Kết quả 1,491 đến 1,500 của 1510
Chủ đề: Cà phê Đen
-
02-02-2014, 06:26 PM #1491
Cháu thức chờ chồng đi đánh bạc về bác ạ
Mấy ngày tết ở đây toàn ăn nhậu và đánh bạc (mang tính giải trí với bạn bè, gia đình là chính), chỉ có thanh niên độc thân may ra mới có ý định đi du xuân. Cháu cả 2 thứ kia đều không mấy thích, năm nay lại kiêng kỵ chuyện đi chúc tết nên thôi đành loanh quanh bếp núc, hết nấu lại ăn, hết ăn lại dọn, hết dọn lại nấu!
Nghe các bác nói về chuyện Cơm, Phở, gió trăng mới thấy đàn ông thủy chung có lẽ đang trên đà tuyệt chủng. Thôi thì không độc chiếm được chồng đành phải tự an ủi: Trời sinh ra đàn ông nó thế, miễn sao chùi mép giỏi và yên ấm cửa nhà là được rồi. Ở VN nhiều phụ nữ cam chịu chấp nhận chia sẻ chồng mình với ng ta cũng bởi tâm niệm: Đàn ông đa tình là hào hoa; đàn bà đa tình là lẳng lơ, kém phẩm hạnh.
Cháu nhiều lúc ước biết được tất cả mọi sự thật về chồng mình nhưng rốt cuộc lại nghĩ, có lẽ cứ biết đủ thôi, không nên biết hết sẽ hay hơn nhiều!Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế hạ
-
Post Thanks / Like - 13 Thích, 0 Không thích
Kiem_Nhat, caogiagianai, tamthaplucke, roamingwind, Tontu, PhiHuong, Thợ Điện, huyenmapu, toan2324, Aty, SNAJDAN (L) #narliza, trung_cadan, ChienKhuD đã thích bài viết này
-
02-02-2014, 07:29 PM #1492
Chuẩn đấy bạn già , biết đủ dùng thôi , biết hết chán chết .
P/s : Topic đã được 150 trang ( quá quy định đến 50 trang rồi ) , chủ thớt lập topic 2 nhé , cám ơn !!!CÓ CHỖ ĐỨNG , CỨNG CHỖ ĐÓ
Đăng Ký tham gia Học cờ trực tuyến - Học cờ online - Cơ hội nâng cao kỳ nghệ cùng kiện tướng quốc gia Vũ Hữu Cường , Bình luận viên kiêm nhà tổ chức Phạm Thanh Trung :
CHAT ZALO : 0935356789
Website học cờ trực tuyến : http://hocco.vn/
Link hướng dẫn : http://thanglongkydao.com/threads/10...993#post582993
-
Post Thanks / Like - 11 Thích, 0 Không thích
-
02-02-2014, 10:00 PM #1493
Hehe cô Hạnh nghĩ thế thôi chứ theo tôi thấy đa phần đàn ông ở quán cà phê đen này đều thuỷ chung hết -Như cô thấy đấy bà Gió là một tiểu thư thế mà cũng sẵn sàng vì chồng mà cùng chơi trong cuộc chơi đầy bất trắc (leo núi chứ có phải chơi đâu)phải là người đàn ông thế nào để người phụ nữ hi sinh đến thế
-Thường thì bố mẹ phải hết sức hạnh phúc con cái mới có nét rạng rỡ hồn nhiên như thế .Cô Hạnh thấy con bé con ông Tý chưa ?
