Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà phê Đen - Trang 34
Close
Login to Your Account
Trang 34 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 2432333435364484134 ... CuốiCuối
Kết quả 331 đến 340 của 1510

Chủ đề: Cà phê Đen

  1. #331
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Vậy mà xưa đến giờ cứ tưởng ông này hiền !!

    Trích dẫn Gửi bởi ChienKhuD Xem bài viết
    Còn một kiếp nạn nữa là mình đang làm lead cho một nhóm tới 8 cô gái. Chưa biết tương lai sẽ ra sao...
    Tương lai...

    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  2. #332
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi đưa ông bài chú, cứ niệm đều khi vào sở để trừ tà ...

    Kính vợ đắc thọ ,
    Sợ vợ sống lâu ,
    Nể vợ bớt ưu sầu ,
    Để vợ lên đầu , là trường sinh bất tử ...
    Đánh vợ nhừ tử , là đại nghịch bất đạo .
    Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung .
    Chê vợ lung tung , là ngậm máu phun người .
    Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròng .
    Để vợ phiền lòng , là tru di tam tộc
    Vợ sai mà hằn hộc , là trời đánh thánh đâm ,
    Vợ gọi mà ngậm câm , là lòng lang dạ sói .
    Để vợ nhịn đói , là tội nhân thiên cổ .
    Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng.
    Trốn vợ đi " ăn vụng" , là ngũ mã phanh thây ...
    Vợ hát mà khen hay , là anh hùng thức thời
    Khen vợ hết lời , là thuận theo ý trời..ý trời cái mà ý trời..
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  3. Thích trung_cadan đã thích bài viết này
  4. #333
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nay thân phận ông D chẳng khác gì Hoa lạc giữa rừng guơm .Ông khéo giữ mình .Tuy nhiên quyến rũ đuợc một người phụ nữ cũng là một cám dỗ vô biên

    Hầu hết ai cũng muốn được quyến rũ. Nếu chưa chịu, chắc là còn thoáng chút nghi ngờ đâu đó – Đừng lo lắng việc ông trông ngốc ngếch hay sẽ phạm sai lầm – bất kì hành động nào mang tính tự nguyện hy sinh vì con mồi sẽ làm họ ngập tràn tình cảm và không chú ý đến những điều khác nữa.Ông sẽ chìm đi trong hoan lạc nhưng nhớ phải mau chóng lên đuờng khi tình đã tới nóc .chớ đa mang rồi sẽ phải hát

    Đuờng về quê xa lắc lê thê , chót nghe theo lời u mê .....
    Cho ta làm lại cuộc đời
    Thì ta vẫn cứ ra khơi như thường
    Vật vờ vượt sóng trùng duơng
    Kiếm đời di tản nghìn cơn nhọc nhằn
    Mai này tính sổ trăm năm
    May chăng lời được cái thân phiêu bồng

  5. Thích trung_cadan đã thích bài viết này
  6. #334
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
    Tôi đưa ông bài chú, cứ niệm đều khi vào sở để trừ tà ...

    Kính vợ đắc thọ ,
    ............
    ..............
    Khen vợ hết lời , là thuận theo ý trời..ý trời cái mà ý trời..
    Có 1 câu hỏi là :
    Nếu vợ làm TRỜI, thì sao hả GIÓ ? ( bác Gió )
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  7. #335
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,927
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi ChienKhuD Xem bài viết
    Hôm nọ mới chọc ông Gió vài câu xong mình cũng dính đạn. Bỗng dưng 12 giờ đêm "người cũ" nhắn tin hỏi thăm. Đã 6 năm rồi mình nên mình quên mất, số điện thoại cũng không còn lưu. Không ngờ người ta vẫn còn lưu số và nhớ đến mình. Kỳ lạ.

    Hôm nay lại dính đòn khác. Một cô bỗng dưng chat với mình qua Skype (mình đi làm nên online skype suốt). Mình cũng không biết là ai. Cô ấy giải thích là cách đây 2 năm có add nhầm nick của mình, giờ đang làm ngân hàng, 29 tuổi, chưa có gia đình... Cô ấy còn mời mình đến Củ Chi dắt đi ăn bắp bò cuốn bánh tráng. Cũng may là mình nhanh trí chuyển giao "đối tượng" sang cho thằng em cũng làm IT. Thằng này cũng chưa có gia đình và đang tìm người yêu. May quá thoát nạn.

