Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Tại sao khai cuộc của các kỳ thủ Việt Nam đều lép trước các kỳ thủ Trung Quốc - Trang 23
Close
Login to Your Account
Trang 23 của 26 Đầu tiênĐầu tiên ... 132122232425 ... CuốiCuối
Kết quả 221 đến 230 của 260
  1. #221
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    245
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đời sống kì thủ Việt Nam còn nhiều khó khắn. Phải lo chuyện cơm gạo gia đình, mong mọi người thông cảm.Cờ Tướng Việt Nam noi riêng và thể thao nói chung thì nhân tài ta không thiếu.chỉ cần sự đầu tư đúng mức về kinh phí và thời gian thôi.Muốn câu cá to ít nhất cũng phải có mồi câu tương ứng.... chắc chắn sẽ có 1 ngày Việt Nam vượt qua Trung Quốc, nhưng là ngày nào thì không biết....^_^
    Hồi trước anh đẹp trai lắm... bây giờ đỡ nhiều rồi.
    http://namdesign.vn
    Email:hoangnam_nguyen18@namdesign.vn

  2. #222
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    huế
    Bài viết
    284
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nói vậy chứ mình ko coi trọng cờ tướng nên thua là thường

  3. #223
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    12
    Post Thanks / Like

    Mặc định tra-loi-tieunhulai

    Nhìn bên ngoài có vẻ như sự tranh biện của tôi và tieunhulai đi ngoài chủ đề của BG. Nhưng nội dung có liên quan đến chủ đề gồm hai ý chính như sau:
    - Muốn làng cờ phát triển (nhất là khai cuộc của các kỳ thủ VN còn yếu là do lý thuyết sách vở còn kém) Vậy phải viết sách như thế nào? Cần những yêu cầu gì đối với tác giả sách cờ? BG và tôi chủ trương viết sách cần học vấn, phương pháp học thuật giúp ích rất nhiều cho việc hệ thống hóa tri thức cờ.BG: Viết sách phải có học thuật, nếu không đủ trình độ học thuật thì không thể viết được sách hay đưa ra lí thuyết nào cả dù trong đầu hiểu rất rõ.... Nhưng trong topic lại xuất hiện Tieunhulai với suy nghĩ rất đơn giản,
    viết sách không phải là vấn đề quá khó khăn, bởi anh ta chỉ cần hệ thống lại các trận đấu theo kinh nghiệm và quan điểm cá nhân
    Đây là một quan điểm võ đoán, xa rời học thuật, bảo thủ cá nhân.
    - Người như vậy có gọi là võ đoán hay không?
    Về vấn đề thứ nhất, Tieunhulai nghĩ một kỳ thủ thành công trong thi đấu là có thể viết sách được rồi, anh ta xem công việc viết sách cờ giống như là ghi biên bản cờ khi thi đấu và đặt tên cho các ván đấu theo khai cuộc…, cuối cùng kết luận ưu-kém, thắng bại là xong. Tieunhulai dẫn chứng Vương Gia Lương có học thuật gì đâu mà đã có tác phẩm nổi tiếng. Khi tôi nêu cái sai sót của tác giả trên thì tieunhulai “chạy quanh” :
    Không hiểu bạn chỉ trích các sai lầm trong các danh tác trên để làm gì? . Vấn đề là các kỳ thủ đó có cống hiến cho giới cờ tác phẩm của họ (dù cho nó có chủ quan).
    Ở đây đâu phủ nhận sự cống hiến hay ko cống hiến mà những cống hiến “sai sót” như vậy là đã ổn chưa? Người đọc ko khéo tưởng là chân lý rồi học theo cái sai đó thì làng cờ đi đến đâu?
    Tieunhulai có lối tranh biện vòng vo cố bảo thủ quan điểm của mình.
    Tieunhulai không cần hiểu ý kiến người khác, ko phải tôi chỉ trích các danh thủ mà chỉ phản bác lại ý kiến của y cho rằng khi viết sách “nội lực cờ quan trọng hơn học vấn”. Vương và Hồ có ai phê bình nội lực của họ ko? Nhưng họ mắc sai lầm là do dâu, do họ ko nêu được những quy luật bất biến của cờ, đó là hạn chế của học vấn.
    Nếu muốn làng cờ phát triển mà cứ bảo thủ suy nghĩ sách chỉ cần dừng lại ở kinh nghiệm cá nhân thì đến người đương thời cũng phát hiện sai sót mà chỉ trích thì còn mong gì dành cho hậu thế học hỏi.
