Em bị dọa ma 1 lần từ bé xíu xiu, nên thành ra bị ám ảnh. Lúc nào trong đầu cũng có 1 kí ức về 1 cái hành lang tối om, chỉ có ánh điện từ 1 căn phòng hắt ra và khi em thò đầu vào thì có cái đầu lâu hù em trong đó.
Thế nên từ bé đến lúc 15 tuổi em vẫn ko thể ngủ 1 mình được, chẳng biết có nên coi đó là điều xấu hổ ko. Nhưng tại em nghĩ những gì sợ hãi đã ăn sâu vào tiềm thức thì khó thay đổi được. Giờ lớn thì cũng đỡ nhiều rồi nhưng nói chung là vẫn hơi rén 1 tí với những chuyện ma quỷ như thế này. Nhất là mấy truyền này cho đọc nửa đêm chắc em xin kiếu

Đánh dấu