    Còn một kiếp nạn nữa là mình đang làm lead cho một nhóm tới 8 cô gái. Chưa biết tương lai sẽ ra sao...
    Nghe cái kiếp nạn của bác D mà mê quá cơ !!!
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  8. #336
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mây hôm nay diễn dàn sửa đổi nhìn rất mới và hiện đại, rất thích mấy cái click one, capcha xếp hình ý tưởng rất là mới- như của macos vậy, tuy nhiên mình là người cổ điển vẫn nhớ về cái cũ ban đầu, nhìn nó thân thương hơn, tuần nay lâm huynh đi đâu mà không vào chơi vậy? ai có điện thoại alo cho lão ấy đi xem sao? Tab vẫn thường đọc các comment quá chất của anh đấy!

  9. Thích trung_cadan đã thích bài viết này
  10. #337
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Alent_Tab Xem bài viết
    tuy nhiên mình là người cổ điển vẫn nhớ về cái cũ ban đầu, nhìn nó thân thương hơn, tuần nay lâm huynh đi đâu mà không vào chơi vậy? ai có điện thoại alo cho lão ấy đi xem sao? Tab vẫn thường đọc các comment quá chất của anh đấy!
    Ừ ,Tôi cũng là người cổ điển Tab à vẫn thích cái cũ hơn ,liếc một cái là tìm ra ngay bạn bè còn bây giờ cứ phải đăng nhập lại .Thôi đuợc cái này phải mất cái khác vậy mấy khi trong đời mình đuợc thỏa mãn hoàn toàn Có bài về cà phê hay hay do một người ngoại quốc viết Tặng ông và bạn bè



    Thời gian nghỉ giải lao uống cà phê giữa giờ làm việc ở Việt Nam không bị quy định chặt chẽ. Những người đi làm có thể đi uống cà phê bất cứ lúc nào trong ngày, còn người thất nghiệp thì ngồi uống cà phê cả ngày.
    RENATE HAEUSLER



    Việt Nam có một nền văn hóa cà phê rất khác với các nền văn hóa cà phê ở phương Tây.

    Cà phê ở đây dành cho việc thưởng thức một cách chậm rãi, tương tự như cách uống của người Pháp. Tuy nhiên, người Pháp uống cà phê trước khi ngày làm việc bắt đầu. Còn ở Việt Nam, người ta thường bỏ ra ít nhất nửa tiếng mỗi lần uống cà phê và họ có thể uống vào bất cứ lúc nào trong ngày.

    Ở trong các quán cà phê, tôi để ý thấy khách hàng hầu hết là đàn ông. Thời gian gọi cà phê, chờ cà phê ra rồi chờ cà phê nhỏ giọt phải mất ít nhất mười lăm phút.

    Trong khi đó, khách ngồi hút thuốc, đọc báo, suy tư, hoặc trò chuyện với nhau và tận hưởng thời gian rảnh rỗi. Khi ly cà phê đã sẵn sàng, họ nhâm nhi như người Scotland nhâm nhi rượu whiskey, rồi lại nói chuyện và hút thuốc.

    Khi tôi hỏi một người bạn những khách hàng trong quán cà phê là ai, cô ấy bảo đó là người đang làm việc. Có thể họ tự kinh doanh hoặc đi làm thuê, nhưng cái hay là họ có thể sắp xếp thời gian ngồi suy tư bên ly cà phê.

    Thời gian nghỉ giải lao uống cà phê giữa giờ làm việc ở Việt Nam không bị quy định chặt chẽ. Những người đi làm có thể đi uống cà phê bất cứ lúc nào trong ngày, còn người thất nghiệp thì ngồi uống cà phê cả ngày.

    Hiếm khi tôi thấy người dân ở đây gọi cà phê mang đi. Có lẽ chỉ có phụ nữ bận đến công sở ngay thì mới chọn cách uống này. Phụ nữ có vẻ cũng ít ngồi nhâm nhi cà phê trong quán. Hình như họ quá bận với công việc, hoặc với chuyện mua sắm gia đình.

    Thỉnh thoảng trong những quán cà phê sang trọng, tôi gặp những người phụ nữ ngồi thư thả uống nước. Nhưng có vẻ như họ không phải người đi làm, mà là những người dư dả tiền của lẫn thời gian.

    Ở Việt Nam, xã hội cà phê có vẻ như thuộc về nam giới. Ở các nước phương Tây, lúc uống cà phê không phải là thời gian dành cho việc quảng giao. Ly cà phê là một phương cách đem đến sự hăng say làm việc.

    Ở Ý, những người bạn tôi thường đứng uống nhanh một cốc espresso trước khi lao vào công việc. Họ không có nhiều thời gian để ngồi trò chuyện và nhâm nhi.

