Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê đen IV - Trang 70
Close
Login to Your Account
Trang 70 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 2060686970717280 ... CuốiCuối
Kết quả 691 đến 700 của 1014

Chủ đề: Cà Phê đen IV

  1. #691
    Ngày tham gia
    Jan 2015
    Bài viết
    47
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    tưởng có mỗi mấy ông già nên em mới tán láo ai ngờ Huyền vào lúc nào không biết, thôi từ mai phải tu tỉnh thôi, mấy hôm nay em ê hết cả người vì rượu chè, chén chú chén anh có gì thất thố xin các chư vị hảo hán thứ lỗi. mai là lại vào guồng rồi

  2. #692
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Giọng ca của nghệ sĩ Thanh Lan trong trẻo nhưng lại có vẻ hoang vắng thê lương, hay thật ! Kể cũng lạ, mỗi giọng ca đều có nét hay riêng như giọng ca của Hoàng Oanh, Phương Dung ở bài hát phía trên. Hoàng Oanh hát rất nuột nà chẳng có điểm nào chê nhưng để có cái ngữ điệu ‘lơ lớ quê’ nghe rất thú vị thì phải là Phương Dung, còn ‘Lã bố’ tuy chất giọng không trong nhưng lời ca rất rõ ràng lại như văng vẳng nỗi oán hờn ray rứt mà người nghe không thể hiểu cái sự nức nở ấy vọng lại từ cõi xa xôi nào.
    Lần sửa cuối bởi PhiHuong, ngày 12-03-2015 lúc 03:50 PM.

  3. #693
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    (Sưu tầm bài thơ hay úp lên để mọi người thưởng thức)

    Chợ Tết

    Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi,
    Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh,
    Trên con đường viền trắng mép đồi xanh,
    Người các ấp tưng bừng ra chợ Tết.
    Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc;
    Những thằng cu áo đỏ chạy lon xon,
    Vài cụ già chống gậy bước lom khom,
    Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ.
    Thằng em bé nép đầu bên yếm mẹ,
    Hai người thôn gánh lợn chạy đi đầu,
    Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau.

    Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa,
    Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa,
    Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh,
    Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh.
    Người mua bán ra vào đầy cổng chợ.
    Con trâu đứng vờ rim hai mắt ngủ,
    Để lắng nghe người khách nói bô bô.
    Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ,
    Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán.
    Một thầy khoá gò lưng trên cánh phản,
    Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân.
    Cụ đồ nho dừng lại vuốt râu cằm,
    Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đối đỏ.
    Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ,
    Nước thời gian gội tóc trắng phau phau.
    Chú hoa man đầu chít chiếc khăn nâu,
    Ngồi xếp lại đống vàng trên mặt chiếu.
    Áo cụ lý bị người chen sấn kéo,
    Khăn trên đầu đang chít cũng bung ra.
    Lũ trẻ con mải ngắm bức tranh gà,
    Quên cả chị bên đường đang đứng gọi.
    Mấy cô gái ôm nhau cười rũ rượi,
    Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa.
    Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha.
    Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết,
    Con gà trống mào thâm như cục tiết,
    Một người mua cầm cẳng dốc lên xem.

    Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm,
    Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh,
    Trên con đường đi các làng hẻo lánh,
    Những người quê lũ lượt trở ra về.
    Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê,
    Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ.

    1939
    (Báo "Ngày nay")

    Nguồn: Đoàn Văn Cừ toàn tập, NXB Hội nhà văn, 2013

  4. #694
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Chợ tết của ông Phi sưu tầm đã mang tôi về thời 79-80. Cái tết những năm đó tôi ở trên núi thường là đánh domino hay cờ tướng ăn thuốc Đà Lạt Hoa Mai. Rượu chưa biết nấu mà mua thì được 2-3 lần cho mấy ngày tết. Cùng thằng bạn nối khố yểu thọ với những kỉ niệm : cục muối cắn làm đôi, cục đường...lủm hết ..... . He he, ực 1 cái và nhắm mắt hồi tưởng....
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  5. #695
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Hồi hương ngẫu thư

