Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
Làm nhớ có lần làm việc nhiều thấy yếu người đi ông thầy Đông Y, ông này di dân từ Bắc Kinh qua ông nói phân lượng bây giờ không thể dùng như trong sách xưa được, cây cỏ bây giờ nhiều chất hóa học ảnh hưởng không như xưa. Ổng phải tùy kinh nghiệm mà phăng ra thêm.

Ổng nói mầy yếu thận âm (chắc tại người nóng quá) nên đem bài lục vị biến chế ra thêm. Có bỏ thêm mai rùa vã ra, nói cái này bổ âm tốt lắm. Mình uống một hai lần thấy tốt người mát ra, nhưng nghĩ mình chỉ là yếu người chứ có bệnh hoạn gì đâu mà phải uống mu rùa nên vài lần sau bảo ổng thôi đừng dùng mu rùa.
Bài Lục vị gia giảm bổ thuỷ để thanh nhiệt, gầy yếu hoả vượng thì không nên dùng nhiều thực phẩm có tính chất cay nóng. Quy bản là thuốc tư âm, còn dùng để nấu cao gọi là cao Quy bản.
Ông nói không thích ‘mu rùa’ thật khó tin, hehe ...


Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
Cái này phần nhiều nhìn đời sống mà ngẫm nghĩ ra bác Phi.
Dễ thấy nhất là trong đời sống mình, sau năm 75 bao nhiêu người chạy tứ tán tiền bạc mất hết; nhiều người đàn bà con bồng con bế bao nhiêu năm chồng cha lo cho bây giờ phải tự tay tự thân mà lo vậy rồi cũng thành công tiền bạc con cái. Cũng có những người bất đất chí mấy chục năm ngồi ù lì than "tại". Cuối cùng mình nghiệm ra hình như không có cái thật là triệt, có triệt một khoản thời gian thì có, nhưng đường lâu đường dài hình như luôn có cách chuyển, chỉ là con người muốn chuyển hay không thôi. Tôi có niềm tin đó. Có đều phải công nhận một người tự chuyển thì khó thật, bởi vậy mới có câu gì đó "non sông dễ đổi tâm tánh khó thay" (?). Cả một số lớn người phải chuyển thì càng khó nữa.
Những trải nghiệm sự đời mà ông Wind thấy rất đúng. Đường có cùng tắc, có ngả thông là ở sự biến, có khi tình cờ tự nhiên thoát ra, có khi cố gắng vùng vẫy vẫn chìm đắm, chuyện Kiều có câu: “Ma dẫn lối, quỷ đưa đường – lại tìm những chốn đoạn trường mà đi”. Thói thường gặp may mắn lại tưởng mình tài, cứ nhơn nhơn coi ai cũng kém. Mọi cái giá đều có lý riêng nhưng cái triệt thời gian là chua xót nhất, sớm một chút đôi khi an ủi, muộn một chút lại thành áy náy, đấy là chưa kể những trường hợp bèo mây trôi dạt thì không chỉ có thế.