    Bạn phản bác ý kiến đó và cứ nằng nặc cho rằng viết sách phải hay, phải "chính xác" (lạy trời, bạn chỉ ra danh tác nào mà bạn thấy là chính xác hộ mình với), phải có học vấn uyên thâm. Mình thấy khó hiểu thật.
    Tieunhulai đã dẫn Quất trung bí nhưng lại mơ hồ không biết giá trị nó ở chỗ nào. Tieunhulai chỉ thấy nó sai sót ở biến x2.6 thi thủ Thuận Pháo hoành xe đối trực xe. Xin thưa, giá trị của Quất trung bí ko phải ở các thế biến cũ rích lỗi thời mà là giá trị lịch sử, là quyển sách lâu đời nhất của cờ tướng. Nhất là giá trị học thuật của Quất trung bí không vi phạm quy tắc “tiên hạ thủ vi cường” như mấy tác giả Hồ và Vương tôi đã nêu.
    Hai là người như tieunhulai có gọi là võ đoán hay không?
    Võ đoán là “không căn cứ thực tế”, tieunhulai cũng ko đọc sách nhiều mà chỉ ham bảo thủ quan điểm cá nhân.
    Còn quyển của Hứa Ngân Xuyên thì mình không biết rõ tựa là gì vì tiếng Tàu chi chít. Chỉ thấy rõ cái chỗ để tên tác giả thì ghi là Hứa Ngân Xuyên. Cái này bạn có thể liên hệ các danh thủ mà hỏi nhé (cụ thể nhất là cách đây 2 năm thấy anh Lâm người mẫu có cầm xem trên tay).
    Nói về sách của Hứa và Lữ, tieunhulai cũng ko nêu được chính xác tên sách hay năm xuất bản [ít ra là năm xuất bản, con số năm tháng chắc ko quá khó để nhận diện] chứng tỏ bạn cũng ko đọc những cuốn sách này mà chỉ … nhìn trộm, rồi “bé cái nhầm” là hình như đâu đó nghe nói Lữ Khâm có viết sách và ký tặng đọc giả…
    đây ko phải lý lẽ tranh biện.
    Về từ “võ đoán” tieunhulai kết án tôi đã xúc phạm anh là hạng “nói ngang” … thì đây là lý luận suy diễn, lên án người khác nhầm che lấp cái sai của bản thân.
    khẳng định với bạn rằng nghĩa của “võ đoán” là: Nói ngang, bất chấp lí lẽ.
    Bạn có thể tìm nó trong "Việt Nam tự điển" của Lê Văn Đức-Lê Ngọc Trụ và của Đào Văn Tập là những học giả uy tín về từ ngữ của VN nhé. Bạn đừng nói tôi như thế thì tội cho tôi, tôi không phải hạng người thế…
    Tự điển mà tieunhulai tra là tự điển tìm từ đồng nghĩa chứ không phải tự điển định nghĩa khái niệm, cũng có thể cho rằng “võ đoán” đồng nghĩa với “nói ngang” nhưng không được quy đồng hai từ là cùng một văn phong rồi lên án người dùng. Như vậy là bạn điêu toa. Ví dụ như người ta có thể lịch sự nói bạn là “thiếu học vấn” thì bạn cũng không được ghép họ tội đã chửi bạn “mất dạy” cho dù hai từ này đồng nghĩa.
    Với MV007: thì mình đã nói rồi, một kỳ thủ viết sách không phải là vấn đề quá khó khăn, bởi anh ta chỉ cần hệ thống lại các trận đấu theo kinh nghiệm và quan điểm cá nhân cho hậu thế học hỏi. Đó là điều rất có ích cho giới nghiên cứu và chính anh ta. Bạn này lại bảo rằng hễ cứ viết sách thì phải đạt yêu cầu là sách có giá trị (kiểu không hề có sai sót, phải có điển tích văn hoa này nọ)
    Viết sách mà không có giá trị thì sao gọi là có ích cho giới nghiên cứu??? Buồn cười thật! Tieunhulai không khái niệm được giá trị là gì? Giá trị ko phải là có ích thì chẳng lẽ là vô ích? Cũng như câu cú rõ ràng, hệ thống … không phải là kết quả của học thuật thì chẳng lẽ là của người vô học. Người vô học mà viết rõ ràng, hệ thống được sao? Sách mà quá nhiều sai sót thì càng đọc càng hại nói chi có ích để nghiên cứu?
    Từ việc không có khái niệm thế nào là giá trị, tieunhulai mới suy diễn từ bản thân “giá trị” tức là phải có điển tích văn hoa này nọ. Bằng chứng là tieunhulai viết toàn là văn hoa sáo rỗng (vd như : cái cảng thơm, thân chinh nam hạ…)