    Sau ly cà phê khởi động đầu ngày, người phương Tây sẽ tập trung làm việc đến khoảng 11 giờ. Sau đó, họ sẽ nghỉ giải lao để uống thêm chút trà hay cà phê cho tỉnh táo.

    Ở Mỹ, nhiều loại xe ôtô bố trí chỗ đặt ly cà phê vì người Mỹ thường có thói quen ghé xe lại một cửa hàng bên đường mua ly cà phê đặt trong xe rồi đi ngay. Không có thời gian ngồi thưởng thức cà phê trong quán, họ thường để ly cà phê của mình trong ôtô cho tiện. Thậm chí nhiều khi họ còn chẳng có thời gian để ăn sáng.

    Một phát minh người Mỹ quen sử dụng là máy pha cà phê. Máy này được cài chương trình và hoạt động ban đêm để cà phê luôn sẵn sàng vào buổi sáng. Cách này giúp người Mỹ tiết kiệm thời gian pha cà phê. Người uống có thể vừa cầm cốc cà phê vừa uống, vừa chạy ra cửa hoặc lái xe đến công sở.

    Tóm lại, ở các nước phương Tây, cà phê là chất xúc tác cho tinh thần làm việc. Còn ở Việt Nam, cà phê đi cùng với thú vui thư giãn với bạn bè. Có lẽ người phương Tây đặt cao năng suất lao động, còn ở một số quốc gia khác, mọi người lại đề cao sự thư giãn trong cuộc sống.

    Mặc dù cà phê ở Việt Nam thường đậm đặc hơn cà phê ở các nước phương Tây, nhưng người thưởng thức cà phê ở đây không hề có biểu hiện gì là sẽ hăng say lao ngay vào công việc ngay sau khi giọt cà phê đầu tiên ngấm vào cơ thể. Họ vẫn thích sự từ từ và thư giãn hơn.
    Cho ta làm lại cuộc đời
    Thì ta vẫn cứ ra khơi như thường
    Vật vờ vượt sóng trùng duơng
    Kiếm đời di tản nghìn cơn nhọc nhằn
    Mai này tính sổ trăm năm
    May chăng lời được cái thân phiêu bồng

  11. Thích 123456, trung_cadan đã thích bài viết này
  12. #338
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mấy hôm nay buồn buồn anh ah, em lại nghĩ về kỷ niệm hồi trước, hồi đó em ảo lắm, suốt ngày cắm mặt vào mấy trò chơi online trên mạng, Hồi đó em dự định cưới con nga my vì lúc chiến đấu nó toàn bênh em, qua mục giới thiệu em nó là con bé xinh ngoan nhà lành em biết vì lúc em chiến đấu nó bênh em nhưng không hề vào chửi hôi cùng em.
    Chat skype biết dọng nói của nhau, nhìn nó cũng kháu lắm, con bé này dân Huế mới kinh chứ, vào gặp em nó thấy ngoài đời cũng như thật, chắc cảm tính của minh tốt, khi bắt tín hiệu em là chàng mặc áo màu tiếm còn em áo trắng gặp nhau chả xinhe gì anh ah ăn uống xong vào quán cafe là hôn nhau luôn he he! đàn bà mà cho hon rồi thì mọi cái khác chắc là ok.
    Vài ngày lại một lá thư anh Hà Nội em ở Huế tình cảm thắm thiết vô cùng nhưng sao ông trời lại không thương cho nghĩa vợ chồng !
    mười năm cách biệt khi em đã có chồng, Tab thì vẫn cô đơn như cánh chim lạc, khi gặp lại vẫn xao xuyến vô cùng.

  13. Thích trung_cadan đã thích bài viết này
  14. #339
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cuộc đời quả thật là đánh buồn nếu em không tình cờ gặp lại người thương,

    Xưa đội nắng chung đường lá đổ, tim trai tơ nín thở
    Biết bao giờ gặp lại em yêu, lòng bất chợt buồn thiu
    Chuyện tưởng đã nhiều năm xa lắc, bỗng tràn đầy trong mắt
    Ngại Ngùng chi chiếc lá bay xa
    Xào xạc đưa chiếc lá bay xa, ngồi mà nhớ người ta...

  15. Thích trung_cadan đã thích bài viết này
  16. #340
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    42,927
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ngồi trông quán cờ nghe Lệ Quyên mà thấy da diết quá , Tình lỡ đây ạ :



    Tặng thêm các huynh đệ chuyện này nữa , có thể nhiều người đọc rồi nhưng mà vẫn hay :

    Em đã ngủ với chồng chị chưa ?