Ông Tý là kẻ đa tình sẵn sàng bỏ hết ,gia đình , anh em , bè bạn , tương lai để chạy theo tiếng gọi tình yêu nơi Bắc cực .Ông đã đặt đời mình vào canh bạc lớn .Thắng thì hạnh phúc thua thì sạch túi hết đường về .đó là một người đàn ông chung thuỷ và can đảm .Tôi hết sức ngưỡng mộ ông ấy ,trêu chọc ông ấy chẳng qua vì ngồi buồn không có việc gì làm bèn như đứa trẻ ngồi vặt chân con ruồi mình bắt được chơi cho đỡ buồn vậy thôi
-Ông K thì yêu vợ hết chỗ nói ,đi làm về cứ phải thơm má vợ chùn chụt mới chịu được xong còn hít hà Tuyệt... tuyệt... .Ông ấy ăn tết kĩ quá trốn biệt .Ông Trung réo ông vào mở quán mới quán cũ bị giải toả rồi ông ơi
-Ông Tôn có vẻ nguyên tắc đứng đắn nhưng vợ ông ấy chắc khổ chứ không sướng như các bà kia .tính ông ấy gia trưởng chồng chúa vợ tôi lắm .phu nhân ở nhà nhiều khi khóc thầm .Ai mà biết được !Hưởng được cái chung thuỷ ông ấy chắc cũng hết hơi
-
Post Thanks / Like - 13 Thích, 0 Không thích
-
02-02-2014, 10:08 PM #1494
Khì khì, vậy cháu phải siêng vào đây cùng thưởng cà phê với các bác mới được. Ít nhất cũng được uống cùng với những người đàn ông tuyệt vời và nghe những chuyện trên trời, dưới bể thú vị
Lại còn học được nhiều thứ nữa chứ!
Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế hạ
-
Post Thanks / Like - 11 Thích, 0 Không thích
-
02-02-2014, 10:14 PM #1495
Hehe, ở đây toàn là những người đàn ông tuyệt vời thôi chị cuonghanh ạ
Rũ áo phong sương trên gác trọ.
Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang.
-
Post Thanks / Like - 12 Thích, 0 Không thích
-
03-02-2014, 12:13 AM #1496
Good Morning to All
Năm mới kính chúc quý bác, cùng quý anh em gần xa, một năm "Mã Đáo Thành Công" trên mọi lãnh vực. Chúc toàn thể đại gia đình TLKD vạn sự cát tường, toàn gia hạnh phúc.
Happy New Year !Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
Post Thanks / Like - 12 Thích, 0 Không thích
-
03-02-2014, 01:50 AM #1497
Hôm nay uống rượu say tít mù .Chợt nhớ cô Hạnh đang ngồi chờ ông kiemgo đi đánh bạc về .Tìm một bài hay hay đầu năm cô đọc cho đỡ buồn .Mong cô có tí phút giây thoải mái với khí hậu lạnh lùng miền Tây Bắc
Bưu thiếp Bắc Nam.
Mấy tuần trước, tôi ngạc nhiên, nhận được gói bưu phẩm có hai cái găng tay len và dòng chữ viết nắn nót “From the bottom of the sender’s heart: Wish you warmth! – Từ đáy lòng, chúc anh giữ cho ấm” vào đúng những ngày đông băng giá -15 oC giữa DC. Có lẽ đến cả thế kỷ mới thấy có người viết nhắn bằng mẩu giấy cho mình, lão Cua già cứ nghĩ mãi, chẳng hiểu ai gửi, cảm ơn trên mạng vậy
Nhớ lần đi công tác Singapore gần vào dịp cuối năm, ăn sáng ở khách sạn Crown Plaza trong sân bay Changi, tôi thấy một thiếu phụ phương tây, dáng quí phái, hý hoáy viết những bưu ảnh. Lâu lắm tôi mới thấy chuyện lạ này. Tôi hỏi chị, sao không dùng email cho tiện. Chị cười, không có thứ IT nào có thể thay thế tình người được viết từ ngòi bút.
Dễ đến mấy chục năm, tôi không còn viết thư tay hay bưu ảnh nữa. Một phần do yên bề gia thất, phần do công việc, một phần do internet với email, chatting, đã làm cả nhân loại trong đó có cả tôi, quên đi những bức thư viết bằng mực trên trang giấy trắng.
