Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Lượm sắt
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 10 của 56

Chủ đề: Lượm sắt

Threaded View

  1. #29
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định Cưa... bom

    Trẻ con lượm sắt, người lớn cưa bom là "nghề" phổ biến thời đó. Những quả bom "heo" cả tấn người ta vẫn cưa như thường. Dụng cụ rất đơn giản, chỉ một cái cưa sắt và vài can chứa nước. Trong quá trình cưa bom, người ta phải luôn luôn châm nước vào chỗ cưa để tránh tia lửa điện do ma sát. Người cưa phải hết sức tập trung để không cho lưỡi cưa chạm vào kíp nổ. Sau khi cưa xong người ta lấy thuốc nổ, kíp nổ và vỏ bom. Thuốc nổ được dùng để đánh cá hoặc bán cho dân làm pháo, vỏ bom được dùng để bán sắt vụn hoặc rèn làm lưỡi cuốc rất tốt. Đấy là những trường hợp may mắn, còn như không thì bùm một phát "lên đường" hết, đảm bảo không biết vì sao mình chết.

    Xét cho cùng lợi nhuận thu được từ quả bom có đáng là bao nhưng vì không có việc gì làm người ta mới liều mạng. Đôi khi chỉ vì muốn mua cho con chiếc cặp mới hoặc đơn giản là thèm vài ba xị rượu là người ta chơi tuốt. Cái cảm giác hồi hộp khi cưa, hân hoan khi thành công giống như liều thuốc phiện vậy. Người nghiện vừa sợ lại vừa muốn chiến thắng nỗi sợ hãi của mình. Thế là thành cái nghiệp không bỏ được. Có người may mắn thoát chết khi cưa bom nhưng sau đó lại tiếp tục với nghề như thằng Tân đã nói ở trang đầu. Những người đó không có gì đáng bàn, sinh nghề tử nghiệp là lẽ xưa nay. Điều đáng nói là rất nhiều người vô can cũng chết hoặc bị thương từ những kẻ cưa bom.

    Có một chuyện đau lòng xảy ra ở Bình Phước khá lâu rồi. Gia đình nọ làm đám giỗ mời bà con hàng xóm đến dự. Trai tráng làm thịt heo bò đãi khách, mấy bô lão ngồi uống rượu lai rai. Chẳng có gì nếu như nhà kế bên không... cưa bom. Và cũng chẳng có gì để nói nếu... trái bom không phát nổ. Ai đời lại khiêng trái bom về nhà khóa cửa lại mà cưa, trong khi nhà kế bên có tiệc tùng. Khi người ta đến hiện trường thì hỡi ơi không ai phân biệt được đâu là thịt gia súc, đâu là thịt người...

    Tôi vốn nhát gan nên mới còn sống được tới giờ. Hồi ấy đám trẻ trong xóm rất khoái xem người ta cưa bom. Hễ nghe nói chỗ nào cưa bom là bu lại một cục mà coi. Ngu thật. Nó nổ một phát má nhận không ra. Nỗi ám ảnh của tôi thời ấy là bom lân tinh. Không phải chỉ mình tôi mà tất cả những người đi rà, lượm sắt khi đào phải bom lân tinh phải co giò co cẳng mà chạy thật nhanh, vì nó cháy trong không khí mình không nhận ra được. Chỉ nghe xèo xèo khi thấy được bằng mắt thì đã cụt mất chân, mất tay rồi... Chất lân tinh khi cháy thì trời cứu, nhảy xuống nước nó cũng cướp oxi trong nước mà cháy tiếp, khi nào cháy hết mới thôi.


    Còn nữa...
    Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 09-05-2013 lúc 10:13 PM.
    Bận lòng chi nắm bắt

Lượm sắt

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68