    Trích dẫn Gửi bởi PhiHuong Xem bài viết
    Giọng ca của nghệ sĩ Thanh Lan trong trẻo nhưng lại có vẻ hoang vắng thê lương, hay thật ! Kể cũng lạ,........‘Lã bố’ tuy chất giọng không trong nhưng lời ca rất rõ ràng lại như văng vẳng nỗi oán hờn ray rứt mà người nghe không thể hiểu cái sự nức nở ấy vọng lại từ cõi xa xôi nào.
    Khi đã chơi một món nghệ thuật nào tới bến tới bờ ,những môn khác dù không chuyên nhưng nhận định vẫn có nét đặc thù của một đại cao thủ .Nguyên lí Nhất dĩ quán chi vốn có thật trong cuộc đời này

    Đọc còm của ông không bao giờ mà thấy không sướng ,lui tới sà sã vẫn thấy hay .Cái hay hoặc từ một trí tuệ sâu sắc hoặc từ một tâm tình hồn nhiên như bé Huyền .Tôi khoái nó quá câu chữ hồn nhiên như

    -Khi nào chồng em ở nhà mới đèo em đi được

    Nghe chữ đèo tôi lại nhớ mẹ tôi thường dặn -Đèo em cẩn thận không ngã

    Lại nói- Đèn hoa răng khắp phía .Nhớ thuở ở ông Tạ hay ra đầu ngõ mua rưa muối cho mẹ .Có khi cả vài chục năm mới được nghe lại tiếng quê mình

    Tình cảm vốn tự nhiên ,thích là thích ngay .Không thì cố lừa mình cũng chẳng được .Tôi như ông lão về quê xa xưa trong thơ Hạ tri Chuơng


    Đừng hỏi làm gì sao lúc nhỏ lại đi, sao bây giờ mới về. Hoàn cảnh biết bao nhiêu hoàn cảnh. Chỉ thử hình dung một cụ lạ hoắc bỗng nhiên xuất hiện ở đầu làng. Trẻ làng lạ cụ, mà có thể cụ cũng đang bỡ ngỡ cái chỗ vốn xưa thật quen. "Ngước mắt trông lên trời cũng lạ, làng ai đây chứ phải làng tôi"! Chính nó đấy cụ ơi, sau bao nhiêu nước chảy qua cầu. Thôi, "giọng quê" đã về thì cứ chống gậy đi tìm khắp nơi đi, rồi sẽ gặp lại nhiều ít quê mà...

    Nguyên văn

    Hồi hương ngẫu thư
    Thiếu tiểu ly gia lão đại hồi
    Hương âm vô cải mấn mao tồi
    Nhi đồng tương kiến bất tương thức
    Tiếu vấn khách tòng hà xứ lai.

    Dịch nghĩa
    Về quê tình cờ ngồi viết
    Xa quê từ lúc còn bé, già mới trở về
    Giọng nói không thay đổi, chỉ tóc tai xơ xác
    Trẻ con thấy không biết là người làng
    Cười hỏi khách từ đâu đến.



  6. #696
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Mùa Thu Chết!

    Ra đi hay trở về con tàu đều ngừng lại trước sân ga. Sân ga cũ bạc màu theo thời gian vẫn còn đó. Biết bao hình ảnh, biết bao mùi vị quen thuộc hòa quyện vào nhau, dường như không thay đổi. Sân ga lưu giữ khối tình si của lữ khách, người đi từ mùa thu xưa, trở về tận cuối thu nay. Sân ga với hồi còi rền rĩ bao giờ cũng khiến một thoáng gió vào làm mắt cay, bao giờ cũng khiến lòng người như tan biến trong khói sương mờ của hàng cây buồn rủ, đứng dọc theo đường rầy hun hút, nhìn sự hợp tan tan hợp có trong đời. Lữ khách bỗng dưng nghe nặng nỗi sầu, hỏi lòng mới biết mái lầu trăng qua. Tiếng còi âm sắc phong ba. Con tàu sương gió đồng ca lên đường. Bụi mờ ga nhỏ viễn phương. Trông lên cõi mộng vô thường buồn tênh! Trên thiết lộ chỉ thấy nương gió hồn mây gọi bóng hình, cành sương lá đọng ảo hồn trinh. Sắc tàn thạch thảo dường tâm định, rủ cánh tàn phai vẫn nặng tình.