    Bạn có vẻ vui khi nghĩ rằng hỏi một vấn đề thuần túy về lý thuyết kiểu "BPM có bao giờ, của ai, tỉ lệ thắng thua" và tự thưởng mình bằng câu "tieunhulai và các tay cờ lục lâm cũng lúng túng thật đấy". Thì đã sao hả bạn? Nếu ông nào viết sách mà cũng bắt buộc phải mất vài mươi trang giấy kể lể ra sự tích, nguyên do các thế trận, tên trận như nhau thì chắc sách cờ sẽ buồn cười lắm lắm. Muốn xem cái đó chỉ cần mua mấy cuốn kiểu "Kể Chuyện Cờ Tướng" tôi e rằng cũng có nhiều điều để xem rồi.
    Tìm hiểu về lịch sử các thế cờ là nghiên cứu lịch sử vấn đề chứ không phải kể chuyện phiếm để cho kẻ vô học phải buồn cười. Tìm hiểu về tỷ lệ thắng bại của một khai cuộc qua các giải đấu là khảo sát thực chứng chứ không phải mạnh ai nấy đem kinh nghiệm bản thân ra để viết, không cần kiểm nghiệm đúng sai thì có làm loạn độc giả. Độc giả thay vì tiếp thu cái đúng làm bài học lại phải mất thì giờ chỉnh sửa sai sót, mà đâu phải người đọc nào cũng đủ trình độ nhận ra sai lầm của người viết sách. Viết sách mà ko quan tâm đến sự chính xác thì khác nào đi lừa người đọc ?

    Đến đây thì từ “võ đoán tôi dùng ko sai với bạn rồi. Càng bảo vệ ý kiến tieunhulai càng chứng minh tính “võ đoán” của mình.

  4. #224
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    431
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi MV007 Xem bài viết
    Nhìn bên ngoài có vẻ như sự tranh biện của tôi và tieunhulai đi ngoài chủ đề của BG. Nhưng nội dung có liên quan đến chủ đề gồm hai ý chính như sau:
    - Muốn làng cờ phát triển (nhất là khai cuộc của các kỳ thủ VN còn yếu là do lý thuyết sách vở còn kém) Vậy phải viết sách như thế nào? Cần những yêu cầu gì đối với tác giả sách cờ? BG và tôi chủ trương viết sách cần học vấn, phương pháp học thuật giúp ích rất nhiều cho việc hệ thống hóa tri thức cờ.BG: Viết sách phải có học thuật, nếu không đủ trình độ học thuật thì không thể viết được sách hay đưa ra lí thuyết nào cả dù trong đầu hiểu rất rõ.... Nhưng trong topic lại xuất hiện Tieunhulai với suy nghĩ rất đơn giản, … Đây là một quan điểm võ đoán, xa rời học thuật, bảo thủ cá nhân.
    - Người như vậy có gọi là võ đoán hay không?
    Về vấn đề thứ nhất, Tieunhulai nghĩ một kỳ thủ thành công trong thi đấu là có thể viết sách được rồi, anh ta xem công việc viết sách cờ giống như là ghi biên bản cờ khi thi đấu và đặt tên cho các ván đấu theo khai cuộc…, cuối cùng kết luận ưu-kém, thắng bại là xong. Tieunhulai dẫn chứng Vương Gia Lương có học thuật gì đâu mà đã có tác phẩm nổi tiếng. Khi tôi nêu cái sai sót của tác giả trên thì tieunhulai “chạy quanh” :

