Đề của nhà Phật đó thôi . Đệ la` kẻ mỗi ngày có sám lạy Hồng Danh , không hề khích bác hay chấp vặt như Huynh nghĩ . Huynh thấy có điều đụng chạm đến Huynh hay sao ?
    Khà khà ,tôi vốn mát tính mà đâu có gì đâu Vui thôi ! Chỉ có chút chút ngạc nhiên là ..... mà thôi không nói nữa
    Bà kia tuổi sáu mươi rồi
    Mà sao vẫn phải sầu ngồi bán khoai
    Cụ kia tuổi bẩy mươi hai
    Mà sao ong bướm mệt nhoài chán chê…

  8. #38
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    66
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Có gì cứ nói chứ Khoai Huynh , nhiều khi đệ đọc kinh sách điễn tích nhiều quá nên viết lộn xộn vậy mà , 90 % là coppy lời tiền nhân thôi !

  9. #39
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    66
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hạnh phúc chân thật





    Ta như đứa trẻ được sinh ra trong gia đình tỷ phú mà lại lang thang vất vưởng đi tìm một tương lai.



    Một đứa trẻ bỏ nhà đi hoang theo tiếng gọi cháy bỏng của con tim thì không dễ gì chịu quay về khi chưa thấy được sự phũ phàng sau những khát khao cuồng dại.



    Trong một may mắn tình cờ được một người tốt bụng chỉ điểm và nâng đỡ, đứa trẻ giác ngộ và chấp nhận quay về để chính thức tiếp nhận gia tài mà bấy lâu không hề nhớ tới.



    Còn hạnh phúc nào hơn khi một kẻ khốn cùng bỗng dưng được sở hữu một gia tài đồ sộc của một tỷ phú.



    Nhưng nỗi mừng này sẽ tồn tại bao lâu khi những thói hư tật xấu mà đứa bé đã tích lũy trong những lần đánh mất bản thân để mưu cầu hạnh phúc cứ không ngừng lên tiếng, những hạt giống đi hoang năm xưa vẫn luôn thúc giục bên lòng.



    Làm một chuyến đi hoang nữa thì khiếp lắm vì ta đã quá thấm thía sự bạc bẽo của tình đời, phía sau những hào quang hạnh phúc mong manh kia luôn giăng đầy những cạm bẫy.



    Vậy ta nên lờ đi những phiền não đang chế ngự trong lòng để cố hết sức tiếp xúc với những điều kiện hạnh phúc tương đối mà mình đang có, hay phải cố gắng giải phóng triệt để những năng lượng độc hại ấy thì ta mới thật sự là kẻ có hạnh phúc chân thật?



    Tách trà thơm, bữa cơm ngon, hơi thở dịu êm, bước chân thong thả, nụ cười tươi mát…đều là những giá trị của hạnh phúc.



    Nhưng khi những hạt giống xấu trong chiều sâu tâm hồn như sân hận, thèm khát, hận thù, tuyệt vọng… biến thành những nguồn năng lượng hắc ám cả thâm thắc thì ta đâu còn khả năng để tiếp xúc với những giá trị mầu nhiệm của hạnh phúc trong hiện tại được nữa.



    Cái khổ đau bây giờ đã lấn át cái hạnh phúc.



    Cũng may là tâm thức của ta có khả năng tiếp nhận và biểu hiện nguồn năng lượng nào mạnh nhất, nghĩa là nếu ta dồn hết sức để phát huy những năng lượng tích cực có tính chất nuôi dưỡng giá trị hạnh phúc thì nó sẽ lấn áp trở lại những phiền não khổ đau.



    Cũng giống truyền hình có nhiều kênh, nếu chương trình của kênh này có nhiều bạo động nặng nề thì ta có thể mở sang kênh khác thoải mái và nhẹ nhàng hơn.



    Điều này ta cũng đã từng áp dụng.



    Mỗi khi bị căng thẳng hay có nỗi buồn xâm chiếm thì ta lập tức tìm nguồn vui khác để thay thế như gọi điện thoại, lên internet, nghe nhạc, đi shopping hay tìm đến những cuộc vui.



    Những cách đó cũng đem lại kết quả nhanh chóng, nhưng khi cuộc vui tan biến thì khổ đau lại tiếp tục trỗi dậy như cũ.



    Người hiểu biết hơn thì không tìm những điều kiện bên ngoài, họ dùng ngay những chất liệu nơi chính bản thân để chế phục phiền não.



    Phương pháp mà những nhà luyện tâm thường dùng đó là theo dõi hơi thở.



    Chỉ cần đem hết tâm ý chuyên chú vào hơi thở và quan sát phẩm chất của chúng khoảng chừng năm mười phút là phiền não tan biến ngay.



    Thật ra phiền não không bao giờ biến mất, nó chỉ có thể chuyển từ dạng năng lượng như một cơn giận trở về dạng hạt giống như hạt giống giận.