    J’ai cueilli ce brin de bruyère.
    L’automne est morte souvien-t’en.
    Nous ne nous verrons plus sur terre.
    Odeur du temps Brin de bruyère
    Et souviens-toi que je t’attends"
    "L’Adieu." Guillaume Apollinaire


    "Đã hái nhánh kia một buổi nào
    Ngậm ngùi thạch thảo chết từ bao
    Thu còn sống sót đâu chăng nữa
    Người sẽ xa nhau suốt điệu chào
    Anh nhớ em quên và em cũng
    Quên rồi khoảnh khắc rộng xuân xanh
    Thời gian đất nhạt mờ năm tháng
    Tuế nguyệt hoa đà nhị hoán tam."
    "Mùa Thu Chết." Bùi Giáng dịch


    Lìa cành hoa tắt thở. Em dần xa không ngờ. Mùi hương ngàn thương nhớ. Ta còn đây vẫn chờ. Cho dẫu người đã về xưa cùng gió thu xưa. Là quên là thôi không còn nhớ nữa. Nhưng lữ khách vẫn mong có buổi tương phùng. Cung đàn buông lơi. Giòng nhạc bổng trầm. Tiếng hát lên cao, âm vang khuấy động linh hồn kỷ niệm:
    "Ta ngắt đi một chùm hoa thạch thảo
    Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi!
    Mùa Thu đã chết, em nhớ cho.
    Mùa Thu đã chết, em nhớ cho.
    Mùa thu đã chết, đã chết rồi.
    Em nhớ cho! Em nhớ cho.
    Đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa!
    Trên cõi đời này, trên cõi đời này.
    Từ nay mãi mãi không thấy nhau.
    Từ nay mãi mãi không thấy nhau…"
    "Mùa Thu Chết." Phạm Duy


    Hái nhành thạch thảo run tay. Mùa thu đã chết não ngày di hoa. Em đi tỉnh mộng trăng tà. Chiều dương thế lạnh bóng và anh đau!
    Có mùa thu nào lá vàng ngưng khô héo. Có mùa thu nào ngọn gió chẳng sắt se. Có mùa thu nào thời gian thôi quạnh vắng. Có mùa thu nào tiếng còi âm sắc phong ba không khiến đường rầy ga nhỏ ngó lui, bóng người sương khói sầu thui đêm tàn. Sự ồn ào tất bật của sân ga, người đến và đi, người lên và xuống, lữ khách nào hay biết. Đôi mắt đăm đắm nhìn vào hư không, chỉ thấy:

    "J’ai cueilli ce brin de bruyère
    L’automne est morte souvien-t’en
    Nous ne nous verrons plus sur terre
    Odeur du temps Brin de bruyère
    Et souviens-toi que je t’attends
    "L'Adieu." Guillaume Apollinaire


    Đã hái nhánh kia tự thuở nào
    Ngậm ngùi thạch thảo chết từ bao
    Thu còn sống sót đâu chăng nữa
    Người đã xa nhau suốt điệu chào."
    "Mùa Thu Chết." Bùi Giáng dịch


    Từ đáy sâu nội ngã của lữ khách, mùa thu chết chơi vơi:
    "Ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo
    Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em.
    Vẫn chờ em, vẫn chờ em. Vẫn chờ… Vẫn chờ…đợi em!"
    "Mùa Thu Chết." Phạm Duy.

