Kết quả 1 đến 10 của 37
Chủ đề: Cho và Nhận
Hybrid View
-
14-10-2012, 10:21 AM #1
Thật may mắn cho Herbert Hoover vì đã có cơ hội để trả ơn cho Paderewski. Cuộc đời đôi khi có những cái ơn mà ta không thể trả được (người ban ơn không còn nữa chẳng hạn). Thành ra phải nuối tiếc suốt cả cuộc đời... Xin tiếp bác Lâm bằng một câu chuyện khác nhé:
Tân Mục Công đi săn ở núi Lương Sơn. Đang đêm bị quân gian vào lấy cấp mất con ngựa. Mục Công sai người đi tìm. Tìm đến chân núi Kỳ Sơn, thấy có một bọn hơn 100 người đang tụ tập nhau lại ăn thịt con ngựa của Mục Công, quân sĩ về báo với Tân Mục Công và xin đem người đến vây bắt cả bọn.
Tân Mục Công nói:
Không nên. Ngựa đã chết mất rồi, nay ta đem quân đến giết người nữa, dân bảo ta quí ngựa hơn người.
Nói xong, truyền đem mấy hủ rượu ngon đến cho bọn ăn trộm ngựa và bảo quân lính nói rằng: “Chúa Công chúng tôi thấy các người an thịt ngựa mà thiếu rượu sợ kém ngon, nên cho chúng tôi mang rượu đến cho các người dùng”.
Bọn ăn trộm ngựa thấy vậy bảo nhau:
Biết là chúng ta ăn trộm ngựa, chúa công đã không trừng phạt mà còn đem rượu nữa, bao giờ chúng ta mới đền được ơn này?
Ít lâu sau, Tân Mục Công cất quân di đánh nước Tấn, bị quân Tấn vây khốn. Bỗng có một nhóm dũng sĩ hơn ba trăm người kéo đến giải vây. Hỏi ra mới biết đó là bọn ăn trộm ngựa năm xưa.Bận lòng chi nắm bắt
-
14-10-2012, 11:19 AM #2
Em xin mở rộng thêm. Có nhiều người thắc mắc: Tại sao có người ăn hiền ở lành, tu tâm dưỡng tánh, thường xuyên đi chùa, hay đi nhà thờ, không làm việc gì bất nhơn thất đức, nhưng cứ bị nạn, bệnh hoạn liên miên, họa vô đơn chí, xui xẻo dồn dập? Trái lại, có rất nhiều người, điêu ngoa hung tợn, lừa thầy phản bạn, làm đủ mọi chuyện tồi tệ, ném đá giấu tay, không chừa bất cứ thủ đoạn, phương tiện gian manh nào, nhằm đoạt cho bằng được mục đích vị kỷ của họ, tại sao họ vẫn cứ nhởn nhơ phây phây, bình yên vô sự, ăn nên làm ra, gặp nhiều may mắn, tậu nhà sắm xe?
Luật nhân quả giải thích được các việc đó trong ba thời: quá khứ, hiện tại và vị lai. Có những nguyên nhân được tạo ra trong quá khứ, kết quả hay hậu quả nhận được trong hiện tại. Có những nguyên nhân được tạo ra trong hiện tại, kết quả hay hậu quả nhận được trong vị lai.
Người hiền lành đang gieo nhân lành trong hiện tại, kết quả tốt chưa kịp đến thì hiện nay phải đền trả quả báo xấu do nghiệp nhân xấu đã gây tạo trong quá khứ. Khi quả báo xấu hết rồi, vận xui qua rồi, con người bắt đầu gặp may mắn, gặp vận hên, gặp số đỏ, gặp quới nhơn, ăn nên làm ra, tiền vô như nước, vạn sự hanh thông. Do đó, sách có câu: "Hết cơn bỉ cực tới hồi thới lai", chính nghĩa như vậy.
Những người hiện đời đang gieo nhân ác, tạo tội tạo nghiệp, hậu quả xấu chưa kịp trổ, nhưng hiện tại đang thụ hưởng phước báo lành do nghiệp nhân tốt đã gieo trong quá khứ. Khi hưởng hết phước báo rồi, con người bắt đầu đền trả nghiệp báo, tai nạn triền miên, tán gia bại sản, lâm bệnh ngặt nghèo, hay chết thê thảm. Các vị quốc vương, hay tổng thống bị đảo chánh và ám sát, các tay tài phiệt bị phá sản phải tự tử, các hoàng gia, công nương, công tử bị bất đắc kỳ tử trên xa lộ, dưới biển sâu, hay trên núi tuyết, cho thấy rằng luật nhân quả không chừa bất cứ ai, không có ngoại lệ, không hề sai chạy!
Tóm lại: Tùy theo "cái nhân" là hạt giống loại nào, sau khi được gieo xuống đất, phải chờ đủ "thời tiết nhân duyên", mới gặt hái "cái quả" của nó, có khi sớm, cũng có khi muộn. Cũng có khi gặt phải quả chanh chua, nhưng có thể đem bán đi, mua quả cam ngọt. Đó là trường hợp chúng ta đã "lỡ" gieo nhân xấu, nhưng nhờ thiện hữu tri thức nhắc nhở, chúng ta biết phục thiện, quay trở về chánh đạo, chuyển ba nghiệp xấu ác thành ba nghiệp thiện lành, làm nhiều việc phước đức, tu tâm dưỡng tánh, chúng ta có thể gặt "quả tốt", hay ít ra cũng giảm bớt được "quả xấu"
-
16-10-2012, 12:34 AM #3
CXQ !!! có thiệt không đây?
Thế kỷ 21, tại VN có một thanh niên như you còn sót lại? Tình cảm thì đợi đúng thời cơ mới bài tỏ. Nhìn ngoài thì hay rượu chè nhưng vẫn có hướng nội tâm.
Mình có ý khác. Còn có câu "thiện nhân chiêu ác quả".
Làm bậy làm bạ quả ác tới, không hẳn là làm thiện ra thiện đâu.
Nếu chỉ cho và cho và cho thì đời này nghèo đời sau nghèo, đời kế tiếp nghèo, nghèo mãi cho đến khi nào thấy cho kiểu này bất lợi.
Vì mang trong tâm thức có gì cho đó. Thì nghèo.
Đó là nhân quả. Nếu hạnh phúc được trong cái nghèo đó thì tốt, không thì mệt à nhe. Mà những người hay cho lại thêm tâm thức không cần tiền,
tâm thức không cần tiền thì không làm ra tiền, dầu có phước rồi cũng hết vì không tích trử, làm, thêm tiền. Thành ra lâu dần không khá được.Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
Cho và Nhận
Đánh dấu