    Người đàn bà đứng tuổi hỏi đàn bà trẻ:

    - Em đã ngủ với chồng chị chưa?

    Đàn bà trẻ sa sầm nét mặt, đôi mắt ghì chặt vào đáy ly sóng sánh ánh cam. Vài phút lặng lẽ trôi qua, đàn bà trẻ phát ra thứ âm thanh nghèn nghẹn mà nội dung chẳng liên quan gì đến câu hỏi:

    - Anh ấy nói với em, chị không chăm lo và không thể chia sẻ cùng anh ấy…

    Đàn bà đứng tuổi tiếp nhận bằng nét mặt thản nhiên. Giống như cô đã quen với tiếng báo thức lúc 6h30 mỗi ngày, để tất bật chuẩn bị bữa sáng cho chồng, đánh hộ anh đôi giày để anh có thể an tâm rời khỏi nhà đi làm. Đàn bà đứng tuổi chậm rãi tuông từng lời:

    - Đây không phải là lần đầu tiên chị nghe câu nói ấy từ cửa miệng một phụ nữ trẻ. Có điều chị tự hỏi: “Tại sao trong cuộc đời, hầu hết đàn bà chỉ cần duy nhất một người đàn ông hiểu mình, chăm lo cho mình. Trong khi đa số đàn ông lại cần nhiều người đàn bà hiểu mình, chăm lo cho mình đến thế?”.

    Đàn bà trẻ cúi xuống, nước mắt khi không mà chảy. Tiếng đàn bà đứng tuổi vẫn vang lên đều đặn:

    - Trong mối quan hệ lằng nhằng này, chúng ta chỉ có hai cách giải thích. Hoặc là cả ba cùng có lỗi, hoặc là không ai có lỗi, lỗi tại “Nhan sắc” mà ra… Thôi, chị về đây, còn phải đi đón cháu. Em từ từ suy nghĩ và chọn cho mình một kết cục mà em muốn. Chỉ có điều “Nhan sắc” là thứ phù du nhất cuộc đời này em ạ…!

    Đàn bà đứng tuổi đi rồi, để lại trong gió ánh mắt đen láy và mùi hương thoang thoảng. Đàn bà trẻ nhìn theo dáng dấp ấy và thầm nghĩ: “Chị ta từng được gọi là nhan sắc…”. Chuông điện thoại reo vang, đàn bà trẻ giật mình. Đầu dây bên kia, tiếng người đàn ông – như đa số đàn ông khác – cần nhiều đàn bà trong cuộc đời, nói hối hả: “Em à, cẩn thận nhé. Mụ nhà anh phát hiện ra em rồi. Mụ để cả xấp hình chụp chúng ta đi vào nhà nghỉ, rồi cả căn nhà nơi em đang trọ học. Tạm thời đừng liên lạc nhiều nhé. Anh sẽ tranh thủ giải quyết để gặp em sớm…”.

    Đàn bà trẻ không đáp trả. Tiếng tít tít vang lên vồn vã và bất ngờ. Bất ngờ như cơn mưa ngoài khuôn quán kia. Lúc này cô mới nhận ra sự tinh xảo của đàn bà đứng tuổi khi chọn quán cà phê cô và người đàn ông ấy thường hò hẹn làm nơi gặp nhau hôm nay. Đàn bà trẻ nhìn ảnh mình trong tấm gương phản chiếu loang loáng màn nước, nghĩ mãi đến điều đàn bà đứng tuổi gửi lại trước khi đi: “Nhan sắc…”

    Đàn bà đứng tuổi để toàn bộ tập ảnh giấy tờ liên quan đến người tình mới nhất của chồng lên bàn làm việc cho anh rồi lẳng lặng trở về phòng. Nhìn lại mình trong gương, đàn bà đứng tuổi biết mình đã sai khi chiều qua đổ lỗi mọi điều cho “Nhan sắc”. Đàn bà nhớ lại lời một người đàn bà lớn tuổi hơn: “Đàn ông nào vốn mang tính trăng hoa thì hoạ may khi chết đi mới bỏ được. Chấp nhận lấy anh ta là chấp nhận cảnh chồng chung cả đời…” . Đàn bà đứng tuổi thở dài, tắt đèn trong tiếng nhạc da diết buồn “Bàn tay làm sao níu, một thời vừa đi qua…”