Thời của cha mẹ tôi sống xuyên thế kỷ trước thì thư gửi qua bưu điện là thứ duy nhất để trao đổi với người ở xa. Với giá vài xu đến 1 hào 2 một cái tem và phong bì, nhưng cũng vài tháng nhận một lần. Đó là thứ tình cảm vô giá, khó mà đong đếm, mang lại niềm vui cho cả người không biết chữ.
Hồi xưa (1960), cạnh nhà tôi là cái phòng thu thuế của huyện Gia Khánh (nay là Hoa Lư) ở ngã ba sông Chanh và sông Hoàng Long. Có anh Thiệu, người Nho Quan, và anh Lê Văn Rập, người Bình Định, chuyên thu thuế dân buôn bán trên sông.
Cha mẹ tôi rất thân với các anh nên đi đâu công tác xa, hai anh đều viết thư rất dài, kể chuyện đủ thứ trên đời. Anh Rập mê chị Tuyết nên viết trên giấy pơ luya hồng, chữ nắn nót, toàn xưng con với hai bác, dù anh chỉ kém cha mẹ tôi khoảng chục tuổi. Anh hay cho chúng tôi xem những bưu thiếp Bắc Nam viết ngỏ để nhà dây thép (bưu điện) kiểm duyệt. Một bên là người gửi, bên kia là người nhận “Em và các con vẫn ổn. Mong ngày thống nhất”.
Anh Thiệu viết trên giấy học trò kẻ ly, cũng chỉ chào anh chị, nhắc cho các cháu học, nhất là thằng Thế đốt đống rơm, nó có vẻ thông minh nhất nhà. Đừng bắt chúng thôi học mà tội nghiệp.
Cả nhà thích nhất là thư vào dịp tết, các anh hay gửi có cái bưu ảnh có hoa đào, đôi khi là tháp Rùa vẽ trên vải lụa, phía sau là mấy chữ chúc mừng năm mới, rất sang trọng. Chị Tuyết lấy tất các bưu ảnh, giấu đi, xem một mình.
Bố mẹ tôi cũng chỉ viết được vài câu “Kính gửi anh Rập, anh Thiệu. Chúc tết các anh. Nhớ về ăn tết với gia đình”, rồi bảo con dán tem gửi đi. Bố tôi cất kỹ những lá thư trong cái ống bương cùng với giấy khen của trường của các con, kể cả giấy khai sinh, gác trên mái nhà, sợ chuột gặm. Lúc rỗi, ông già lại mang ra lẩm nhẩm đánh vần những bức thư.
Dì Nhuận là em của mẹ tôi, chả hiểu sao lại lấy chú Nhuận ở mãi tận Sơn Tây. Những năm 1960, nhà chú dì ở Hà Nội, tôi chẳng có dịp ra đó bao giờ. Nghe nói chú dì ở phố Khâm Thiên. Sau này sơ tán về Hưng Yên (1969), tôi ra thăm. Qua Hà Nội lần đầu, biết được ánh đèn điện sáng choang và tầu điện leng keng chỗ ga Hàng Cỏ.
Chú dì ăn lương nhà nước, nuôi bốn đứa em ăn học, ít khi đủ tiền về quê. Mỗi lần về thăm các bác, các cậu, các mợ, đi khắp làng trên xóm dưới, chỉ cần quà cho mỗi người một gói bích qui và một đồng mừng tuổi, thì cả năm lương tiết kiệm cũng đi tong. Sau này lớn lên, đi công tác nhà nước, lương ba cọc ba đồng, tôi mới thấm hiểu.
Những năm 1960-1970, cứ gần đến Tết, mẹ tôi lại ngóng thư dì Nhuận. Cứ vào dịp năm mới, thế nào chú Nhuận cũng viết lá thư dài “Vợ chồng em cũng tằn tiện qua ngày, cháu Bình đã lớn, sắp vào cấp 3. Cháu Sơn dễ phải đi bộ đội.” Rồi cuối thư, chú không quên “gửi lời nhớ nhung, yêu thương anh chị và các cháu”.