    Ở đây đâu phủ nhận sự cống hiến hay ko cống hiến mà những cống hiến “sai sót” như vậy là đã ổn chưa? Người đọc ko khéo tưởng là chân lý rồi học theo cái sai đó thì làng cờ đi đến đâu?
    Tieunhulai có lối tranh biện vòng vo cố bảo thủ quan điểm của mình.
    Tieunhulai không cần hiểu ý kiến người khác, ko phải tôi chỉ trích các danh thủ mà chỉ phản bác lại ý kiến của y cho rằng khi viết sách “nội lực cờ quan trọng hơn học vấn”. Vương và Hồ có ai phê bình nội lực của họ ko? Nhưng họ mắc sai lầm là do dâu, do họ ko nêu được những quy luật bất biến của cờ, đó là hạn chế của học vấn.
    Nếu muốn làng cờ phát triển mà cứ bảo thủ suy nghĩ sách chỉ cần dừng lại ở kinh nghiệm cá nhân thì đến người đương thời cũng phát hiện sai sót mà chỉ trích thì còn mong gì dành cho hậu thế học hỏi.

    Tieunhulai đã dẫn Quất trung bí nhưng lại mơ hồ không biết giá trị nó ở chỗ nào. Tieunhulai chỉ thấy nó sai sót ở biến x2.6 thi thủ Thuận Pháo hoành xe đối trực xe. Xin thưa, giá trị của Quất trung bí ko phải ở các thế biến cũ rích lỗi thời mà là giá trị lịch sử, là quyển sách lâu đời nhất của cờ tướng. Nhất là giá trị học thuật của Quất trung bí không vi phạm quy tắc “tiên hạ thủ vi cường” như mấy tác giả Hồ và Vương tôi đã nêu.
    Hai là người như tieunhulai có gọi là võ đoán hay không?
    Võ đoán là “không căn cứ thực tế”, tieunhulai cũng ko đọc sách nhiều mà chỉ ham bảo thủ quan điểm cá nhân.

    Nói về sách của Hứa và Lữ, tieunhulai cũng ko nêu được chính xác tên sách hay năm xuất bản [ít ra là năm xuất bản, con số năm tháng chắc ko quá khó để nhận diện] chứng tỏ bạn cũng ko đọc những cuốn sách này mà chỉ … nhìn trộm, rồi “bé cái nhầm” là hình như đâu đó nghe nói Lữ Khâm có viết sách và ký tặng đọc giả…
    đây ko phải lý lẽ tranh biện.
    Về từ “võ đoán” tieunhulai kết án tôi đã xúc phạm anh là hạng “nói ngang” … thì đây là lý luận suy diễn, lên án người khác nhầm che lấp cái sai của bản thân.

    Tự điển mà tieunhulai tra là tự điển tìm từ đồng nghĩa chứ không phải tự điển định nghĩa khái niệm, cũng có thể cho rằng “võ đoán” đồng nghĩa với “nói ngang” nhưng không được quy đồng hai từ là cùng một văn phong rồi lên án người dùng. Như vậy là bạn điêu toa. Ví dụ như người ta có thể lịch sự nói bạn là “thiếu học vấn” thì bạn cũng không được ghép họ tội đã chửi bạn “mất dạy” cho dù hai từ này đồng nghĩa.