    Đàn ông trở về sau cơn mưa giông bất ngờ. Phong bì hình ảnh vợ để trên bàn đêm qua vẫn còn làm anh chới với. Hai lần trước vợ chỉ nói: “Anh dừng lại đi, đừng để em biết quá nhiều…”. Đàn ông ngoan ngoãn nghe theo vì thiết nghĩ: “Còn nhiều thời gian khác mà!”. Lần này, đàn bà làm điều gay cấn hơn. Đàn ông nằm vật nơi phòng khách, chẳng dám vào phòng ngủ. Anh sợ những câu chất vấn không lối thoát dành cho mình, sợ mình trở thành thằng hèn như kẻ trộm bị bắt gặp. Đàn ông ngủ quên lúc nào không hay. Đàn ông muôn đời là thế. Họ không như đàn bà, điển hình là đàn bà trong phòng ngủ kia, ngổn ngang cả đêm không chợp mắt.

    6h30, đàn bà choàng dậy như một loại phản xạ vô điều kiện. Nhưng rồi nghĩ lại, đàn bà cho phép mình lao vào phòng tắm chà rửa bản thân sạch sẽ, bóng loáng trước khi lao vào bếp. Đàn bà cho phép mình thoa chút phấn son trước khi đánh giày cho chồng. Và gọi chồng dậy với ánh mắt vô tư như chưa từng xảy ra chuyện gì. Đàn ông hớn hở như thoát được nạn, thay đồ, ăn sáng, và huýt sáo rời khỏi nhà đi làm, không quên hôn vợ.

    Đến cơ quan, đàn ông hí hửng rút điện thoại định gọi cho đàn bà trẻ, bất ngờ đọc được tin nhắn gửi sẵn từ đêm qua: “Em tha thứ cho anh, chúng ta tha thứ cho nhau. Em cố gắng và em biết anh cũng sẽ cố gắng. Chỉ có điều: Nhất quá tam. Chúng ta cùng ghi nhớ điều đó. Em yêu anh!”

    Đàn ông run tay vì biết đàn bà đứng tuổi không nói đùa. Đàn ông đang nghĩ, liệu những nhan sắc đang phới phới ngoài kia, rồi có mang đến cho anh những điều anh đang sở hữu? Liệu khi những nhan sắc ấy tàn phai, anh còn lại gì?

    Đàn ông bóp trán, buông điện thoại. Ngồi thừ một lúc, anh mở email làm việc. Tên đàn bà trẻ đứng đầu trong inbox với lá thư “Nhan sắc”. Đàn ông hồi hộp mở ra. Đàn bà trẻ viết:

    “Em và nhan sắc cũ của anh đã gặp nhau cách đây vài ngày. Chị ấy không còn mới như em. Nhưng chị ấy có thứ nhan sắc khác. Tuỳ vào sự lựa chọn của anh. Em mong tin anh!”.

    Đàn ông nghe tim đập liên hồi. Ngã vật ra ghế, nốc cạn ly cà phê. Ly cà phê có thể đã làm đàn ông tỉnh táo hơn hoặc đã làm anh ta say. Đàn ông đem mọi thứ lên bàn cân, như vốn phải thế trong đầu óc một gã kinh doanh thành đạt. Đàn ông khôn ngoan, bản lĩnh nhìn thấy rõ ràng ngày hôm qua có sức mạnh lớn lao thế nào trong việc tạo ra hôm nay. Đàn ông cũng không còn đủ trẻ để liều lĩnh đem chưa – đến – nửa – cuộc – đời còn lại ra cá cược.

    Đàn ông im lặng rời khỏi inbox. Chiều hôm ấy, đàn ông về sớm, đón con cùng vợ dưới cơn mưa tầm tã. Đàn bà đứng tuổi không quên chiếc khăn tay trong ví, lau vội nước mưa trên mặt, trên tóc chồng. Đàn ông nhìn vợ, nhớ lời đàn bà trẻ trong lá thư rồi nghĩ: “Đàn bà đứng tuổi của mình có một thứ nhan sắc mà không phải bất kì nhan sắc nào cũng có được…”

    Vấn đề là, suy nghĩ ấy rồi sẽ tồn tại trong cuộc đời còn lại của đàn ông được bao lâu? Khi hàng ngày đàn ông vẫn phải tiếp xúc và nhìn thấy hàng nghìn nhan sắc mới đang hừng hực ngoài kia..

    Lạnh...tinh tế của cuộc sống vốn dĩ nằm trong tâm hồn người phụ nữ nắm giữ nhiều nỗi đau.
    CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ

    Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :


    CHAT ZALO : 0935356789



    Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/



  17. Thích Aty đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Trang 34 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 2432333435364484134 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68