Mẹ bắt tôi đọc đi đọc lại hàng chục lần cho cả nhà nghe, rồi cụ thở dài, nghe chữ “tằn tiện” chắc làm cán bộ cũng nghèo, chả hiểu chú dì có bánh chưng cho các cháu ăn không. Cụ lấy cái cơi trầu, đựng tất cả thư từ của chú dì vào đó.
Sau này tôi đi nước ngoài, tháng tháng viết thư cho cha mẹ. Thư đầu dài, sau ngắn dần, rồi chỉ còn bưu ảnh vài chữ, con đến biên giới nước Tiệp, con đang ở Thiên An Môn, con đang đi tầu điện ngầm Moscow. Bố mẹ giữ tất cả, cho vào một cái hòm gỗ và khóa lại. Thỉnh thoảng nhớ con lại mang ra lẩm nhẩm. Cụ dặn, lần sau con viết chữ to vào nhé, dạo này mắt bố kém rồi, mẹ cũng không tinh nữa.
Anh Kế đi bộ đội năm 1968 khi mới 17,5 tuổi. Cha mẹ tiễn con, chỉ dặn được mỗi một câu, con đi nhớ viết thư về nhà, đừng để cha mẹ mong. Những tháng đầu, tuần nào cũng có thư, rồi anh còn về thăm bố mẹ trước khi đi chiến trường B. Trông anh cao lớn đẹp trai, cả nhà rất vui. Nhưng nghĩ anh đi vào chiến trường, chẳng biết thế nào.
Còn nhớ đúng vào dịp đầu xuân như thế này, anh Lâm và tôi đi gặp anh đóng quân ở nông trường Đồng Dao, cách nhà 30km. Hồi đó phải đi bộ mới tới nơi. Trông anh mũ xanh, sao đỏ trên mũ, quần áo xanh, vác AK, rõ là người lính chững chạc.
Nắm tay em, anh chỉ dặn mỗi một câu, em nhớ ở nhà học hành, đi Nam không biết thế nào.
Chỗ nào dừng chân nơi đóng quân, anh cũng gửi thư về. Mẹ khóc, thế là thằng Kế vẫn còn. Cho tới một hôm, lá thư cuối cùng được gửi từ Quảng Bình. Từ đó, không còn lá thư nào nữa. Người mẹ ấy đợi thư con cho đến lúc nhắm mắt, mong có sự kỳ diệu nào đó, con bà vẫn còn sống.
Dù biết tin báo tử của anh trai, nhưng mẹ tôi cứ mở thư con ra đọc hàng đêm dưới ngọn đèn dầu trong ngôi nhà ở mom sông, khóc cho đến lúc không còn nước mắt. Một lần về quê, tôi đem đốt hết thư từ trong cái hòm gỗ, cả tập thư của anh Kế, của chú gì và của mọi người, chỉ mong cụ nguôi ngoai nỗi nhớ con. Bây giờ thấy tiếc vô cùng những kỷ niệm.
Nhớ khi tết về, mẹ tôi lại nhắc, anh nối điện thoại cho mẹ nói chuyện với chú dì Nhuận, hiện ở Vũng Tầu. Rồi lâu lâu cụ lại hỏi thăm, chẳng hiểu anh Thiệu và anh Rập có còn sống hay chết rồi. Sao con lại đốt thư anh Kế, mẹ nhớ nó lắm. Bây giờ chẳng còn ai viết thư cho mẹ nữa nhỉ, mẹ vẫn đọc được mà, ngày tết không có thư chú dì Nhuận, thấy buồn hơn.
Thư có từ thời Hy Lạp, Ấn Độ, Roma hay Trung Hoa cổ đại cách đây mấy ngàn năm, viết trên giấy, trên đá, đô khi là thẻ tre, gửi theo đường người đưa thư đi bộ, bằng ngựa, bằng xe hơi và cả máy bay, có cả trong trường ca Iliad và Homer ở thế kỷ 8 trước Công nguyên.