    Mang thần khí linh thiêng của trời và đất, thu vào đời gieo niềm thương nỗi nhớ, khiến cõi người ta không thể nào quên: L’Adieu-Mùa Thu Chết! Thu khúc buồn rơi thấm hồn hoa, vàng khô lá rụng giữa sơn hà. Âm dương cung bậc trầm thăng ngả, phách nhịp lòng son thạch thảo hòa. Biến tấu nào vang cho đêm dài thêm hoài niệm. Dấu lặng nào ngưng để quán vắng hiu hắt sầu giăng. Nửa khuya tàn chậm tình ơi, thời gian bán dạ nhịp đời ngàn thương. Nửa khuya tàn chậm mê đường, chim kêu ảo mộng tầm dương gọi người.



    "J’ai cueilli ce brin de bruyère.
    L’automne est morte souvien-t’en.
    Nous ne nous verrons plus sur terre.
    Odeur du temps Brin de bruyère.
    Et souviens-toi que je t’attends"
    "L'Adieu." Guillaume Apollinaire


    "Ta đã hái nhành lá cây thạch thảo
    Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
    Chúng ta sẽ không tao phùng được nữa
    Mộng trùng lai không có ở trên đời
    Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
    Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó…"
    "Mùa Thu Chết." Bùi Giáng dịch


    "Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi. Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó…" Cung trời sao lạnh sầu đưa, mây hong giọt nhớ dạ thưa cội nguồn. Anh là gió vĩnh hằng luôn, chờ em cõi mộng gieo buồn thi ca. "Et souviens-toi que je t’attends. Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em. Vẫn chờ em, vẫn chờ em. Vẫn chờ…Vẫn chờ …đợi em!" Vẫn chờ vẫn đợi, nên những chuyến đi xa mãi mãi là sự trở về. Trở về nghe hồn mở cửa, cho lòng vang tiếng xưa. Trở về cảm ơn tình muôn thuở, thiên thu vẫn yêu người. Hoàng hôn chờ sao đếm, trăng về mơ giấc êm. Đời ta em trấn yểm, chữ tình ngây ngất thêm.
    Sân ga cũ bạc màu theo thời gian vẫn còn đó. Biết bao hình ảnh, biết bao mùi vị quen thuộc hòa quyện vào nhau, dường như không thay đổi. Sân ga lưu giữ khối tình si của lữ khách, người đi từ mùa thu xưa, trở về tận cuối thu nay. Biến tấu nào vang cho đêm dài thêm hoài niệm. Dấu lặng nào ngưng để quán vắng hiu hắt sầu giăng. Nửa khuya tàn chậm tình ơi, thời gian bán dạ nhịp đời ngàn thương. Nửa khuya tàn chậm mê đường, chim kêu ảo mộng tầm dương gọi người. Cảm ơn tình muôn thuở, thiên thu vẫn yêu người. Lữ khách nghe hồn mở cửa, cho lòng vang tiếng xưa: L’Adieu-Mùa Thu Chết!

  7. #697
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định If

    4 Giờ sáng mới bay ông D .Cũng không muốn ngủ ,chuẩn bị tí rượu vừa uống vừa xem phim America sniper ,ngoài trời lạnh buốt ,sưởi riu riu ,ăn uống xem cùng lúc kể ra cũng đã
    Ông đang tập bài If ? vì giai điệu chính lẫn vào bè đệm arperge nên ông phải to nhỏ để tách nó ra

    Theo kinh nghiệm tôi mấy bố classical guitar chuyển soạn không hay vì thiếu ngẫu hứng .Ông hiện nay đang khoái kiểu này ,tôi biết .Nhưng sau này với kinh nghiệm và sự thưởng thức ông sẽ mê những hợp âm Jazz ,những quãng Blues ngang ngang rất thốn chơi mãi không chán. những hợp âm chỉ tìm thấy trong cổ tích