    Phương pháp nương tựa hơi thở tuy rất hữu hiệu để giúp ta trở về an trú trong giây phúc hiện tại và lấy lại sự tỉnh táo sáng suốt, nhưng đó cũng chỉ là giải pháp tạm thời.



    Rất tiếc, ta không phải là cái truyền hình có thể giữ mãi một kênh nào theo ý mình muốn.



    Dù cách gì đi nữa, nếu ta cứ tránh né phiền não hoài thì muôn đời ta sẽ không bao giờ hiểu biết về chính mình cả.



    Chỉ khi nào ta hiểu được những gốc rễ, ngõ ngách và năng lực tàn phá của phiền não, hiểu được sự vận hành và mối liên kết sâu xa của phiền não với bản ngã rất kiểu cách và luôn che đậy trong chính ta, thì ta mới tìm ra được cách thoát khỏi sự thao túc và hành hạ nó.



    Bởi hạnh phúc chân thật không bao giờ bị điều kiện hóa, nó không cần kèm theo điều kiện phải được thỏa mãn cảm xúc hay ý chí thì nó mới biểu hiện.



    Nó là trạng thái vượt ra khỏi sự giam hãm tù đày của những phiền não sâu kín trong tâm hồn, và cả sự vay mượn hạnh phúc tạm thời từ những thứ khác.



    Nó là một nguồn ánh sáng tinh anh kỳ diệu xưa nay vẫn tồn tại trong trái tim thuần khiết của mỗi con người.



    Đặc tính của nó là tự do, an ổn, bình đẳng và đầy tình thương.



    Lẽ dĩ nhiên tùy vào nhu yết và trình độ của mỗi người mà hạnh phúc sẽ có nhiều cung bậc khác nhau.



    Dù vậy, ta cũng đừng quên rằng càng bớt đi những điều kiện bên ngoài thì hạnh phúc trong ta sẽ càng lớn.



    Nghĩa là hoàn cảnh như ý không phải là thứ hạnh phúc mà ta đang đi tìm, mà chính nó là kẻ dung dưỡng cho sự yếu đuối và hèn nhát của con người, không dám tự khơi dậy hạnh phúc chân thật từ nơi chính mình.



    Ta phải cho phép mình đối đầu với hoàn cảnh khổ đau, đối đầu với những khó khăn trở ngại lớn nhất trong tâm hồn, vì chỉ có như thế ta mới tìm được toàn bộ con người chân thật của mình mà bấy lâu nay bản ngã yếu hèn đã cố tình che đậy bằng những hạnh phúc mong manh giả tạm.



    Hạnh phúc có từ nơi ấy là hạnh phúc của kẻ giàu sang bậc nhất trên đời, không có bất cứ trở lực nào có thể phá nổi!

  10. #40
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    66
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi PhiHuong Xem bài viết
    hihihi ... Đại đức CỜ_ƠM_CƠM lại...sôi trào rồi ! Thực ra vì thấy đại đức có thiện tính nên tại hạ muốn giao lưu, phản biện lẫn nhau để ngõ hầu học hỏi thêm chút kiến thức về Phật đạo, nào ngờ ...! Tại hạ tự thấy có hai điều chưa phải :
    - Vô duyên vô cớ múa rìu qua mắt thợ, khiến đại đức phải phiền lòng !.
    - Dám bất kính gọi đại đức là cờ ơm cơm, trong khi nick của đại đức là CỜ_CƠM.
    Những tưởng chỉ là lời nói bông đùa để cuộc giao lưu thêm phần thi vị, thế mà đại đức đối lại bằng những giáo điều điển cố làm mờ đi chút tri thức vốn đã ít ỏi của tại hạ. Cũng may, tại hạ quen thói khi đọc kinh sách phải thẩm thấu rồi mới ghi vào tâm khảm. Những điều đại đức dẫn giải trên đây, tại hạ có đôi phần hiểu khác, vì rằng : Tại hạ hướng đạo theo tâm pháp. Nhưng thôi !...Cùng một câu văn, đồng đạo nói ra thì là tu tập, tha nhân nói ra thì đâu thế !
    - Nếu đại đức vẫn chưa vừa lòng, tại hạ sẽ xóa những bài phiền toái kia đi ?.

    Bác PhiHuong đã nặng lời rồi , đệ thực không có ý phản bác vì cá nhân và tức khí tranh luận gì đâu ! Nếu có là bởi quan điểm , cái nhìn về Pháp mà thôi . Và hơn nữa là trong Topic không phải chỉ có Bác và đệ hay Huynh Khoai mà có nhiều Đạo Hữu hay Bằng Hữu cùng xem . Nên đệ mới mạo muội dẫn chứng Kinh Điễn v.v.... chứ không phải ra vẻ uyên thâm Phật Pháp gì cả (Vì rất sợ phát ngôn phóng túng mang nghiệp). Và nhớ đâu viết đó lộn xộn , nếu có gì thất ngôn làm Bác phật ý xin cho tiểu đệ thật lòng xin lỗi nhé !

    Nam mô CầU Sám Hối Bồ Tát .

Đôi khi !
Trang 4 của 6 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68