    Viết sách mà không có giá trị thì sao gọi là có ích cho giới nghiên cứu??? Buồn cười thật! Tieunhulai không khái niệm được giá trị là gì? Giá trị ko phải là có ích thì chẳng lẽ là vô ích? Cũng như câu cú rõ ràng, hệ thống … không phải là kết quả của học thuật thì chẳng lẽ là của người vô học. Người vô học mà viết rõ ràng, hệ thống được sao? Sách mà quá nhiều sai sót thì càng đọc càng hại nói chi có ích để nghiên cứu?
    Từ việc không có khái niệm thế nào là giá trị, tieunhulai mới suy diễn từ bản thân “giá trị” tức là phải có điển tích văn hoa này nọ. Bằng chứng là tieunhulai viết toàn là văn hoa sáo rỗng (vd như : cái cảng thơm, thân chinh nam hạ…)



    Tìm hiểu về lịch sử các thế cờ là nghiên cứu lịch sử vấn đề chứ không phải kể chuyện phiếm để cho kẻ vô học phải buồn cười. Tìm hiểu về tỷ lệ thắng bại của một khai cuộc qua các giải đấu là khảo sát thực chứng chứ không phải mạnh ai nấy đem kinh nghiệm bản thân ra để viết, không cần kiểm nghiệm đúng sai thì có làm loạn độc giả. Độc giả thay vì tiếp thu cái đúng làm bài học lại phải mất thì giờ chỉnh sửa sai sót, mà đâu phải người đọc nào cũng đủ trình độ nhận ra sai lầm của người viết sách. Viết sách mà ko quan tâm đến sự chính xác thì khác nào đi lừa người đọc ?

    Đến đây thì từ “võ đoán tôi dùng ko sai với bạn rồi. Càng bảo vệ ý kiến tieunhulai càng chứng minh tính “võ đoán” của mình.
    Phải trở lại vấn đề lạc lõng đó là "võ đoán" trước. Rất mệt với bạn, bạn MV007 ạ. Tôi đã nói rõ rồi, ý của bạn là gì tôi không có hứng thú phân tích. Vấn đề ở đây trong các từ điển nổi tiếng ở VN ghi rõ ràng nó là "nói ngang, hoặc là nói càn không có lý lẽ nào". Tôi không có thói quen tra từ điển trên mạng hoặc những quyển bị xào nấu lại mà không bao giờ ghi rõ rằng đã tham khảo ở sách nào của ai, ok? (kiểu dịch "giá FOB" là giá "tự do lên tàu" vậy đó). Và cũng xin bạn đừng có đè từ ra mà ví dụ kiểu "thiếu học vấn" đồng nghĩa với "mất dạy" (chính bạn cũng biết nói là không thể hiểu thế). "Võ đoán" nghĩa là gì tôi có nói rõ nó nằm ở đâu rồi, không có việc "đồng nghĩa" gì trong này cả.

    Và bạn (tôi biết chắc bạn không phải là người có kiến thức về sách quý) khi chưa rõ về các bộ sách nổi tiếng thì đừng có phán bậy rằng "từ điển tieunhulai tra chỉ nói từ đồng nghĩa chứ không phải định nghĩa khái niệm", sách của học giả Lê Ngọc Trụ, Đào Văn Tập mà đánh giá như vậy thì lần đầu tiên tôi mới nghe có người phán. Vào diễn đàn sachxua.net để tìm hiểu thêm rồi hãy nói ẩu nhé MV007!

    Trích dẫn Gửi bởi MV007 Xem bài viết
    lâu lắm rồi mình mới được đọc lời văn hay như tieunhulai, sao trong fans cờ cũng có tay bút tài hoa thế nhỉ?
    Thứ nữa, xin bạn đừng nên hào hứng (lẫn cay cú) miệt thị cá nhân tôi quá mức làm gì. Việc tôi thích viết "cái cảng thơm" thay vì Hongkong, hoặc thân chinh Nam hạ gì gì, thì đó thuộc về phong cách viết của tôi cho khỏi nhàm chán. Nói kiểu như bạn thì chắc các ông Giả Đề Thao, Dương Điển... cũng thuộc hàng sáo rỗng cả . Mà hình như khi tôi viết cái đó ra thì chính bạn là người đầu tiên khen to tướng rằng "sao trong fan cờ lại có tay bút tài hoa thế nhỉ" mới đau. Bạn có thể không nhất thiết phải làm chính nhân quân tử, song cũng nên cố gắng đừng có đi ngược với điều này nhé, ok?