    Như rượu mạnh như thuốc lào chịu rồi ai mà nuốt nổi các thứ nước trái cây , thuốc lá bạc hà . .Tặng ông bài If do vua nhạc Jazz Stan Ayeroff soạn Nhạc tôi thầy Dũng mà biết ông ấy chắc sẽ rất thèm nhưng đôi khi bạn bè kể cả chồng vợ cũng phải có chút gì bí ẩn về nhau chứ ,đâu nhất thiết sự thật nào cũng phơi bày .Gặp ông vài tuần nữa Bye




  8. #698
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bài thơ Chợ Tết của thi sĩ Đoàn Văn Cừ hay thật, đầy đủ cả các nhân vật chẳng thiếu lớp người nào. Vậy nên mới lôi ông Tý về với miền sơn cước còn ông Thợ mơ màng với những 'tang bồng dâu bể'.

    Hì hì, đúng là không chuyên thật, tôi nhận xét về mấy danh ca ở trên có nhầm lẫn giữa Hoàng Oanh và Phương Dung, cái bà dong dỏng cao mới là Phương Dung. Bà ấy có cái ngữ âm và phong thái rất thú vị, giọng ca rất hay thi thoảng lại chen vào vài từ 'lơ lớ quê' và điệu bộ rất cá tính.

  9. #699
    Ngày tham gia
    Jan 2015
    Bài viết
    47
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    @Thợ Điện: hư rượu mạnh như thuốc lào chịu rồi ai mà nuốt nổi các thứ nước trái cây , thuốc lá bạc hà . .Tặng ông bài If do vua nhạc Jazz Stan Ayeroff soạn Nhạc tôi thầy Dũng mà biết ông ấy chắc sẽ rất thèm nhưng đôi khi bạn bè kể cả chồng vợ cũng phải có chút gì bí ẩn về nhau chứ ,đâu nhất thiết sự thật nào cũng phơi bày .Gặp ông vài tuần nữa Bye

    câu này hay quá bác Lâm ạh, tết vừa rồi em định thôi khoản rượu mạnh mà tập uống vang mà không được, cơ địa không hợp mà uống là bị đau bụng mặc dù toàn vang hảo hạng mấy người nhà cho, nước hoa quả với sữa nữa thì cực kỵ, trót nghe Rock rồi giờ mà vào quán caphe nào có tý pop, Trịnh Sơn, Chế Linh, Tuấn vũ ngồi lúc đã không khác gì tra tấn cái gì cũng do thói quen cả

  10. Thích dangtrang90, PhiHuong, huyenmapu, nhachoaloiviet, ChienKhuD đã thích bài viết này
  11. #700
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi PhiHuong Xem bài viết
    Bài thơ Chợ Tết của thi sĩ Đoàn Văn Cừ hay thật, đầy đủ cả các nhân vật chẳng thiếu lớp người nào. Vậy nên mới lôi ông Tý về với miền sơn cước .
    Hi hi, tôi cũng 1 thời với miền sơn cước ông Phi ơi. Lúc ấy cứ nhìn 2 mùa lúa vàng và cái rét hiu hiu là mùa tết đến. Xếp hàng ở cửa hàng hợp tác xã để mua thuốc giá 1 đồng 1 gói là vui trong lòng lắm, vì bên ngoài nó chặt 3 đồng. Nhớ đến món khoai mì ( củ sắn ) và chuối mốc gần chín mang luột rồi giã chung với nhau chấm mắm ( không biết mắm gì luôn ) cùng hạt tiêu xanh tươi tạo thành mùi vị không thể nào quên được. He he, phải khách quý họ mới làm món này. ( Ai không thích hay chưa biết xin đừng chê vì cơ hội rất ít để thưởng thức món này ). Tôi thử qua món này ở xứ Tiên Cảnh. Ai ở Tiên Phước hay các xã thuộc quận Tiên Phước chắc cũng biết.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  12. Thích PhiHuong, saolaichan9, huyenmapu, ChienKhuD đã thích bài viết này
Cà Phê đen IV
Trang 70 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 2060686970717280 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68