Thời Internet, chỉ trong giây lát, kiểu thư đã khác. Vài cú gõ bàn phím, bạn đã có một bức thư gửi đi cho người thương ở bên kia trái đất. Chưa kể Yahoo Messenger, Google Chat, Windows Chat giúp cho hàng tỷ người trên hành tinh xích lại gần nhau sau cái nhấp chuột.
Hôm nay ngồi ở văn phòng vắng lặng khác thường, đúng ngày mồng một Tết ở DC, tự nhiên tôi thấy buồn khác lạ. Hai thân không còn trên trái đất để mong thư của người ở xa, chú dì tôi đã gần đất xa trời, chắc chẳng còn nhớ những bức thư xưa.
Tôi băn khoản tự hỏi, không biết xuân này có bao nhiêu bạn nhận được những bức thư qua đường bưu điện thay vì những email nội dung giống nhau. Xã hội hiện đại với internet toàn cầu đã cuốn trôi biết bao giá trị mà lẽ ra cần phải giữ lại.
Đọc kỹ tờ giấy nhỏ hồng hồng, có vài chữ viết “From the bottom of the heart…”, thấy ấm lòng giữa băng tuyết DC. Và tự nhiên tôi tin, dù có Yahoo, email nhanh trong chốc lát, skype, video trực tiếp, hay bao tiện ích khác mà thế giới ảo mang lại, thì không có thứ IT nào có thể thay thế được những lá thư tay, một thời là mối liên kết ruột thịt Bắc Nam và tình người của những người nông dân Việt ít chữ ở thế kỷ trước, đúng như người phụ nữ quí phái phương Tây ở sân bay Changi đã nói.
-
Post Thanks / Like - 13 Thích, 0 Không thích
-
03-02-2014, 03:21 AM #1498
Nhất ông abnj Kiếm gỗ.Anh em nào chưa vợ mà kiếm đc cô vợ nào = cô vợ kiếm gỗ thì chuẩn
Bình tĩnh tụ tin không cay cú
Âm thầm nhẫn nhịn chờ trả thù !
-
Post Thanks / Like - 6 Thích, 0 Không thích
-
03-02-2014, 10:15 AM #1499
Chưa đọc hết bài, mới đọc tới đây phải trả lời liền để ... kể công.
Ông Lâm thấy chứ, tôi chả quí phái gì nhưng cũng viết tay cái bưu ảnh cho ông từ phi trường Changi đó !! (hm.... đến bây giờ mới biết chử post-card gọi là bưu ảnh). Chử viết tôi chắc xấu lắm, bao nhiêu lâu rồi không viết bằng tay mả.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 10 Thích, 0 Không thích
Tontu, kt22027, PhiHuong, huyenmapu, toan2324, tamthaplucke, Kiem_Nhat, ChienKhuD, cotuongsonghong.vn, Thợ Điện đã thích bài viết này
-
03-02-2014, 10:57 AM #1500
Hehe Cái thiếp đó nằm trên cây Giáng Sinh tôi từ hồi đó tới giờ .Nó nằm chung với những tờ khác có tờ từ hơn 20 năm rồi .Tôi để nó bên cạnh cái card của Analia Rego .Người phụ nữ chơi Tango Guitar theo tôi là cầm thủ số một thế giới .Năm nay chắc tôi may lắm vì hôm qua mồng một nhận được một package toàn bộ những tác phẩm của Yupanqui chơi guitar thu tại quê hương ông Argentina khi ông còn sống ,20Cd Rego gửi tặng .một món quá với tôi là vô giá .Giới thiệu với ông một trong những bản tôi thích vừa qua giọng hát và đàn .Trời ! Sao ông viết những tình khúc lãng mạn và đau đớn thế
-
Post Thanks / Like - 11 Thích, 0 Không thích
Tontu, kt22027, huyenmapu, ngokhong, tamthaplucke, Kiem_Nhat, cuonghanh, Aty, ChienKhuD, roamingwind, cotuongsonghong.vn đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Đánh dấu