    Và đây là 1 điều cực quan trọng mà có lẽ tôi phải cố nói cho bạn sáng ra, kẻo bạn càng lúc càng đi vào những hiểu biết lệch lạc nghiêm trọng:

    -Một quyển Khai cục nào khi viết ra mà cứ khẳng định bên Tiên hay bên Hậu thắng thì có nghĩa là bản thân nó đã xuất hiện sai lầm, hay chủ quan trong suy nghĩ của tác giả. Nhưng đây không phải là vấn đề quá quan trọng để mà đánh giá "giá trị" của sách. Cái chính là những sai lầm ấy có vẻ như rất thuyết phục và ít người nhận ra và dễ phạm phải. (Quất Trung Bí, Tượng Kỳ Tiền Phong v.v... đều cho một bên phạm sai lầm và triệt để khai thác sai lầm ấy ở nhiều nước sau đó, khiến người đọc không tránh được thán phục. Sau này đọc nhiều sách rồi mới bảo nó sai a,b,c này nọ là kiểu đánh giá "kém hiểu biết" đấy). Ngày xưa Hồ Vinh Hoa viết lại Phản Cung Mã đã khiến bao người bó tay đau đầu, ông đã dùng chính nó để khuất phục các đối thủ và... tiến thẳng lên ngôi vô địch một thời, như vậy là sao? Là nó hay tuyệt đối à (có ai thấy nó sai gì lúc đó đâu). Rồi thời gian sau người ta bắt đầu nghiên cứu cách hóa giải và HVH hết dùng nó được nữa. Như vậy là sao? Là nó vô giá trị à? Cái chính ở đây là họ Hồ đã cống hiến cho cờ Tướng một khám phá mới mẻ về Phản Cung Mã khiến làng cờ chấn động một thời, sau này mỗi khi nhìn lại (dù đã phát hiện nhược điểm và khắc chế nó) người ta vẫn phải trầm trồ tán thưởng hoài. Giá trị cống hiến lẫn giá trị lịch sử nằm ở chỗ đó (hôm nay đây mới thấy có bạn to tiếng chê sách Vương, Hồ là "nhiều sai sót" và "không cống hiến gì")

    Hoặc như Lý Chí Hải có viết quyển dạy chấp Mã. Nếu như vậy thì chắc đây là quyển sách cùi bắp rồi, bởi vì chẳng lẽ cứ học sách đó là có thể chấp bất cứ ai...con Mã? Vấn đề ở đây là những nước đi khá thuyết phục của bên chấp để khai thác những non kém của bên được chấp mà giành thắng lợi chứ không phải vì nó có tính chủ quan mà lại phủi sạch giá trị của nó.

    Buồn cười hơn nữa là bạn nói to rằng "giá trị của Quất Trung bí là ở... chỗ lịch sử". Ôi, nghe mà buồn. Nếu vậy thì những quyển sách của Vương, Hồ gì đó (nhiều người khen hay, riêng bạn chê là có chủ quan, sai sót này nọ) thì cũng sẽ...có giá trị lịch sử nếu để đó vài trăm năm sau

    Một kỳ thủ thi đấu thành công, tự bản chất của anh ta cũng đã có cái gọi là "học thuật cao minh" tiềm tàng trong người rồi (cái học thuật ấy là "kỳ thuật" hay "kỳ nghệ" đấy). Vấn đề là câu văn đọc sao cho xuôi tí thôi, khổ quá, với bạn đây chắc "học thuật" phải là rành vài môn ngôn ngữ, có bằng thạc sĩ, tiến sĩ này kia (mà mấy cái đó có khi chẳng liên quan gì đến cờ). Bởi tôi phải nói ra điều này là vì khá nhiều người nói rằng các kỳ thủ có học vấn không cao (đúng), nhưng thực ra tự họ cũng có hiểu biết nhiều về cái mà họ dùng nó để sinh sống đó là cờ. Một ông tiến sĩ văn hóa có thao thao đủ điều về cầm kỳ thi họa đi chăng nữa thì cũng không thể hiểu sâu rộng về Phản Cung Mã như ông V. "xích lô" được, ngoại trừ ông tiến sĩ nọ cũng phải là danh thủ từng đánh độ, thi đấu khét tiếng.

    Một kỳ thủ chịu khó ghi chép lại nhiều ván đấu của mình để rồi đến lúc nào đó hệ thống nó lại thành một chuyên cục cho người khác nhìn vào đánh giá hay dở (Đối Cục Tuyển Lệ của HVH). Khoan nói nó có thành công hay không, chỉ nói về ý nghĩa nó cũng đã đóng góp nhiều rồi:

    1. Giúp cho những người muốn hệ thống đầy đủ về một chuyên cục nào đó một cách sâu rôgj có thêm tài liệu nghiên cứu, phân tích

    2. Tự kỳ thủ đó cũng biết trân trọng những thành quả của mình cũng như nó nói lên anh ta có tinh thần nghiên cứu cờ rất chuyên nghiệp.

    Và trong bộ môn phát triển không ngừng như Cờ. Chẳng thể chủ quan gọi thế nào là đúng hay sai. Vấn đề là sách viết ra có thuyết phục người xem rằng nó ngoạn mục (như Quất Trung Bí), khai thác nhược điểm thông thường dễ phạm phải của một bên (sách Vương Gia Lương)

    Còn sách của Hứa Ngân Xuyên, tôi mạnh dạn gọi vậy là bởi vì cái tên của anh ta nằm rõ ràng ngay chỗ dành cho tác giả. Thiết nghĩ điều này đủ chứng minh rằng Hứa có viết sách (vấn đề là bạn có dám liên lạc với Lâm người mẫu để hỏi cho rõ hay không) chứ sao cứ phải bảo rằng tôi "nhìn trộm" rồi "thiếu căn cứ". Có người đã nói rõ ràng Lã Khâm có viết sách ngay sau khi bạn khẳng định như đinh đóng cột rằng "Hứa, Lữ suốt mấy chục năm không dám viết quyển nào" đấy thôi. Hì hì, cái quan trọng ở đây là Hứa, Lữ có viết sách trong khi mới đây chưa lâu thì bạn hùng hồn phán như đúng rồi rằng họ không viết sách, có chăng là do người khác tổng hợp các ván đấu của họ lại thôi. Ở đây ai mới là "thiếu kiến thức và non lý lẽ"?
    Lần sửa cuối bởi tieunhulai, ngày 13-07-2009 lúc 01:35 PM.
    Thức đêm mới biết đêm dài,
    Ngủ ngày mới biết ngày dài hơn đêm.

  5. #225
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,921
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hờ hờ . Mod cờ vây rất có trách nhiệm với cờ tướng
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  6. #226
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Bài viết
    2
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    đúng rồi đó bro

  7. #227
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    886
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Em cũng đã xem qua cả 2 cái này.Trong đó "Lữ Khâm kỳ lộ" rất dài.Ván đầu tiên là ván "Thiếu niên tráng chí bất ngôn sầu" đấu với Vu Ấu Hoa năm 1978.Còn "Ngân Xuyên kỳ lộ" thì ít hơn.Nhớ nhất là ván HNX bình luận ván HNX tiên thua Triệu Quốc Vinh bằng 1 cuộc Pháo đầu vs Phản Cung Mã rất hay ở giải Ngũ Dương Bôi lần thứ 19.

  8. #228
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,921
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bấm rồi nha ka ka !!!
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  9. #229
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    322
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Công nhận Bác Go nghiên cứu sách nhiều ghê.
    Bên tàu, hình như cứ được phong Đặc cấp đại sư thì họ đều viết sách để truyền lại cho đời sau thì phải?
    Cần phải biết rất nhiều để có thể biết nghi ngờ
    V. Hochinski

  10. #230
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Bài viết
    1,776
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    "Mỗi một thiên tài của họ đều thành danh với các kỳ phổ, lý thuyết để đời, trong khi các thiên tài của ta chỉ thành danh với những ván cờ, nươc đi đặc sắc."

    Thật sâu sắc!

Tại sao khai cuộc của các kỳ thủ Việt Nam đều lép trước các kỳ thủ Trung Quốc
Trang 23 của 26 Đầu tiênĐầu tiên ... 132122232425 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68